Trở về truyện

Cuồng Lang - Chương 13: Chương 13 : Đàn Em Đầu Tiên

Cuồng Lang

13 Chương 13: Chương 13 : Đàn Em Đầu Tiên

Thiều Quốc Việt giật mình vì tiếng nói cười của một nhóm người gần đó, nhìn về phía xa, nơi cuối con hẻm một bọn thanh niên bặm trợn đang vây quanh một tên mập mạp to cao, bọn kia chỉ cao đến ngực hắn, Thiều Quốc Việt đoán có lẽ thằng mập kia cao phải 1m8.

“ĐM.........bọn chó hùa...........giỏi thì từng thằng nhào vô” Thằng mập nhìn bọn vây quanh mình sợ hãi nhưng vẫn mạnh miệng, dù trông mập mạp nhưng nếu để ý thì thịt nó không hễ nhão nhẹt như bọn béo phì mà lại rất săn chắc khỏe mạnh, xem ra cũng là người thường xuyện vận động.

“Nhìn mày như con voi thì sao bọn tao solo lại............hôm qua mày dám đánh mấy thằng em của tao..............ĐM..........lên” Thằng cầm đầu đám thanh niên ra lệnh, nó cũng xách một cây gỗ xông lên.

“Má........Bốp........Aaaaaaaa........đánh nó...........đánh chết nó...........hự......bốp.............bốp..........bốp” Thằng mập dù rất khỏe sau khi đánh văng vài thằng thì cuối cùng cũng không chịu nổi lũ chó hùa kia, chúng bu lại với gậy gộc nện liên tục vào người hắn đến nổi hắn chỉ còn cách ôm đầu chịu trận.

Nhìn cảnh hội đồng ở đằng xa, cảm giác sợ hãi trong Thiều Quốc Việt giảm dần vì bị thu hút, xem thằng mập đang ôm đầu lăn vào một góc hứng chịu những cú đá và gậy gộc vào người, cậu lại cảm thấy bọn kia quá nhục rồi, cả đám xúm lại đánh thắng thì thôi đi, còn cố gắng nện vào đầu nó nữa......máu nóng anh hùng Thiều Quốc Việt nổi lên.

“Ê..........bọn mày không thấy nhục à.........dừng tay đi......” Thiều Quốc Việt hét lên làm đám thanh niên bất ngờ, chúng dừng tay quay sang nhìn cậu.

“Mày là thằng chó nào thế?” Thằng cầm đầu quát Thiều Quốc Việt.

“Tao là ông nội mày đây.........” Nhắc tới chó làm Thiều Quốc Việt nổi khùng, cậu chạy nhanh lấy đà rồi song phi cho hắn một cú đá vào đầu nhanh đến nổi hắn không kịp phản ứng, hét thảm một tiếng, hắn bay ra sau va vàm đám đàn em làm ngã thêm mấy thằng nữa.

“Hộc........đánh.........đánh nó” Thằng cầm đầu phun ra vài cái răng trong miệng nói đám đàn em, thằng kia đáng sợ quá.

Gần chục thằng nhào tới Thiều Quốc Việt nhưng cậu không chút sợ hãi, cậu còn chưa cảm giác được nguy hiểm đến từ bọn này nói chi là cái chết.

“Bốp........hự” Né một cú đá, Thiều Quốc Việt quay người tung một cú đấm vào bụng một thằng định tóm cậu sau lưng làm nó đau quá ôm bụng lăn long lóc, đã ra đòn là Thiều Quốc Việt sẽ dùng hết sức không nương tay.

“Lên......tao tóm được nó rồi” Trong lúc giằng co, một thằng khá vạm vỡ chụp được Thiều Quốc Việt từ sau lưng, gã ôm chặt cậu đợi đồng bọn hội đồng.

“Tóm được tao?.........mày ngây thơ quá đấy......” Thiều Quốc Việt ngả người ra sau, móc một chân vào tên đang ôm chặc mình làm gã mất trụ , giảy nhẹ ra lấy thế, cậu tung một cú cùi chỏ trời giáng vào bụng nó làm nó cùng cảnh ngộ với thằng khi nãy.

“Chết đi nhóc con......” Hai thằng cầm gậy vung đến đầu Thiều Quốc Việt, không chút nao núng hoảng sợ, Thiều Quốc Việt cúi người nhào nhanh đến người bọn chúng giờ hai khuỷu tay lên vừa đánh vừa đẩy khuỷu tay của hai gã làm chúng đau đớn rơi gậy, nhanh chóng biến thế, Thiều Quốc Việt co tay lại tung hai cú đấm cùng lúc vào mặt bọn chúng làm hai đứa ôm mặt máu đau đớn.

“Nó ghê quá.........chạy........” Một thằng nhỏ con sợ quá kêu to chạy trước làm bọn kia sợ chạy theo, kéo đồng bọn đang nằm co ro dưới đất theo, đám thanh niên nhanh chóng rút khỏi con hẻm, tất nhiên là kèm theo những ánh mắt thù hận và dọa nạt với Long.

Nhìn bọn chúng chạy đi, Thiều Quốc Việt cảm thấy sảng khoái trong người, lần đầu tiên cậu đánh nhau ngoài đời thật, dù ăn vài gậy với mấy cú đá nhưng mà Thiều Quốc Việt cảm thấy nó quá nhẹ nhàng so với luyện tập với mấy ông thầy của mình, thật ra điều đó là hiển nhiên vì đó toàn là những giang hồ cộm cán về hưu được Đế Nhất Phương bằng tình nghĩa thuê dạy cho cậu nên kĩ năng đối kháng của cậu phải nói là được dạy dỗ rất giỏi, không như những người khác chỉ được cái đẹp mắt, hoa mĩ chứ vào thực tế thì chả ra gì.

“Ui.........ui..........đau quá” Tiếng thằng mập rên rỉ dưới đất làm Thiều Quốc Việt tỉnh lại sau cơn hưng phấn.

“Này.........không sao chứ” Thiều Quốc Việt cúi xuống nhìn thằng mập hỏi thăm.

“Ui....... đau chết đây còn hỏi có sao không?...........mày là ai thế........sao lại cứu tao” Thằng mập lồm cồm bò dậy nói, da thịt nó dày thế nên ăn đòn cũng bầm tím thôi chứ không vô tới xương.

“Hắc hắc..........qua đường thôi..........thấy bọn nó hội đồng mày ghê quá nên vào cứu...........thấy tao mạnh không.........như Tiêu Phong trong Thiên Long Bát Bộ phải không?” Thiều Quốc Việt vỗ ngực cười khoe, bản tính trẻ con của cậu lại nổi lên.

“Phải nha..........nhìn mày thế mà đánh bọn nó sợ chạy luôn..........dạy tao với” Thằng mập xoa đầu cười nói với Thiều Quốc Việt.

“Móa........tao là Tiêu Phong mà mày muốn tao dạy là dạy à.........biến ngay” Thiều Quốc Việt trừng mắt thằng mập quát.

“Ây da..........đại ca à...........dạy em đi mà...........” Thằng mập không chịu từ bỏ năn nỉ Long.

“Biến......”

“Đi mà....”

“Cút.....”

“Xin đại ca đấy....”

…...

…....

“Móa thằng này lì.....”

“Hả....anh nói gì em nghe không rõ....anh chấp nhận rồi hả” Thằng mập chơi trò giả ngu.

“Đệch.....”

…..

…..

Đi đến gần khu nhà, qua tới mấy khu phố, thằng mập vẫn bám theo Thiều Quốc Việt năn nỉ làm cậu khóc không ra nước mắt, thằng này bám dai như đĩa, còn có trò giả ngu làm cậu không có cách nào đuổi đi.

“Ê........chiều tối rồi........mày không về nhà hả?” Thiều Quốc Việt quay sang thằng mập hỏi.

“Hehe..........ba mẹ em bán ngoài chợ đến tôi khuya mới về.......mà em trốn đi hoài à...........” Thằng mập gãi đầu cười.

“Em cái con khỉ...........mày bao nhiêu tuổi.............tao mới 14 sắp 15 đấy”

“He he..........em 17 rồi........nhưng mà anh giỏi hơn thì em gọi bằng anh.......anh nói phải không?” Thằng mập xài thêm chiêu nịnh nọt.

Thiều Quốc Việt nghe thằng mập nói thì cảm thấy sướng, được khen làm cậu cảm thấy vui vẻ, nhìn thằng mập ngày càng thuận mắt hơn.

“Hắc hắc........đúng............thế từ nay mày làm đàn em của anh đi.......” Thiều Quốc Việt vỗ ngực nói.

“Đấy nhé..........anh nhận rồi thì phải dạy em đấy.....hehe” Thằng mập xoa tay cười, nãy giờ nói mỏi cả miệng mới được.

“Ừm…À mà mày tên gì…” Thiều Quốc Việt tò mò hỏi. Thằng mập nhanh nhảu trả lời “Em tên là Sang…Anh cứ gọi em là Ken hay là Len Nờ Ken cũng được.” Nghe tên Len Nờ Ken mà Thiều Quốc Việt hắn liên tưởng tới thằng tác giả truyện 18+ lenkenn với biệt danh Ken Khoai Bự mà hắn hay đọc trên web truyện YY.

“Mày có quen thằng Len Ken trên YY App không??” Thiều Quốc Việt tò mò hỏi… bởi hôm bữa gõ phím với hắn mà thằng Ken đấy đòi cho cậu vào trong truyện 18+ của hắn sắp ghi… thà XXX với tụi con gái còn đỡ khổ đi. Thằng khốn nạn đấy định cho hắn thông nhau với lão Đại của YY App, điều đấy làm hắn não nề mấy nay không thôi…

Thằng Ken mập nghe Thiều Quốc Việt hỏi xong, hắn đổ mồ hôi hột vì không ngờ “Sài Gòn này quá nhỏ bé đi a, à không phải nói là cái Việt Nam này mới đúng” Thôi thì có duyên thì đành chịu vậy vả lại hắn cũng muốn làm tiểu đệ của Thiều Quốc Việt với hy vọng sau này thoát khỏi kiếp bị ăn hiếp. Hắn vội nói với khuôn mặt ngây ngô ra vẻ hiền lành vô số tội “Thằng cờ hó đấy là thằng nào, nó đắc tội với đại ca à, cho đệ địa chỉ mai đệ tới xẻo chim hắn cho đại ca a.”

“Thôi khỏi đi, chắc thằng đó giỡn thôi, để bụng làm gì” Thiều Quốc Việt xua tay và bảo.

“Vâng……Vâng……đại ca nói chí phải…” Thằng Ken béo này đúc mặt dày tự chửi nó rồi tự vuốt mông ngựa… Cũng bó tay với nó rồi a.

….

Chia tay thằng đàn em mới nhận ở cửa thang máy, Thiều Quốc Việt hưng phấn về nhà, nhưng lúc chỉ có một mình thì hình ảnh xác bà lão nằm dưới chiếc xe tải lại ùa về khiến cậu run lên, đối mặt với bọn giết người máu lạnh ấy tự nhiên người cậu lại lạnh run vì sợ, nói đánh nhau thì cậu dám chứ giết người thì cậu không dám đâu, vì thế bị sát thủ truy sát cậu sợ lắm. Dù sao mới qua một trận ẩu đả với nhóm thanh nhiên kia nên Thiều Quốc Việt cũng bớt đi cảm giác sợ hải, hít sâu một hơi cậu ghé qua nhà mình xem hai chị em Bảo Ngọc rồi tí nữa chạy qua nhà Dục Thanh.

…......

….....

“Ahhh............sao nay anh làm mạnh thế.............bạch..........bạch..........em sướng chết mất ........... ưhhhhhh ..........ưhhhhhhhhhhh........ahhhhhh......bạch..............bạch..............nhanh quá anh.......ưhhhhh........em sướng quá..........bạch.......bạch” Dục Thanh rên rỉ trong những cú nắc không ngừng từ phía sau của Thiều Quốc Việt, cô đang nằm nghiêng một bên dơ cao một chân và Thiều Quốc Việt nằm sát phía sau không ngừng chuyển động đâm cây gậy to dài vào trong tử cung của cô.

Thiều Quốc Việt không trả lời, nghĩ tới sợ hãi và cả hưng phấn hôm nay, cậu muốn giải tỏa hết ra ngoài, và tình dục là cách giải tỏa sướng nhất.

“Cho em với...........cho em” Quỳnh Anh vừa học bài xong leo lên giường làm nũng với Thiều Quốc Việt, cô bé đã sớm không còn mảnh vải trên người.

“Đợi.............đợi mẹ ra........ưhhhhh........bạch...........bạch.........con gái ngoan cho mẹ sướng tí nhé ...... ưhhhhh .......... ưhhhh........nhanh quá.............ahhhhh..............bạch.......bạch” Dục Thanh nghe con gái làm nũng với Thiều Quốc Việt thì vội nói, cô đang sướng muốn chết.

“Quỳnh Anh hôn anh đi nào.........tí nữa anh cho em sướng” Thiều Quốc Việt cười nhẹ kéo Dục Thanh lên trên, Quỳnh Anh nhìn xuống bên dưới thấy tiểu phúc của mẹ đang không ngừng phun nuốt cây gậy to dài kia mà nuốt nước miếng, cơ thể cô bé nóng ran vì thèm muốn nó, Quỳnh Anh tiến sát cúi xuống ngậm hai quả trứng cút đen hôi của Thiều Quốc Việt vào trong miệng mút mạnh, tất nhiên là cùng với đánh lưỡi không ngừng. “Ahhhhh.......đừng giật nó con..........ưhhhhhh.........mẹ chết mất..........em sắp ra rồi...........sướng quá anh ơi.........ưhhhhh.....ahhhhh....” Dục Thanh co giật người lên đỉnh, các thớ thịt trong âm đạo cô co bóp mạnh xuất khí bao phủ cây gậy của Thiều Quốc Việt bên trong.

“Sướng không em..........nhờ Quỳnh Anh cả đó..........được anh chịch và con gái xe hột làm em sướng đến vậy hả.....hắc hắc”

Rút cây gậy đã ướt đẫm âm dịch của Dục Thanh ra, Thiều Quốc Việt nhìn Quỳnh Anh, cô bé hiểu ý nhanh chóng trèo lên người cậu nhanh chóng nhắm chuẩn lỗ hổng của mình mà ngồi xuống.

“Ót.......ưhhhhh.........không vào được nữa........sướng quá” Đến khi cây gậy đâm vào được 2 phần 3 trong khe cơ thể mình thì Quỳnh Anh mới dừng lại vì đầu khấc đã chạm tới cửa tử cung, cô bé không ngồi hẳn xuống được nên chỉ có thể ngồi xổm nhấp lên cái thứ to dài bên dưới.

“Chụt.......chụt.......ưhhhhhh.....ahhhh........chụt.......chụt...........chụt......ưhhhhhh........ahhhhh.......chụt....” Tiêng mút vú chụt chụt của Thiều Quốc Việt hòa với tên rên rỉ của Quỳnh Anh và Dục Thanh làm cho căn phòng biến thành thiên đàn của nhục dục.

…..

Nửa tiếng sau, Quỳnh Anh đang ôm chặt Thiều Quốc Việt ngủ, từ lúc được ngủ cùng mẹ và Thiều Quốc Việt, cô bé vui vẻ lắm, cảm giác ấm cúng hạnh phúc làm đêm nào cô bé cũng ngủ ngon sáng khoái, còn Thiều Quốc Việt đang nằm ngửa, một bên ngực còn lại của cậu tất nhiên là Dục Thanh rồi, được hai mẹ con cô ôm ngủ vào buổi tối cũng làm cậu hạnh phúc không ít.

Cơn gió nhẹ qua cửa sổ mát rượi làm Thiều Quốc Việt thoải mái, đang trằn trọc không ngủ được cậu lấy tai vuốt tóc của hai mẹ con Thiều Quốc Việt, nhìn khuôn mặt hạnh phúc của hai người, Thiều Quốc Việt lại nghĩ đến gia đình bất hạnh của bà lão, cậu sợ cậu và hai mẹ con Dục Thanh phải chịu cảnh đó như bọn họ, cậu tự nhủ mình có thể đương đầu với những kẻ máu lạnh như vậy không nếu cái gia tộc kia cũng ác độc như chúng, với bao suy nghĩ vẩn vơ, Thiều Quốc Việt thiếp đi khi hai hàng lông mày vẫn còn nhíu lại vì âu lo.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.