Trở về truyện

Cuồng Lang - Chương 15: Chương 15 : Trở Về

Cuồng Lang

15 Chương 15: Chương 15 : Trở Về

Gần 6 tuần kể từ ngày Thiều Quốc Việt nằm trên giường bệnh, cuối cùng các vết thương đã lành trừ những vết cắn sâu tận xương vẫn còn đau ê ẩm, Độc Hành và cụ già lúc cậu tỉnh lại đến bây giờ vẫn không hỏi Thiều Quốc Việt một câu nào cả, họ để cậu nằm đó nghiền ngẫm lại cuộc chiến sinh tử đầu tiên của cuộc đời, nhìn cậu nhóc vừa qua tuổi 15 nẳm đó với gương mặt âm trầm và lạnh lùng mà họ cảm thấy vui mừng, rốt cuộc cậu đã thành công vượt qua được sợ hãi của bản thân một cách hoàn toàn, từ bây giờ kẻ thù của cậu nên thắp nhang cầu khẩn cậu quên mình đi nếu không chờ đợi họ là sự trả thù kinh khủng nhất mà họ chưa chắc đã tưởng tượng tới.

Thiều Quốc Việt nằm đó, tí nữa bác sĩ sẽ đến kiểm tra cho cậu lần cuối và quyết định cậu có thể trở về hay không, cơ thể cậu đã ngứa ngáy lắm rồi vì không được hoạt động, những vết thương sâu trên người cậu vẫn còn hơi nhức nhưng đối với Thiều Quốc Việt giờ đây nó chẳng là cái đinh gì với những gì cậu trải qua bên trong căn hầm kia, đối mặt với những con thú dữ bên trong bóng tối, Thiều Quốc Việt không hiểu sao mình có thể chống lại chúng, từng con từng con một.

Ở trong bóng tối, Thiều Quốc Việt không nhìn thấy gì nên cậu chỉ còn cách nhắm mắt lại và cố gắng nghe tiếng chân của chúng, nhưng mà bọn chúng quá nhanh, Thiều Quốc Việt nhanh chóng bị những hàm răng cắn mạnh vào tay, chân hay đùi và thậm chí là cổ cậu vẫn còn một vết cắn của một con Pitbull, cũng may là Thiều Quốc Việt kịp cho nó hàng tá cú đấm khiến nó gục trước cậu........đến lúc quá mệt mỏi, Thiều Quốc Việt chiến đấu bằng cả hàm răng của mình, cậu cố gắng cắn vào cổ chúng, đến hai ngày cuối cùng, Thiều Quốc Việt nghe thấy những bước chân nặng nề, chúng to hơn những bước chân trước, nhưng làm cậu run lên là có đến 2 tiếng bước chân khác nhau ở hai hướng đang tiến lại gần cậu, đó là hai con Ngao Tây Tạng.

Một con nhào tới cắn vào bả vai , con còn lại gặm một phát mạnh vào đùi cậu như muốn xé cậu ra làm hai mảnh, Thiều Quốc Việt tưởng mình sắp chết, cậu quá mệt mỏi để chống lại 2 con vật to lớn mạnh mẽ như vậy, những vết thương khắp cơ thể làm cậu đau đến điếng người, bụng cậu cũng quặng đau vì tiêu chảy.

Nhưng mà đúng lúc sắp ngất đi, hình ảnh của mẹ lại hiện về trong tâm trí cậu, nụ cười nhẹ nhàng và tuyệt đẹp của mẹ lúc nhìn cậu thử bộ đồ mới mà mẹ mua cho làm cho Thiều Quốc Việt cảm thấy những cơn đau kia biến mất giống như thần kinh của cậu đã loại bỏ đi cảm giác đau đớn vậy.

Tình yêu dành cho mẹ biến thành cơn giận dữ trong người Thiều Quốc Việt, cậu hận bản thân mình quá yếu đuối khi không thể đưa mẹ đi, cậu hận mình quá nhỏ bé trong thế giới này.........bỏ qua con thú đang gặm đùi mình, Thiều Quốc Việt xác định đầu còn thú đang cắn vai, cậu co tay con lại cho nó một đấm vào mắt, nơi mẫn cảm nhất trên khuôn mặt loài chó, một cú rồi hai cú.............Thiều Quốc Việt dùng hết sức bình sinh đấm vào mắt nó đên khi tay cậu mỏi nhừ thì cuối cùng con chó mới chịu nhả cái vai nhầy nhụa của cậu ra, Thiều Quốc Việt không buông tha cho nó, cậu ghì chặc đầu nó rồi cắn vào cổ nó như cách làm với những con chó trước, cô gắng cắn sâu vào thịt nó rồi kéo thịt ở cổ nó ra, Thiều Quốc Việt chiến đấu như một con dã thú, gần một giờ sau con chó mới lịm dần đi.

Thở hồng hộc vì mệt, Thiều Quốc Việt xác định vị trí đầu con còn lại đang xé đùi mình bến dưới, nắm chặc bàn tay với các trái đấm trơ xương một lần nữa, cậu đánh vào đầu nó liên tục, một cuộc chiến mới bắt đầu.........

…..

Đến lúc không còn tiếng gầm gừ nữa, Thiều Quốc Việt biết ngày hôm nay đã xong, cậu không còn nhớ mình đã ở trong này bao lâu nữa, giờ muốn bấm cái nút đỏ trên tường thì cậu cũng không còn sức vì chân cậu đã không thể đứng thẳng lên được, cô gắng kéo cái chân bị cắn mạnh tới xương về một góc, Thiều Quốc Việt kéo theo xác một con Becgie..........

7 ngày trong căn hầm, Thiều Quốc Việt trở về thời nguyên thủy với thức ăn sống là thịt chó và tất nhiên là cả lông của chúng vì cậu không thể cạo lông chúng đi, tất nhiên máu của chúng giải tỏa cơn khát cho cậu, điều đó làm cậu bị tiêu chảy nặng, có lúc Thiều Quốc Việt không còn cảm nhận được hậu môn mình nữa mà cái thứ dơ bẩn cứ tự động phụt ra bên ngoài.

…......

Đang nhớ lại, Thiều Quốc Việt bị tiếng bác sĩ mở cửa phòng bước vào làm cậu tỉnh lại với thực tại, mọi thứ đã qua, Thiều Quốc Việt nắm chặc tay quyết tâm với con đường mình đã chọn, cậu phải cứu được mẹ.

“Mọi thứ đều ổn.........ngoài mấy vết thương sâu cần tránh hoạt động mạnh ra thì còn lại đã lành.......cậu có thể về” Kiểm tra qua một lượt, bác sĩ nói với Thiều Quốc Việt.

“Vâng........cảm ơn bác sĩ” Thiều Quốc Việt cảm ơn, rốt cuộc cậu có thể về, lúc đi chỉ nói với hai chị em Bảo Ngọc mình rời đi 1 tuần, không ngờ đã gần 2 tháng trôi qua rồi.

…....

…....

“Kít....” Xe taxi dừng lại trước chung cư cao cấp, Thiều Quốc Việt bước xuống xe nhìn lên khung cửa sổ căn nhà mình trên cao, cậu nở nụ cười vì sắp được gặp lại họ.

“Đại ca...........đại ca......” Thiều Quốc Việt giật mình quay đầu nhìn thằng mập chạy như bay tới chỗ mình như một chiếc xe lu sắp cán qua người mình, cậu kinh hãi né qua một bên, bị nó tông phải chắc cậu về lại cái giường kia quá.

“Bốp..............ui da......” Ken mập vồ hụt Thiều Quốc Việt theo đà chạy vấp phải chậu hoa té ầm trên đường, cũng may nó da giày thịt béo nên chỉ xoa xoa cái mông bò dậy.

“Đau không?..........lần sau đừng hù trái tim bé nhỏ của anh nữa nhé.....” Thiều Quốc Việt cũng hết hồn nói với thằng mập.

“Hắc hắc..........do lâu quá không thấy anh nên em mừng quá..........hihi..........ủa anh bị thương à?” Ken mập xoa đầu nói với Thiều Quốc Việt, nhìn cậu băng bó vài chỗ trên người nên nó thấy lạ.

“Ừ...........một cuộc chiến khá nguy hiểm.........hắc hắc” Thiều Quốc Việt vỗ ngực hãnh diện trước thằng em, nếu biết cậu vừa trải qua 7 ngày kia thì chắc thằng mập bị dọa cho chết ngất ấy chứ.

“Ặc...........thì ra đánh nhau.............đại ca giỏi thế mà con thảm cỡ này chắc là em thì chúng nó băm thịt luôn quá” Ken mập đổ mồ hôi lạnh nghĩ đến.

“Được rồi.............năm trên giường bệnh lâu nên người anh bứt rứt lắm...........cần phải giải tỏa...........hắc hắc...........hiểu không?” Thiều Quốc Việt nháy mắt mới Ken mập, cậu đang thèm địt lắm rồi. ( vì để cho các ngươi có thể lãng quên Ken ta thì ta sẽ gọi ta bằng thằng mập a )

Thằng mập gãi đầu nghi hoặc nhìn Thiều Quốc Việt, đầu óc trong sáng như hắn làm sao hiểu được Thiều Quốc Việt cơ chứ.

“Hihi...........đại ca............thế khi nào anh định dạy em bản lĩnh” Thấy Thiều Quốc Việt đang sắp bước vào thang máy, thằng mập chạy nhanh tới hỏi với theo.

“Ngày mai..........10 giờ tới đây.......” Thiều Quốc Việt mỉm cười trả lời, có thể đợi cậu gần 2 tháng chứng tỏ thằng này cũng không tệ.

…..

…..

“Cộp” Thiều Quốc Việt mở cửa nhà mình ra, nhìn quanh một hồi không thấy hai bóng dáng chị em Bảo Ngọc đâu nên lấy làm lạ, đi tới gần phòng tắm, nghe thấy tiếng cười đùa nên Thiều Quốc Việt ghé vào xem thử.

Trong phòng tắm rộng rãi, hai chị em Bảo Ngọc đang chơi trò ném bọt xà phòng, hai cô bé trần truồng hoàn toàn lọt vào mắt Thiều Quốc Việt làm cậu trợn to mắt ra, những cặp vú nhỏ với đầu ti hồng hào bé xíu,còn phía bên dưới không có sợi lông nào làm máu nóng của Thiều Quốc Việt sôi lên, cậu nhớ đến Quỳnh Anh.

Khẽ hít một hơi lấy lại bình tĩnh, Thiều Quốc Việt đóng cửa lại, nói cậu không muốn xông vào đè hai cơ thể kia xuống để dày vò thì không phải, chẳng qua lúc nhìn hai cô bé một lúc, Thiều Quốc Việt lại nghĩ đến số phận bất hạnh của hai cô nên trong đầu cậu không thể có suy nghĩ khinh nhờn hai cô bé được.

Nhưng mà Thiều Quốc Việt sao có thể kìm nén con cặc đã cương lên một cục trong quần, bước nhanh qua nhà Dục Thanh, cậu muốn lắm rồi, nếu cái đùi đã lành hẳn thì chắc chắn cậu sẽ chạy như bay qua.

“Ầm........” Thiều Quốc Việt lao vào nhà Dục Thanh, nhìn quanh cũng không thấy ai, Thiều Quốc Việt mở cửa phòng Dục Thanh và kiểm tra cũng là một căn phòng không bóng người, thở dài thất vọng, cậu thử mở cửa phòng Quỳnh Anh với hy vọng mong manh.

Cửa sổ căn phòng bị màn che nên qua ánh sáng yếu ớt, Thiều Quốc Việt chỉ có thể thấy một bóng đen đang nằm trên giường, cậu mừng húm, ắt hẳn là Quỳnh Anh rồi.

Không thể đợi nữa, Thiều Quốc Việt nhanh chóng cởi áo quần ra, cuối cùng cây gậy to dài của cậu mới được thả tự do, nó vươn cao giật giật như rất muốn chinh phục một cái khe suối non nớt rồi.

Xách dương vật lên giường, Thiều Quốc Việt kéo thân ảnh bên trên nằm ngửa ra, cái quần dài và quần lót của cô bé bị cởi ra với tốc độ ánh sáng, thân ảnh nhỏ nhắn như Quỳnh Anh làm Thiều Quốc Việt chắc chắn là cô bé rồi, quá đã.

“Một tháng rồi.........cuối cùng anh cũng được chịch...........nhớ em quá...........để xem một tháng rồi amho baby có thể nuốt trọn dương vật anh không nhé.........haha” Banh chân cô bé rộng ra, Thiều Quốc Việt kề đầu rùa vào cửa âm hộ cô, dường như cô vẫn còn ngủ vì Thiều Quốc Việt nghe tiếng thở đều đều, cậu càng hưng phấn khi nghĩ đến sẽ phịch cô trong lúc ngủ, như là hiếp dâm vậy.

Nhổ một bãi nước miếng bôi trơn, Thiều Quốc Việt bắt đầu ấn vào, cái cảm giác khít rịt như khi lần đầu tiên chịch Quỳnh Anh lại ùa về, sướng chết mất.

“Một tháng mà âm hộ em lại hẹp lại à........ưhhhhhhh................phê quá...........cái lỗ này hư hỏng này.........làm tốn công sức anh nong rộng ra bao nhiều lần sao nay lại khít lại ..........ui............bót quá”

Đang đẩy vô, tự nhiên thấy cấn cấn cái gì đó bên trong, Thiều Quốc Việt đang phê nên cong lưng thúc mạnh vào, trước khi đi thì khe suối Quỳnh Anh đã nuốt được hai phần ba chim rồi.

“Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa................” Cô bé trên giường đau quá hét to một tiếng làm Thiều Quốc Việt giật mình, dương cậu đã ngụp sâu bên trong hai phần ba như cũ nhưng mà khít quá, mấy thớ thịt bóp chặc cậu bên trong như muốn ép nó nổ tung.

“Ahhhhhh..............cái gì.............đau quá............huhu............mẹ ơi............đau quá” Cô bé bị chim Thiều Quốc Việt chọc vào đau đến điếng người, cô mở mắt không hiểu chuyện gì xảy ra, có thứ gì đó bên trong bướm cô, nó còn cựa quậy làm cô đau lắm, cô định vùng dậy thì khe bóp chặt cái thứ bên trong làm cô há hốc mồm vì đau.

Nghe tiếng nói xa lạ, Thiều Quốc Việt trợn mắt há hốc mồm, không phải giọng của Quỳnh Anh.......hoảng sợ đi xen với kích thích làm dương vật cương to hết cỡ bên trong khe suối cô bé.

“Ahhhhhhh..............đau.........huhu..............đừng phình to ra nữa..........huhu..........đau quá.............đừng mà” Cô bé trợn mắt gào lên, cái thứ kia to ra làm bướm cô muốn nứt ra.

Thiều Quốc Việt đổ mồ hôi, nghĩ đến Dục Thanh biết chuyện sẽ phản ứng ra sao mà cậu xanh mặt, nhưng mà khe suối cô bé khít và sướng quá, đánh bạo một lần, Thiều Quốc Việt giật mạnh hàng nút của cái áo ngủ cô bé, cậu để nguyên dương vật khổng lồ trong âm đạo mà cúi xuống ngậm lấy một bầu vú nhỏ xinh.

“Ưhhhh.......ahhhh......... làm gì vậy..............đừng mút nữa...........rút ra đi mà...........ưhhhh.......ahhhh” Cái thứ bên trong đã dừng chuyển động nhưng mà cô bé sợ hãi khi ngực mình bị 'một cái miệng nào đó' mút mạnh, cái cảm giác tê tê truyền tới làm cô không biết tại sao mình lại như vậy nữa.

…....

Bắt đầu nghe thấy tiếng rên rỉ của cô bé, Thiều Quốc Việt biết cô sắp sướng, cậu đánh lưỡi một cách thành thục cái đầu ti nhỏ nhắn của cô, thỉnh thoảng lại mút mạnh nó rồi cắn nhẹ. Đến khi cô bé thở nặng nề và không còn kêu đau, Thiều Quốc Việt chống hai tay xuống nệm làm điểm tựa, gồng sức nắc một cú mạnh nhất vào bên trong âm đạo cô, cậu chắc chắn là sẽ tới cửa tử cung.

“Ưhhhh.......mạnh......mạnh quá........ahhhh.............tè........mắc tè quá...........ưhhhh........ahhhh” Cô bé há hốc mồm trợn trừng nhìn Thiều Quốc Việt, cú nắc của cậu làm cô điếng người vì sướng, cô bé không biết chuyện gì sắp xảy ra nhưng mà nó làm cô phê lắm, thêm hai đầu ti bị dày vò, cô bé nhanh chóng lên đỉnh, cả người cô run rẩy, hai chân theo bản năng quặp lại khiến cô bé cảm nhận rõ ràng cái thứ bên trong hơn.

Không đợi cô bé xuất khí xong, Thiều Quốc Việt cũng nhịn hết nổi, cậu giữ chặc cô bé bắt đầu nắc, âm dịch trào ra bôi trơn làm cậu đã có thể ra vào dễ hơn.

“Ưhhhhh......đừng............đừng vào nữa............xin anh...........đừng............ahhh.......ưhhhhh” Cô bé đang phê vì cực khoái thì bỗng dưng cái thứ bên trong động đậy, lần này nó không cựa quậy nhẹ nhàng như trước mà rút ra thụt vào làm cô chịu không nổi.

Nghe tiếng cầu xin của cô, máu nóng của Thiều Quốc Việt lại sôi lên thêm.

“Bạch......bạch.........âm đạo em sướng quá...........Quỳnh Anh lần đầu chỉ có chứa một nửa dương vật anh...........con em mới đó mà đã nuốt gần hết dương vật của anh rồi nè.....xem ra là một cái bướm hư hỏng.......cô bé.........em tên gì” Thiều Quốc Việt vừa nắc nhanh vừa gào lên, cái bướm non nớt bót quá làm cậu sắp ra rồi.

“Bạch............bạch..........ưhhhh..........ahhhhh..............nhanh...........nhanh quá ............. bạch ........ bạch ........đừng........đừng chọc sâu nữa..........ưhhhh........ahhhhh..............chết mất ........ bạch ........ bạch ........ nữa......nó tới nữa.........em.........em tên Thảo......ưhhhhh” Cô bé hét lên tên mình rồi ngất đi vì quá sướng, âm đạo cô không thể chịu được những cú nắc như máy dập vào bên trong bằng một thứ to dài như vậy.

“Hắc hắc............ngất luôn...........sướng quá.......bạch........bạch” Nhìn Thảo đã ngất đi, Thiều Quốc Việt hưng phấn gào to rồi nắc cú cuối cùng lút cán đến tận cửa tử cung cô bé rồi gồng mình xuất tinh, tinh dịch tích nhiều đến nổi một lát sau công đoạn thụ tinh mới hoàn thành.

“Cộp..........tách” Tiếng mở cửa bật điện vang lên làm Thiều Quốc Việt đang thở dốc kinh hãi, dương vật cậu vần còn nằm bên trong âm đạo của Thảo làm Thiều Quốc Việt hoảng sợ, cậu nhanh chóng rút nó ra làm dòng tinh dịch trắng đục bên trong không bị bịt nữa mà trào ra bên ngoài từ tiểu phúc của cô bé.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.