Trở về truyện

Hoa Hồng Capuchino - Chương 7: Tính Kế

Hoa Hồng Capuchino

7 Chương 7: Tính kế

Doãn Minh Tịch cố gắng hết sức để kiềm nén trái tim đang nhảy điên cuồng của mình, mỉm cười nắm lấy bàn tay dang ra của anh. Nhiệt độ lòng bàn tay của người đàn ông so với cô mát hơn một chút, ngón tay thon dài, xương khớp rõ ràng, móng tay được cắt rất chỉnh tề. Ngay cả chiếc đồng hồ trên cổ tay thoạt nhìn bình thường kỳ thực giá trị hàng chục triệu, cũng đều là kiểu dáng mà cô thích.

Quý Ngạn Trăn không thẳng thắn vào vấn đề chính như cô nghĩ, mà là đem đồ uống vừa gọi đẩy tới trước mặt cô, giọng nói trầm gợi cảm, nói rằng nhìn thấy cô đăng trên vòng bạn bè nói thích uống mojitos, nên thuận miệng gọi một ly để thử xem.

Trong đôi mắt to lấp lánh như chứa đựng đầy sao của Doãn Minh Tịch lập tức tràn ngập niềm vui, cô đưa tay nhận lấy chiếc ly phía trước, lễ phép cảm ơn.

Hai mươi mốt tuổi có lẽ đủ để cô trổ mã khuynh quốc khuynh thành, đủ để cô tích lũy được khối tài sản lớn bằng tài năng phi thường và sự chăm chỉ của mình. Nhưng còn lâu mới đủ để cô nhìn rõ một người đàn ông, một người trải qua thương trường lâu năm, người đàn ông tâm tư kín đáo.

Cô không có thời gian để suy nghĩ tại sao anh chỉ gọi đồ uống mà không sắp xếp đồ ăn, càng không nghĩ người đàn ông ở vị trí cao lâu năm tại sao lại đến quán cà phê sớm và đợi cô lâu như vậy. Đương nhiên, Quý Ngạn Trăn sớm đã dự liệu được cô sẽ không suy nghĩ kỹ càng, một cô gái đơn giản như cô sao có thể là đối thủ của anh được.

Anh đàm luận với với cô về tình hình kinh tế gần đây, cô kể về một tiền bối mà cô rất ngưỡng mộ, anh thuận miệng đề cập đến quý ông đó và anh là bạn bè thân thiết, thời gian tháng trước tới Trung Quốc còn cùng anh ấy gặp mặt qua, trong đôi mắt của cô gái nhỏ lấp lánh sự ngưỡng mộ. Anh hết sức tự nhiên hỏi về cuộc sống và công việc của cô, rất tự nhiên trò chuyện về bản thân, rất tự nhiên nâng cốc cà phê Americano trước mặt lên nhấp vài ngụm.

Doãn Minh Tịch gần như theo bản năng cầm lấy ly mojito vị đào mà anh đã gọi cho cô, cơn đau nhẹ từ bong bóng, vị cay của rượu và vị ngọt của trái cây lan tỏa trong miệng cùng một lúc. Thế nhưng cô không thể cảm nhận được vị thuốc trong đồ uống, thậm chí rất thưởng thức hương vị của thức uống này, nghĩ rằng đây là thứ anh gọi cho cô, Doãn Minh Tịch vô thức uống thêm vài ngụm.

Quý Ngạn Trăn giấu đi nụ cười ở khóe miệng, ánh mắt hướng khóe miệng ẩm ướt của cô gái sau khi uống hết ly rượu. Cô vô tình dùng đầu lưỡi liếm qua môi mình, động tác vô thức mang theo sự gợi cảm chết người mà bản thân không hề hay biết.


Cảnh đêm càng lúc càng sâu, trong quán cà phê người cũng càng ngày càng ít. Hai người đơn giản nói xong về tình hình không quan trọng gần đây, Quý Ngạn Trăn hỏi cô có muốn ra ngoài đi dạo không.

Doãn Minh Tịch đương nhiên đồng ý, cô đồng ý làm bất cứ việc gì cùng anh. Vì thế mỉm cười gật đầu, cầm túi xách, chạy theo người đàn ông ra khỏi quán cà phê.

Bóng dáng của hai người gần như hoàn toàn gần kề, bước vào màn đêm sâu như một đôi tình nhân đích thực.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.