Trở về truyện

Đấu Dâm Đại Lục - Chương 20: Dâm Cốt Thỏ

Đấu Dâm Đại Lục

20 Chương 20: Dâm cốt thỏ

Sau khi trải qua muôn vàn rắc rối, cuối cùng Tam cũng đến được phòng giáo vụ để làm thủ tục nhập học.

Người phụ trách tiếp đãi tân sinh chính là ba ông thầy giáo, một người họ Tô nhìn qua đã hơn sáu mươi tuổi, hai người còn lại thì trẻ trung hơn, mới độ đôi mươi.

Đặt chứng minh ở trên bàn, Tam hướng về lão sư lớn tuổi nói:

"Tô chủ nhiệm, em là công độc sinh năm nay Thánh Hồn thôn đưa tới, mong thầy giúp em đăng kí một chút ạ!"

Nhìn tờ giấy trên tay ghi "Dâm Hồn: Dâm Lam thảo biến dị", Tô chủ nhiệm khuôn mặt trở nên lạnh nhạt, dù sao cái Dâm hồn này quá phế, thế nhưng ngay sau đó, khi ông ta nhìn thấy dòng chữ: "Tiên Thiên mãn Dâm lực", thì lại mừng rỡ như điên, nói:

"Hahaha! Dâm đế chi tư, triệu người chưa chắc đã có. Hài tử, ngươi có nguyện bái ta làm sư phụ hay không?

Nếu bái ta làm sư phụ, ta có thể cung cấp cho con rất rất nhiều tiền. Thậm chí nếu như con bị điểm kém, ta sẽ giúp con nâng điểm, đảm bảo cuối năm trăm phần trăm con sẽ lĩnh giấy khen Học Sinh giỏi. Con nghĩ thế nào?"

Trước thái độ nhiệt tình của Chủ nhiệm Tô, Đường Tam bình tĩnh nói:


"Ài, thật là đáng tiếc, con đã bái Cương giáo sư làm thầy mất rồi!"

Ở thế giới này, Sư phụ không thể nhận một cách tùy tiện. Một gã Dâm hồn sư, bất luận có hay không từ học viện tốt nghiệp, cũng chỉ có thể nhận một người sư phụ, nếu không, sẽ bị người đời phỉ nhổ.

""Ay da, cơ hội nâng điểm, trăm phần trăm trở thành học sinh giỏi đã bị ta bỏ lỡ mất rồi!"" Tam âm thầm tiếc nuối.

Nghe Tam nói, Tô chủ nhiệm sửng sốt:

"Ngươi bái Giáo sư làm sư phụ?"

Thần sắc hắn có chút cổ quái, khi nhìn thấy Tam gật đầu thừa nhận, thì cả ba giáo viên đều lùi lại đằng sau mấy bước, hai tay giơ ra đằng sau, bảo vệ hoa cúc, đồng thời khuôn mặt của họ toát lên vẻ sợ hãi, sau lưng đổ mồ hôi hột.

Thấy trạng thái của cả ba không được đúng cho lắm, Tam đang định lại gần để hỏi thăm, thì bỗng dưng, cả ba người hét toáng lên:

"Cmn! Ngươi đừng lại đây! Cứ đứng im đấy!"


Thấy thái độ quyết liệt của đám người, Đường Tam vội vàng hỏi: "Có gì không ổn sao mấy thầy?"

Tô chủ nhiệm cuống quýt gật đầu, sợ hãi nói:

"Không ổn? Đương nhiên là đé* ổn chút nào rồi! Cmn! Không ngờ ngươi lại đi bái cái tên Ốm không tha, già không thả, nam nữ thông sát, gà chó không tha Ngọc súc sinh làm thầy!

Bất quá, nếu ngươi là đệ tử của hắn thì vẫn có thể vào kĩ viện để học, chỉ có điều ngươi không được phép dùng Hấp Tinh Đại Pháp để xx các học sinh nam lẫn giáo viên nam, nếu không... nếu không... dù cho có phải tự sát, chúng ta cũng không để ngươi làm nhục!"

Nghe đám người nói, Đường Tam thầm chửi bậy: "Mẹ nó, ta có phải gay đâu mà thèm thân thể các ngươi! Ta chỉ yêu mỗi Đào ca mà thôi!"

Đường Tam gật gật đầu, sau khi xác định mình sẽ sống trong kí túc xá số bảy, cậu liền rời đi.

Lúc này, Tô chủ nhiệm mới lấy lại bình tĩnh, vội vàng dùng tay lau mồ hôi hột trên trán.


Hai gã thầy giáo trẻ tuổi bên cạnh Tô chủ nhiệm không hề trấn tĩnh được như thế, vừa nghe thấy Tam là đệ tử của Cương, hai người đã sợ vãi cả đá* ra quần rồi!

Đợi Tam rời đi, hai người mới thở phào nhẹ nhõm: "Cmn chứ! Nguy hiểm thật, tý nữa thì mất trinh, mông đít nở hoa!"

Mười mấy năm nay, Cương ẩn cư ở thành phố nay, tuần nào ông ta cũng chọn ba tên đàn ông đẹp trai để xx.

Có mấy lần Cương cũng nhìn trúng nhan sắc của hai người bọn họ, nhưng may mà họ cơ chí, nói rằng mình bị ỉa chảy, Cương mới buông tha, thế là mới may mắn giữ được trinh tiết.

Giờ nghĩ lại vẫn còn thấy sợ.

"Tô chủ nhiệm, chúng ta làm sao bây giờ? Có cần thông báo cho toàn thể nam học sinh đề phòng "hắn" hay không?" Một giáo viên hỏi.

"Đủ rồi, nếu để "hắn" nghe thấy chuyện này thì hậu quả khó lường. Người không vì mình, trời tru đất diệt! Phải hi sinh trinh tiết của thằng đàn ông khác thì mới giữ được trong sạch của bản thân hiểu chưa?

Các ngươi hẵng còn non lắm!

Nếu bây giờ chúng ta cảnh báo các nam học sinh khác, phá hỏng chuyện tốt của hắn, nếu để tên đó biết được, từ đó kết thù với chúng ta thì khổ.

Tại Dâm hồn giới, Cương Giáo sư chính là nhân vật uy danh hiển hách, ai mà đắc tội hắn thì chỉ có một con đường chết, cả nhà từ già trẻ gái trai đều bị xx chết, đến gà chó cũng không tha!

Nếu đắc tội đệ tử của hắn thì cũng chết nốt! Thế các ngươi đã biết sợ chưa?"

Hai giáo viên trẻ tuổi vội vã gật đầu.


"May mà ta cơ trí, để hắn vào ở kí túc xá số bảy, gồm 10 tên đàn ông? Là đệ tử của Cương giáo sư, chắc chắn hắn cũng thích đàn ông! Phen này hắn chắc chắn sẽ cảm ơn ta hahaha!"

Đường Tam không hề biết mình bị sếp cùng phòng với 10 tên con trai, lúc này, cậu ta đang tưởng tượng đến cảnh mình xx với mấy em gái xinh đẹp đêm nay! Hahahah!

Sau khi tiễn được tên ôn thần Đường Tam đi thì một thanh âm thanh thúy từ bên ngoài truyền đến:

"Nơi này là phòng giáo vụ sao?"

Mọi người đồng thời hướng ra phía cửa, ánh mắt nhất thời có chút lấp lánh.

Một tiểu cô nương nở nụ cười rạng rỡ, đứng ở ngoài cửa, nhìn bộ dáng, tuổi cùng Đường Tam không sai biệt lắm, chiều cao cũng giống nhau y như đúc.

Nàng có một khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh xắn, đáng yêu, làm cho người ta có loại xúc động muốn cắn một cái. Mặc dù quần áo nàng phi thường đơn giản, nhưng nhìn qua lại hết sức sạch sẽ.

Tóc dài màu đen được bện lại thành một dải như con bọ cạp dài quá mông. Một đôi mắt to tròn, đẹp đẽ, lộ ra vẻ tò mò.

""Ta là công động sinh đến để đăng kí nhập học. Dâm hồn của ta là Dâm cốt Thỏ, một loại thỏ rất lẳng lơ, dâm đãng.""

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.