Trở về truyện

Hệ Thống Triệu Hoán Những Nữ Quái Xinh Đẹp - Chương 1: Gần Đất Xa Trời

Hệ Thống Triệu Hoán Những Nữ Quái Xinh Đẹp

1 Chương 1: Gần Đất Xa Trời

Không rõ bắt nguồn từ lúc nào, trên cả lục địa Eurelia bắt đầu xuất hiện những Dungeon. Ban đầu Vua – kẻ cầm quyền của mỗi quốc gia, đều đang cố giấu đi sự hiện diện của các ngục tối này. Nhưng chỉ khi quân đội hoàng gia không còn đủ sức để kìm hãm các quái vật, để bọn chúng bắt đầu thoát ra khỏi Dungeon, đó có là lúc nhân loại phải trải qua thời kỳ đen tối nhất.

Các quốc gia thiệt hại nặng nề về cả người và vật chất. Thậm chí có những quốc gia bởi vì Dungeon quá kinh khủng, đã bị quái vật chiếm giữ và trở thành những “Tử Địa” với đầy rẫy quái vật đi ra từ Dungeon.

Thế nhưng nhân loại cuối cùng cũng đã tìm thấy tia sáng hy vọng cho mình, đó là khi những người từng giết quái vật có xác xuất thức tỉnh một thứ gọi là [ Hệ thống Thợ Săn ]. Theo mô tả thì chỉ cần họ giết càng nhiều quái vật họ sẽ càng nhận được nhiều điểm. Điểm này có thể dùng để chế tạo đồ hoặc làm bản thân trở lên mạnh mẽ. Từ đó, càng nhiều người cố gắng để thành thợ săn hơn. Và đó cũng chính là thời điểm một nghề được tất cả các quốc gia coi trọng ra đời – Thợ Săn….

Đó là những gì tôi biết được từ những quyển sách rách nát nhặt ngoài bãi rác. Chỉ là có vẻ như bây giờ nhớ đến cái này cũng không thay đổi được gì cả.

Tôi là Jin, một thằng nhóc lang thang từ khi sinh ra. Sống trong cảnh bị mọi người ghẻ lạnh và xua đuổi. Tôi bắt đầu ghét nhân loại nhưng vẫn cố đi nhặt nhạnh quanh làng vì tôi cần sống. Có lẽ, chính sự hắt hủi mà họ dành cho tôi đã khiến tôi ghét con người nhiều hơn. Nơi tôi sống là vùng biên giới của Behamruck, một quốc gia hùng mạnh về mặt quân sự khi sở hữu lượng Thợ Săn khổng lồ. Mà, mấy cái đó thì liên quan gì đến tôi? Cái tôi quan tâm chỉ là việc có thể lấp đầy bụng và sống qua ngàtruyenc.comế nhưng cái mong ước nhỏ nhoi đó coi bộ cũng khó mà thành hiện thực được.

À không, chính xác thì giờ việc tôi có thể sống tiếp cũng đã là một nguyện vọng xa vời. Tối hôm qua, bất ngờ có một Lõi Dungeon được sinh ra ở nơi này. Và chỉ vài tiếng sau khi người dân phát hiện ra, cũng đã là quá trễ. Khắp nơi là những con quái vật với hình hài như xác chết. Chúng tỏa ra một mùi hôi thối đến mức khó chịu, toàn thân thì chỉ còn những mảnh thịt vụn ít ỏi gần như có thể rơi ra bất cứ lúc nào. Làn da chúng mang màu xám nhạt giống như bị chôn dưới đất hàng thập kỷ vậy. Tôi không biết chúng gọi là gì, cũng không muốn biết. Tôi chỉ muốn biết là làm như thế nào để sống sót mà thôi.

Tôi đã có ý định chạy nhưng không thể. Khắp ngôi làng đều đã bị mấy cái xác biết đi phủ kín. Tôi chỉ còn biết trốn vào một góc hẻm tối. Thế nhưng có vẻ đó chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi tôi bị tìm ra. Xung quanh tràn đầy âm thanh kêu la thảm thiết của tiếng dân làng bị thảm sát. Có lẽ sớm thôi, tôi sẽ thành một trong số họ.

Co ro trong sự run sợ, tôi thậm chí không dám phát ra âm thanh. Thế nhưng có lẽ số tôi đến đây là cạn, tôi đã bị phát hiện. Một cái xác biết đi đã mò được đến nơi đây.Tôi không dám chống trả, cũng không đủ can đảm lẫn sức lực để đứng vững. Tôi sợ hãi, sợ nếu phát ra tiếng thì bản thân sẽ chết thê thảm hơn. Tôi gần như đã có ý định buông bỏ, chỉ là trong phút chốc khi tôi gần bị những cái móng sắc nhọn của cái xác cào trúng, một dòng chữ hiện ra trước mắt tôi.


[ Cấp báo! Tình thế khẩn cấp! ]

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.