Trở về truyện

Hệ Thống Triệu Hoán Những Nữ Quái Xinh Đẹp - Chương 5: Dungeon Này Có Gì Đó Rất Quái Lạ...

Hệ Thống Triệu Hoán Những Nữ Quái Xinh Đẹp

5 Chương 5: Dungeon này có gì đó rất quái lạ...

Cũng không rõ đã ngủ bao lâu rồi nữa, tôi chợt mở mắt ra.

Tôi bị đánh thức bởi giấc mơ về sự bất lực khi gần như bị giết bởi cái xác kia. Thở chậm lại để điều chỉnh tâm tình mình, tôi chợt nhận thấy có ai đó đang nhìn mình.

“Chủ nhân, ngài ổn không ạ?”

Một giọng nói dịu nhẹ mang theo chút lo lắng. Tôi quay sang trái nơi giọng nói đó phát ra.

“À không, anh ổn.”

Đó là Flora, em ấy giờ đây thay vì cúi gằm nhút nhát thì đang nhìn tôi với vẻ lo lắng.

“Em không đi ngủ à?”

Tôi hỏi vu vơ để đá sang đề tài khác. Dù sao thì tôi cũng không muốn ai biết về cái quá khứ này của mình.


“Myconid tụi em không cần ngủ quá nhiều đâu ạ. Tụi em thậm chí có thể thức cả năm luôn đó.”

Khi nói về tộc của mình, sự tự hào của Flora đã chiếm hết chỗ cho sự nhút nhát thường thấy của em ấy.

Tôi cũng vui vẻ nói chuyện phiếm một lúc với cô bé. Dù sao thì tôi gần như chưa từng nói chuyện với ai bao giờ, việc gì mới mẻ đều có sức hút mà, chưa kể Flora tuy nhút nhát, rụt rè nhưng lại rất biết lắng nghe và quan sát.

Sau cuộc nói chuyện là lúc chúng tôi quyết định rời khỏi nơi này.

Tôi cầm theo một thanh giáo gỗ rồi khẽ hé cánh cửa. Cũng như hôm qua, bên ngoài hoàn toàn trống trơn.

Tôi cùng Flora ngay lập tức chạy theo hướng lối ra. Cái hệ thống chết tiệt này ít nhất cũng đã cung cấp hết bản đồ tầng 1.

May mắn thay, mãi đến khi ra khỏi Dungeon, cả hai chúng tôi đều không đụng phải cái gì hết.

Từ bên ngoài Dungeon có thể thấy làng tôi cách đây vài trăm mét.


Ngôi làng giờ phút này đã không còn sự huyên náo hàng ngày nữa. Thứ duy nhất còn sót lại là máu, xác thịt vụn và những cái xác biết đi. Ít nhất thì chúng không thấy được bọn tôi, nên ổn thôi.

“Nếu ngài cần, em có thể hạ được bọn chúng.”

Khi tôi dành vài giây mặc niệm cho ngôi làng thì Flora bất ngờ nói với tôi.

“Em…. Chắc chứ?”

“Vâng ạ. Miễn là dưới 30 con một lần thì độc của em hoàn toàn có thể hạ được mấy cái xác này.”

Vậy là độc của em ấy cũng có phạm vi ảnh hưởng à? Nhưng quan trọng hơn, có vẻ tôi đánh giá thấp Flora rồi.

“Em cần bao lâu để độc được chúng?”


“Dạ khoảng 5 phút ạ.”

Chà, mọi thứ có vẻ suôn sẻ rồi đây.

Ban đầu, tôi định chạy ra khỏi nơi đây và đổi một ít G ra đồng vàng để sắm vũ khí. Nhưng nếu Flora hạ được xác biết đi trong làng thì tôi có thể vào lại làng và tìm một ít vũ khí thuận tiện. Sau đó, tôi có thể vào và săn mấy con quái dạng xác sống này để kiếm thêm G.

Tôi hiện còn 2.850G nữa sau khi mua nệm cho Flora, dù là loại rẻ nhất.

Tôi không rõ một cái xác sống đáng bao nhiêu G, nhưng tôi biết mình cần gom đủ 5.000G để mua [ Harpy ].

Với khả năng bay thì ít nhất [ Harpy ] hoàn toàn có thể câu giờ cho Flora dùng độc. Chưa kể theo như tôi xem minh họa, móng của Harpy cũng rất sắc. Tuyến đầu tạm thời có vẻ ổn.

Còn tại sao không phải [ Werewolf ] thì bởi [ Harpy ] có sẵn 1 sao [ Vâng Lời ] trong khi Werewolf thì không.

Tôi và Flora lẻn đến gần làng. Vẫn phát huy sự đần độn của mình, mấy cái xác vẫn không hề biết gì. Sau đó, tôi thấy từ trên cái mũ của Flora, một màn sương hồng nhạt tản ra kháp ơi, len lỏi vào một phần lớn của khu làng. Công việc tiếp theo không có gì quá khó, chỉ là chúng tôi đi quanh làng và rải độc thôi.

Mọi thứ đều ổn, có đôi lần chúng tôi gần bị phát hiện, nhưng Flora đã nhanh chóng hạ được cái xác trước khi nó có thể làm gì. Tuy em ấy nói mình dở cận chiến, nhưng nhìn cách em ấy ra tay, tôi tin em có thể hạ con boss tầng 1 dễ dàng.

Tiện thể, một cái xác có giá tầm 5-6G.

5 phút đã qua, tôi chợt nhận được một đống thông báo từ hệ thống.

[ Flora hạ zombie, +6G. ]


[ Flora hạ zombie, +7G ]

[ Flora hạ zombie, +6G ]

….

Vậy ra thứ này gọi là zombie à… Nhưng tôi cũng bất ngờ khi mà số lượng quái vật được gọi là zombie này lại nhiều thế này.

“Không lẽ… tất cả quái ở tầng 1 đều ở đây? Thế quái nào điều phi lí này lại xảy ra?”

Theo tôi được biết thì quái vật sẽ bị phong ấn trong Dungeon ít nhất một tháng trước khi quái tầng 1 có thể trèo ra ngoài. Mà con số một tháng là con số ngắn nhất từng được ghi nhận, cái thành tựu này thuộc về “Máu”, một hầm ngục huyền thoại đã biến hai quốc gia thành cấm địa chỉ sau 3 ngày khi quái vật được thả ra ngoài. Ít nhất thì theo tôi biết được thì nên là như thế.

Ban đầu tôi tính vào làng để kiếm một thứ gì đó làm vũ khí sau đó sẽ quay lại Dungeon này để cày G, nhưng có vẻ có gì đó không ổn với “Dungeon của những kẻ lạc lối” này.

Tôi sẽ quay về kế hoạch ban đầu, rút khỏi cái nơi quỷ quái này và tìm kiếm một Dungeon tầm yếu nào đó.

Dù tôi không rõ bản thân đã nằm trong Dungeon bao lâu nhưng tôi chắc chắn là ít hơn 7 ngày bởi tôi từng nghe từ Vương Đô đến đây chỉ mất 7 ngày đi xe ngựa. Chỉ với 7 ngày mà số lượng zombie bên ngoài đã lên đến một con số khó hiểu.

Dù mỗi mạng chỉ có từ 6-8G, nhưng tôi nhận được đến 2.307G, nên nếu cho trung bình là 7G thì sẽ có khoảng… 330 con? Tôi càng chắc chắn về việc rời khỏi đây.

Và một điều nữa, Flora thật sự tuyệt vời. Em ấy hạ hơn 300 con quái trong vòng chưa đến nửa giờ. Tôi tự hỏi nếu là Thợ Săn thì em ấy sẽ ở mức nào…

Nhân tiện, em ấy cũng lên được đến lv7 và tôi cũng đã nhận được một lượng tăng cường đáng kể. Tôi cảm thấy cơ bắp bản thân có một sự thăng hoa nhẹ. Nói là nhẹ nhưng tôi nghĩ nếu gặp lại con boss tầng 1 thì tôi có tự tin đánh tay đôi với nó. Chưa dừng lại ở đó, hơn cả sự thăng hoa về thể chất, tôi thấy não bộ bản thân thông thoáng hơn hẳn. Có lẽ do Flora thiên về tinh thần hơn là thể chất nhỉ?

Liệu, thế này có gian lận quá không?

Sao tôi lại đi hỏi cái này nhỉ? Không phải như thế càng tốt sao?

Sau khi xác định mọi thứ đã ổn, tôi quay sang xoa đầu Flora – người có công lớn nhất trong lần này, hoặc cũng có thể nói là duy nhất.

“Em tuyệt thật đó Flora.”

Có lẽ là do hành động của tôi hơi đột xuất hay gì đó mà Flora hơi đơ người một thoáng.

“Th-thật vậy ạ…?”

Flora hơi cúi thấp đầu xuống, cô bé đáp lại trong sự ngập ngừng.

“Ừm, em rất tuyệt đó. Em có thể hạ cả đống quái chỉ trong một thời gian ngắn, thật lòng mà nói anh thấy em còn mạnh hơn cả anh đó.”

“Em-em cảm ơn ạ…”

Từ góc độ mà tôi không thấy được, khuôn mặt Flora hiện lên một nụ cười tuyệt đẹp.

Tôi tự hỏi em ấy cảm ơn vì cái gì. Nhưng có lẽ tốt hơn hết là tôi nên nhanh chóng kiếm đồ rồi rời khỏi cái nơi quái quỷ này. Tôi không chắc bao lâu thì sẽ lại có quái tràn ra.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.