Trở về truyện

Hoa Hồng Capuchino - Chương 4: Khúc Nhạc Dạo

Hoa Hồng Capuchino

4 Chương 4: Khúc nhạc dạo

Thứ mà trong giới này của họ không thiếu nhất chính là phụ nữ xinh đẹp. Dù là những thiên kim tiểu thư sinh ra trong gia đình giàu có, hay là những hot girl chen chân được vào giới minh tinh thì không có ai không chăm chút cho ngoại hình của mình cả.

Với những người đàn ông kết hôn sớm như Cố Nam Phong mà nói, người quen đều biết ở nhà anh ấy có một người vợ nghiêm khắc, có thể có người phụ nữ được anh ấy đánh giá cao như vậy quả thực là hiếm thấy.

Quý Ngạn Trăn gật đầu tỏ vẻ tán đồng, nhưng lại cũng không nói gì. Cách đây không lâu, anh để cấp dưới ở Mỹ theo đuôi cô vài ngày, lịch trình hàng ngày của cô bé kia gần như ngày nào cũng giống nhau, chỉ cố định hai điểm đến là nhà ở và công ty. Quan trọng hơn là cô bé kia thực sự rất xinh đẹp, mẹ của cô và Doãn Minh Ân là người Georgia, ưu điểm lớn nhất của con lai chính là có khuôn mặt đầy đặn, phù hợp với tiêu chuẩn đánh giá người đẹp hiện đại. Nhưng ngoại hình của Doãn Minh Tịch còn vượt trội hơn chị gái của cô, cho dù các video được cấp dưới của anh quay lại bằng điện thoại không được rõ nét lắm, nhưng cũng không thể che đi được sự duyên dáng yểu điệu của cô.

Trong lúc anh đang mải suy nghĩ, điện thoại di động của Quý Ngạn Trăn đặt trên bàn đột nhiên rung lên hai lần. Dường như có một loại cảm ứng đặc biệt nào đó, Quý Ngạn Trăn bỗng nhiên khẳng định thông báo kia là Doãn Minh Tịch nhắn tin lại cho mình.

Dưới ánh mắt hóng hớt kỳ quái của ba người đàn ông, anh bình tĩnh cầm điện thoại lên.

Hình đại diện của cô là ảnh chụp một phân cảnh trong bộ phim "Chuộc lỗi", không phải cảnh nữ chính cầm hoa chạy xuyên qua hàng cây kinh điển, mà là cảnh nhân vật Cecilia trong bộ váy màu xanh lá cây, ngồi trên bậc thềm trước cửa trang viên, cô đơn tự ôm lấy chính mình.

Anh bấm vào khung chat với cô, nhìn thời gian thấy hơn một giờ sau cô bé mới trả lời:

"Thật xin lỗi, anh Quý, tôi vừa tới khách sạn hồi tối, vừa mới ngủ dậy."


“Tôi đang ở khách sạn Four Seasons, rất gần công ty của anh.”

"Tôi lúc nào cũng có thời gian, phụ thuộc vào sự sắp xếp thời gian của anh."

Lạ thật, từng dòng chữ rõ nét trên màn hình rõ ràng không hề có chút ấm áp hay cảm xúc nào, nhưng Quý Ngạn Trăn có thể cảm nhận được sự thận trọng của cô chỉ qua vỏn vẹn vài câu chữ đơn giản.

Khóe miệng của người đàn ông nhếch lên một nụ cười nghiền ngẫm, anh đặt ly rượu lên bàn. Anh vỗ vỗ vai Cố Nam Phong ngồi bên cạnh, trong mắt mang theo nụ cười đơn thuần: "Lát nữa cậu về nhớ giúp tôi hỏi thăm Du Du thêm về cô ấy. Tôi đi trước."

Ba người nhìn nhau khó hiểu trước hành động kỳ lạ của anh, Hạ Dực nhìn theo bóng lưng anh đang định mở cửa rời đi, hỏi với theo: “Anh đi đâu mà vội vàng vậy?”

Quý Ngạn Trăn nghe thấy vậy, động tác đẩy cửa dừng lại một chút. Anh quay người lại, ánh đèn mờ ảo ngoài hành lang chiếu lên sườn mặt anh một tầng sắc vàng quỷ dị. Người đàn ông mỉm cười nhẹ nhàng, kiên nhẫn đáp: “Đi ngủ với cô ấy.”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.