Trở về truyện

Đấu Dâm Đại Lục - Chương 40: Chu Trúc Thanh

Đấu Dâm Đại Lục

40 Chương 40: Chu Trúc Thanh

"Khụ khụ. Nếu nàng ta không mua thì ta mua. 5.000 kim tệ đây, đếm đi."

Đường Tam cười tươi như hoa.

Khối thủy tinh này không phải phàm phẩm, nó thực chất là một cái thiên tài địa bảo do trời đất thai nghén mà sinh ra, còn được gọi với cái tên: Phát Tinh.

Phát Tinh chính là một loại thủy tinh thiên nhiên, dưới tình huống đặc biệt, bị ngoại giới ảnh hưởng khiến cho bên trong thủy tinh sinh ra một chút vật thể màu vàng kim. Khi truyền dâm lực vào, nó sẽ rung lắc dữ dội. Nếu được chế tạo thành Sextoy, thì sướng phải biết.

Sextoy được buôn bán trên thị trường đều là nhân tạo, nói như vậy là đủ hiểu được mức độ quý giá của khối thủy tinh này rồi đấy. Ông bác này có thể nhặt được thứ quý giá như thế này ở bãi rác, thì không thể phủ nhận đây đúng là vận khí cứt chó, âu hoàng phụ thể.

"Đêm nay ta sẽ sử dụng cái Sextoy thiên nhiên này để chơi với Tiểu Vũ các nàng!" Tam thầm nghĩ.

Lúc này, con mắt của ông bác rốt cục cũng mở ra, vừa lúc thấy Đường Tam trong khoảng cách gần, ánh mắt hắn rơi vào bên hông cậu: "Hử? Cái thắt lưng này, ngươi lấy được từ nơi nào?"

Đường Tam trong lòng vừa động: "Là sư phụ của ta đưa cho. Ngài nhận biết thứ này sao?"


Ông bác từ trên ghế ngồi dậy, nhìn Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ bên hông Đường Tam, trong mắt lóe ra quang mang cổ quái, cả nửa ngày cũng không lên tiếng.

"Ngươi sẽ không lại muốn thay đổi giá chứ?" Ninh Vinh Vinh tức giận, từ sau lưng Đường Tam nó đầu ra.

Quang mang cổ quái trong mắt trung niên dần dần biến mất: "Nếu ngươi là đệ tử của người đó. Vậy khối thủy tinh này ta sẽ tặng cho ngươi, xem như quà ra mắt."

Đường Tam sờ lên Nhị thập tứ kiều minh nguyệt dạ, chậm rãi nói:

"Sự phụ bảo ta rằng: ngài ấy có một tình nhân ở Tác Thác Thành, chả lẽ ngài chính là viện trưởng Phất Lan Đức?"

Trung niên nhân phất phất tay, một lần nữa ngồi trở lại võng: "Đúng vậy, ngươi đi đi thôi."

Đường Tam sửng sốt một chút, ông bác xấu xí này lại là tình nhân của sư phụ?

Mẹ nó, Ngọc Tiểu Cương đúng là không có con mắt thẩm mỹ. Cả ngoại hình lẫn tính cách, Tam chẳng thấy Phất Lan Đức có thứ gì đáng chú ý, ngoài việc hơi tham tiền một chút.


Trong lúc Đường Tam đang suy tư, Ninh Vinh Vinh cũng bắt đầu lo nghĩ trong lòng.

"Sư phụ của cái anh chàng đẹp trai này lại có quan hệ với tên gian thương xấu xí kia. Hơn nữa, hắn lại được xưng hô là viện trưởng? Chả lẽ hắn thực sự là hiệu trưởng của một kĩ viện nào đó ư?"

"Ê, gian thương Phắc Lan Đức gì gì đó, ngươi thực sự là một vị viện trưởng à?"

Đường Tam có chút dở khóc dở cười, không nhịn được, nhìn nàng nói:

"Đúng vậy a. Ngài ta quản lý một cái kĩ viện nổi tiếng, chỉ thu nhận những tên Dâm tặc, mang tên Kĩ viện Sử Lai Khắc. Ta nghe lời sư phụ nên mới đến đây để đăng kí."

Trung niên nhân nằm trên võng lại bắt đầu đung đưa , nhưng lần này cũng chẳng nói thêm lời nào, căn bản là không thèm để ý tới hai người nữa.

Đường Tam nhìn khối thủy tinh trong tay, lại nhìn Phất Lan Đức, hàng free ngu gì không lấy, đỡ tốn một khoản tiền.


Sau khi hai người rời đi, trung niên nhân mới lại mở hai mắt, vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt biến mất, đau khổ lẩm bẩm:

"Cmn, tên Ngọc Tiểu Cương khốn kiếp kia, ta đã trốn đến chỗ này rồi mà hắn vẫn không tha. Ôi Cúc Hoa của ta~ Phải làm sao bây giờ, lúc này trốn cũng không kịp. Chạy được hòa thượng, không chạy được miếu.

Vì tương lai tươi sáng của mấy đứa học sinh, ta đành phải hi sinh trinh tiết một lần nữa để ngăn cản lại tên súc sinh Cương vậy. Hôm nay phải rửa mông sạch sẽ, sau đó ra chợ, mua sẵn mấy chai dầu ăn mới được!"

Rời khỏi cửa hàng cổ quái đó, Ninh Vinh Vinh rốt cục nhịn không được hỏi:

"Soái ca, ngươi thực sự định tham gia cái kĩ viện Sử Lai Khắc gì gì đó sao? Ta thấy tên gian thương kia chẳng phải loại tốt lành gì?"

Đường Tam nhìn thiếu nữ, thừa dịp chung quanh không có người khác chú ý, rất nhanh thu khối thủy tinh vào Nhị thấp tứ kiều minh nguyệt dạ, nói:

"Đúng vậy a. Theo thông tin Dâm hồn điện ban bố: Sử Lai khắc Kĩ Viện chỉ thu nam thanh nữ tú, dâm phú kinh người. Một khi tốt nghiệp thì trăm phần trăm trở thành dâm nam, dâm nữ, thậm chí còn được Hoàng đế đích thân ban cho chức vị tử tước nữa cơ!"

Nghe vậy, Ninh Vinh Vinh dường như đang có điều suy nghĩ, nàng quyết định tuần sau cũng đi đến kĩ viện Sử Lai Khắc đăng kí một phen, xem có gì hấp dẫn.

Sau khi chia tay, hai người tách ra, mỗi người một ngả.

Thiếu nữ thì đi vào mấy cửa hàng quần áo, Đường Tam thì đi dạo loanh quanh trong thành.

Bất tri bất giác, hắn đã đi đến khu ổ chuột. Những ngôi nhà đổ nát, sập sệ có mặt ở khắp mọi nơi.

Đường Tam chẳng thấy có cái gì đáng chú ý, đang định quay đầu bước đi thì bỗng dưng, cậu nghe thấy tiếng kêu của một cô gái:


"Cứu mạng! Chu Mi Ngà! Hiếp mi bờ li."

Trong một con hẻm tối tăm u ám, có một cô gái nude, không một mảnh vải che thân, nàng đang bị dồn vào góc tường, xung quanh là một đám đàn ông xấu xa, râu ria xồm xoàm, đứa thì bụng phệ, đứa thì béo phì. Cả đám đều đã cởi sẵn quần áo, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể xông lên hấp diêm cô gái đáng thương kia vậy.

"Hahaha! Hét to lên, hét to nữa lên cũng không có đứa nào đến đây cứu ngươi đâu!"

Cô gái ánh mắt mang theo vài phần sợ hãi, co ro cúm rúm rúc ở góc tường.

Thấy cảnh này, đám đàn ông càng tỏ ra khoái trí, ánh mắt nồng nặc dâm ý, từng thằng từng thằng rút ra dương vật của mình.

"55, 56, 57 ,58, 59, 63. Năm tên Dâm vương kèm theo một tên Dâm đế! Các ngươi rốt cuộc là ai? Có phải là Chịch thủ do con ả Chu Trúc Vân phái đến để hiếp chết ta đúng không?" Càng ở trong nghịch cảnh thì cô gái kia càng trở nên kiên cường.

Cô gái này chính là Chu Trúc Thanh, con gái thứ hai của Gia chủ nhà họ Chu, gia tộc Tể Tướng bên Tinh La Dâm Quốc.

Nàng còn có một thân phận khác là hôn thê của Đái Mộc Bạch, hoàng tử thứ ba của Tinh là Dâm Quốc.

Hai gia tộc này có quan hệ hết sức mật thiết với nhau, võ hồn của hai nhà lần lượt là Tà Dâm Bạch Hổ và U Minh Dâm Miêu có thể thi triển Dâm hồn dung hợp kĩ năng, sức mạnh gia tăng rất nhiều.

Chính vì vậy, hai nhà đã đặt ra một quy định gia truyền cho thế hệ con cháu: Những dâm tài xuất sắc nhất của hai bên gia đình phải đính hôn với nhau, cặp đôi nào dâm đãng nhất mới có thể kế thừa gia tài của gia tộc.

Khảo nghiệm của thế hệ này chính là: Tại cuộc thi: 【Kĩ viện Tinh Anh tranh tài toàn đại lục】, cặp đôi nào có thực lực xuất sắc hơn sẽ giành được chiến thắng, người thất bại thì sẽ bị phế đi dâm lực, nhẹ thì bị đày ra biên ải, nặng thì sẽ bị biến thành nô lệ, bán vào lầu xanh, kết cục cô cùng bi thảm.

Đái Mộc Bạch không phải con cả, sinh sau đẻ muộn, biết mình không thể chiến thắng ca ca, hắn ta nản chí, quyết định trốn ra nước ngoài, suốt này trầm mê tửu sắc.

Chu Trúc Thanh sau khi nhận được tin này, biết vị Hôn phu đã bỏ mình lại, chỉ biết chạy trốn một mình, nàng đã trở nên tuyệt vọng.

Ở lại thì sau này chỉ có một kết quả: Sống không bằng chết. Các cụ có câu: 36 kế, tẩu vi thượng sách, chi bằng lúc này nàng cũng chuồn đi, tìm được Đái Mộc Bạch, may ra còn có hi vọng sống.

Tuy nhiên, Chu Trúc Vân làm sao có thể để cô em gái của mình được như ý. Người không vì mình, trời chu đất diệt. Mặc dù rất yêu thương em gái, nhưng việc liên quan đến mạng sống của bản thân thì Trúc Vân chỉ có thể nói một tiếng "Xin Lỗi, hẹn kiếp sau gặp lại"

"Hè hè hè! Nhị Tiểu Thư yên tâm. Trước lúc tiễn ngài lên Tây thiên, Thuộc hạ sẽ giúp ngài cảm nhận được khoái hoạt của một người phụ nữ!"

Nói xong, cả đám liền xông tới, đứa thì sờ mông, đứa thì bóp vú, đứa thì hôn hít. Tên đại ca thì cầm con kiu 63cm của mình, cạ cạ vào bướm nàng, chuẩn bị động thủ.

Trúc Thanh tuyệt vọng, liều mạng giãy giụa, thế nhưng trình độ 32 cấp Dâm tông của nàng làm sao đủ sức chống lại cả đám Dâm Vương Dâm Đế kia chứ.

Hai tay hai chân đều bị người giữ, trinh tiết thì sắp mất. Con kiu xấu xí của Lão già kia cứ mài đi mài lại bé bướm của nàng, bất cứ lúc nào cũng có thể đâm sâu vào bên trong.

"Hahaha, ở gia tộc, ta đã muốn hấp diêm tiểu thư từ rất lâu rồi, nhưng mà lại không dám. Bây giờ có cơ hội này, ta phải tận hưởng bé bướm xinh đẹp của Tiểu Thư mới được!"

Tên đại ca kia trở lên hưng phấn, một bàn tay vành mép âm đạo của nàng ra, con Kiu cương cứng chuẩn bị đâm vào bên trong.

"Ô ô ô~ Có ai không cứu ta~~ Huhuhu"

Trúc thanh sợ hãi, hai hàng nước mắt tuôn rơi. Trong lúc nàng tuyệt vọng nhất, trinh tiết gần như sắp mất, thì một âm thanh thần thánh vang lên:

"Dâm Lam Thảo Quấn Quanh! Dâm Kĩ Thiên Niên Sát, thông ass bọn chúng cho ta!"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.