Trở về truyện

Ham Muốn Tiềm Ẩn - Chương 71

Ham Muốn Tiềm Ẩn

71 Chương 71

Lan Chi và Ngọc nhìn lên, trước mặt hai người là một người phụ nữ phấn son lòe loẹt như cố níu kéo lại thời thanh xuân đã trôi qua.

– Nhìn cái gì? Đứng lên. Đi tắm rửa thay quần áo ngay. Bà không lặp lại đâu. – giọng miền Bắc của bà ta chanh chua.

– Bà là cái gì hả? Tôi không đi đấy, bà làm gì được tôi. – Ngọc trừng mắt lên nói.

– Bốp bốp. – Bà ta vỗ tay, nhếch miệng lên cười, bà đã quá quen thuộc với chuyện trừng trị những đứa cứng đầu.

Bốn tên đầu gấu xuất hiện ngay lập tức ngoài cửa, cứ như chờ sẵn. Ngọc hoảng hốt, cô bé chợt nghĩ đến thảm cảnh của mình sắp diễn ra, hai tay ôm chặt mảnh áo rát nát còn lại trên người.

– Cho tụi mày đó. – Bà ta chỉ vào Ngọc.

Bốn tên lao vào Ngọc. Ngọc ú ớ, chưa kip phản kháng, cơ thể nàng đã bị căng ra, đè nghiến xuống nệm. Bốn gã đàn ông như thú dữ bị bỏ đói lâu ngày, ngấu nghiến khắp nơi trên cơ thể của cô.

– Cứu.. Cứu em với chị Lan Chi.. Không.. Dừng lại.. Đừng mà…


Lan Chi bật dậy. Nàng không thể ngồi đó nhìn Ngọc bị xâu xé thô bạo như vậy.

– Bà kêu chúng dừng lại ngay. Chúng tôi đồng ý. Bà muốn chúng tôi làm gì cũng được.

– Cô em biết điều hơn đó. – bà ta nhìn Lan Chi thật sâu, người phụ nữ mà ông Minh dặn dò không được tổn hại đến nhan sắc. Cô ta thật đẹp.

– Á.. Đừng mà.. Dừng lại.. Ah… – Ngọc cố vùng vẫy trong tuyệt vọng.

Bà ta nói như vậy nhưng cố tình im lặng kéo dài thời gian, không bảo bốn gã kia lui xuống ngay, muốn cho Ngọc chịu thêm chút đau khổ.

– Ah.. Dừng lại.. Ah.. Ưm..

Lan Chi bực tức giậm chân, lao đến sau lưng bốn gã đàn ông vai u thịt bắp đang hành hạ Ngọc. Nàng ôm cổ một gã phía sau, dùng hết trọng lượng của cơ thể kéo hắn ngã ngữa ra. Gã bất ngờ chưa kịp phản ứng lại, đã bị nàng đạp thẳng lên người lao lên ôm chầm gã khác. Nàng nhìn qua vai gã đó thấy rõ tình trạng Ngọc bên trong.

Ngọc bị một gã đè nghiến hai chân mở rộng, dương vật gã thúc sâu vào người cô bé. Mấy bàn tay thô kệch tranh đua nhau cấu véo hai vú cô bé. Ngọc đau đớn đến hai mắt trợn trắng lên.


Lan Chi tức điên lên, nàng há miệng thật to cắn vai gã trước mặt, mạnh đến mức nàng nếm được vị mặn tanh của máu gã trong miệng mình. Gã đó gầm lên đau đớn, vung cánh tay hất Lan Chi ngã nhào qua hàng ghế.

Gã nhìn vào lòng bàn tay dính máu, vừa chạm vào vết thương đau đớn trên vai.

– Mày muốn chết. – Gã gầm lên lao vào Lan Chi.

Cánh tay hộ pháp của gã giơ cao lên, định tát xuống bên má đỏ hồng của nàng.

– Dừng tay. Mày muốn ông Minh tính sổ với mày ah. – giọng bà ta hét lên, vừa kịp ngăn gã đó lại.

– Tụi mày ngưng hết đi. Lui ra ngoài cho tao. – Bà quay qua nói.

Chị Hai, em chưa xong mà. – Gã trên người Ngọc quay lại phản đối, gã còn cố hùng hục mạnh thêm.


– Địt mẹ mày. Tao nói mày lui ra. Ra ngoài tìm đứa khác mà xử. Hay mày muốn đéo còn cái đó để địt nữa hả? – Bà ta văng tục mà khiến Lan Chi phải nhăn mặt.

Gã đó hậm hực rút dương vật căng bóng ra khỏi người Ngọc, đi ra ngoài.

Cô bé lật người quay vào góc khóc nức nở. Lan Chi chồm qua, xoa đầu Ngọc an ủi.

– Bây giờ muốn thế nào? Nghe lời hoặc tiếp tục chơi đùa với mấy thằng đó.

– Không, chúng tôi đi. – Lan Chi nói ngay.

Nàng xốc cánh tay Ngọc, dìu cô bé đứng dậy, nàng lấy mấy mảnh vải còn sót của chiếc áo thun và váy của Ngọc, phủ hờ lên người cô bé.

Họ bị dẫn lên tầng 2 của căn nhà, ép vào trong một căn phòng ẩm thấp, với rất nhiều hộc tủ sắt dựng sát tường. Bên trong có ba bốn cô gái, nét mặt đờ đẫn, phì phèo thuốc lá ngẩn đầu lên nhìn họ.

– Hàng mới hả má! – một ả hỏi bằng giọng miền Nam.

– Mày lo phận mày đi! Sáng giờ không có ma nào rước đó! – Bà sẵng giọng.

Cô ta chề môi kiểu bất cần, tay rung rung chộp lấy điếu thuốc để lên môi, bật lửa.

Lan Chi dìu Ngọc vào phòng tắm, che hờ bởi một tấm vải thô. Bên trong phòng tắm có 3 buồng, vách ngăn tạm bợ bằng tấm liếp nhựa nứt vỡ nhiều chỗ. Nàng cởi hết quần áo ra, rồi lo cho Ngọc, cô bé vẫn thất thần, tựa đầu vào tấm vách không nói gì. Lan Chi mở vòi nước, dòng nước lạnh rửa tan những nhơ nhuốc trên cơ thể hai nàng. Nàng biết mụ đàn bà đó đang quan sát mình qua khe hở của tấm màn.

– Em bình tĩnh lại đi! Mình phải tìm cách thoát ra khỏi đây. – Lan Chi hạ giọng nói của mình nương theo âm thanh ồ ồ của vòi sen xối xả trên đầu.


Ngọc nhìn nàng miệng mấp máy như muốn nói gì đó, rồi lại nuốt xuống, tiếp tục im lặng. Lan Chi biết Ngọc đã mất lòng tin, nàng không chịu nổi những đả kích xảy ra liên tục suốt mấy ngày qua.

– Nếu chị đoán không lầm, Hành và đồng bọn có thể sắp bị bắt… ngay trong đêm nay. Rồi họ sẽ tra khảo bọn chúng, truy ra chỗ này. – Lan Chi cố tình nói lạc quan.

Mắt Ngọc sáng lên, cô bé nhìn chằm chằm Lan Chi như suy xét sự thật của câu nàng vừa nói.

– Nhưng…

– Suỵt, cứ tắm đi. Mụ ta đang nhìn mình. – Lan Chi nói nhỏ, tay nàng thoa xà bông lên lưng Ngọc.

Lan Chi quan sát căn phòng tắm, nó có một cửa sổ thông gío nhỏ phía trên cao, muốn leo lên đó phải đạp lên tấm liếp nhựa xiêu vẹo, nàng không chắc nó chịu nổi trọng lượng của họ, dù là từng người một. Nhưng khó khăn lớn nhất là mụ đàn bà bên ngoài liên tục rình mò họ, cứ vài phút lại hé màn ra nhìn. Nàng thở dài, nàng biết đây không phải là cách khả thi.

– Địt mẹ, cút ra ngoài ngồi đón khách hết cho bà. Ngồi đó chờ bà dọn cơm à! – tiếng mụ chợt gắt lên ngoài căn phòng.

Không có tiếng trả lời, chỉ có âm thanh xô đẩy bàn ghế, rồi tiếng đóng cửa sập mạnh. Mắt Lan Chi chợt lóe lên, nàng vừa nghĩ ra một sáng kiến thoát thân có thể thực hiện. Nàng nói nhỏ vào tai Ngọc, mắt cô bé chợt sáng lên rồi nhanh chóng tối sầm lại, quay qua nhìn Lan Chi như nghi ngờ.

– Chị em mình chỉ có cơ hội này thôi. Em phải kiên quyết, phải tàn nhẫn, chúng có xem chúng ta là người đâu. Em hiểu không? – ánh mắt nàng chờ đợi.

Ngọc gật đầu thật mạnh như khẳng định lòng quyết tâm của mình.

___________________

– Ngọc! Em sao vậy.. Đừng làm chị sợ mà.. Em.. – tiếng Lan Chi thét lên thản thốt.

Tấm màn ngay lập tức bị kéo cao lên, mụ đàn bà đó lao vào, nhìn thấy Ngọc nằm co quắp dưới sàn nhà. Chưa kip hiểu chuyện gì xảy ra thì..

– Bong.. – một tiếng gõ thật mạnh của kim loại lên một vật cứng vang vọng cả gian phòng tắm.

– Ah.. Đau.. Địt mẹ đứa nào.. – Bà ta ôm sau đầu quay lại miệng chửi.

– Cụp.. – lại một tiếng động khác vang lên, lần này là tiếng va chạm giữa một vật bằng nhựa và một vật cứng.

– Ai ui.. Địt mẹ..

– Bong bong.. Cụp .. Bong cụp..

Mụ ta bất chợt trợn trắng mắt lên ngã huỵch xuống sàn nhà.

Lan Chi và Ngọc nhìn thân hình rũ bẹp trên sàn nhà của mụ ta, thở phào, lau mồ hôi trên trán mình. Lan Chi buông xuống sàn chiếc xô nhôm đang cầm trong tay. Ngọc thì ném đi cây chà cầu bằng nhựa. Hai cô gái lao đền bước tường dưới cánh cửa sổ thông gío. Lan Chi đỡ Ngọc leo lên trước, cô bé đưa tay đỡ cánh cửa sổ lên, thấy nó mở rộng lên được cô mừng húm, suýt hét lên. Ngọc chui qua xong, tới phiên Lan Chi cố gắng leo lên, với cánh tay giúp đỡ của Ngọc, cuối cùng Lan Chi cũng thành công chui qua được cánh cửa sổ.

Hai nàng chưa kip mừng vui với nhau thì tiếng mụ đàn bà đó hét lên bên dưới:

– Bảo vệ, bảo vệ.. Bắt hai con nhỏ đó lại…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.