Trở về truyện

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 79: Hoa Khôi Theo Đuổi Ngược

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái

79 Chương 79: Hoa Khôi Theo Đuổi Ngược

Vương Hạo Nhiên đi ra bên ngoài phòng học.

"Giúp ta dạy dỗ tên Chân Vi kia một chút đi, hắn phiền quá!" Tần Vận Hàn vỗ đầu che mặt nói với Vương Hạo Nhiên.

"Đi thôi." Vương Hạo Nhiên cũng không có dong dài.

Việc này hắn đã sớm đồng ý với Tần Vận Hàn.

Vương Hạo Nhiên đi tới phòng học của Tần Vận Hàn, quẳng xuống hai chữ với Chân Vi:

"Ra đây!"

Trong sự mong mỏi của Tần Vận Hàn và sự ngạc nhiên của Chân Vi, hắn có chút không hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn đi ra khỏi phòng học.

"Sau này cách xa Tần Vận Hàn ra một chút, không được quấy rầy nàng." Vương Hạo Nhiên cũng lười dài dòng, trực tiếp nói thẳng.


"Biểu ca, không phải ta quấy rối nàng, là vì ta thích nàng, muốn theo đuổi nàng, chỉ cần ta kiên trì, một ngày nào đó nàng sẽ bị ta làm cho cảm động." Chân Vi lắc đầu.

Vương Hạo Nhiên không lưu tình chút nào, đả kích nói:

"Nếu nói về tướng mạo, ngươi mẹ nó còn không mau đi soi gương, mặt mày méo mó còn dám có ý nghĩ hão huyền có thể theo đuổi được nữ nhân xinh đẹp như Tần Vận Hàn, ngươi chơi đá riết rồi lú à?"

"Nếu nói về gia thế, tài sản mấy ngàn vạn cũng đủ để cả nhà ngươi chết no, Tần Vận Hàn là ai? Nàng là con gái độc nhất của Tần Khai, tương lai sẽ kế thừa công ty lớn gần mười tỷ, ngươi xách giày cho người ta cũng không xứng!"

Chân Vi bị nói đến á khẩu không trả lời được.

"Tần Vận Hàn ấy, ngươi không thể theo đuổi được, từ bỏ đi, nói thế nào ngươi cũng là một phú nhị đại nhỏ, trong nhà cũng có tài sản ngàn vạn, theo đuổi một nữ nhân xinh đẹp có gia thế bình thường cũng là chuyện rất đơn giản mà? Cứ nhất định muốn làm một tên bỉ ổi mới vui phải không?" Vương Hạo Nhiên tiếp tục nói.

"Biểu ca, ngươi nói nhiều như vậy với ta cũng chỉ là do ngươi để ý Tần Vận Hàn mà thôi." Chân Vi nhịn không được nói.

Ngươi thật đúng là đủ thông minh nha!


Trong lòng Vương Hạo Nhiên nhịn không được lẩm bẩm một chút, tiếp tục mở miệng nói:

"Không sai, là do ta để ý nàng, ngươi mẹ nó tốt nhất đừng quấy rối ta, bằng không ta giết chết ngươi!"

"Biểu ca, ta sai rồi, sau này ta sẽ không tiếp tục quấy rối Tần Vận Hàn nữa, nhưng mà ngươi có thể đáp ứng một yêu cầu nho nhỏ của ta hay không?" Âm thanh yếu ớt của Chân Vi nói.

"Nói nhảm nhiều thật, yêu cầu gì đây?"

Chân Vi nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng nói: "Chính là sau khi ngươi thịt xong Tần Vận Hàn, có thể quay một video ngắn để ta chiêm ngưỡng hay không?"

"Cút đi!"

Vương Hạo Nhiên trực tiếp đạp một cước trên mông Chân Vi.


Chưa nói hắn không thích chuyện này, dù có quay thì cũng chỉ để mình hắn thưởng thức, làm sao lại để cho người khác nhìn được.

"Không chụp thì không chụp, đá ta làm cái gì."

Chân Vi vô cùng ủy khuất, xám xịt trở về phòng học.

【 Đinh, kí chủ cướp tay trên của nhân vật chính Tiêu Dật Phong, giải quyết người theo đuổi của Tần Vận Hàn, thu được 100 điểm phản phái! 】

Phần thưởng này có hơi ít.

Nhưng mà nghĩ đến việc xác xuất lớn là tên Chân Vi kia cũng chỉ là loại cóc ké theo đuổi người ta, ban thưởng 100 điểm phản phái cũng hợp tình hợp lí.

——

Buổi chiều.

Vương Hạo Nhiên một bên đeo tai nghe bluetooth để nghe lén động tĩnh bên kia của Tần Vận Hàn, một bên thì học tập.

Lúc này, Hứa Mộ Nhan bỗng nhiên đi tới.

Vương Hạo Nhiên ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hứa Mộ Nhan cầm một phần bài thi trong tay, mắt đang không chớp nhìn chằm chằm mình.
"Ta có câu này rất khó hiểu, ngươi có thể chỉ cho ta được không?" Hứa Mộ Nhan mở bài thi ra, chỉ vào đề toán nói.


Vương Hạo Nhiên liếc qua, lập tức liền phát hiện đây chỉ là một đề toán đơn giản.

Lấy trình độ của Hứa Mộ Nhan không có khả năng không làm được.

Như vậy xem ra, nàng là say nhưng không do rượu.

Nghĩ đến đây, toàn thân Vương Hạo Nhiên có cảm giác sảng khoái.

Quả thật là phong thủy luân chuyển, trước kia ta lấy cớ muốn trao đổi học tập để được đến gần Hứa Mộ Nhan.

Mà vị trí bây giờ của hai bên đã thay đổi.

Được hoa khôi theo đuổi ngược lại, khiến con người ta có cảm giác thật vui vẻ.

"Đề thi này rất đơn giản, ta chỉ cho ngươi." Vương Hạo Nhiên cũng không nói ra.

Hứa Mộ Nhan hết sức mừng rỡ, lập tức ngồi xuống chỗ trống bên cạnh, để đầu hơi hơi nghiêng về bả vai Vương Hạo Nhiên, chuẩn bị nghe hắn chỉ giải đề.
Lúc Hứa Mộ Nhan ngồi xuống thì một bên khác Vương Hạo Nhiên nghe thấy bluetooth trong tai truyền đến một ít tiếng nói chuyện với nhau.

"Vận Hàn tỷ, chúng ta có nên trở về biệt thự một chuyến hay không, lấy quần áo của chúng ta?"

"Ai biết Tiêu Dật Phong có ở trong biệt thự hay không, tốt hơn hết là không đi."

"Vậy chúng ta cũng phải thay đồ giặt quần áo chứ, hay là kêu Lý bá bá đưa được không?"

"Ngươi ngốc sao, tuy Lý bá bá lớn tuổi, là trưởng bối của chúng ta, nhưng dù sao cũng là nam giới, quần áo là đồ riêng tư của chúng ta, làm sao có thể để hắn sắp xếp được."

"Nói cũng phải, nhưng nếu như không đến biệt thự lấy quần áo, thì chúng ta mặc cái gì đây?"

"Trên đường lớn cũng không thiếu nha, thừa dịp hiện tại đang là giờ nghỉ ngơi, chúng ta ra ngoài mua một ít về!"
"Ngươi bỏ tiền ra đi, bây giờ trên người ta đến cái lông cũng không còn."

"Quỷ hẹp hòi, ngươi đâu có nghèo, cũng keo kiệt quá rồi đấy… A, được rồi được rồi, ta bỏ tiền thì bỏ."

"Vận Hàn tỷ thật tốt."

. . .

"Tại sao ngươi lại không nói chuyện chứ?" Hứa Mộ Nhan thấy Vương Hạo Nhiên nửa ngày cũng không lên tiêng, không khỏi có chút hiếu kỳ.

"Đột nhiên ta có chút việc, bây giờ không tiện giải đề với ngươi!" Vương Hạo Nhiên trực tiếp đứng dậy ra khỏi chỗ ngồi, nhanh chóng rời khỏi phòng học.

Lỗ mũi Hứa Mộ Nhan giật giật, cảm giác có chút ủy khuất.

——

Vương Hạo Nhiên đi ra cổng trường, ở ngoài trường có một nhà hàng nhỏ có vài món ăn, hắn làm bộ muốn đi ăn cơm.

Trên thực tế là đang quan sát người ra vào ở cửa trường học

Ước chừng khoảng năm phút đồng hồ, hắn đã nhìn thấy Tần Vận Hàn cùng Mục Chiêu Chiêu đi ra khỏi trường học.
Hai người bắt một chiếc taxi đi.

Vương Hạo Nhiên lập tức đứng dậy, cũng muốn ngăn lại một chiếc xe để đuổi theo.

Nhưng mà hắn mới đứng dậy khỏi ghế trong nhà hàng, một chiếc xe tải và một chiếc Lavida như chó nhìn thấy bánh bao thịt, theo sát chiếc xe taxi mà Tần Vận Hàn đi.

Vương Hạo Nhiên theo bản năng dùng thấu thị.

Không đến năm giây, xe tải và chiếc Lavida liền biến mất tại khúc giao lộ.

Nhưng trong thời gian ngắn ngủi này, đã đủ để Vương Hạo Nhiên thấy rõ người bên trong xe tải và chiếc Lavida.

K

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.