Trở về truyện

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 78: Bọ Ngựa Bắt Ve, Chim Sẻ Rình Sau?

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái

78 Chương 78: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau?

“Nói cũng đúng, chờ làm xong, ta nhất định định phải chơi thật vui một thời gian.” Tâm trạng thanh niên sẹo mụn lập tức lại trở nên tốt hơn, đốt một điếu hoa* để hút.

*điếu hoa: cách lưu manh đường phố gọi tắt cho thuốc lá thơm Trung Hoa.

“Đốt ta một điếu.” Thanh niên dáng lùn đưa tay ra.

3 thanh niên vừa tán gẫu, vừa thay phiên nhìn chằm chằm hướng cổng trường.

Chỉ là 3 người không phát hiện, trong một chiếc (Volkswagen) Lavida cách bọn hắn không xa, đang có một đôi mắt khóa vào bọn hắn.

Chủ nhân của ánh mắt đó chính là Tiêu Dật Phong.

Tần Khai không thể sắp xếp cho hắn trực tiếp nhập học, nhưng Tiêu Dật Phong cũng không nhàn rỗi.

Hắn bảo Tần Khai sắp xếp cho một người tài xế, lái một chiếc Lavida ở gần trường học tuần tra.


Quả nhiên, hắn đã tìm được 3 nhân vật hiềm nghi.

Lấy thân thủ của Tiêu Dật Phong, hắn có thể không cần tốn nhiều sức liền giải quyết 3 thanh niên này, giúp Tần Vận Hàn giải quyết nguy cơ.

Nhưng Tiêu Dật Phong không làm như vậy.

Hôm qua ở biệt thự tuy an nhàn, nhưng lại có chút cô độc tịch mịch.

Nếu như có Tần Vận Hàn, Mục Chiêu Chiêu ở cùng hắn, vậy thì hoàn hảo.

Tiêu Dật Phong tính toán đợi thời điểm 3 thanh niên ra tay với Tần Vận Hàn, rồi mới ra tay ngăn cản.

Đến lúc đó Tần Vận Hàn sẽ ý thức được cảm giác nguy hiểm, như vậy tự nhiên sẽ không kháng cự hắn nữa, một lần nữa trở về biệt thự sống.

Cùng hai mỹ nữ ở chung một mái nhà, Tiêu Dật Phong suy nghĩ một chút đã cảm thấy kích động.


Hắn ở trong thôn khi mà không có chuyện gì làm, thì thường xuyên đi xem mấy vở kịch không khỏe mạnh cho lắm.

Hắn nhớ kỹ trong đó có một vở kịch cổ đại.

Nhân vật nam chính là một tên gia đinh, nhân vật nữ chính là đại tiểu thư nhà giàu.

Đại khái kịch bản là, gia đinh bắt trộm đại tiểu thư...

Tiêu Dật Phong được tìm đến làm bảo tiêu, lơ đãng liền thay bản thân vào đến trên người nhân vật nam chính trong vở kịch kia.

——

10 phút đầu tiết buổi sớm.


Vương Hạo Nhiên mang theo tai nghe bluetooth, đang sửa sang lại thư tình mới được nhét vào trong hộc bàn.

Xử lý xong, toàn bộ bị ném vào thùng rác phòng học phía sau.

“Tích tích tích, virus xâm nhập thành công, đang kết nối, xin đợi giây lát…”

“Kết nối thành công!”

Trong tai nghe bluetooth truyền đến tiếng nhắc nhở máy móc.

Vương Hạo Nhiên biết, là Tần Vận Hàn đã dùng sạc pin mình cho, virus giấu ở bên trong cục sạc xâm nhập vào trong điện thoại di động của Tần Vận Hàn.

Virus thành công xâm nhập.

Như vậy bất kỳ động tĩnh gì của Tần Vận Hàn, Vương Hạo Nhiên liền có thể kịp thời biết được.

Không bao lâu, trong tai nghe liền truyền đến tiếng huyên náo của một phòng học khác.

Trong âm thanh bối cảnh huyên náo, bỗng nhiên truyền đến giọng Tần Vận Hàn lầm bầm lầu bầu.

“Vương Hạo Nhiên này nghĩ thật chu đáo, lại còn mang cho ta cục sạc.”

Ngay sau đó, là tiếng ngón tay chạm vào màn hình.


Hiển nhiên là Tần Vận Hàn đang vừa nạp pin vừa chơi điện thoại.

“Tần Vận Hàn, còn chưa ăn sáng phải không, ta mua cho ngươi bữa sáng, có sữa bò có bánh bao hấp còn có xíu mại và sủi cảo.”

Vương Hạo Nhiên có thể nhận ra đây là giọng của Chân Vi.

“Ta đang giảm béo, không muốn ăn, lấy đi đi.” Tiếng Tần Vận Hàn tràn đầy cảm giác chán ghét.

“Không ăn bữa sáng rất hại thân, ăn một chút đi.”
“Ngươi thật là phiền, cút đi.”

Ba.

Tiếng bàn tay đánh cái gì đó.

Tiếp đó, là một loạt âm thanh đồ vật rơi trên đất.

Vương Hạo Nhiên đoán chắc là Tần Vận Hàn đập bay bữa sáng Chân Vi tặng cho xuống đất.

Sau lại là một loạt tiếng giày giẫm lên ly nhựa và túi ny lon.

Xem ra Tần Vận Hàn không chỉ đánh đổ đồ ăn, lại còn dùng chân giẫm lên.

Tính tình đại tiểu thư của Tần Vận Hàn thực sự là đủ nặng.

Đánh đổ bữa sáng cũng thôi, lại còn dùng chân giẫm đạp.

Quá lãng phí thức ăn.

Thật thiếu giáo dục.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Chân Vi này cũng thật hèn mọn, đáng đời.

“Tần Vận Hàn, ta cũng là có ý tốt, ngươi sao có thể như vậy?” Giọng Chân Vi tràn đầy thống khổ.

“Ta cứ như vậy đấy, không phục?” Tần Vận Hàn ngữ khí phách lối.

“Phục phục, đạp thì đạp a, ta sao lại giận ngươi được.”
Chỉ nghe tiếng, Vương Hạo Nhiên không khỏi tưởng tượng ra vẻ mặt chó nịnh của Chân Vi.

“Không tức giận nữa nhé? Vậy ta tặng ngươi một món quà, ngươi ở yên tại chỗ chờ chút.”

“Có quà tặng ta? Tốt tốt tốt!”

Lời này nói xong, Vương Hạo Nhiên tạm thời không nghe được thanh âm Tần Vận Hàn nữa.

Nhưng Vương Hạo Nhiên lập tức nhận được một thông báo.

Là do Tần Vận Hàn gửi tới, gọi hắn qua phòng học kia một chuyến.

Rất biết sai khiến người ta.

Vương Hạo Nhiên làm như không nhìn thấy thông báo, tiếp tục làm việc của mình.

Qua một lát say, ở cửa ra vào của phòng học Vương Hạo Nhiên, đã liếc thấy thân ảnh Tần Vận Hàn.

Nàng tới phòng học tìm người.

Tần Vận Hàn vẫy tay với Vương Hạo Nhiên.

Vương Hạo Nhiên làm như không thấy, cầm một quyển sách lên đọc.

Trong phòng học có người đang tự đọc sáng sớm, Tần Vận Hàn không tiện hô to gọi nhỏ, càng ngại tiến phòng học trực tiếp tìm Vương Hạo Nhiên.
"Mỹ nữ, mỹ nữ? Hoa khôi Hứa? Hứa Mộ Nhan?!" Tần Vận Hàn chỉ có thể gọi một nữ sinh đứng gần cửa lớp học.

Hứa Mộ Nhan đang cúi đầu học bài, ngẩng đầu lên liền trông thấy Tần Vận Hàn vẫy chào với mình.

Hứa Mộ Nhan đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, đi tới cửa phòng học.

"Sao vậy, có chuyện gì không?"

Nàng và Tần Vận Hàn đều biết tên gọi của hai bên, nhưng đây vẫn là lần nói chuyện đầu tiên.

"Phiền ngươi giúp ta đi gọi Vương Hạo Nhiên, nói ta tìm hắn, ra đây có chút việc."

Tần Vận Hàn vừa mới nói xong.

Một bên khác.

Vương Hạo Nhiên làm bộ nghiêm túc đi học liền nhận được thông báo của hệ thống.

【 Đinh, kí chủ khiến lòng nữ chính Hứa Mộ Nhan xuất hiện cảm xúc ghen tuông, thu được 100 điểm phản phái! 】

Phần thu hoạch này, xem như là niềm vui ngoài ý muốn.
Vương Hạo Nhiên vốn không quen nhìn Tần Vận Hàn tùy tiện sai người, cho nên mới cố tình làm khó dễ nàng một chút.

Nào biết được Tần Vận Hàn lại nói chuyện với Hứa Mộ Nhan.

Rất nhanh, khóe mắt Vương Hạo Nhiên liếc qua liền thấy Hứa Mộ Nhan đi theo cửa phòng học tới chỗ ngồi của mình.

"Ở cửa ra vào có mỹ nữ tìm ngươi!"

Lời nói lúc này của Hứa Mộ Nha, Vương Hạo Nhiên cũng có thể thấy được chút ghen tuông.

"Phải không? !" Mặt Vương Hạo Nhiên mang nụ cười, huých ghế đứng dậy.

Nhìn dáng vẻ cao hứng này của Vương Hạo Nhiên, miệng nhỏ Hứa Mộ Nhan nhịn không được vểnh lên.

【 Đinh, kí chủ khiến lòng nữ chính Hứa Mộ Nhan xuất hiện cảm xúc ghen tuông, thu được 100 điểm phản phái! 】

"Hứa Mộ Nhan này quả thật là vua ghen tuông nha, động một chút là ghen. . ." Trong lòng Vương Hạo Nhiên âm thầm cảm thán một chút.
Nhưng mà thế này cũng tốt, rất tiện để mình kiếm điểm phản phái.

K

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.