Trở về truyện

Hoa Hồng Capuchino - Chương 6: Gặp Mặt

Hoa Hồng Capuchino

6 Chương 6: Gặp mặt

8 giờ rưỡi, Doãn Minh Tịch đến quán cà phê đã hẹn trước vừa kịp lúc.

Quý Ngạn Trăn đang ngồi bên chiếc bàn phía trong góc quán cà phê.

Thoạt nhìn anh bình tĩnh nhàn nhã lạ thường, nhưng ánh mắt vẫn luôn bất động chăm chăm nhìn về phía cánh cửa ra vào, cho nên khi Doãn Minh Tịch bước vào, anh lập tức nhìn thấy cô.

Cô mặc một chiếc váy trắng, mái tóc nâu dài thướt tha theo từng bước chân của cô. So với tấm ảnh mà cấp dưới gửi đến, trông cô trông còn trắng hơn, cũng xinh đẹp hơn nhiều so với tưởng tượng của anh. Anh không khống chế được cứ nhìn cô mãi, nhìn cô gái nhỏ như chú nai tơ bị lạc đường, ngượng ngùng hỏi số bàn của anh từ nhân viên phục vụ gần đó.

Theo hướng ngón tay của nhân viên phục vụ, cô cũng nhìn về phía này.

Vào một buổi tối tháng ba, lần đầu tiên ánh mắt của hai người chạm nhau. Đáy mắt anh mang theo ý cười, dáng vẻ ưu nhã tự phụ đúng như những gì cô đã mường tượng về anh. Khoảnh khắc đó, trái tim cô như lỡ mất một nhịp, đôi mắt cũng trở nên ươn ướt, sự vui mừng, chờ mong cùng rung động mãnh liệt bấy lâu nay đang gắt gao bóp chặt trái tim cô.

Doãn Minh Tịch luôn biết mình không phải người lý trí hay to gan gì. Cô sẽ lo lắng vào ngày bảo vệ đề án tốt nghiệp, sẽ căng thẳng trong buổi phỏng vấn xin việc đầu tiên, và còn sẽ lo lắng hoảng loạn hơn khi lần đầu tiên đứng phát biểu trước một hội nghị quốc tế. Ấy thế mà vào khoảnh khắc này, cô mới nhận ra rằng thời điểm mình căng thẳng lo lắng nhất trong cả cuộc đời này là khi cô 21 tuổi chậm rãi, từng bước từng bước tiến về phía một Quý Ngạn Trăn 29 tuổi.

Quý Ngạn Trăn thu hết sự lo lắng và rụt rè của cô gái nhỏ vào trong mắt. Anh chẳng thể biết được những cảm xúc rối bời trong lòng cô, càng không biết được rằng cô gái nhỏ này đã thích thầm anh từ rất lâu rồi, chỉ nghĩ rằng dáng vẻ của vô hiện tại đều là vì sợ anh mà có. Cũng dễ hiểu, con gái ở độ tuổi này không trưởng thành và hướng ngoại như vậy là chuyện bình thường.


Cô bước về phía anh, Quý Ngạn Trăn không thể nào khống chế bản thân rời tầm mắt ra khỏi người cô, cô gái này rõ ràng vẫn đang ở độ tuổi thuần khiết nhất, nhưng lại vô cùng xinh đẹp và gợi cảm, mỗi một tấc trên cơ thể đều mang theo sức quyến rũ chết người. Anh đã gặp vô số người, nhưng anh phải thừa nhận rằng anh đã bị cô thu hút sâu sắc ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy cô.

Cuối cùng cô cũng ngồi xuống đối diện anh, vẻ đẹp mong manh dễ vỡ của cô khiến Quý Ngạn Trăn chỉ muốn lập tức chiếm lấy cô làm của riêng.

"Anh Quý." Cô gái rụt rè mở miệng gọi anh, giọng nói trong trẻo dễ nghe.

Anh không nghĩ rằng cô sẽ là người đầu tiên lên tiếng nói chuyện khi hai người gặp gỡ lần đầu tiên.

"Cô Doãn."

Vậy nên anh đưa tay về phía cô trước, trong tiếng nhạc du dương trong quán cà phê, anh mỉm cười thật dịu dàng, ánh đèn mờ ảo, cho nên cô không nhìn thấy được dục vọng trong mắt anh.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.