Trở về truyện

Kẻ Bất Tử (Outcast 2) - Chương 60

Kẻ Bất Tử (Outcast 2)

60 Chương 60

Mặc dù biết những lời nói mang tính châm chọc của mình có thể khiến Alice ghét cậu hơn. Thế nhưng cô ấy đã nhanh chóng quên đi nỗi sợ tiếng sấm trong cơn giận. 

"Này Alice, nếu cô cứ giữ tính nết như vậy thì sẽ sống một mình suốt đời đấy."

Sau câu nói của cậu, bỗng tông giọng của Alice trầm xuống.

"Vậy thì đã sao…? Ta không cần một tên đàn ông nào trong cuộc đời của mình cả… Lũ đàn ông các người đâu có khác gì nhau…"

"Đừng gộp tất cả cùng chung như vậy Alice. Cô chưa sống đủ lâu để biết rằng thế giới này không chỉ có những kẻ xấu."

Cậu quay người lại đối diện với Alice, tạo một khối cầu ma lực nhỏ trong lòng bàn tay. Ánh sáng tím tỏa ra rực rỡ bao trùm cả căn phòng. 

"Mọi thứ đều đều có hai mặt của nó. Có bóng tối thì ắt có ánh sáng và ngược lại. Đừng chỉ vì một người mà cô có thể nói rằng tôi cũng là một kẻ khốn nạn. Mặc dù tôi không thể tự nhận rằng mình là một kẻ tốt đẹp, nhưng tôi chưa bao giờ làm điều gì trái với lương tâm của mình Alice à."

Alice nhìn theo khối cầu ánh sáng trong tay cậu nhỏ dần rồi vụt tắt, đôi mắt có chút sự dao động nhẹ. 


"Ngay cả khi cô có lột đồ ngay trước mặt tôi. Nhưng cô lại không cho tôi đụng vào thì tôi cũng sẽ chấp nhận mà tuân theo."

Câu nói tiếp theo của cậu nhanh chóng thay đổi bầu không khí một lần nữa. Ánh mắt của Alice trở nên phẫn nộ. Bỗng cô ấy mỉm cười. Đó không phải là một nụ cười thể hiện sự tích cực trong tâm trạng, thay vào đó chứa đầy sự châm biếm. Cô ta ngồi dậy trước mặt cậu. 

"Đúng là miệng lưỡi của những tên đểu cáng. Ngươi tưởng rằng nói ra những lời lẽ đó có thể lừa lọc ta sao? Vậy ngươi có dám cá cược với ta không?"

Trong như thể Alice sắp sửa làm liều điều gì đó, trực giác mách bảo cậu như vậy. Những câu nói của cậu vô tình chạm vào sự tổn thương của cô ấy, khiến cho cảm xúc cô ấy bị bùng nổ. 

"Này! Cô đang làm cái quái gì vậy!?"

Alice nhảy lên người cậu với đôi mắt rưng rưng, đầy sự ấm ức. Chẳng nói chẳng rằng cô ấy nắm lấy mép chiếc váy ngủ rồi kéo qua đầu, rồi quăng nó khỏi giường. 

Một ánh chớp kèm theo tiếng sấm vang lên bên ngoài cửa sổ. Alice chống tay trên ngực cậu, run rẩy như con mèo con sợ hãi. Cậu có thể cảm nhận được bờ mông mềm mại của cô ấy trên bụng mình. Cơ thể gợi cảm của cô ấy tỏa ra một mùi hương đầy quyến rũ. Cậu hạ giọng xuống trong khi nhìn vào mắt cô ấy. 

"Dừng lại đi Alice. Cô thậm chí còn không biết mình đang làm gì sao?"


Mang tai đỏ ửng, Alice nhìn cậu với một đôi mắt đầy cô đơn và tuyệt vọng. 

"Ngươi cũng chỉ như bọn chúng mà thôi! Đừng có cố gắng lừa ta bằng những lời lẽ kì lạ của ngươi!"

Những nỗi lòng mà Alice giấu kín trong vỏ bọc một cô gái mạnh mẽ đang bị cậu phá vỡ. Cậu dễ dàng đè ngược cô ấy xuống giường với một cái chuyển mình. Alice không ngừng run rẩy, lệ nhòa trên mi, quay mặt đi khi phải đối diện với ánh mắt cậu. 

"Ha… Ta đâu nói sai… Ngươi cũng chẳng khác nào bọn chúng cả…"

Sự tổn thương khắc sâu trong lòng Alice gần như không thể xóa nhòa. Khi mà cô ấy bị lừa bởi chính kẻ mình tin tưởng nhất. Nhưng không gì không thể bị xóa nhòa bởi thời gian. Cậu ghé sát tai Alice, nhẹ nhàng thì thầm rằng. 

"Tôi không biết cô vô tình hay cố ý, nhưng đừng bao giờ lặp lại chuyện này một lần nữa. Nếu như người ở cùng phòng này với cô là một tên đàn ông khác thì cô sẽ thật sự gặp nguy hiểm đấy."

Nói rồi, cậu rời khỏi người Alice trong sự ngỡ ngàng của cô nàng. 


"Đi ngủ đi Alice, có vẻ như những tiếng sấm đã qua rồi. Chúng sẽ không còn làm phiền cô nữa."

Cậu nằm xuống giường, bên cạnh Alice, rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Một đêm đầy biến động trong mối qua hệ giữa cả hai đã trôi qua. Alice tỉnh dậy cùng lúc với cậu. 

Mặc dù trên người chỉ còn đồ lót, đáng lẽ phản ứng của Alice sẽ là hoảng loạn và xấu hổ khi bị cậu nhìn thấy, thế nhưng cô ấy lại bình thản ngồi dậy. Cô ấy vơ lấy chiếc váy ngủ dưới mặt đất rồi mặc lại trong im lặng rồi đưa mắt nhìn cậu. 

"Ta về phòng đây..."

Mặc dù không đọc được suy nghĩ của Alice, nhưng dường như bầu không khí giữa cả hai đã thay đổi một cách rõ rệt. Điều đó khiến cậu thở phào nhẹ nhõm, khi cứ nghĩ rằng cô ấy sẽ càng ghét cậu hơn sau sự việc tối qua. 

Sau khi trả phòng, cậu cùng Alice xuống tầng một để ăn bữa ăn cuối cùng tại nhà nghỉ. Vì không phải là một nhà hàng cao sang, thế nên bữa sáng chỉ đạm bạc với sữa và bánh mì. 

Nhà ăn đang yên bình là thế, bỗng chốc bị làm phiền bởi hai gã hiểm giả mặt bặm trợn vừa cầm cốc rượu vừa cười nói ầm ĩ. Mặc dù vậy thì cũng không ai dám đứng ra nhắc nhở khi chúng mang theo kiếm trên thắt lưng. 

Nhanh chóng bị thu hút bởi nhan sắc Alice, hai bọn chúng nhìn nhau rồi cười, đứng vậy và tiến về chỗ cậu và Alice đang ngồi. Alice cũng nhận ra chúng đang lại gần, cô ấy dừng ăn bánh mì rồi đặt nó xuống chậm rãi. Tên mặt sẹo giả vờ vấp chân rồi làm đổ ly rượu lên ngực Alice. 

"Ai da! Hình như tôi lỡ tay làm đổ rượu lên người đẹp rồi! Tôi sẽ lau nó giúp cô ngay đâyyyy!"

Nhưng tên mạo hiểm giả thường là những kẻ phải chiến đấu, vậy nên chúng luôn mạnh hơn dân thường. Điều đó khiến chúng tự cho mình là những kẻ có thể áp bức dân thường nếu muốn. Điển hình là hai kẻ quấy rối tình dục này. 

Cả hai tên cùng lấy giấy ăn trên mặt bàn rồi nhìn vào Alice một cách thèm khát. Chẳng thể phủ nhận được vẻ đẹp tuyệt mỹ của khiến cô ấy thu hút rắc rối từ đám đực rựa. 

Alice run rẩy, nhưng lần này không phải sợ hãi mà là tức giận. Trước khi cô ấy định đứng lên, vung tay tát bọn chúng, thì cậu đã đứng dậy trước, túm chặt hai cánh tay bẩn thỉu đang muốn chạm đến cô ấy. Cậu mỉm cười thân thiện.


"Xin lỗi… có vẻ như hai người quên mất tôi, người đang ngồi đây nhỉ? Tôi sẽ lau cho cô ấy, nên phiền hai người về chỗ ngồi được không?"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.