Trở về truyện

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 75: Về Sau Sẽ Không Quay Lại Ở Nữa

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái

75 Chương 75: Về sau sẽ không quay lại ở nữa

“Cha ta mua cho ta một căn biệt thự phụ cận trường học, ta bình thường cũng chỉ ở đó.”

“Nếu như ngươi không muốn cùng Tiêu Dật Phong ở chung một mái nhà, vậy ngươi đêm nay ở biệt thự nữa.”

Dựa theo nội dung thông thường về bảo tiêu của hoa khôi, để bảo hộ Tần Vận Hàn tốt hơn, Tần Khai chắc là sẽ sắp xếp Tiêu Dật Phong và Tần Vận Hàn ở cùng một chỗ.

Dù là Tần Vận Hàn chán ghét Tiêu Dật Phong, nhưng mỗi ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, tiếp đó Tiêu Dật Phong lại cứu Tần Vận Hàn mấy lần.

Đến lúc đó, Tần Vận Hàn chắc chắn sẽ cảm mến đối phương.

Thời điểm sự kiện này xuất hiện manh mối, Vương Hạo Nhiên đương nhiên muốn sớm bóp chết hắn từ trong trứng.

“Trong biệt thự nhỏ kia chỉ có ta và Chiêu Chiêu hai người ở, cha ta làm sao có thể để cho một nam sinh như Tiêu Dật Phong vào cùng.” Trên mặt của Tần Vận Hàn viết đầy chữ không tin.

Chậc!


Thì ra Tần Vận Hàn còn ở cùng với Mục Chiêu Chiêu.

Nói như vậy, Mục Chiêu Chiêu rất có thể cũng là một trong những nữ chính.

Vậy thì càng phải ngăn cản chuyện này!

“Ngươi đừng thấy Tiêu Dật Phong chỉ là bảo vệ, nếu cha ngươi đã có thể tìm người trẻ tuổi như thế bảo hộ ngươi, chắc chắn sẽ vô cùng yên tâm về hắn, việc an bài Tiêu Dật Phong và ngươi ở chung một mái nhà, không có chuyện không thể nào.” Vương Hạo Nhiên giúp Tần Vận Hàn chỉnh lại mạch suy nghĩ.

Nghe vậy, Tần Vận Hàn không khỏi gật đầu một cái, cảm thấy việc này cũng có nhiều khả năng.

“Vậy không đi biệt thự, buổi tối ta ở chỗ nào?” Tần Vận Hàn đột nhiên ý thức được vấn đề.

“Ở chỗ Tiêu Dật Phong không đến được.” Vương Hạo Nhiên thần thần bí bí đáp.

Màn đêm buông xuống.


Trong phòng làm việc của một tòa nhà văn phòng cao cấp.

“Đường tổng, số tiền mua pha lê Đế Vương Lục kia... Đường tổng, Đường tổng, Đường tổng?!”

“A, ngươi mới vừa nói cái gì?”

Đường Băng Vân ngồi trên ghế làm việc, lấy tay chống cái cằm trắng như tuyết ngẩn người, sau khi nữ phụ tá đứng trước mặt liên tiếp gọi mấy tiếng, nàng mới phản ứng lại.

“Đường tổng, số tiền hơn 120 triệu mua pha lê loại Đế Vương Lục kia, bên tài vụ đã chuyển đến tài khoản được chỉ định, đây là giấy tờ chứng minh, ngài xem qua một chút, nếu như ngài cảm thấy không có vấn đề gì nữa thì ký tên, ta sẽ mang trả cho bên tài vụ.”

Nữ phụ tá vừa báo cáo, vừa đưa ra mấy tấm giấy 4K có in chữ.

Đường Băng Vân đưa tay nhận lấy, kiểm tra một hồi, cầm bút lên xoẹt xoẹt xoẹt ký xuống tên của mình, tiếp đó giao cho nữ phụ tá.


Nữ phụ tá cầm lấy giấy tờ chứng minh rời đi, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Trong văn phòng, chỉ còn lại Đường Băng Vân một người.

Đường Băng Vân ngẩn người, trong đầu không ngừng hiện lên một gương mặt tuấn lang trẻ tuổi, dần dần, trên gương mặt xinh đẹp như băng sơn của nàng, vậy mà lơ đãng lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

Nàng cứ như vậy tùy ý chính mình suy nghĩ miên man, cũng không biết đã bao nhiêu lâu, mới bị chuông điện thoại di động kéo về thực tế.

Bị đánh gãy mạch suy nghĩ, nàng lập tức lấy khuôn mặt lạnh, cầm điện thoại di động lên, muốn nhìn xem là ai đáng ghét như vậy, lúc này đột nhiên tới quấy rầy mình.

Nhưng sau khi xem xét thông báo trên điện thoại, băng sương phủ trên mặt nàng trong nháy mắt toàn bộ bị tan rã, thay vào đó, là thần sắc mừng rỡ tung tăng.
“Đường a di, ngươi đang bận sao?” Đầu bên kia điện thoại hỏi.

“Không bận không bận, ta bây giờ đang nhàn rỗi, 120 triệu kia ta đã để cho người ta gửi cho ngươi, ngươi nhận được chưa?”

“Đã vào trong tài khoản rồi, ta đã được thông báo.”

“Thế thì tốt, ngươi bây giờ đang làm gì?”

“Vừa ăn xong bữa tối, một lát nữa chuẩn bị lớp tự học buổi tối. Đúng rồi, có chuyện muốn mời Đường a di giúp một chút.”

“Chuyện gì, ngươi nói thẳng, bao nhiêu khó khăn ta đều giúp ngươi làm được hết!”


“Không có nhiều khó khăn , kỳ thực chỉ là chuyện một câu nói của Đường a di.”

“A?”

......

10h đêm.

Trong đại sảnh của một tòa biệt thự, đèn đuốc sáng trưng.

Trên ghế sa lon ở đại sảnh, có hai người ngồi, một người là Tần Khai, một người khác là Tiêu Dật Phong.

Tiêu Dật Phong như Lưu mỗ mỗ tiến vào đại quan viên, một mực nhìn đông nhìn tây, rất là hiếu kỳ.
“Dật Phong, Vận Hàn chỉ ở trong biệt thự này, ngươi về sau cũng ở chỗ này, thuận tiện bảo hộ nàng.” Tần Khai nói.

“Tần thúc thúc, ngươi yên tâm với ta như vậy?” Tiêu Dật Phong kinh ngạc nói.

“Ta đã tìm ngươi tới, đương nhiên tin tưởng nhân phẩm ngươi, chỉ là biệt thự này có hơi nhỏ, chỉ có trên dưới hai tầng, ngoại trừ Vận Hàn, Chiêu Chiêu cũng ở chỗ này, hơi chật, nhưng chắc vẫn đủ phòng.”

“Chiêu Chiêu?”

“Đây là bằng hữu của Vận Hàn chơi từ nhỏ tới lớn, tên đầy đủ của nàng là Mục Chiêu Chiêu, ngươi còn không chưa gặp qua, đợi các nàng tan học trở về, ngươi sẽ gặp được.”

Tiêu Dật Phong gật đầu.

“Tiền lương là 5 vạn một tháng, nếu như ngươi cảm thấy không hài lòng, chúng ta còn có thể thương lượng.” Tần Khai nói.

“5 vạn?! Ta rất hài lòng, nhiệm vụ trước đây lão đầu tử để ta nhận, người thuê một tháng mới cho ta một trăm đồng, hơn nữa còn phải liều mạng, so sánh, Tần thúc thúc ngươi thực sự là quá hào phóng!” Tiêu Dật Phong hưng phấn nói.
“Một trăm? Ha ha.” Lần này đến phiên Tần Khai kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, chắc là “lão đầu tử” trong miệng Tiêu Dật Phong đã cắt xén tiền lương của hắn.

Nhìn đồng hồ, Tần Khai lại nói:

“Giờ này chắc Vận Hàn hai đứa cũng sắp trở về rồi.”

Dứt lời, cửa lớn vang lên tiếng mở khóa vân tay, cửa mở.

Tiêu Dật Phong lập tức quay ra nhìn.

Ban ngày nhìn thấy Tần Vận Hàn quả thực đã khiến hắn cho kinh diễm.

Tiêu Dật Phong Viễn còn lâu mới nhìn đủ, bây giờ thì có thể nhìn kỹ nàng ở khoảng cách gần.

Mục Chiêu Chiêu kia chưa từng gặp qua, có điều nghĩ đến nữ hài cũng sống trong thành phố nên chắc là không kém chút nào.

Nghĩ tới sau này sẽ cùng hai nữ sinh xinh đẹp ở cùng một chỗ, Tiêu Dật Phong liền vô cùng hưng phấn.

Hắn mặt ngoài nhìn qua tuy trông thật thà, nhưng nội tâm vẫn có chút hèn mọn.
Lý bá vội vàng đi đến.

“Vận Hàn và Chiêu Chiêu đâu?” Nhìn thấy sau lưng Lý bá không có người, Tần Khai nhịn không được hỏi.

“Ta tới trường học đón các nàng, đợi nửa ngày cũng không thấy người, gọi điện thoại, đại tiểu thư trực tiếp nói với ta muốn ở ký túc xá nữ ngủ lại một đêm, về sau sẽ không trở lại biệt thự ở!” Lý bá mặt mày ủ dột báo lại.

J

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.