Trở về truyện

Dâm Tu Hệ Thống - Chương 9: Liếc Mắt Đưa Tình?

Dâm Tu Hệ Thống

9 Chương 9: Liếc mắt đưa tình?

“Đệ tử hiểu.”

Trong mắt lóe lên một tia giác ngộ, Lâm Chu điềm đạm gật đầu một cái. Sư trò hai người lúc ở riêng có thể đùa giỡn qua lại với nhau thế nào cũng không sao, nhưng trước mặt cả khối người như này mà toàn là đệ tử hạch tâm cùng cao tầng của tông môn thì mặt mũi vẫn là nên giữ.

Ngay sau khi gật đầu một cái tỏ ý đã hiểu, Lâm Chu liền ngựa quen đường cũ đi thẳng tới phía bên cạnh chủ vị chiếc ghế tông chủ, nơi mà Tiết Ngưng Sương đang ngồi. Mặc kệ ánh mắt ghen ghét, khỉnh bị của đám đệ tử khác.

Dù sao đây cũng không phải lần đầu hắn tham gia việc tuyển chọn đệ tử của các trưởng lão, ánh mắt khinh thường của chúng người cũng đã từ lâu quen thuộc nên Lâm Chu cũng chẳng buồn mà liếc bọn hắn một cái.

“Xin lỗi, lúc nãy ta không cố ý doạ muội, cũng tại muội đột ngột tiến đến mà không gõ cửa trước a.”

Nhìn liếc qua một vòng bên trong đại điện khi đứng ở vị trí cao nhất, Lâm Chu rất nhanh liền nhìn thấy được bóng dáng của tiểu sư muội Mộc Tiểu Thanh. Ngay khi hắn vừa đưa mắt nhìn nàng thì nàng cũng đang nhìn hắn, bắt gặp ánh mắt của hắn thì nàng liền giật mình lý nhí cúi gằm mặt xuống cực kỳ chọc người thương mến.

Nhìn tiểu sư muội chỉ là ngại ngùng xấu hổ mà không phải là tức giận hay kinh tởm nhìn mình, Lâm Chu liền âm thầm thở phào trong lòng, như này thì mọi việc dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhân lúc mọi người vẫn đang chuẩn bị cho việc tuyển chọn đệ tử, Lâm Chu liền âm thầm truyền âm xin lỗi Mộc Tiểu Thanh một câu, mặc dù nàng có vẻ không trách hắn là mấy nhưng có cơ hội để trò chuyện thêm với tiểu sư muội thì ngại gì mà không làm.


“Không.....không có gì, lần sau ta sẽ nhớ gõ cửa. Nhưng huynh tại sao lại có thể truyền âm cho ta vậy hả?”

Nhận được truyền âm của Lâm Chu, Mộc Tiểu Thanh nhỏ nhắn thân thể liền ngây ra vài giây sững sờ. Nàng có chút khó tin và không hiểu lắp bắp truyền âm đáp lại hắn, Mộc Tiểu Thanh trong lòng tràn ngập không thể tin nổi.

Mặc dù truyền âm thuật là một thuật pháp cấp thấp, gần như chỉ cần tu sĩ đạp vào con đường tu luyện, trong thân thể có linh khí lưu chuyển là có thể thi triển ra. Nhưng ai trong tông môn mà chẳng biết Lâm Chu nổi danh là phế vật không thể tu luyện.

Thế mà bây giờ hắn lại có thể truyền âm cho nàng, như vậy chứng tỏ hắn đã bước vào con đường tu luyện. Việc này khiến Mộc Tiểu Thanh trong lúc nhất thời có chút không phản ứng lại kịp, hiếu kỳ hỏi lấy sư huynh của mình.

“Hắc hắc, bất ngờ không? Tiết lộ cho muội biết, ta hiện giờ không chỉ đã có thể tu luyện mà còn đã đạt tới Luyện Khí Đỉnh Phong nữa nha, coi chừng không bao lâu sau liền có thể vượt qua cả muội.”

Lâm Chu kiêu ngạo cười hắc hắc một tiếng, truyền âm đáp lại tiểu sư muội khiến nàng ngây ngốc tại chỗ. Nhìn biểu cảm của Mộc Tiểu Thanh khiến hắn cảm thấy cực kỳ vui sướng, mặc dù đã quen với thói đời sỉ vả nhưng khi ở cạnh tiểu sư muội hắn vẫn có khi không kiềm được mà cảm thấy tự ti, giờ thì hắn đã không còn như vậy nữa rồi.

“Việc....việc này.....làm sao mà huynh có thể tu luyện được hay thế? Mà sao ta lại không thể cảm nhận được tu vi của huynh?”

Trong đầu Mộc Tiểu Thanh hiện giờ toàn bộ đều là những dấu chấm hỏi to lớn, lòng hiếu kỳ của nàng bị hắn câu ra vô cùng ngứa ngáy, liên tục nghi hoặc truyền âm hỏi tiếp vài câu. Điều khiến nàng bất ngờ hơn hết thảy là bản thân lại chẳng nhận ra được bất kỳ dấu hiệu linh lực nào trên người Lâm Chu, nhìn hắn chẳng khác người bình thường chút nào cả.

“Việc này thì lúc khác ta sẽ nói cho muội biết, tạm thời hiện giờ thì chỉ có muội là biết được sự thật về việc ta có thể tu luyện thôi đấy, ngay cả sư tôn cũng chưa biết đâu. Vì vậy nên nhờ muội giữ bí mật giùm ta nhé, đến lúc thích hợp thì ta sẽ tự tiết lộ cho mọi người.”

Không hấp tấp giải thích cho tiểu sư muội căn nguyên mọi việc, hắn muốn dẫn dụ sự tò mò của nàng hết mức có thể, để một nữ nhân tò mò về ngươi thì khoảng cách ngươi có thể biến nàng thành của mình đã chẳng còn xa nữa rồi.

Làm động tác im lặng cùng ánh mắt tràn đầy thâm ý và “nhu tình” nhìn về phía tiểu sư muội, Lâm Chu sau đó liền chuyển đổi tầm mắt, bởi vì hắn đã cảm nhận được ánh mắt lạnh lùng của một nữ nhân đứng bên cạnh Mộc Tiểu Thanh.

Nữ nhân kia xinh đẹp tuyệt trần, thân hình bốc lửa nhưng trên mặt nàng mãi mãi luôn treo lấy nét băng lãnh cách người vạn dặm, điều đáng chú ý là nàng có dung nhan giống với sư phụ của Lâm Chu đến tám phần là ít.
Tất nhiên nàng không phải ai xa lạ, chính là đại trưởng lão của Lục Mạch Kiếm Tông, đồng thời cũng là sư phụ của Mộc Tiểu Thanh và tỷ tỷ của Tiết Ngưng Sương, Tiết Mộ Nhung.

Hành động lén lút “liếc mắt đưa tình” của tiểu đồ đệ và tên phế vật khốn khiếp kia ngay từ đầu đã bị nàng phát hiện, nàng vốn dĩ từ đầu đã chẳng ưa thích gì Lâm Chu, lý do chủ yếu cũng chỉ đơn giản là vì hắn là đồ đệ của muội muội nàng.

Mà với thân phận của Tiết Ngưng Sương, thu lấy một tên phế vật làm đồ đệ không ngoài ý muốn liền nhận lại vô số lời phỉ báng của những người từ trong tông môn đến trên đại lục. Điều này khiến nàng cực kỳ khó chịu, vì vậy liền chuyển hết lỗi lầm lên đầu Lâm Chu, cho rằng hắn là nguồn cơn của mọi việc.

Mộc Tiểu Thanh vốn dĩ trong lòng đang lân lân vui sướng khi nghe được Lâm Chu nói mình là người duy nhất biết được bí mật của hắn, nhưng Tiết Mộ Nhung đứng bên cạnh nàng thì lại thấy rằng tiểu đồ đệ của bản thân đang ngại ngùng dùng ánh mắt đầy nhu tình nhìn lấy Lâm Chu.
Nhất thời ánh mắt nàng liền lạnh thêm vài phần, tên phế vật này quả thật là không biết điều. Đã trở thành ô danh của muội muội nàng thì cũng đành, giờ lại còn đánh chủ ý tới đồ đệ nàng, quả thật là muốn chết.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.