Trở về truyện

Dâm Tu Hệ Thống - Chương 8: Phân Chia Thiên Tài!

Dâm Tu Hệ Thống

8 Chương 8: Phân chia thiên tài!

“Ầm!”

Cửa phòng bị man lực đóng sầm lại, phát ra âm thanh có chút kinh khủng. May mắn là đình viện này đã được Tiết Ngưng Sương dùng trận pháp gia cố qua vài lần nên mới có thể chịu được sức mạnh của một Kim Đan Đỉnh Phong như Mộc Tiểu Thanh.

Tiếng đóng cửa mạnh bạo cũng khiến Lâm Chu giật mình lấy lại phản ứng, thế nhưng lúc này đã quá trễ. Tiểu sư muội từ lâu đã chạy mất dạng, nhớ đến dáng vẻ lúc nãy của nàng khiến Lâm Chu cảm thấy có chút khó chơi.

Tất nhiên sau khi sở hữu được hệ thống, lại có được cơ hội nghịch thiên cải mệnh thì dã tâm của Lâm Chu không thể nào chỉ dừng lại ở trên người sư phụ của mình được rồi. Một trong những mục tiêu hiện giờ của hắn chính là thanh thuần lại nhí nhảnh tiểu sư muội.

Hiện giờ quan hệ của cả hai vẫn chưa quá mức tốt đẹp, thế mà tình huống này lại xảy ra, rất có thể trong một khoảng thời gian tới Mộc Tiểu Thanh sẽ tránh mặt hắn như chuột tránh mặt mèo. Nhưng dù sao thì sự cũng đã đành, chỉ có thể sau này chủ động hơn với nàng một chút, hắn không tin mình lại không thể tán đổ tiểu sư muội.

“Nãy muội ấy nói là sư tôn có việc muốn gặp ta nhỉ? Không biết là việc gì mà lại phải phái tiểu sư muội tới gọi, tiếc là muội ấy chạy mất tiêu rồi không thể hỏi được.”

Hơi vuốt cằm suy tư, Lâm Chu vừa đưa tay bắt đầu mặc lại y phục sau khi bộ đồ lúc trước đã bị dư ba luyện hóa Chí Dương Nguyên Căn của hắn chấn nát. Vừa mặc đồ, hắn lại vừa suy tư không biết Tiết Ngưng Sương có việc gì mà lại cho tiểu sư muội tới gọi mình mà không trực tiếp tiến đến.

Nhưng may mắn người tới là tiểu sư muội chứ không phải nàng, nếu không bị sư phụ nhìn thấy bản thân trên người không một mảnh vải thì hắn có khi sẽ bị xẻo thịt mất. Mặc dù nàng lạnh lùng chỉ là mặt ngoài, bên trong vô cùng dâm đãng nhưng đó cũng không có nghĩa là nàng sẽ không đánh hắn a.


Dù cho dâm đãng cỡ nào thì Tiết Ngưng Sương cũng không biết hành động âm thầm của bản thân đã bị tiểu đồ đệ của mình biết hết rõ ràng, vì ngại mặt mũi nên nàng chắc chắn sẽ đánh hắn một phen.

“Con bé này, chạy đi cũng không nói cho ta biết một tiếng phải đi tới chỗ nào để gặp sư tôn. Thôi thì cứ đi thử tới đại điện trước đi vậy, nếu không có thì chỉ đành dùng truyền âm ngọc trực tiếp hỏi nàng vị trí.”

Thay xong y phục, Lâm Chu khuôn mặt hiện lên vẻ buồn bực, tay phải nâng lên gãi gãi đầu có chút không biết nên đi nơi nào gặp sư phụ. Mộc Tiểu Thanh khi nãy vì quá xấu hổ ngượng ngùng nên quên mất cả việc nói ra địa chỉ cho hắn, giờ muốn tìm thì có mà mệt chết người, phải biết phạm vi của Lục Mạch Kiếm Tông tuy không phải to nhất trong các tông môn trên Thiên Viên Đại Lục nhưng phạm vi vẫn là gấp ít nhất vài lần so với một thành phố ở kiếp trước của hắn.

Bởi vậy Lâm Chu chỉ có thể trước tiên tiến về phía đại điện mà đi, đó cũng là nơi trung tâm của Lục Mạch Kiếm Tông thường được các cao tầng trong tông môn dùng để bàn luận các vấn đề khác nhau và tuyển chọn đệ tử ưu tú về dưới tay mình.

Quả nhiên, ông trời không phụ sự kỳ vọng của hắn. Vừa tiến đến trước cửa đại điện của Lục Mạch Kiếm Tông, Lâm Chu đã thấy được vài thân ảnh quen thuộc của các vị trưởng lão, các sư huynh sư tỷ đồng môn, cùng với sư phụ của hắn tông chủ Tiết Ngưng Sương.

“Cộp.....cộp.....cộp....”

“Sư phụ, ngươi cho gọi ta?”

Bình tĩnh thong thả tiến vào trong đại điện, Lâm Chu không thèm nhìn thẳng bất kỳ ai dù cho là các trưởng lão cao tầng của tông môn, ánh mắt hắn chỉ nhìn về phía Tiết Ngưng Sương, chắp tay cúi người nhìn lấy nàng mà nói.

Mặc dù lúc trước khi còn là phế vật bị tông môn trên dưới không ít người khinh thường, nhưng Lâm Chu vẫn có sự kiêu ngạo của riêng mình nhất là khi có hậu trường vững chắc là tông chủ sư phụ sau lưng nên cũng chẳng ai dám đụng hắn, mà nếu dù xét theo mặt bối phận thì quả thật Lâm Chu cũng chẳng cần phải chấp tay vấn ai với ai trong tông môn ngoài tông chủ cùng với tổ sư.

“Ừm, hôm nay tông môn nhờ công Tiểu Thanh nên thu nhận được vài tên thiên tài trẻ tuổi. Ta cùng các vị trưởng lão đang bàn bạc xem nên cho ai chỉ dạy bọn họ, ngươi là của ta duy nhất đệ tử thiết nghĩ cũng nên có mặt ở đây.”

Gật đầu hài lòng một cái, hai mắt lạnh nhạt của Tiết Ngưng Sương khi nhìn đến thân ảnh của đồ đệ mình lại hơi có chút sáng lên lấp loé. Nàng không hiểu sao lúc này Lâm Chu lại nhìn có vẻ càng tuấn tú hơn, thu hút hơn so với lúc trước.
Mặc dù trong lòng hơi kinh ngạc, nhưng nàng vẫn che dấu rất tốt hoàn toàn không lộ ra ngoài, chỉ loé lên trong ánh mắt một tí rồi mất dạng. Tiết Ngưng Sương tạm bỏ sự tò mò về sự thay đổi của đồ đệ qua một bên, nàng có chút lãnh đạm nhìn lấy hắn giải thích lý do vì sao lại kêu gọi hắn đến đây.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.