Trở về truyện

Đấu Dâm Đại Lục - Chương 23: Sự Lợi Hại Của Tiểu Vũ

Đấu Dâm Đại Lục

23 Chương 23: Sự lợi hại của Tiểu Vũ

""15cm? Nguy rồi.""

Tiểu Vũ âm thầm hô không ổn. Không ngờ đối thủ của nàng dâm đến như vậy.

Đường Tam trông giống như một đứa trẻ khoảng 6-7 tuổi, vậy mà dâm lực đã đạt 15 cấp, cao hơn nàng tận 3 cấp.

Dâm phú cao như thế thì không thể khinh thường, xem ra nàng phải dùng tuyệt chiêu gia truyền của nhà mình rồi.

""Mở to mắt ra mà xem tuyệt chiêu của ta đi!" Tiểu Vũ hét to lên.

Nghe Tiểu Vũ nói, Đường Tam bĩu môi khinh thường.

Kiếp trước cậu vốn là một ninja bất khả chiến bại, chiến đấu với rất nhiều người ngoài hành tinh để bảo vệ Nhẫn Giới, nhiều lúc còn phải đơn thương độc mã, chiến đấu với rất nhiều kẻ thù nguy hiểm, nhưng kể từ khi xuyên việt tới thế giới này, Tam không thể không thừa nhận, người dân ở Đấu Dâm Đại Lục quá là... ngây thơ.

Nào là giới thiệu bản thân, Dâm Hồn, Dâm hoàn, Dâm lực bao nhiêu cấp,...


Khi chiến đấu còn phải hô lên Dâm kĩ, rồi nói cái gì mà "Tiếp chiêu!", "Xem ta đây!",...

Hô lên như thế để cho địch nhân tranh thủ thời gian làm gia phản ứng à?

Nếu như vẫn còn ở kiếp trước, gặp phải những đối thủ não tàn như thế này, Tam chỉ cần một phát Kunai, phi tiêu, ám khí, vv... là đủ để tiễn chúng nó lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân luôn rồi.

"Hừ! Chỉ là một cô bé 6 tuổi làm sao đánh bại được ta! Dăm ba cái chiêu thức cùi bắp này mà có thể khiến ta bị thương, chảy máu dù chỉ là một giọt thì Tiểu Tam ta từ nay đổi họ! Ách... không thể nào..."

Đường Tam còn chưa kịp thả xong ngoan thoại thì Tiểu Vũ đã bắt đầu sử dụng tuyệt chiêu khiến một thằng xử nam như Tam phun ba lít máu mũi.

"Dâm Kỹ: Tốc váy!"

Sau khi Tiểu Vũ sử dụng dâm kỹ tốc váy, để lộ ra hạ thể của mình, không chỉ Tam, mà tất cả học sinh nam ở bảy ban đồng loạt phun máu mũi, sau đó ngất đi vì mất máu nghiêm trọng.

Lúc này, trong phòng chỉ còn lại duy nhất Đường Tam vẫn còn giữ được tỉnh táo, thế nhưng tình trạng của cậu không được tốt cho lắm, hai chân run run, hai mắt trợn tròn, máu mũi trào ra, phải cố gắng lắm mới có thể cầm máu.


"Cmn! Dâm nữ! Không ngờ ngươi lại không mặc quần lót!"

Quá khinh thường, không ngờ nàng ta lại ra chiêu hung ác đến vậy, dám nude, show hàng trước mặt bàn dân thiên hạ, khiến Tam không kịp đề phòng, chảy cả máu mũi.

"Mẹ nó, ta thực sự bị nàng ta làm cho đổ máu! Chả lẽ từ nay về sau, ta sẽ phải đổi họ sao?"

Tranh thủ thời gian khi mà Đường Tam vẫn còn đang choáng váng, Tiểu Vũ đã bắt đầu hành động.

Chân phải nàng dựng lên, mũi chân trong nháy măt bắn ra. Lực lượng nhìn qua cũng không lớn, nhưng tốc độ lại phi thường nhanh, dọa cho Đường Tam kinh hãi.

Còn chưa kịp hoàn hồn sau vụ nude show hàng, thì Tam đã bị nàng ta khống chế.

Chân phải của nàng đặt tại đầu vai Đường Tam, chân trái mượn lực mà nhảy lên, thuận thế trèo lên đầu vai kia của cậu.


Bộ dáng lúc này của Tiểu Vũ nhìn cực kì... quái dị.

Hai chân của nàng quặp tại cổ Đường Tam, bé bướm úp vào mồm cậu, thân trên hướng về phía sau, hai tay chống trên mặt đất, sau đó nàng cong lưng, dùng lực ném cậu về phía trước.

"Haha! Thế nào, thấy sự lợi hại của bản cô nương chưa?"

Lúc này, Tam bị ném nằm ngửa trên mặt đất, thế nhưng cậu không hề bị thương, hay đau nhức mà chỉ cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Bị Tiểu Vũ ngồi phệt lên mặt, cảm nhận được bé bướm âm ấm của nàng còn cọ đi cọ lại trên miệng của mình, Tam chỉ cảm thấy toàn thân phê pha, sung sướng. Cậu vô thức lè lưỡi ra liếm liếm khiến cho Tiểu Vũ khẽ rên ư ử.

Đường Tam chưa bao giờ có kinh nghiệm cùng nữ hài tử xx, cho nên tại thời điểm Tiểu Vũ tốc váy, sau đó dùng chân quấn quanh cổ cậu, cậu vốn có thể làm ra một chút phản ứng, nhưng bởi vì nàng ta không mặc quần lót, bé bướm đập thẳng vào mặt, nhất thời làm tâm tình Đường Tam ba động, phản ứng tự nhiên cũng chậm nửa nhịp.

Khi hai tay Tiểu Vũ chống xuống đất, hai chân đồng thời phát lực, Đường Tam muốn ngạnh kháng cũng đã muộn.

Dù sao, cổ người là bộ phận rất yếu đuối, với lại cậu chỉ là một đứa nhỏ, thân thể chưa được rèn luyện, nhà nghèo đến cháo còn không có mà húp thì lấy hơi sức đâu để mà tập thể dục thể thao, nâng cao sức khỏe.

Một tháng nay, tuy kinh tế có cải thiện nhưng Tam lại chủ yếu dành thời gian để tinh luyện charka nhằm đối phó với Cửu Vỹ, thời gian rèn luyện Thể thuật thì hầu như không có.

Lúc này, sau khi đè Đường Tam ra, Tiểu Vũ đắc chí, cười mà như không nhìn cậu, cái mông thì không quên chuyển động, ma sát với mặt cậu để tạo nên khoái cảm cho bản thân.

"A~ Kĩ thuật liếm láp không tệ à nha! Thế nào, thấy bản lĩnh của bản cho nương rồi còn không mau đầu hàng!"

Vừa nói, Tiểu Vũ vừa thả ra dâm lực của mình, nhằm chinh phục Đường Tam, ép cậu chịu thua.


Đường Tam lúc này đang choáng váng, đầu óc không còn giữ được tỉnh táo.

Một bên, cậu bị dâm lực của Tiểu Vũ ảnh hưởng, một bên cậu lại bị bé bướm đè lên mặt, mùi hương xử nữ xông thẳng vào mũi khiến Tam không nhịn được "chào cờ" ngay và luôn.

Nhìn thấy con kiu của Tam bắt đầu mất kiểm soát, Tiểu Vũ mừng thầm trong lòng:

"Haha, Dâm sư bắn ra tối đa hai phát là toàn thân bất lực, ta chỉ cần ra sức một chút là hắn ta sẽ chịu thua thôi!"

Nghĩ đến cái cảnh một anh tràng đẹp trai, khoai to đen hôi như Tam sẽ trở thành nam sủng của mình là Tiểu Vũ đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc, nhân sinh bắt đầu trở nên mỹ mãn.

Để tránh cho việc đêm dài lắm mộng, Tiêu Vũ bắt đầu sử dụng hai tay "sóc lọ" cho Tam, khiến cho cậu không còn cơ hội lật kèo.

"Chịu thua đi! Nếu ngươi trở thành người hầu của bản cô nương, mỗi ngày ta sẽ thẩm du giúp ngươi, giống như thế này! Còn không mau đầu hàng đi, chần chờ gì nữa!"

Bị tấn công cả trên lẫn dưới cùng một lúc, Đường Tam cảm thấy toàn thân thoái mái, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể "phọt ra"

"Nếu đầu hàng thì mỗi ngày nàng sẽ giúp ta thẩm du như thế này sao?" Đường Tam dùng hết sức mới thoát khỏi bé bướm Tiểu Vũ, sau đó cậu cắn răng nghiến lợi, cố lắm mới thốt lên một câu.

"Đúng vậy!" Tiểu Vũ đáp.

Nghe đến đây, Tam sung sướng, thầm nghĩ:

"Thôi thôi, Quân tử báo thù, mười năm đã muộn.

Hôm nay ta sẽ giả vờ chịu thua nàng, đợi đến khi xx xong thì mới bắt đầu tạo phản, đảo khách thành chủ. Lúc đấy ai làm người hầu cho ai còn chưa biết đâu."

"Được! Ta chịu thu..."

Trong lúc Đường Tam đang định mở miệng đầu hàng thì bỗng nhiên, trong đầu cậu vang lên một giọng nói:

"Dừng tay! Ngậm miệng lại ngay! Ngươi không thể cứ đầu hàng như vậy được!"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.