Trở về truyện

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 97: Trang Viên Đường Gia

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái

97 Chương 97: Trang viên Đường gia

Nghe vậy, Lăng Đoan Nhã ngẩn người.

Nếu như không có độ thiện cảm với Vương Hạo Nhiên trước đó là cảm giác thân mật, nàng nhất định sẽ cảm thấy đối phương đang chửi mình.

“Ta có bệnh, vậy ngươi nói xem ta có bệnh ở đâu?” Lăng Đoan Nhã coi như bình tĩnh nói.

“Nếu như ta không đoán sai, đầu gối bên phải của ngươi từng bị thương.”

“Ngươi... làm sao ngươi biết?” Lần này Lăng Đoan Nhã không bình tĩnh được nữa, mặt kinh ngạc truy vấn.

“Ta vừa rồi có nhìn ngươi lúc đi bộ, có chút không cân đối, hơn nữa loại không cân đối này, tuyệt đối không phải trời sinh, mà là do ngày trước tạo thành.”

Vương Hạo Nhiên đương nhiên sẽ không nói mình dùng thấu thị nên nhìn ra được, chỉ có thể lừa gạt như vậy.

“Ta đi đường rất ổn, có mất cân đối ư?”


“Người bình thường nhìn không ra, chỉ có người có nhãn lực lạ thường hơn nữa biết y thuật cao siêu mới có thể nhìn ra.”

“Ngươi... hiểu y thuật?” Lăng Đoan Nhã càng kinh ngạc hơn.

“Tổ tiên nhà ta là danh y, cho nên từ nhỏ ta đã học không ít y thuật, vừa rồi ta nhìn ngươi đi đường, liền biết ngươi từng bị thương, hơn nữa ta phỏng đoán, thương thế kia của ngươi đã từ 3 năm trở lên, còn là vết thương do độc tố.”

Phần phán đoán này, xem như thuộc về kiến thức trong Chí Tôn Độc Kinh của Vương Hạo Nhiên.

Bởi vì hắn dùng thấu thị nhìn ra được phần xương chỗ đầu gối bên phải của Lăng Đoan Nhã có màu sắc khá u ám, đó là bộ dáng của việc từng bị trúng độc rồi được trị liệu, chỉ là dư độc còn chưa được khử sạch sẽ.

Nghe thấy lời Vương Hạo Nhiên nói, mặt Lăng Đoan Nhã lộ vẻ khiếp sợ:

“Ba năm trước đây, chỗ đầu gối bên phải của ta đã bị một cây chủy thủ có độc đâm bị thương, về sau chữa trị rồi, nhưng mà cách nửa năm sau đấy, đầu gối ở đây lúc nào cũng bị đau đớn mà không hiểu tại sao, đi bệnh viện kiểm tra mấy lần, cũng trị liệu nhiều lần, nhưng chẳng thấy tốt lên được lần nào.

Có điều trong phần lớn thời gian, ta không bị ảnh hưởng đến mức đó, cho nên vẫn cứ không để tâm lắm.”


“Với trường hợp này của ngươi, nếu như để mặc không trị liệu, không đến một năm nữa tuyệt đối sẽ tê liệt.” Vương Hạo Nhiên không nói điêu ngoa.

Nếu như cứ để Lăng Đoan Nhã đi tiếp như vậy, thật sự sẽ xuất vấn đề lớn.

“Vậy... Vậy làm sao bây giờ?” Thấy Vương Hạo Nhiên ngữ khí chắc chắn, dù là Lăng Đoan Nhã có tố chất tâm lý tốt, cũng không khỏi hốt hoảng thất thố:

“Ngươi đã có thể nhìn ra bệnh tình của ta, hẳn là có thể trị liệu đúng không?”

“Đương nhiên.” Vương Hạo Nhiên gật đầu.

Độc thuật ngoài giết người, đồng thời cũng có thể cứu người, cũng giống với y thuật không chỉ cứu người, mà tương tự cũng có thể giết người.

Chỉ là, phương thức cứu người của độc thuật là lấy độc trị độc.


“Ta không muốn bị tê liệt, ngươi nhanh nhanh cứu ta được không? Thù lao gì ngươi cứ nói.” Lăng Đoan Nhã thỉnh cầu.

“Tổ tiên truyền y của nhà ta có quy củ, chỉ lấy tiền chữa bệnh là một văn tiền, đương nhiên, để theo kịp thời thế nên giờ đã đổi thành một đồng, trừ cái đó ra, phí dược liệu ngươi tự gánh vác là được, thù lao khác không cần.” Vương Hạo Nhiên nói.

“Vậy ta cám ơn ngươi trước.” Lăng Đoan Nhã khẽ thở nhẹ một hơi.

“Nhưng mà có chuyện ngươi cần nhớ kỹ, ta có thể giúp ngươi trị liệu, nhưng ngươi không thể mang chuyện ta chữa bệnh nói cho người khác biết, hơn nữa ngươi cũng tuyệt đối không được để cho những người khác trị liệu bệnh của ngươi.” Vương Hạo Nhiên nhắc nhở.
“Ta nhớ kỹ.” Lăng Đoan Nhã nghiêm túc gật đầu, cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ coi đây cũng là quy củ do tổ tiên của Vương Hạo Nhiên truyền xuống.

“Khi rảnh ta sẽ đi phối chế dược vật trị liệu, bây giờ ngươi hỏi chuyện ngươi muốn hỏi đi.” Vương Hạo Nhiên chuyển đề tài.

“Trước khi xảy ra cháy, ngươi có phát hiện nhân vật khả nghi nào xuất hiện hay không?” Lăng Đoan Nhã điều chỉnh tốt tâm tình của mình, bắt đầu vùi vào công việc.

“Nhân vật khả nghi?” Vương Hạo Nhiên nặng nề gật đầu: “Có!”

“Là ai?”

“Có người giả mạo học sinh chạy vào, bị bảo an phát hiện, sau đó liền vội vã chạy trốn.”

“Người kia dáng dấp thế nào?” Lăng Đoan Nhã hỏi.

“Ta lúc đó ở cách khá xa, không thấy rõ tình hình, nhưng mà có người biết tình hình.” Vương Hạo Nhiên nói, gọi điện thoại cho ba huynh đệ Phạm Kiếm, Phạm Thông và Tần Thọ Sinh.
Ba huynh đệ này lúc đó có tố cáo Tiêu Dật Phong, rất nhiều người đều nhìn thấy, lời bọn hắn nói có độ tin cậy cao hơn nhiều.


Ba huynh đệ sau khi nhận được tin, lập tức chạy hùng hục tới phòng thể dục.

“Ba bạn học, cho hỏi tên học sinh giả mạo dung mạo ra sao, có thể miêu tả một chút không?” Lăng Đoan Nhã mở miệng hỏi.

“Người kia đại khái cao 1m75, tuổi xem chừng không khác chúng ta mấy.”

“Ngoại hình không mập cũng không gầy, trông rất thanh tú.”

“Người kia rất biết đánh nhau, tiện tay là có thể đánh lật hai bảo vệ!”

Ba huynh đệ ngươi một lời ta một lời, nữ cảnh sát ghi nhớ lời mấy người nói rồi bảo:

“Phiền mấy bạn học cùng ta đến xem màn hình giám sát ở cổng trường, ta cần các ngươi giúp ta xác nhận người kia một chút.”

Ba huynh đệ đáp ứng ngay, đi theo Lăng Đoan Nhã rời khỏi phòng thể dục.
Vương Hạo Nhiên đưa mắt nhìn Lăng Đoan Nhã rời đi, nở nụ cười mong đợi.

Chuyện có thể làm đều đã tận lực làm, kế tiếp chính là chờ đợi thu hoạch.

——

Lý bá lái xe mang theo Tần Khai và Tiêu Dật Phong đi tới một tòa trang viên có vẻ ngoài tương đối xưa cũ.

Một người hầu già đã sớm đợi ở cổng trang viên, sau khi nhìn thấy khách nhân tới, liền dẫn Tần Khai và Tiêu Dật Phong đi vào trong cổng lớn.

Dưới sự dẫn đường của người hầu, xuyên qua từng hành lang cổ kính uốn lượn tao nhã, Tần Khai cùng Tiêu Dật Phong đi tới một cái đình trong hoa viên.

Có một lão giả hoa râu trắng ở trong đình, đang chuyên tâm cầm một cái vòng tay ngọc cẩn thận xem xét.

“Lão gia, khách nhân đến.”

Người hầu già thông báo một tiếng, lập tức khom người rời đi.

“Đường lão, đã lâu không gặp, phong thái của ngài vẫn như trước a.” Tần Khai dùng giọng cởi mở chào.
Lão giả kia thu hồi ánh mắt từ vòng tay ngọc trong tay, nhìn về phía hai người trước mặt.

Ánh mắt của hắn xẹt qua Tiêu Dật Phong, trực tiếp rơi trên thân Tần Khai, mang theo nụ cười:

“Ha ha, già rồi, Tần lão đệ mới thật sự là phong thái hưng thịnh, khối bánh gatô sản nghiệp đất của thành phố Thanh Linh này, Tần lão đệ một người sợ là sở hữu không dưới 60% đâu.”

Q

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.