Trở về truyện

Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên - Chương 14: Cưa Đổ

Hậu Cung Của Ta Toàn Là Thần Tiên

14 Chương 14: Cưa Đổ

Phán đoán của Khương Lăng đã đúng và Thôn Nguyên Chi Thể đã không làm hắn thất vọng. Bao nhiêu hàn khí bị thôn phệ đều được chuyển hóa thành linh lực của Khương Lăng hết bấy nhiêu. Đã vậy còn không gây ra bất kỳ ảnh hưởng hay tổn hại nào đến cơ thể của cả hai người. Khương Lăng vừa tiết kiệm được rất nhiều thời gian tu luyện vừa thành công trị thương cho Liễu Linh Vân và làm vui lòng mẹ của hắn. Thành ra Khương Lăng cứ chăm chăm vào bàn tay ngọc ngà của Liễu Linh Vân mà chẳng để tâm đến xung quanh.

Đã được một lúc kể từ khi Liễu Linh Vân mở mắt quan sát biểu cảm của Khương Lăng. Hắn vẫn luôn tập trung cao độ vào việc trị thương cho nàng, sắc mặt nghiêm túc, ẩn sâu trong ánh nhìn của hắn cũng không có lấy một chút hứng thú gì đối với nàng.

Bỗng dưng trong lòng Liễu Linh Vân lại trỗi dậy một nỗi mong muốn lạ lẫm, đến nàng cũng không thật sự biết được bản thân mình mong muốn điều gì. Liễu Linh Vân cảm nhận được trái tim của mình đập thình thịch liên hồi sau mỗi lần liếc trộm Khương Lăng, nàng tự hỏi liệu có phải bản thân đã trót rung động trước vị công tử này.

Với một người sành sỏi sự đời như Liễu Lam phu nhân thì dĩ nhiên là không khó để bà nhìn thấu được biểu hiện của một thiếu nữ biết yêu. Bà cũng chả hiểu tại sao những mỹ nữ này lại dễ dàng sa vào lưới tình của Khương Lăng đến như vậy, phải chăng là do hắn có số đào hoa. Nghĩ nhiều lại thêm sầu não muộn phiền, Liễu Lam phu nhân quyết định sẽ không quản chuyện tình cảm của Khương Lăng nữa mà chỉ hi vọng là hắn sẽ chịu trách nhiệm đối với mỗi thê thiếp, bất quá thì bà sẽ có nhiều cháu để bồng bế.

"Hình như là hàn khí trong người tiểu thư đã tiêu tán hoàn toàn rồi đó!" - Khương Lăng nhẹ nhàng buông bàn tay của Liễu Linh Vân rồi tránh qua một bên nhường chỗ cho mẹ của hắn đến nói chuyện.

"Vân nhi, con đã cảm thấy khỏe hơn chưa?" - Liễu Lam phu nhân bước lại gần Liễu Linh Vân, bà dịu dàng xoa đầu, nắm lấy tay nàng rồi hỏi han.

Liễu Linh Vân bừng tỉnh khỏi luồng suy nghĩ, đến lúc này nàng mới cảm nhận được cơ thể mình không còn bị đau buốt, sự khổ sở đeo bám nàng từ ngày này qua tháng khác đã không còn nữa. Người chấm dứt nỗi thống khổ ấy lại chính là Khương Lăng, nếu không nhờ có hắn thì nàng sẽ phải tiếp tục sống trong khổ sở, lúc nào cũng phải chịu đau đớn về thể xác và tinh thần do tâm mạch bị hủy hoại bởi hàn khí.

"Dạ…con ...con đã khỏe... hơn rất nhiều rồi ạ!" - Liễu Linh Vân lại rưng rưng nước mắt, đôi môi run run trả lời. Sau đó nàng quay sang nhìn Khương Lăng rồi quay lại nhìn Liễu Lam phu nhân với ánh mắt như thể muốn nhận được sự chấp thuận của bà.


"Haizz, con cứ qua với Lăng nhi đi, không cần phải hỏi ý của ta đâu!" - Liễu Lam thở dài, bà ngán ngẩm khi phải ăn một đống cẩu lương chỉ trong vòng nửa ngày.

Vừa nghe hết câu, Liễu Linh Vân liền sà vào lòng của Khương Lăng và ôm chặt hắn không chút do dự. Nàng khóc nấc lên, giọng nghẹn ngào, nhìn hắn một cách đắm đuối:

"Hic… đa tạ huynh… hic... đa tạ huynh…"

"Muội đời này kiếp này không biết phải báo đáp ân tình của huynh như thế nào nữa!"

Khương Lăng ngớ người ra, đột nhiên nàng ta đổi sang kiểu xưng hô thân mật làm hắn có hơi bất ngờ. Hắn thấy dáng vẻ bây giờ của Liễu Linh Vân thật quá đỗi tội nghiệp nên bèn lau đi nước mắt và xoa đầu an ủi nàng:

"Được rồi, được rồi, muội nín đi, muội không cần phải trả ơn ta đâu."

"Muội mà còn khóc nữa là ta sẽ bắt muội gả cho ta đấy!"

"Nếu huynh muốn thì muội… muội… sẽ bằng lòng!" - Liễu Linh Vân ngừng khóc ngay lập tức, hai má ửng hồng, nàng không dám nhìn thẳng vào mắt Khương Lăng mà chỉ liếc qua liếc lại, hai tay đặt lên ngực của hắn.

Lời trêu chọc vừa rồi của Khương Lăng chủ yếu là để dỗ cho Liễu Linh Vân thôi khóc nhưng lại vô tình cưa đổ nàng ấy, hắn vội quay sang nhờ cậy mẹ mình nhưng chỉ nhận lại cái nhún vai cười trừ của bà ấy.

"À... ừm… ta phải xuống dưới kia thi đấu rồi, còn muội ở đây nghỉ ngơi cho tốt đi rồi có gì thì để sau hẵng nói!" - Khương Lăng đánh trống lảng sang chuyện khác, nhẹ nhàng gỡ tay của Liễu Linh Vân xuống rồi từ từ lùi lại.

Sự ân cần và chu đáo của Khương Lăng lại một lần nữa ghi điểm trong mắt Liễu Linh Vân. Nhưng nàng vẫn còn xấu hổ nên cũng không dám níu giữ Khương Lăng mà chỉ ngoan ngoãn gật đầu với hắn.

"Lăng ca ca, muội bắt được huynh rồi nha!" - Nghiêm Tuệ Mẫn từ đằng sau nhào tới ôm lấy Khương Lăng.

"Mẫn Mẫn ngoan, tha cho ca ca đi mà, lát nữa ta sẽ chơi với muội sau." - Khương Lăng quay người lại rồi nựng má Nghiêm Tuệ Mẫn sau đó dùng giọng điệu ngọt ngào với nàng.
"Là huynh nói đó nha, chụt!" - Nghiêm Tuệ Mẫn nhón chân hôn môi Khương Lăng một cái rồi mới chịu buông tay thả hắn ra

Khương Lăng chưa kịp rời đi đã chạm mặt Khương Nhã và Nghiêm Tú Lệ. Một người nhìn hắn cười khúc khích, một người nhìn hắn cau mày.

"Ta đi đây!" - Khương Lăng bước đến nắm tay Khương Nhã rồi hôn lên trán nàng.


Sau đó Khương Lăng liền nhanh chóng bước đi, hắn lảng tránh Nghiêm Tú Lệ vì biết nàng có thành kiến với mình, giữ khoảng cách sẽ không làm nàng ấy phải khó chịu. Với lại, hắn cũng muốn mấy cô vợ xinh đẹp của mình được thoải mái trò chuyện với nhau nên tốt nhất là rời đi sớm nhất có thể.

Mọi vấn đề đã được giải quyết xong xuôi nên Liễu Lam phu nhân bèn quay trở lại với mấy lão tiền bối bên kia. Khương Nhã liền chạy đến dìu tay trái của bà. Nghiêm Tuệ Mẫn thấy vậy cũng bắt chước làm theo, nàng chạy qua dìu tay phải của bà. Liễu Linh Vân nhận ra mình đã chậm chân nên chỉ đành lủi thủi ở phía sau ba người họ. Nghiêm Tú Lệ tuy ghét Khương Lăng nhưng lại rất kính trọng Liễu Lam phu nhân và nàng cũng chậm chạp hơn nên phải ở phía sau cùng Liễu Linh Vân. Được bốn mỹ nữ vây quanh, Liễu Lam phu nhân không khỏi giấu được nụ cười trên môi, có lẽ bà vui vì có những cô con dâu tuyệt vời như này.
Khương Lăng ở dưới sân nhìn lên bục đài thấy họ hòa thuận trong lòng cũng yên tâm hơn hẳn. Sau đó hắn nhìn quanh sân diễn võ, không ai dám nhảy lên võ đài ngoại trừ Khương Duy. Xem tình trạng của những người trên sân thì Khương Lăng cũng đã đoán được Khương Duy đã đánh bại hết rồi, nếu thắng được Khương Duy thì coi như là hắn sẽ trở thành nhà vô địch của cuộc tranh tài. Lúc nãy Khương Lăng đã lỡ cầu hôn Liễu Linh Vân nên chỉ còn cách lên đài ứng chiến.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.