Trở về truyện

Cuồng Lang - Chương 5: Chương 5 : Thả Thính Nữ Sĩ Quan

Cuồng Lang

5 Chương 5: Chương 5 : Thả Thính Nữ Sĩ Quan

“Cảm.....cảm ơn cháu” Dục Thanh sau một trận khóc đã đời giờ đã lấy lại bình tĩnh, bao nhiêu đắng cay tủi hờn cuối cùng cô mới được phát tiết thoải mái như thế trên một bờ vai của cậu nhóc nhà kế bên.

“A.......không có gì đâu cô.........chú ấy tệ quá” Việt an ủi Dục Thanh, bộ ngực hùng vĩ kia cứ chèn lên ngực cậu làm cậu không thể không nghĩ đến chuyện ấy, tiểu Việt Việt trong quần đã to lên không ít.

“Cháu không cười cô chứ” Dục Thanh ngước mặt lên nhìn Việt, tự nhiên cô thấy cậu đáng yêu hơn bao giờ hết, còn nhỏ đã biết an ủi người khác như vậy rồi.

Nhìn gương mặt tuyệt mĩ của Dục Thanh ở một khoảng cách gần như vậy, tim Việt đập mạnh hơn bao giờ hết, cái cảm giác này khi cậu đối mặt với Song Luca hoàn toàn khác, có lẽ vì cô cũng là một người mẹ như mẹ của cậu nên cảm giác với cô khác hẳn.

Không biết Việt nghĩ gì mà lại cúi xuống đặt một nụ hôn lên đôi môi Dục Thanh làm cô kinh hãi, hai mắt trợn trừng, cô như bị hóa đá vì hành động bất ngờ ấy.

Việt lúc này chả quan tâm, đối phương không chống cự thì tiến tới thôi, cậu hôn càng ngày càng mạnh, lưỡi cậu cạy hàm răng trắng bóng của Dục Thanh ra mà thám hiểm bên trong, cuốn lấy cái lưỡi mềm mại thơm tho của cô mà chơi đùa.

Dục Thanh như bị sét đánh vậy, đã bao lâu rồi cô chưa được hôn cơ chứ, cô cũng quên mất rồi vì có lẽ rất lâu rất lâu rồi chưa được hôn ai, chồng cô từ lâu đã chẳng hề đụng chạm gì tới cô, mà có muốn thì cô cũng không đồng ý, không ngờ hôm nay cô lại không thể chống lại một nụ hôn của cậu bé chỉ hơn con cô có vài tuổi.

“Bốp....” Dục Thanh vùng ra giang tay cho Việt một bạt tai rõ mạnh, cô vừa tỉnh lại sau khi bị tập kích bất ngờ, hương vị bị cái lưỡi kia quậy phá bên trong vẫn còn vương vấn mãi trong miệng cô.

“Cháu........cháu làm gì thế......sao cháu dám” Dục Thanh run run nói với Việt, không ngờ cậu dám làm thế.

“Chỉ vì cô đẹp quá.........kể từ khi thấy cô cháu đã thích cô rồi...........cô Thanh.......làm người yêu của anh nhé bấy bê, rồi làm vợ anh nhé bấy bê” Việt nhớ lại lời một bài hát đang nổi trên muvik TV của tụi tuổi teen rồi dựa theo đó nói ra, cậu cũng chả biết vì sao mình có thể nói những lời như vậy nữa.

Dục Thanh triệt để chấn kinh trước những lời nói mạnh bạo của Việt, ‘làm người yêu anh nhé' , câu nói của một cậu bé 14 tuổi làm cô sững sờ, chuyện gì xảy ra vậy, thế giới đảo lộn hết rồi sao.

Không đợi Dục Thanh trả lời, Việt nhào tới tiếp tục hôn lên đôi môi gợi cảm kia, lưỡi cậu tiếp tục quấn lấy lưỡi cô không rời.

“A.......bốp........biến ngay khỏi nhà tôi” Lại cú bạt tai của Dục Thanh dành cho Việt, cô cảm thấy cậu quá là mất dạy rồi, hai lần hôn cô, lại còn hôn theo kiểu trần trụi như thế nữa.

Việt sững sờ khi bị từ chối, cậu hiểu cô không chấp nhận cậu, Việt cảm thấy thật thất vọng vì bản thân mình, cậu lại buồn bã ra về trước ánh mắt giận dữ của Dục Thanh.

“Cộp” Tiếng cửa đóng lại thì Dục Thanh mới thở phào, khi nãy tim cô muốn nhảy ra ngoài vì bị tập kích bất ngờ như vậy, cô không hiểu chuyện gì xảy ra với mình nữa, lúc bị hôn cô cảm thấy cơ thể mình phản ứng lại, nó thích được như thế, chỉ cần Việt dám hôn cô một lần nữa thôi thì cô không biết mình có thể đẩy cậu ra một lần nữa không.

Hôm đó, Dục Thanh như người vô hồn, tâm trí cô cứ ở đâu đâu ấy, đến nỗi bé Shyn lo lắng mẹ bị ốm nên cứ gặng hỏi, nhưng mà cô không nói làm cô bé càng thêm nghi hoặc, cô lén chạy qua hỏi Việt làm cậu run lên vì sợ, không ngờ 2 nụ hôn của mình lại làm cô Việt như thế, Việt cũng không hiểu lắm tại sao như vậy.

….

“Phương ca, nếu em hôn một cô gái mà cô gái đó tát em, nhưng mà lúc trở về thì cô ấy lại như người mất hồn thì là như thế nào hả anh?” Thấy Phương mới tắm xong, Việt hỏi gã, chắc hắn một người từng trải như anh ấy có kinh nghiệm chuyện này.

“Hắc hắc......với lịch sử tình trường hơn ngàn trang A4 của anh thì cô gái ấy cũng có thích em nhưng mà còn đang vướng bận một cái gì đó mà không thể đến với em được........ai thế nhóc..........nói anh nghe” Phương khoác lác rồi quàng tay qua cổ Việt ghì chặt tra hỏi làm cậu đỏ mặt xấu hổ.

“Hihi........em xem bộ phim trên mạng thôi mà.........có ai đâu” Việt bịa ra để tránh Phương cứ dò hỏi, đùa chứ biết cậu tán cô hàng xóm chắc gã chọc cậu chết mất.

Vừa ngồi 'điều gái' , Việt lại nghĩ về những gì Phương nói, xem ra phải đợi cơ hội đến, thân hình nóng bỏng kia, cặp ngực căng tròn và đôi môi gợi cảm ấy khiến cậu không thể nào quên.

…...

Một tuần sau, ngôi nhà của Dục Thanh bị vài người đến xem, bé Shyn biết ba mẹ sắp ly dị nên chia tài sản thì khóc sướt mướt làm Dục Thanh dỗ mãi mới chịu nín, nhìn người ta đến xem nhà cô lại chạnh lòng, có lẽ cô và con phải trở vê nhà mẹ cô sống rồi, nghĩ tới những ánh mắt và lời nói dèm pha của hàng xóm xung quanh khi cô dẫn con gái về sống, Dục Thanh lại càng thêm tủi nhục.

Việt biết hết, người nào tới xem cậu đều chạy ra nghe ngóng, hình như giá chồng Dục Thanh rao là 2 tỷ thì phải, Việt chạy vào nhà tới trước mặt Phương.

“Ca........Phương ca a........hàng xóm nghe bảo bán nhà” Việt lí nhí nói vơi Phương làm gã lấy làm lạ, thằng này hôm nay sao nói nhỏ thế.

“Ừ...........thì sao?”

“A.........em muốn..........em muốn mình mua nó” Việt lấy hết can đảm nói với Phương, cậu quyết tâm phải dành lấy thân hình tuyệt mỹ kia.

“Hả” Phương há hốc mồm nhìn Việt, ngôi nhà này đã rộng thế rồi mà nó còn đòi thêm một căn bên cạnh.

“Làm gì? Phòng mày chưa đủ rộng hả” Phương tò mò hỏi Việt.

“A...........vì........vì em thích thế......mua xong rồi cho thuê.........được không anh” Việt trả lời làm Phương sững người, lý do này cũng quá miễn cưỡng rồi.

“Nói đi...............vì sao?” Nhìn thẳng vào mắt Việt, lão Phương gằn giọng.

Biết không thể nói dối được, Việt hít sâu một hơi rồi nói:

“Em..........em thích cô ấy..........em không muốn họ dời đi”

“Ai?......con gái chủ nhà bên ấy à” Phương kinh hãi nhìn Việt, nghe bảo bên ấy là cặp vợ chồng, cô vợ làm Công An gì đó.

“Em........em thích mẹ........mẹ của cô bé ấy cơ” Việt đỏ mặt nói làm Phương muốn té xỉu, trời ạ, nó điên rồi sao. Thằng này, nó muốn lái máy bay SU40 à… Khẩu vị cũng thật là nặng quá a.

“Ặc........mày muốn làm anh chết vì sốc à...... trái tim bé nhỏ của anh không thể chịu đựng được nhiều cú sốc như vậy đâu....”

“Anh giúp em đi...........Phương ca...........em hứa sẽ làm việc gấp đôi....” Việt cầu xin Phương, gã là chỗ dựa duy nhất của cậu.

“Bao......bao nhiêu?” Phương thở dốc vài hơi lấy bình tĩnh rồi hỏi Việt.

“2 tỷ.......nghe bảo chồng cô ấy đòi 2 tỷ....” Việt trả lời gấp gáp như sợ Phương từ chối.

“Này............mày có nói cô ta nghe chuyện anh em mình đang làm không đấy” Phương nheo mắt nhìn Việt hỏi, cô ta mà biết thì anh em gã chạy nhanh chứ còn ở đấy mà mua nhà.

“Không...........em nói y chang như anh đã dạy...........” Việt trả lời quả quyết làm Phương thở phào, gã sợ cậu trong lúc hưng phấn quá khoe khoang thì chết.

“Mày có chắc là nắm được cô ta trong tay không?” Phương hỏi làm Việt suy nghĩ một hồi lâu.

“Em tự tin có thể được, em muốn chinh phục người phụ nữ đầu tiên trong đời mình” Ánh mắt kiên định của Việt làm Phương vui mừng, cậu sắp trưởng thành rồi, từ cậu bé nhút nhát được gã cứu bây giờ sắp trở thành một người đàn ông rồi, một phụ nữ đã có con mà còn làm Công An, mục tiêu khó khăn thế mà cậu dám thực hiện, gã quyết định sẽ ủng hộ cậu, phải nói máu điên trong người Phương chưa bao giờ là hết cả.

“Được.......2 tỷ chứ gì..........xem như là tiền lương của nhóc khi làm hơn một năm đi............qua nói với cô ta là chúng ta sẽ mua lại, nhưng mà là tiền của bố mẹ nhóc gửi về”

…...

…..

“Cộc.....cộc” Tiếng gõ cửa nhà làm bé Shyn đang khóc thút thít lại khóc to hơn nữa, chắc lại một người đến xem nhà, cô chạy vào phòng khóa trái cửa lại, cô không muốn nhìn thấy những người đó một chút nào.

Dục Thanh thở dài bất lực bước ra mở cửa, căn nhà này đứng tên gã đàn ông khốn nạn kia nên cô cũng không thể quyết định được, mở cửa ra thì Dục Thanh bất ngờ vì Việt đứng trước cửa.

“Cô Thanh..........cháu có chuyện muốn nói với cô” Việt tươi cười làm Dục Thanh xấu hổ quay mặt đi, hai nụ hôn kia lại tràn đầy tâm trí cô.

“Chuyện...........chuyện gì...........tôi đã nói là không muốn thấy cậu cơ mà” Dục Thanh cố gắng khống chế cảm xúc nói thẳng với Việt.

“A.........là chuyện căn nhà.........ba mẹ cháu đang muốn mua thêm vài căn nhà để có thể cho thuê dài hạn kiếm lời...........cháu có nói về căn nhà cô nên họ rất vui mừng và muốn mua lại căn nhà này......cô có thể thuê ở.............giá cả thì chúng ta thương lượng” Việt đã chuẩn bị câu trả lời nên nói nhanh một cách rành mạch để khiến Dục Thanh không nghi ngờ.

“Vậy...........vậy sao..........vào nhà đi rồi nói” Dục Thanh sững sốt vì tin vui bất ngờ, nếu thế thì cô có thể thuê lại căn nhà và ở rồi, chỉ là không biết tiền thuê là bao nhiêu.

Ngồi trên cái sofa quen thuộc nhìn Dục Thanh đang pha nước chanh, cặp mông đẩy đà khiến cậu muốn xịt máu mũi vì quà khêu gợi rồi, đến giờ cậu vẫn không hiểu sao tên kia có thể bỏ một người vợ như thế mà ra ngoài kiếm ăn.

“Uống đi” Đưa ly nước chanh cho, Dục Thanh nhìn rõ cơ bụng đã có múi của cậu qua cái áo ba lỗ mà cậu mặc, phải nói Việt khá điển trai, còn nhỏ mà gương mặt góc cạnh rất men, tự nhiên cô lại nhớ đến hai nụ hôn kia một lần nữa.

“Cảm.....cảm ơn cô........” Nhìn Dục Thanh đang hướng ánh mắt vào mình, Việt thầm nghĩ không ngờ mình cũng có sức hút như thế, có lẽ bệnh tự sướng của lão Phương ở nhà đã lây qua người cậu rồi.

Cảm thấy mình đang nhìn chằm chằm vào cậu, Dục Thanh tự dưng sực tỉnh lại, quá xấu hổ rồi, không ngờ cô có thể mất kiềm chế đến thế, Dục Thanh đỏ mặt ngồi xuống.

“A.......cha mẹ......cha mẹ cháu định cho thuê căn nhà này giá bao nhiêu” Dục Thanh nói nhanh để xua tan đi tình huống xấu hổ vừa rồi.

“Ba mẹ nói là tùy anh em cháu.......anh cháu thì chẳng quan tâm lắm, anh ấy chỉ suốt ngày dính lấy cái máy tính thôi” Việt bịa ra, thật ra khi nãy Phương đã dặn cậu là cho thuê 5 – 6 triệu gì đó. Nhưng đột nhiên, cậu lại nghĩ ra cơ hội cho minh.

“Vậy............vậy sao” Dục Thanh nghi hoặc nhìn Việt, ba mẹ cậu cũng quá chiều con trai rồi, một căn nhà giá vài tỷ bạc, không biết họ làm gì bên nước ngoài.

“Vâng..............cháu chỉ thèm được ăn cơm cô nấu thôi...........cơm ngoài tiệm ăn ngán quá............cô Dục Thanh nấu cơm thì cho cháu ăn ké, tiền nhà xem như tiền cơm....” Việt mỉm cười nói với Dục Thanh làm cô há hốc mồm.

“Chỉ.............chỉ vậy thôi?” Dục Thanh chưa hết kinh hãi, cô không tin vào tai mình.

“A........hihi..........thì trong bữa cơm cô có thể nấu mấy thứ ngon với đắt tiền hơn là được mà....” Dục Thanh gãi đầu xấu hổ, cậu cũng thấy điều kiện này hơi có chút dễ dàng quá mức.

Dục Thanh thở phào, thì ra là vậy, té ra là đòi ăn sơn hào hải vị, thế cũng được, cô có thể mua nhiều thứ đắt tiền về cho cậu ăn, xem ra ba mẹ cậu thương cậu như cành vàng lá ngọc thật.

“Được.......thế thì tới bữa cứ qua ăn với cô cùng bé Shyn...” Dục Thanh vui mừng nói, mối lo phải chuyển về nhà mẹ ruột đã tạm thời lắng xuống, cô không biết khi nào Việt sẽ lấy lại nhà nhưng mà được lúc nào hay lúc ấy, giờ cô phải tiết kiệm một chút để mua một căn hộ mới, có thể không tốt như bây giờ.

Nhìn cô vui mừng ra mặt , Việt cũng vui theo, nhìn cặp ngực mà cậu ước ao được sờ tới bao ngày đang như muốn nhảy ra khỏi chiếc áo thun, Việt kìm không được nhào tới ôm lấy Dục Thanh một lần nữa, cậu lại nhanh chóng hôn lên đôi môi mềm mại kia, lần này không kìm được tay cậu cũng chui vào bên trong cổ áo cô mà nắm lấy cặp vếu to tròn bên trong mà bóp, cậu quyết cho dù cô có đẩy thì cậu cũng phải ghì chặt lấy không thả.

“Ưhhhh......chụt.......chụt......ưhhhh.......ahhh” Dục Thanh triệt để phát ngốc một lần nữa, lần thứ 3 cô bị tập kích bất ngờ, lần này ngực cô còn truyền đến cảm giác tê rân vì bị bóp mạnh, cô không biết phải xử lí ra sao, đẩy cậu ra ư, cơ thể cô dường như rất thèm muốn chuyện này, tay chân cô bủn rủn không biết phải làm sao, cái lưỡi cô đã bị Việt mút mạnh đến nổi cô đê mê.

Đã bắt được nhịp điệu của đối phương,Việt được đà lấn tới, cặp ngực co giãn tuyệt vời làm cậu sướng kinh khủng, tay cậu càng thêm không kiên dè mà thò vào bên trong cái áo ngực của cô mà sờ lấy núm hồng hào khiến Dục Thanh rên lên một tiếng nhỏ vì kích thích.

Sợ Dục Thanh đẩy ra, Việt lại càng sờ mạnh hơn cái núm vú của của cô, dù không thấy nhưng qua xúc cảm từ bàn tay, cậu biết vú cô hằn phải đẹp lắm, đầu ti to vì dã sinh con khiến cậu hưng phấn không ít.

Dục Thanh lúc này đã triệt để đầu hàng, lý trí cô đã nhường chỗ hoàn toàn cho xúc cảm từ miệng và ngực, cô mặc kệ để lưỡi mình bị Việt chiếm lấy, từng cơn tê tê từ ngực truyền tới cũng làm cho cô sướng đến run người.

Vài phút sau, tin chắc là cô không còn chống cự, Việt mới buông tha cái lưỡi thơm tho của cô, cậu vén cái áo thun rộng của cô lên rồi cúi xuống ngậm lấy bộ ngực căng tròn, đến giờ cậu mới được thưởng thức nó trực tiếp.

Dục Thanh biết mình phải chống lại, nhưng mà khi cậu ngậm lấy ngực của mình, cô lại không có sức lực để đẩy cậu ra, cơ thể cô thèm những cảm giác này, đầu ti cô bị kích thích liên tục, thỉnh thoảng lại còn bị cắn nhè nhẹ làm cô run lên vì sướng.

Việt thích thú cứ cắm đầu bú vú của Dục Thanh, sướng hơn vú của Song Luca nhiều, nó to và căng mọng làm cậu sướng, cái đầu ti to dài làm cậu đánh lưỡi sướng kinh khủng. Dục Thanh lúc này chỉ có thể nhắm mắt cảm nhận sung sướng, đột nhiên một bàn tay đang mò vào quần cô làm cô giật mình, không được.

Dục Thanh sửng sốt vùng dậy, định đẩy Việt ra thì bàn tay của cậu đã chui tọt vào quần thun rộng của cô.

“Đừng........ahhhh” Dục Thanh chỉ kịp kêu lên một tiếng, bàn tay kia như rất quen thuộc đã chui vào bên trong quần lót cô khiêu khích tiểu phúc đã ẩm ướt vì bị kích thích nãy giờ.

Nghĩ tới bé Shyn còn trong phòng, Dục Thanh đưa tay lên bụm miệng nhìn Việt cầu xin cậu rút tay ra. Việt lúc này sao có thể buông tha cho con mồi sắp đến miệng, cậu gỡ tay Dục Thanh ra rồi hôn mạnh lấy miệng cô, bàn tay của cậu vẫn hoành hành bên dưới cửa lồn ẩm ướt của cô không hề kiêng dè.

Dục Thanh cô gắng chống lại, cô đưa tay định gạt lấy tay Việt thì bỗng nhiên người cô giật giật vì cái tiểu phúc bé nhỏ của cô đã bị Việt bắt được, cậu còn giật nó nhè nhẹ khiến cô sướng muốn chết, cô không hiểu vì sao bàn tay mình lại vòng sang ôm lấy đầu Việt nữa.

Việt hưng phấn vì lần này đã thành công, cô lại còn ôm đầu cậu nữa, hắc hắc, lần này thì ngon rồi.

Dục Thanh cảm nhận được mình đang hoảng sợ thật sự, cô muốn la lên nhưng mà lưỡi đang bị tập kích rồi, tiểu phúc của cô nhiều năm chưa được lấp đầy nay sắp bị khai phá một lần nữa.

Ngoáy ngón tay nhẹ nhàng vài cái, Việt đã dễ dàng tiến vào bên trong hang động ướt át của Dục Thanh, cảm nhận các thớ thịt đang không ngừng co bóp bên trong, cậu biết chắc hẳn phịch sướng lắm, nhưng mà không vội vàng được, như Phương ca đã dạy cậu “ Dục Tốc Bất Đạt…nhanh quá thì chịch gái sẽ không được.” thế nên cậu cứ từ từ dẫn lối cho con mồi mà cậu lăm le bấy lâu nay lên đỉnh nóc nhà.

“Ưhhhh........ưhhhh.......ưhhhhh........ưhhhh” Dục Thanh không kìm nổi, cái cảm giác sướng đến tận cùng khi hang động cả chục năm bỏ trống đang bị thợ săn tấn công làm cơ thể cô sướng quá, cô chuẩn bị lên đỉnh rồi.

Nhìn ánh mắt mê muội của Dục Thanh, Việt biết cô sướng lắm rồi, cậu ngay lặp tức ngậm lấy 2 quả bưởi năm roi cô mút mạnh, ngón tay cũng ra vào nhanh hơn, cậu muốn cô lên đỉnh.

“Ahhhh.......ưhhhh......ưhhhh” Dục Thanh bụm lấy miệng sợ rên to quá, nhanh quá, ngón tay ra vào liên tục cộng với đầu ti bị cắn nhẹ nhàng làm cô lên đỉnh của khoái cảm, hông cô run rẩy cứ co giật liên tục trên tay Việt.

Nhìn thân thể đang co giật vì lên đỉnh của Dục Thanh, Việt thầm vui mừng, cuối cùng sau bao cố gắng cũng đã thành công, cảm nhận dòng nước tràn ngập tay mình, Việt cười nhỏ một tiếng rồi rút ngón tay của hắn ra.

Thấy ngón tay của Việt, Dục Thanh đỏ mặt xấu hổ, cô không thể tưởng tượng được cơ thể mình lại hư hỏng đến thế, đến khi Việt đưa nó vào miệng mút mạnh, cô càng thêm kinh hãi, cậu dám làm vậy sao, cơ thể cô lại càng nóng lên hơn sau hành động đó.

Việt mỉm cười nhìn Dục Thanh đỏ mặt xấu hổ, cậu đứng dậy kéo khóa quần lôi ra khẩu súng nước đã lên nòng sẵn sàng chuẩn bị tiêu diệt địch ra, khiến Dục Thanh xoắn cả mông lên mà kinh hãi.

Chứng kiến cái ấy nổi to dài nổi đầy gân guốc mà Dục Thanh sợ hãi, không ngờ cậu còn nhỏ mà đã to như vậy, cơ thể cô tự nhiên nóng muốn bốc cháy trước con cặc kia. Thật ra qua vài tháng thì Việt không thể to nhanh như vậy được, nhưng mà kể từ khi bị Song Luca ám chỉ là con nhỏ, Việt bắt Phương mua cả đống sữa về uống, lúc tập gym thì cậu lúc nào cũng dành 30 phút treo quả tạ nhỏ vào chim mình, cậu tin như thế nó sẽ to ra, cậu còn mua trên mạng vài loại gel đắt tiền về bôi nên con cặc cậu to dài đến nỗi Phương nhìn thấy còn hoảng sợ, gã đã cấm cậu xài gel nữa vì như thế thì nó nổ tung luôn mất.

“Mẹ.....họ về chưa” tiếng Quỳnh Anh vọng ra làm Dục Thanh giật mình, nhìn áo quần mình đang xộc xệch, phía dưới quần còn ướt một mảng lớn và đối diện mình là của quý trần trụi của Việt, cô hoảng hốt ra hiệu cho cậu.

Việt vẫn đứng lì khoe hàng không nhúc nhích, Dục Thanh tức giận muốn mắng cậu nhưng mà cô không dám to tiếng vì sợ Quỳnh Anh nghe thấy, cô không biết làm sao, cô chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin nhìn cậu.

Việt mỉm cười, tiến lại gần cô thì thầm :

“Tối nay bé Shyn đi học thêm.........mình ấy nhé.......em yêu”

Dục Thanh muốn chui xuống đất vì những lời nói của cậu, 'ấy' là gì chẳng lẽ cô còn không hiểu, nghe tiếng mở cửa của Quỳnh Anh, cô lại càng thêm hoảng hốt, cô chỉ còn cách gật đầu nhẹ đồng ý với cậu để cậu về, cô quyết định tối này sẽ chốt cửa thật chặt không cho cậu qua.

Một đêm hoan ái sắp bắt đầu...

…...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.