Trở về truyện

Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên - Chương 15: Bế Mạc

Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên

15 Chương 15: Bế Mạc

Toàn bộ sân diễn võ bỗng chốc trở nên tĩnh lặng, dường như tất cả khán giả đều đang rất nóng lòng được chứng kiến trận quyết đấu của nhị thiếu gia.

"Hiếm khi có dịp huynh đệ ta được chơi đùa với nhau, mong là Lăng đệ sẽ không làm ta phải thất vọng!" - Khương Duy nở một nụ cười đầy giả tạo, ánh mắt của y như muốn lao đến đánh chết Khương Lăng ngay lập tức.

Khương Lăng bước từng bước một lên võ đài, chậm rãi và bình thản. Dự định ban đầu của Khương Lăng chỉ là tốc chiến tốc thắng nhưng hắn đã phát giác ra được Khương Duy đang ngậm thứ gì đó trong miệng ngay từ khoảnh khắc y thốt lên lời sáo rỗng. Do đó, Khương Lăng quyết định sẽ bắt y phải trả giá vì dám gian lận.

"Giờ ta mới biết là ngươi còn giỏi võ mồm nữa đấy!" - Khương Lăng dừng chân trên võ đài, nhếch mép cười, vẫy tay về hướng Khương Duy mà khiêu khích.

"Tiếp chiêu đi!" - Khương Duy không nhịn được cơn tức giận nữa, y chủ động xuất thủ, lao đến tung quyền vào mặt Khương Lăng.

Khương Duy tưởng chừng như mình sẽ đả thương được Khương Lăng. Nhưng đáng tiếc thay, chỉ với một cú lách mình, hắn đã dễ dàng né được đòn tấn công của y. Chưa hết, Khương Lăng còn kịp thời tóm lấy đầu Khương Duy rồi đập mạnh xuống sàn võ đài.

*Ầm*

Đầu của Khương Duy cắm xuống sàn, tạo thành một vùng lõm, y ngẩng đầu dậy trong cơn choáng váng, đến lúc này y mới nuốt thứ mình đang ngậm trong miệng và lồm cồm đứng dậy nhưng y chưa kịp thủ thế đã bị Khương Lăng tiếp tục tung một quyền đánh gãy nát xương bả vai bên trái.


"Ahhhhhh!!!" - Cơn đau điếng do xương cốt bị vỡ tan khiến Khương Duy hét lên thảm thiết, y khụy xuống ôm lấy bả vai trái.

"Sao hả? Chơi đùa kiểu này có làm ngươi thất vọng không?" - Khương Lăng ngồi xổm xuống, hắn nhướn mày, cười cợt Khương Duy.

Khuôn mặt của Khương Duy lộ rõ vẻ điên tiết, y vẫn chưa thể tin được rằng mình đang thất thế trước một kẻ phá gia chi tử và bây giờ phải trông chờ vào Bạo Nguyên đan phát huy công dụng để phản kích nên y ngậm đắng nuốt cay không dám hó hé trước mặt Khương Lăng.

"Đừng tưởng là ta không biết ngươi đang câu giờ!" - Khương Lăng cười khinh bỉ rồi dùng hai tay bẻ gãy từng đốt xương sườn của Khương Duy.

"Ngươi… phụt!" - Khương Duy đau đớn đến tím xanh mặt mày, miệng phun ra máu rồi gục xuống.

Những người đang theo dõi trận đấu từ trên khán đài đều được một phen trầm trồ. Nhị thiếu gia yếu đuối đến mức trói gà còn không chặt ngày nào, giờ đây đang áp đảo hoàn toàn một người được đánh giá là bất bại trong đại hội tranh tài.

Cục diện trận đấu này đã nằm trong dự liệu của người nhà Khương Lăng, ba người họ chỉ đang mong rằng hắn sẽ không làm gì đó thiếu suy nghĩ. Đối với Yên Vương và Thạch lão, hai ông lão này cũng đã sớm đặt kỳ vọng vào Khương Lăng nên liền hiểu ý cùng nhau cụng ly.

Ngoài ra, Liễu Hoàng Lâm cũng đang mát lòng mát dạ, vốn dĩ ban đầu ông lấy cớ lập hôn ước với Khương gia để ép Liễu Linh Vân từ bỏ con đường tu luyện và quay về trị thương, tuy có hơi cưỡng ép nhưng ông cũng là vì muốn tốt cho nàng. Nhờ vậy mà Liễu Linh Vân mới hồi phục nội thương và còn có cho mình một phu quân tài giỏi, dù cho nàng chưa nói thì ông cũng dư sức biết rằng cả hai đứa đã kết nhân duyên với nhau.


Còn về dàn hậu cung của Khương Lăng, các nàng đang ngoan ngoãn ở bên cạnh Liễu Lam phu nhân để lấy lòng bà. Khương Nhã và Nghiêm Tuệ Mẫn chưa gì đã trở nên thân thiết, hai nàng đứng hai bên xoa bóp đấm vai cho bà. Liễu Linh Vân không dám tranh với hai nàng ta nên chỉ lẳng lặng đứng bên cạnh. Nghiêm Tú Lệ đứng gần đó trầm ngâm suy nghĩ, trong lòng nàng đang trở nên mâu thuẫn, nàng nghi ngờ đâu mới là con người thật của Khương Lăng.
Chỉ có duy nhất Khương Dư là mặt mày phẫn nộ vì lão đang phải chứng kiến đứa con được mình bồi dưỡng bao năm bị dồn vào bước đường cùng.

Sau một lát nằm im bất động, linh lực của Khương Duy đã bắt đầu dao động bất thường và mạnh bạo hơn. Khương Lăng liền lùi lại vài bước, dù sao thì hắn cũng đã lường trước được điều này sẽ xảy ra nên muốn xem thử Khương Duy có làm được trò trống gì hay không.

"Ta sẽ khiến ngươi phải quỳ lạy và khóc lóc van xin ta ngay tại đây!" - Khương Duy từ từ đứng lên, cử động tứ chi như chưa từng bị thương, vẻ mặt đầy căm phẫn nhìn Khương Lăng.

"Ngạo Sinh Quyết! Khai!" - Khương Duy vận công làm cho linh khí xung quanh ngưng thành một lớp trong suốt cuộn quanh toàn bộ cơ thể của y.

*Vụt*

Khương Duy lao đến với sát ý đầy mình, y dồn toàn lực tung quyền hòng một chiêu đánh phế Khương Lăng.
*Uỳnh*


Chỉ với một tay và một phần công lực Khương Lăng đã chặn được đòn chí mạng này của Khương Duy, đã vậy hắn còn không hề bị đẩy lùi dù chỉ là một chút.

"Không… Không thể nào!" - Khương Duy kinh hãi, cố gắng thu tay về trong vô vọng.

Khương Lăng liền quật ngã Khương Duy rồi tung quyền tới tấp vào người y, hắn cũng không quên tranh thủ thôn phệ linh lực của y.

"Mau dừng tay cho ta!" - Lão Khương Dư từ khán đài phi thân đến chỗ Khương Lăng, lão hét lên đầy phẫn nộ.

Bảy vị trưởng lão còn lại nhanh chóng đuổi theo nhưng không kịp. Lão Khương Dư chưa kịp tiếp cận Khương Lăng đã bị phu thê gia chủ và Khương Chấn Nam chặn lại. Nhận ra sự hiện diện của họ, Khương Lăng dừng tay rồi im lặng quan sát. Bốn người ngự không đáp xuống cách võ đài một đoạn khá xa.

"Tại sao ngươi dám ngang nhiên can thiệp vào trận đấu của hậu bối?" - Khương Hùng tức giận tra hỏi.
"Nếu không ai ngăn cản thì hắn sẽ đánh Duy nhi của ta tới chết mất!" - Khương Dư điên tiết chỉ tay về hướng Khương Lăng.

"Dù không đánh thì Duy nhi của ngươi cũng bạo thể mà chết thôi!" - Khương Chấn Nam trừng mắt với Khương Dư.

"Dùng Bạo Nguyên đan trong tình trạng trọng thương thì khác nào tự đào hố chôn mình!" - Liễu Lam nói với giọng đầy thương xót.

"Ta sẽ không để con phải cô đơn đâu Duy nhi!" - Khương Dư ngẩng mặt lên trời la hét một cách điên loạn. Bản thân đã bị bại lộ và mất đi đứa con đáng tự hào nên lão chẳng còn tha thiết sống nữa, lão tự chưởng vào tâm mạch của mình rồi ngủm củ tỏi.

Trên võ đài, Khương Duy cũng đã trở thành cái xác không hồn, ngay từ lúc y nuốt Bạo Nguyên đan thì coi như số mệnh đã tận rồi.

Khương Lăng thấy bóng dáng của Yên Vương, Thạch lão, Liễu Hoàng Lâm cùng mấy cô vợ của mình từ đằng xa, hắn liền chạy đến chỗ họ.
Đại hội tranh tài đã đến lúc phải bế mạc, phu thê gia chủ và Khương Chấn Nam cùng bảy trưởng lão còn lại đi tiễn khách, màn náo nhiệt vừa rồi đã làm họ nhốn nháo hết cả lên. Sau ngày hôm nay, lời đồn về nhị thiếu gia lại tăng thêm bội phần.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.