Trở về truyện

Kẻ Bất Tử (Outcast 2) - Chương 55

Kẻ Bất Tử (Outcast 2)

55 Chương 55

Đi được một quãng, bỗng chốc Alice chững lại vì bị thu hút bởi một con mèo đen với đôi mắt tím. Đó là một con mèo đang bị nhốt bên trong chiếc lồng nhỏ, được coi như là một phần thưởng dành cho người thắng cuộc.

Người dân vây xung quanh một loại ma cụ kỳ lạ được thiết kế với đòn bẩy cùng một nắm đấm kim loại. Một người đàn ông bụng to với thân hình khổng lồ đến trước nắm đấm, trả tiền cho tên chủ nhân của ma cụ. Hắn vui vẻ nhận tiền rồi giơ năm ngón tay lên.

"Chiếc ma cụ này sẽ tung ra năm cú đấm! Mỗi cú đấm sau sẽ mạnh hơn cú đấm trước gấp đôi! Chịu được càng nhiều cú đấm, phần thưởng càng lớn! Chịu được năm cú đấm, mọi người sẽ nhận được loài mèo Maru này! Đây là một trong những loài động vật cực kì hiếm hoi có thể ký khế ước với con người! Đừng coi thường chỉ vì vẻ ngoài dễ thương của nó, nó là một con quái vật cực kì mạnh mẽ khi biến thân!"

Thấy cậu nhìn chằm chằm sang bên đó, Lily mỉm cười rồi hỏi.

"Ngài... à không, cậu muốn thử sức với thứ đó sao?"

Người đàn ông khổng lồ vỗ chiếc bụng béo của mình, khệnh khạng dang hai tay và chân rồi hét lớn "Đến đi!!!". Ma cụ được khởi động, vạch ma lực biểu thị trên nó được nạp đầy. Một tiếng bụp vang lên, tên khổng lồ bị nắm đấm kim loại thụi thẳng vào bụng, bay sang quầy hàng đối diện. Rời mắt khỏi con mèo, Alice khoanh tay trước ngực, nhìn cậu với vẻ vô cảm.

"Chiếc ma cụ đó có thể 1 đòn đấm chết một con trùm của hầm ngục hạng B. Đừng ảo tưởng chỉ vì ngươi có thể chặn được đòn tấn công của một con trùm trong hầm ngục hạng D. Ngươi sẽ chẳng chịu nổi một đòn đâu."

Alice có định kiến xấu về đàn ông kể từ khi bị tên Jack đó lừa. Cậu không thể trách cô ấy dù cô ấy nói ra những lời như thế. Lời nói sẽ chẳng giúp ích được gì cho một người cứng đầu. Có lẽ hành động sẽ dễ hơn là nói. Nghĩ vậy cậu mỉm cười, nhún vai với Alice.


"Dù không chịu nổi một đòn thì tôi cũng phải thử chứ nhỉ?"

"Ngươi sẽ phải về nhà trên một cái cáng cho mà xem. Eh? Ngươi làm trò gì thế?"

Alice bối rối khi bị cậu kéo đến chỗ chiếc ma cụ. Lily chạy theo cậu với vẻ mặt tươi cười. Len lỏi vào trong đám đông, cậu gõ lên vai tên chủ của ma cụ, người đang hét lớn "Còn ai nữa không???".

"Tôi muốn thử sức với chiếc ma cụ của ông."

Hắn liếc mắt nhìn cậu, cười một cách châm chọc.

"Về đi nhóc, đây không phải là nơi cho nhóc chơi đâu."

Với những con người tham tiền như hắn thì không cần phải cãi lý gì nhiều. Cậu lôi ra một mười đồng bạc, đắt gấp mười lần giá mà hắn cho ra để thử sức.

"Như vậy có đủ không?"


Đôi mắt của hắn sáng lên khi thấy tiền, xoa hai tay vào nhau rồi quàng vai cậu.

"Ồ nhóc có nhiều tiền thật đấy. Ta sẽ để cho nhóc thử, nhưng sẽ không chịu trách nghiệm nếu nhóc bị gãy vài cái xương đâu."

Đám đông bật ra những tiếng cười nhạo khi thấy cậu bước đến trước nắm đấm kim loại.

"Thằng nhóc đó điên rồi hahaha!" "Nó thực sự định thử ư? Thật nực cười!" "Nhóc suy nghĩ kỹ chưa? Hahaha!!!" "Đừng có mà hối hận đấy nhé! Hahahahahaha!!!!" "Lắm tiền nhưng ngu ngốc cũng là một cái tội!"

Tên chủ ma cụ đếm những đồng bạc trên tay với tâm trạng vui vẻ, bấm chiếc nút màu đỏ để nạp đầy thanh hiển thị ma lực. Hắn đút tiền vào túi rồi mỉm cười.

"Đứng chết nhé nhóc~"

Cậu thả lỏng tay chân, đứng trong tư thế thoải mái nhất, ngoảnh mặt ra sau nhìn Alice và Lily, hai cô gái đứng lẫn trong đám đông. Đòn bẩy đẩy nắm đấm kim loại thẳng vào ngực cậu. Âm thanh chua chát như kim loại va vào nhau vang lên. Nắm đấm kim loại chững lại sau khi chạm vào ngực cậu.


Tên chủ ma cụ cùng đám đông xung quanh đơ ra như thể vừa thấy điều gì khó tin vậy.

"K-không thể nào..." "Chuyện gì đã xảy ra vậy!?" "Nó thực sự chặn được kìa?" "Thằng nhóc này giàu như vậy chắc hẳn trên người nó phải có một ma cụ phòng thủ tân tiến nào đó!"

Sau một hồi, tên chủ ma cụ cười gượng, cố gắng trấn tĩnh lại bản thân rồi trấn áp những kẻ đang xì xào bàn tán xung quanh.

"Được rồi! Được rồi mọi người! Thật không ngờ cậu nhóc này cũng có chút tài năng! Nhưng không biết có chịu nổi được lần hai không chỉ?"

Rồi hắn quay sang hỏi cậu rằng "Nhóc chắc chắn muốn thử tiếp chứ?". Cậu mỉm cười, nhún vai đáp lại.

"Tiếp tục đi."

Hắn chỉnh lại nấc sức mạnh trên ma cụ lên mức hai rồi bấm chiếc nút đỏ. Thanh ma lực một lần nữa được nạp đầy. Nắm đấm một lần nữa bay thẳng về phía cậu.

"...!??" ×3,14

Toàn bộ chết lặng một lần nữa bởi những gì xảy ra y hệt khi nãy, nắm đấm bị chững lại ngay khi va chạm vào ngực cậu. Cậu mỉm cười như lần trước rồi nhẹ nhàng nói.

"Tiếp đi ông chú, còn chần chừ gì nữa?"

Tên chủ ma cụ run rẩy bấm chiếc nút lần nữa, rồi mọi chuyện lại xảy ra y hệt như vậy vào lần thứ ba, thứ tư. Đến lần cuối cùng, lần thứ năm, chiếc máy va chạm vào ngực cậu đến tóe lửa. Nắm đấm kim loại bị móp đi, đòn bẩy thì gãy rời.

"M-ma cụ của tôi..."


Hắn ngã người ra đất lẩm bẩm khi thấy chiếc ma cụ bị hỏng. Đám đông cũng không thể nói thêm lời nào.

"Năm lần rồi nhé. Giờ thì cho tôi lấy phần thưởng nhé."

Cậu mỉm cười một cách độc ác, bê đi chiếc lồng nhỏ đựng con mèo đen mắt tím. Đám đông tự động tách ra làm hai phía khi cậu bước đến chỗ Alice.

"Tôi không thích nuôi mèo lắm, nên cô nuôi hộ tôi nhé Alice."

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.