Trở về truyện

Đấu Dâm Đại Lục - Chương 35: Tà Dâm Bạch Hổ Đái Mộc Bạch

Đấu Dâm Đại Lục

35 Chương 35: Tà Dâm Bạch Hổ Đái Mộc Bạch

Đường Tam và Tiểu Vũ đồng thời xoay người nhìn lại, chỉ thấy ba người xuất hiện tại phía sau họ, đang đi tới quầy tiếp tân.

Ba người này bao gồm một nam hai nữ.

Nam tử đứng ở giữa, chiều cao khoảng một mét tám, tướng mạo anh tuấn mang theo vài phần cương nghị, tóc dài màu vàng buông xõa tại sau lưng, dài gần tới eo.

Hắn có một đôi mắt tà dị, hai con mắt cư nhiên đều là con ngươi kép, đồng tử bên trong là màu xanh lam, mi mắt nửa khép nửa mở lóe ra dâm quang.

"Mé, yếu vãi chưởng", đây là ý niệm đầu tiên sau khi Đường Tam thấy thằng này.

Ánh mắt của Đường Tam rơi vào trên người tên đàn ông này không quá một giây, liền chuyển sang hai vị mỹ nữ đứng bên cạnh.

Hai nữ hài tử này là một cặp song sinh xinh đẹp, bộ dáng nhìn qua tầm mười bảy, mười tám tuổi, vóc người cao cao, nhan sắc so với Tiểu Vũ chỉ kém một chút.

Ở một bên, tên tóc vàng cũng không để ý tới Đường Tam, ánh mắt của hắn tham lam, nhìn chằm chằm vào đôi chân dài tới nách của Tiểu Vũ, trong mắt tỏa ra dâm quang nồng nặc.


Đường Tam nhìn cảnh này, trong mắt lóe lên một tia sát cơ.

"Cmn, dám đánh chủ ý lên Tiểu Vũ à? Thằng này chết chắc rồi!"

Thanh niên tóc vàng này không hề hay biết mình đã bị Đường Tam ghi hận, hắn tạm thời thu hồi ánh mắt háo sắc của mình, đi tới trước quầy, nhìn nhân viên lễ tân, nói:

"Ngươi là người mới à? Không biết căn phòng tốt nhất ở khách sạn này luôn lưu cho ta sao?"

Người phục vụ sửng sốt một chút, hỏi dò: "Ngài là?"

Song đồng nam tử có chút không kiên nhẫn, lườm tên nhân viên một mắt, nói: "Gọi quản lý của các ngươi ra đây cho ta!"

Người phục vụ nhìn về ánh mắt của song đồng nam tử, cúc hoa mát lạnh, vội vàng che mông, chạy ra phía sau gọi sếp.

Tiểu Vũ nhàn nhạt nói:


"Vị bằng hữu này, phòng này là chúng ta đặt trước thì phải?"

Song đồng nam tử thậm chí ngay cả đầu cũng không quay lại, chỉ lạnh lùng nói: "Vậy thì sao?"

Mặc dù về tình về lý là hắn đúng, mấy năm nay, căn phòng này tên tóc vàng đã đặt từ trước rồi nhưng hắn cho tới bây giờ không có thói quen hướng người khác giải thích.

Tính tình của Tiểu Vũ coi như ôn hòa, nhưng Đường Tam lại không dễ tính như vậy.

"Cmn, ta nhìn ngươi ngứa mắt lắm rồi, dám đánh chủ ý lên muội muội của ông à! Cho ngươi ba giây, cút khỏi mắt ta, không thì đừng trách!"

Song đồng nam tử rốt cục quay người lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn Đường Tam, gật gật đầu:

"Rất tốt, lâu lắm rồi không có ai dám cùng ta nói như vậy. Các ngươi trên người cũng có dâm lực ba động, hẳn là Dâm sư đi.


Bây giờ chúng ta quyết đấu, đánh thắng được ta, ta lập tức sẽ đi, nếu không, thì chính ngươi "cút", để lại vị mỹ nữ bên cạnh cùng ta song tu đêm nay!"

Nghe song đồng nam tử nói, hai cô gái song bào thai bên người hắn không nhịn được nở nụ cười si ngốc, nhưng bộ dáng cũng không có một chút lo lắng, nhu thuận buông tay song đồng nam ra, lùi qua một bên.

"Cmn, chán sống thật rồi! Thằng này không biết chữ 【Chết】viết như thế nào à?" Tiểu Vũ thầm nghĩ.

"Được, ông mày sợ mày quá cơ! Thích thì chiều! Người thua thì phải cút khỏi đây, sau đó để lại mỹ nhân bên cạnh cho người thắng song tu, ok?"

Nghe Đường Tam nói, nam tử kia gật đầu đồng ý.

Chính tại lúc này, nhân viên phục vụ lúc trước đã mang theo một người trung niên bước nhanh tới. Vụ cá cược giữa song đồng nam tử và Đường Tam, hắn hiển nhiên cũng nghe được, vẻ mặt lo lắng nói:

"Khoan hãy động thủ, hai vị bình tĩnh, dĩ hòa vi quý, ngàn vạn lần đừng xúc động."

Song đồng nam tử liếc một cái: "Vương quản lý, các ngươi bây giờ càng ngày càng biết cách làm ăn a?"

Vương quản lý lau lau mồ hôi trên trán, cười trừ nói:

"Đái thiếu gia, ngài ngàn vạn lần đừng nói như vậy, đều là nhân viên của ta không tốt, tiểu tử này vừa mới tới ngày hôm qua, không biết quy củ, xin lỗi, xin lỗi. Ta lập tức an bài phòng Vip cho ngài."

Nói xong hắn quay đầu hướng Đường Tam và Tiểu Vũ, vẻ mặt áy náy nói:

"Xin lỗi rồi, hai vị khách nhân. Gian phòng đó là Đái thiếu gia đặt trước, hai vị làm ơn chọn một căn phòng khác thôi."


Nếu là theo tính cách của Tiểu Vũ, nhường thì nhường thôi, khách sạn nhiều phòng như thế, không chọn được phòng tốt nhất thì chọn tạm phòng tốt nhì vậy.

Thế nhưng tính cách của Đường Tam thì ai cũng biết, đé* ngán bố con thằng nào.

Mấy năm nay tu vi tăng nhanh, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, chỉ ngại thế giới bất loạn thì làm sao dễ dàng thỏa hiệp như vậy được.

"Ta không đổi phòng thì sao nào? Đừng nghĩ rằng ta đây dễ bắt nạt! Anh không phải dạng vừa đâu!

Mà có nhường phòng hay không thì cái thằng này hôm nay ta đánh chắc rồi! Dám nhìn muội muội của ta bằng cái ánh mắt dâm tà như thế thì phải trả giá!"

Đái thiếu gia hừ lạnh một tiếng: "Cho dù các ngươi có nhường, ta cũng không dễ dàng tha thứ như vậy. Mấy chục năm nay chưa có thằng nào dám mắng ta, hôm nay thằng này ta đánh chắc rồi."

"Đái thiếu gia, vị công tử này, hai ngài …" Vương quản lý khẩn trương, vẻ mặt cầu khẩn.

Đái thiếu gia trong mắt hiện lên một tia dâm quang sắc bén: "Nói ít thôi. Muốn tiền bồi thường chứ gì? Hết thảy tổn thất tính cho ta."

"Haha, Đái thiếu gia khách khí. Vậy thì hai người tùy ý, cứ đánh nhau thoải mái. Haha!"

Nói xong, Vương quản lý liền hướng dẫn đám người đi ra sàn thi đấu phía sau khách sạn. Nơi đây được thiết kế dành riêng cho những dâm hồn sư ngứa ass, thường xuyên gây gổ, đánh nhau.

"Ta xin tuyên bố! Trận chiến bắt đầu" Trọng tài lên tiếng.

"Bạch hổ, phụ thể." Đái thiếu gia cởi quần áo ra.

Một tầng dâm quang màu trắng nhạt từ dương căn của hắn mãnh liệt bộc phát ra, hai tay Đái thiếu đồng thời hướng sang hai bên duỗi thẳng, ngực ưỡn về phía trước, xương cốt toàn thân truyền ra từng âm thanh "rắc-rắc", cơ thể chợt bành trướng mấy phần, làm nổi bật lên cơ bụng sáu múi không chút mỡ thừa.

Mái tóc màu vàng của hắn trong nháy mắt liền biến thành màu trắng xóa, trên trán hiện ra ba đạo hoa văn nhàn nhạt, tạo thành một cái chữ 【Dâm】.

Hai tay của hắn biến hóa lớn nhất, so với trước to gấp hai lần, bộ lông màu trắng bao trùm trên cả bàn tay, móng vuốt mọc dài ra, sắc bén giống như dao găm, lóe ra hàn quang lạnh lẽo.

Dưới chân hắn, bốn đạo dâm hoàn hiện lên, sau đó di động từ đít lên đầu, hai vàng hai tím, trong lúc dâm hoàn lưu chuyển, dâm lực mênh mông phát ra từ dương căn của hắn tạo thành áp lực khiến cho khán giả hô hấp trở lên khó khăn.

"42 cm! Trời ạ, trym ngắn chết đi được! Lại còn bé nữa chứ! Vẫn là trym của Tam ca là to nhất quả đất!"

Nhìn dương vật của Đái thiếu, Tiểu Vũ kinh hô một tiếng, nhất thời trong ánh mắt hiện ra vài phần khinh bỉ.

Thanh niên được xưng là Đái thiếu gia ở trước mắt này sở hữu bốn cái dâm hoàn, hơn nữa trong đó còn có hai cái là nghìn năm.

Phải biết rằng, hắn mới 15 tuổi mà thôi. 15 tuổi 42 cấp, dâm phú kém vãi lúa.

"Đái Mộc Bạch, Dâm hồn: Tà Dâm Bạch hổ, 42 cấp Chiến hồn tông. Xin chỉ giáo."

Đái thiếu gia tự tin, báo ra Dâm hồn và cấp bậc của bản thân, đây là đại biểu cho ý tứ chính thức khiêu chiến.

Đường Tam nhận ra đối thủ của mình quá cùi bắp, đành lắc đầu, hai mắt lộ ra một tia coi thường, chậm rãi giơ tay phải của mình lên.

Dâm quang xanh lam bắt đầu phát động, một cọng cỏ màu lam xuất hiện trong lòng bàn tay, mỗi một chiếc lá nhìn qua đều rất mảnh khảnh, nhưng mặt trên lại phủ kín hoa văn thần kì, ảo diệu, nếu cẩn thận quan sát, có thể thấy rõ ràng, tại phía trên lá cỏ, phủ đầy các gai nhỏ.

"Đường Tam, dâm hồn: Dâm Lam thảo, cấp bậc: Ngươi không xứng để ta nói, quá yếu!"

Nghe vậy, đôi mắt của Đái Mộc Bạch bỗng nheo lại:

"Dâm hồn của ngươi chỉ là một gốc Dâm Lam thảo?" _

Đường Tam nói ra nguyên lời nói của Giáo sư:

"Không có Dâm hồn phế, chỉ sợ ch!ch không nhiều. Đào núi và lấp biển, quyết chí ắt làm nên."

Đái Mộc Bạch cũng không phải dạng người não tàn.

Đường Tam nhìn thấy mình 42 cấp, dâm hồn lại là Tà Dâm bạch hổ, đỉnh cấp dâm hồn, vậy mà không thèm cởi quần, bộ dáng tùy ý. Từ những dấu hiệu kể trên, nếu Đường Tam không phải thằng ngu thì chứng tỏ hắn là một dâm thủ chuyên nghiệp.

Không cởi quần áo thì Dâm hồn sư chỉ phát huy không đến 10% thực lực của bản thân. Người trước mắt này, có thể nói là Đái Mộc Bạch gặp qua phách lối nhất từ trước đến nay.

Đánh một trận này, Mộc Bạch không hề nắm chắc, có lẽ, hắn phải thi triển toàn bộ sức mạnh mới có thể chống lại một hai.

"Nói hay lắm, không có dâm hồn phế, chỉ sợ ch!ch không nhiều. Vậy để cho ta lĩnh giáo dâm hồn Dâm lam thảo này của ngươi, để xem nó lợi hại ở chỗ nào!"

Đái Mộc Bạch động rồi, sau khi dùng dâm hồn phụ thể, hắn phảng phất như đã biến thành một người khác, tóc bạc vừa mới bay lên cũng là lúc thân thể hắn bộc phát toàn bộ lực lượng, sàn thi đấu bị dẫm một cái hố to, trong nháy mắt Bạch đã xuất hiện trước mặt Đường Tam.

Lợi trảo trên hai tay mười ngón đồng thời bắn ra, ý đồ: chụp vào thân thể của Đường Tam.

Đường Tam bĩu môi nói một câu: "Mẹ, chậm vờ lờ!", sau đó nhẹ nhàng lách sang một bên, không quên đạp cho Mộc Bạch một phát, khiến hắn tý nữa thì bay khỏi sàn thi đấu.

Không để cho hắn có thời gian phản ứng, Đường Tam lập tức phát động Dâm kĩ: Dâm Lam Thảo Quấn Quanh!

Thân thể của Đái Mộc Bạch bị một tầng dây leo dày đặc mọc lên từ mặt đất, trong nháy mắt sinh trưởng, sau đó trói lại.

Trên dây leo còn kèm theo những chiếc gai dài 1cm, không ngừng siết chặt khiến cho toàn thân Đái Mộc Bạch đau nhức khó chịu, đồng thời, hắn phát hiện thân thể của mình cũng bắt đầu trở nên tê liệt đi.

"Dâm Lam thảo này... có độc!" Bạch phải cố hết sức mới thốt ra được một câu.

"Tất nhiên là có độc rồi, bây giờ mới nhận ra à? Hà hà"

Mộc Bạch nghe vậy, trong lòng chửi bậy: "Cmn, bị trói tầm nửa giây là ta đã nhận ra rồi, chậm cc gì nữa! Căn bản độc này quá lợi hại có được hay không?"

Khoảng một năm về trước, khi Đường Tam đạt 70 cấp, cậu đã suy nghĩ kĩ càng về dâm hoàn thứ bảy của mình.

Quỷ Đằng, tu vi 10 vạn năm.

Quỷ đằng là một loại thực vật hệ hồn thú cực kỳ kinh khủng, mang trong mình 10 vạn tám nghìn loại độc tố khác nhau, chỉ cần tăng một năm tu vi thì cơ thể của nó sẽ tự động sản sinh một loại độc mới. Sinh vật nào không may, bị vài chiếc gai đâm trúng, thì sẽ lập tức trúng độc, chết nhe răng, sau đó trở thành thức ăn cho Quỷ đằng.

Hơn nữa, làm cho các Hồn sư e ngại nhất chính là năng lực ký sinh của Quỷ đằng. Tại trong khi nó công kích, sẽ tự động tản mát ra vô số hạt giống rất nhỏ, trực tiếp ký sinh trên người địch nhân, chỉ cần Quỷ đằng cung cấp đủ năng lượng, hoặc là hạt giống này hấp thu đủ chất dinh dưỡng là có thể mọc ra nhiều gốc Quỷ đằng nhỏ mang toàn bộ sức mạnh của bản gốc.

Để có được Dâm hoàn quỷ đằng hơn 10 vạn năm này, Đường Tam phải rất vất vả, dùng tận nửa quả Kamejoko mới kết liễu được nó.

"Cmn, tu vi 10 vạn năm mà còn yếu hơn cả Cửu Vĩ ngàn năm. Dâm thú ở thế giới này quá là phế vật! Lần sau ta phải tìm con nào có tu vi tỷ năm để hấp thu mới được!"

Sau khi hấp thu Dâm hoàn, dâm cốt 10 vạn năm Quỷ đằng, toàn bộ thuộc tính của bản thân Đường Tam cũng chẳng tăng lên chút nào, chỉ có Dâm lực tăng lên 5 cấp.

Bề ngoài của Dâm Lam thảo biến thành cùng loại với quỷ đằng, chỉ bất quá màu sắc và hoa văn còn bảo trì bộ dáng vốn có, kèm theo 10 vạn tám ngàn loại độc tố.

Giết Quỷ Đằng tuôn ra một khối ngoại phụ Dâm cốt: Gót chân, kèm theo hai kĩ năng: 【Bám rễ】,【Độn thổ】

Mà Dâm hoàn của Quỷ đằng cũng mang đến cho Đường Tam 2 kỹ năng chính là 【Kí sinh】và 【Chưởng Khống độc tố】

"Thôi, chán quá rồi. Trò chơi đến đây là kết thúc! Dâm kĩ: Thiên Niên sát!"

Một gốc dây leo siêu to khổng lồ bỗng dưng mọc lên từ mặt đât, đâm thẳng vào hậu môn của Đái Mộc Bạch. Một cảm giác đau nhức, thốn đến tận rốn xông thẳng lên não, khiến cho Đái Thiếu Gia không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

"A~ Cái này... sướng quá!"

Ngay khi dâm lực từ dây leo truyền vào trong lỗ ass, Bạch chỉ cảm thấy toàn thân phê pha, sung sướng, chú trym 42 cm bất tri bất giác phình to, co giật, nhả ra bốn đợt tinh trùng, vẩy ra khắp cả sàn nhà.

Dâm Tông một ngày chỉ xuất tinh tối đa 4 lần, ngay sau đó sẽ tiến vào trạng thái bất lực, toàn thân mệt nhoài, ủ rũ.

"Ta xin tuyên bố: Người chiến thắng là vị huynh đệ này! Tên là... Tam ca."

Với đôi mắt trắng dã, nước dãi chảy ra từ miệng, Đái Mộc Bạch được đám nhân viên khiêng ra bên ngoài.

Kèm theo việc chiến thắng, hai chị em song sinh chính thức trở thành chiến lợi phẩm của Đường Tam. Cậu ta cũng không kịp chờ đợi, dắt theo mấy cô gái đi vào phòng ngủ, chuẩn bị xx.

Nhìn Đường Tam dẫn theo 3 cô gái đi lên lầu, Vương quản lý mới thở phào nhẹ nhõm, thì thào nói: "Cuối cùng cũng giải quyết xong. Mẹ nó, nguy hiểm vờ lờ."

Quay đầu nhìn về phía tên nhân viên phục vụ, hắn thở dài một tiếng, nói:

"Đều trách ta đã quên nói cho ngươi. Các phòng khác tùy ý, chỉ duy nhất phòng Vip màu đỏ là không thể tùy tiện cấp cho người khác ở, đó là Đái thiểu gia bao thời gian dài."

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.