Trở về truyện

Hồng Mông Thiên Đế ( Sắc ) - Chương 40 Cò Phiếu

Hồng Mông Thiên Đế ( Sắc )

40 Chương 40 Cò Phiếu

Ở trung tâm của quảng trường Hồng Tường, là một bức tường đỏ cao một trượng, dài đến 500 mét.

Bức tường được bao phủ bởi đủ loại giấy tờ, trên những tờ giấy này viết đủ loại nhiệm vụ.

Bức tường đỏ chạy dài từ nam lên bắc, cứ 100m được chia thành một khu vực, nhiệm vụ ở những khu vực này từ dễ đến khó, dễ nhất là một sao và khó nhất là năm sao.

Hoàn thành một cái nhiệm vụ cấp năm sao, ban thưởng lấy được ít nhất cũng phải một vạn khối linh thạch trở lên.

Nhiệm vụ bốn sao, phần thưởng là từ 1000 đến một vạn khối linh thạch!

Nhiệm vụ ba sao, phần thưởng từ 100 đến 1000 khối linh thạch.

Nhiệm vụ hai sao, phần thưởng từ 10 đến 100 khối linh thạch.

Nhiệm vụ một sao, phần thưởng từ mười khối linh thạch trở xuống.


Bởi vì sự tồn tại của bức tường đỏ, quảng trường Hồng Tường đã trở thành nơi náo nhiệt nhất ở Thanh Vân Môn.

- Người nơi này cũng quá nhiều?

Nhìn trên quảng trường lít nha lít nhít người, Lăng Phong nhịn không được cảm thán một tiếng, hắn cẩn thận quan sát một chút, khu vực một sao là có số người nhiều nhất.

Số sao càng cao, biểu hiện rằng độ khó nhiệm vụ càng cao, người xem càng ít.

- Vị sư đệ này, có phải chuẩn bị nhận nhiệm vụ hay không?

Ngay khi Lăng Phong đang định chen vào xem chuyện gì xảy ra thì một người dáng dấp xấu xí đi tới trước mặt hắn, mà trong tay người này còn cầm một xấp lớn phiếu.

Nhìn thấy gia hỏa này, Lăng Phong trong đầu không khỏi nhảy ra ba chữ: Cò phiếu!

- Đúng vậy, lần đầu tiên tới, không nghĩ rằng có nhiều người như vậy!


Lăng Phong nhìn đối phương, cười cười.

- Hắc hắc, vị sư đệ này, ngươi chuẩn bị tiếp nhiệm vụ cấp mấy, hai sao hay là ba sao?

Nam nhân liếc nhìn ký hiệu của đệ tử ngoại môn trên ngực Lăng Phong, vẻ mặt nịnh nọt hỏi.

Trên ngực Lăng Phong có một ngọn núi màu bạc, là biểu tượng của các đệ tử ngoại môn Thanh Vân phong.

Bình thường mà nói, nhiệm vụ một sao, là tạp dịch trung đẳng nhận, hai sao là tạp dịch cao đẳng, ba sao là đệ tử ngoại môn.

Nhiệm vụ từ bốn sao trở lên, bình thường đều là đệ tử nội môn nhận.

Về phần những đệ tử chân truyền, hầu như không cần vì linh thạch mà buồn phiền, tất cả tài nguyên tu luyện của bọn hắn, đều là tông môn cung cấp miễn phí.


Mà tạp dịch cấp thấp thì không có tư cách nhận nhiệm vụ.

- Cái này, ta còn chưa nghĩ ra!

Lăng Phong lắc đầu, hắn đối với mấy cái cò phiếu bày cũng không có ấn tượng tốt gì.

Nhưng hắn sẽ không đi phủ nhận sự tồn tại của những người này, bởi vì bọn họ do đáp ứng nhu cầu thị trường mà thành, hắn trực tiếp xuyên qua những người này, hướng khu vực ba sao đi đến.

- Ai!

Hoàng Ngưu Đảng nhìn bóng lưng Lăng Phong, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.

Sau khi hao phí khoảng nửa nén hương, Lăng Phong cuối cùng cũng chen được tới mép bức tường đỏ, ngẩng đầu nhìn lên trên vách tường.

- Đào 10. 000 cái hố tại linh điền cấp ba, năm khối linh thạch!

Sau nửa giờ, Lăng Phong không tìm được nhiệm vụ thích hợp, bởi vì một số nhiệm vụ có chi phí tương đối cao đã bị lấy đi.

- Chẳng lẽ thật sự cần tìm cò phiếu?

Lăng Phong không khỏi nhíu mày, hắn ở trong lòng nghĩ một lát, sau đó đi về phía một cò phiếu gần đó.

Vị cò phiếu không phải vị trước đó tự động tìm tới, nhưng tướng mạo cũng không dám khen, khuôn mặt gầy gò, dáng người đơn bạc, bất quá ánh mắt giảo hoạt cực kì, lập tức liền phát hiện Lăng Phong, mặt mỉm cười đi tới:


- Vị sư đệ này, có cần trợ giúp gì không?
Lăng Phong gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, ta muốn tiếp một cái nhiệm vụ, không biết có cái nhiệm vụ gì có thể giới thiệu cho ta mà giá cả tương đối cao, ta lại có thể đảm nhiệm?

- Không biết tu vi huynh đệ bao nhiêu?

Cò phiếu kia hỏi.

Lăng Phong không chút nghĩ ngợi đáp:

- Luyện Khí tầng năm!

- Luyện Khí tần năm, vậy ngươi vì sao không tấn thăng làm đệ tử ngoại môn trung cấp?

Cò phiếu kia có chút nghi hoặc nhìn Lăng Phong, bởi vì nhiều người cố ý nói thực lực của bọn họ rất mạnh, hi vọng sẽ nhận thêm một số nhiệm vụ.

Cò phiếu này có chút hoài nghi Lăng Phong.

Đệ tử ngoại môn Huyền Kiếm tông cũng phân làm ba cấp độ: sơ cấp, trung cấp, cùng cao cấp .

Luyện Khí tầng bốn là sơ cấp, Luyện Khí tầng năm là trung cấp, Luyện Khí tầng sáu là cao cấp.

Đẳng cấp khác biệt, có thể dẫn tới trợ cấp cũng khác biệt, đến lúc đó tông môn phân cho bọn hắn nhiệm vụ cơ sở cũng sẽ khác biệt.
- Vừa mới đột phá, còn chưa kịp đi!

Lăng Phong đáp lại một tiếng, nhìn cò phiếu kia hỏi:

- Ngươi đây rốt cuộc có nhiệm vụ hay không? Nếu như không có, ta tìm người khác!

- Ai ai ai, huynh đệ, đừng đi!

Cò phiếu lập tức giữ chặt tay Lăng Phong, nói:

- Chỗ này của ta vừa vặn có một cái nhiệm vụ giá cả cực cao, cùng tu vi cao thấp không có quan hệ gì, liền nhìn huynh đệ ngươi lá gan có đủ lớn hay không!

Lăng Phong ngẩng đầu, nhìn chằm chằm cò phiếu kia hỏi:

- Nhiệm vụ gì?

Phiếu phiến tử kia lập tức lôi kéo Lăng Phong đi vào một góc vắng vẻ, nhỏ giọng nói với Lăng Phong:

- Có một đệ tử nội môn, muốn bỏ tiền tìm người diễn một vở kịch, sau khi chuyện thành công, có thể lấy được 20 khối linh thạch!

Lăng Phong khẽ giật mình, lập tức mở miệng hỏi:

- Diễn kịch? Diễn cái gì?
Cò phiếu cười hắc hắc, nói:

- Vị kia đệ tử nội môn, thế nhưng là người theo đuổi trung thành của Thánh Nữ Linh Vụ cốc. Buổi trưa hôm nay, Thánh Nữ Linh Vụ cốc Tiêu Thanh Tuyền, sẽ xuất hiện ở Bách Bảo lâu của Linh Vụ cốc, vị đệ tử nội môn kia cũng sẽ đi. Đến lúc đó, đi đến Bách Bảo lâu, sau khi nhìn thấy Thánh Nữ, ngươi liền biểu hiện thô lỗ một chút, khác người một chút, tốt nhất huyên náo lớn. Nhiễu loạn trật tự nơi đó, sau đó vị đệ tử nội môn kia ra tay bình ổn. Kể từ đó, vị đệ tử nội môn kia, liền có thể ở trước mặt Thánh Nữ biểu hiện tốt một phen! Bởi vì sợ bị người khác hoài nghi, cho nên vị đệ tử nội môn kia không dám tìm người quen!

- A, thì ra là thế!

Lăng Phong khẽ gật đầu, trong lòng thầm mắng những người này hèn hạ, vì tán gái, thủ đoạn như vậy đều dùng.
Bất quá hắn lập tức nhíu mày, đối với cò phiếu kia hỏi:

- Đến lúc đó ta có thể bị đánh hay không? Công nhiên đắc tội Thánh Nữ, sẽ khiến nhiều người tức giận!

- Ây. . . Cái này ngươi có thể yên tâm, đến lúc đó vị đệ tử nội môn kia sẽ hạ thủ lưu tình(1)!

*hạ thủ lưu tình: Ra tay có chừng mực

Cò phiếu kia trên mặt xuất hiện một tia xấu hổ.

- Không được, nhiệm vụ này quá nguy hiểm, trừ phi thêm tiền!

Lăng Phong lắc đầu, hắn không phải người ngu, hắn biết nhiệm vụ này rất nguy hiểm, sơ sót một cái, có khả năng đem cái mạng nhỏ của mình ném vào.

Phiếu phiến tử kia nhìn xem Lăng Phong, cắn răng mở miệng nói:

- Vậy ngươi muốn bao nhiêu?

- 50 khối linh thạch! Nhưng mà phải đưa tiền trước!

Lăng Phong trực tiếp báo giá cả.

Cò phiếu kia sau nửa ngày do dự, mở miệng nói:
- Tốt! Thành giao!

Sau khi nói xong, phiếu phiến tử kia đem một tấm phiếu mệnh giá 50 linh thạch cùng một trang giấy màu hồng phấn nhét vào trong tay Lăng Phong.

Cò phiếu này cũng không sợ Lăng Phong sau khi lấy tiền không làm việc, phía sau hắn là có người làm chỗ dựa đấy.

Lăng Phong chẳng qua là một cái đệ tử ngoại môn sơ cấp, bọn hắn rất dễ dàng liền có thể điều tra rõ thân phận Lăng Phong, nếu Lăng Phong dám lấy tiền không làm việc, hậu quả khẳng định sẽ rất thảm.

Ánh mắt Lăng Phong lập tức bị trang giấy màu hồng phấn hấp dẫn, trang giấy này chế tác tinh mỹ, phía trên dùng chữ viết xinh đẹp viết:

- Đến Bách Bảo lâu Linh Vụ cốc chữa trị bức tranh, một bức tranh trả thù lao 30 khối đến 50 khối!

Lăng Phong con mắt đột nhiên sáng lên, thân thể một trận run rẩy, trong tay hắn có bó lớn dịch chữa trị, chữa trị đồ vật với hắn mà nói, chỉ là một bữa ăn sáng.
Lúc này, cò phiếu kia lại mở miệng nói chuyện:

- Huynh đệ, vị đệ tử nội môn kia tên gọi là Phương Hằng, chính là Hổ Vương núi Phục Hổ, thủ lĩnh đoàn Hổ Minh, biết không? Việc này tuyệt đối phải giữ bí mật, không được lộ ra nửa điểm tin tức cùng người ngoài, ngươi nhớ kỹ, đến lúc đó nhất định phải phối hợp tốt!

- Ngươi yên tâm đi, cứ để ta lo!

Lăng Phong vỗ vỗ lồng ngực của mình nói ra, hắn cũng không biết cái núi Phục Hổ kia là cái gì, cũng không biết Hổ Vương là cái gì.

- Ngươi ở chỗ này chờ ta một lát, ta hiện tại đi chuẩn bị một chút!

Cò phiếu nói một tiếng với Lăng Phong, sau đó liền xoay người rời đi.

Sau khoảng một nén nhang, cò phiếu chạy về, nói với Lăng Phong:

- Tốt, hiện tại ngươi có thể xuất phát!

- Được!

Lăng Phong gật gật đầu, sau đó đi về Linh Vụ cốc.
Sau nửa canh giờ, Lăng Phong liền tới lối vào Linh Vụ cốc.

- Dừng lại!

Một tiếng gầm gừ gừ từ phía trước vang lên, hai nữ tử mỹ mạo từ đâu xuất hiện, dọa Lăng Phong nhảy dựng.

- Ta nói chứ hai vị cô nương, các ngươi làm như thế, sẽ dọa người ta chết khiếp!

Lăng Phong có chút sợ hãi vỗ vỗ lồng ngực của mình, mà ánh mắt lại không ngừng ở trên người hai vị nữ tử này nhìn tới nhìn lui.

Hai nữ hài này cũng rất cao, ít nhất là 1 mét 7, chân dài, eo thon, ngực lớn.

Trong tay các nàng cầm một thanh trường kiếm, có lẽ là bởi vì nguyên nhân nghề nghiệp, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của họ đều nghiêm chặt.

- Đồ nhát gan!

Một nữ tử trong đó nhìn thấy Lăng Phong như vậy, trong mắt hiện lên một chút khinh thường, nàng lạnh lùng nói:

- Đây chính là Linh Vụ cốc, người không có phận sự, không được vào bên trong!
Nhìn thấy thái độ nữ tử này như thế, Lăng Phong cũng lười cùng nàng nói nhảm, trực tiếp đem tờ giấy trong ngực lấy ra, ở trước mắt các nàng lung lay:

- Ta là tới làm nhiệm vụ!

- Chỉ bằng ngươi?

Hai nữ tử này rất hiển nhiên nhận ra trang giấy màu hồng phấn trong tay Lăng Phong, mắt liếc tiêu chí đệ tử ngoại môn sơ cấp trên ngực Lăng Phong một cái, trên mặt vẻ khinh thường càng rõ ràng.

- Thế nào, xem thường người đúng không? Các ngươi cũng không có quy định người nào mới có thể nhận nhiệm vụ?

Đối với loại nữ nhân mắt chó coi thường người khác này, Lăng Phong trong lòng là chán ghét.

Nếu như là trước kia, hắn khẳng định sẽ ngay trước mặt hai nữ nhân này đem trang giấy xé nát, sau đó vứt trên mặt đất hung hăng giẫm mấy cái.

Nhưng bây giờ không được, hắn nhất định phải trân quý mỗi một cơ hội kiếm linh thạch, dù sao mệnh căn tử so mặt mũi trọng yếu hơn nhiều.
- Hừ, xem thường ngươi? Ngươi quá đề cao chính mình rồi, ngươi còn không có tư cách để cho chúng ta xem thường!

------------------------

Chú thích:

(1)hạ thủ lưu tình: Ra tay có chừng mực

- Bóc 100 cân Thiết Bì Hoa Sinh, thù lao hai khối linh thạch! Cuối ngày kết toán!

- Bồi luyện cao cấp, tiền lương ba khối linh thạch một canh giờ, cuối ngày kết toán!

- Chặt Thiết Thụ, hai khối linh thạch một gốc! Cuối ngày kết toán!

. . .

Nhiệm vụ trên tường làm cho người hoa cả mắt, Lăng Phong cũng là cưỡi ngựa xem hoa(1).

Nhìn thật lâu, Lăng Phong cũng không thấy có cái gì đặc biệt thích hợp, một số nhiệm vụ phù hợp, nhưng giá quá thấp, giá cả phù hợp, nhưng những nhiệm vụ lại không thích hợp.

- Trách không được Trương Chính Trực không chịu trở thành đệ tử ngoại môn sớm như vậy, nguyên lai linh thạch khó kiếm như vậy!
Nhìn thấy các nhiệm vụ được ban bố trên bức tường màu đỏ, Lăng Phong không khỏi nhíu mày.

Nếu như hắn còn ở địa vị tạp dịch, một ngày kiếm mấy chục khối linh thạch hoàn toàn không nói chơi, mà bây giờ, hắn một ngày muốn kiếm mười khối linh thạch đều có chút khó khăn.

Nghĩ tới đây, hắn lại nhịn không được ở trong lòng đem Trình Vân mắng chửi một trận.

Nếu không phải Trình Vân đem linh thạch của hắn đều trộm đi, hắn bây giờ cũng sẽ không trở nên nghèo túng như vậy.

Cùng lúc đó, Lăng Phong nghĩ đến Trương Chính Trực.

So với Trương Chính Trực, có vẻ như chính mình cũng không phải xui xẻo nhất, hắn ở trong lòng âm thầm đau lòng cảm thấy có lỗi với Trương Chính Trực.

----------------------

Chú thích:

(1)cưỡi ngựa xem hoa: chỉ việc tìm hiểu một cách sơ lược, không đi sâu vào chi tiết.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.