Trở về truyện

Con Đường Đế Vương - Cháp 7: Có Chuyện (Chương 2…)

Con Đường Đế Vương

8 Cháp 7: Có chuyện (Chương 2…)

Cháp 7: Có chuyện (Phần 2…)

Là là la lá la là la…na nì na ní nà nì na…. Ha ha hi…

Này.. Có cần phải vui đến ca luôn như vậy không?

Hắn tuy không khó chịu đôi lúc còn thấy vui nữa, nhưng hắn cũng phải buộc miệng để nói.. Ngọc thì hí ha hí hửng vừa ăn cây kẹo bông, nhắm mắt hưởng thụ, cái độ ngọt lịm tan chảy khi vừa vào trong miệng…sao đó mới liếc sang hắn, lại lè lưỡi trọc quê rồi mới nói..

Kệ người ta, người ta yêu đời..người ta vui thì người ta ca, chứ đâu giống ai kia mặt ỉu xìu như đưa đám, chả có một chút gì về lạc quan yêu đời cả…

…..

Hắn nghe những lời ấy, cũng không nói lời nào nữa có thể Ngọc nói đúng cũng có thể nếu tiếp tục nói chủ đề này nữa thì mọi thứ sẽ mất hết vui, tốt nhất là im lặng.

Này…sao lại không ăn kẹo thế, bị dị ứng àk…tội nghiệp gê trời…đây..tui…để tui hi sinh ăn cây kẹo đó cho…


Ngọc sao khi ăn xong cây kẹo của mình, liếm mép cố tìm thêm 1 chút độ ngọt còn xót lại, nhưng có vẻ bao nhiêu vẫn chưa đủ gọi là “thấm thía” gì với nàng. Liếc xéo sang hắn, hắn không ăn..một chút cũng không có…Ngọc thấy tiếc thương cho… 1 cây kẹo…’cả cuộc đời được tạo ra để bán cho người ta để ăn vậy mà hắn lại không ăn như vậy chẳng khác lại đi sỉ nhục, chê bai một món đồ ăn ngon đến như vậy’ Ngọc nghĩ như vậy ( thực ra đấy chỉ là biện minh cho một tội ác) nàng cảm thấy mìn đủ lí do để ăn cây kẹo kia….nhưng chủ nhân kẹo không phải là nàng. Là hắn…

Hả…ăn chưa đã thèm muốn ăn nữa thì nói ăn nữa, chứ cái gì âu là để hi sinh cho,. Làm như có tâm, có lòng thương người lắm vậy….

Hắn nghe những lời ấy thì cảm thấy mắc cười lắm nhưng cố nhịn, vì cái vẻ mặt biểu cảm ik như mấy diễn viên hô li wót mà thằng tác giả hay xem, hai mắt long lanh, chớp chớp, tay để lên ngực như khẳng định chính mình sẽ là người cứu nhân độ thế, tay còn lại thì vuốt ve lên mặt hắn rồi lần xuống tay cầm cây kẹo mà nâng niu… Làm hắn nổi hết da gà, dù gì cũng lần đầu tiên bị “gái” vuốt ve, hắn không tiếp cận với mấy cái hiện đại nhiều cho lắm, bởi vậy mấy cái xnxx thì hắn đâu có xem, nếu không thì gặp mấy thằng khác thì nghĩ học lôi vô bụi chuối, hay bụi lùm nào đó hưởng cảm giác nguyên thuỷ chốn thiên nhiên rồi…

Xí….không cho thì thôi…làm gì giữ ạk…mắt ghét… Giận.

Ngọc thấy không xin được kẹo thì quê… không biết làm gì. Nàng đành phải chưng có bộ mặt xị ra, đầu cuối xuống làm tóc rớt xuống theo che mất tiêu cái khuông mặt nàng, nàng còn khoanh tay, quay về hướng khác, không bước đi nữa. Làm hắn mắt cười đến khi không nhịn được nữa, vì cái bộ dáng đáng yêu pha vẻ trẻ con nghịch ngợm của nàng…

Hahaha….

Xí.. Cười gì mà cười… GIẬN..hix hix

À…này đừng giận..đừng giận mà..ăn kẹo chứ gì..nè kẹo nè…


Thấy hắn cười đến ôm cả bụng, trong lòng Ngọc tự dưng cảm thấy cái cảm giác gì đó, nàng không biết nhưng thấy cười thì cũng làm nàng muốn cười theo. Nhưng đâu được … đang giận mà …không cười được…nàng phải diễn hết vai diễn mình thôi, nhưng vì quá nhập tâm hay sao ý? Hai mắt nàng đến rưng rưng, sắp khóc… Báo hại làm hắn tưởng rằng nàng khóc thiệt cứ luống cuống không biết làm gì, cái khả năng nói chuyện với gái khá cao, nếu so về độ level trong game thì kinh nghiệm nói với gái của hắn chắc cũng TỚI LV1 lận. Nên độ dành sỏi của hắn là lấp ba lấp bấp, chữ nghe được chữ không, nhưng không hiểu sao Ngọc vẫn nghe được, rõ ràng là đằng khác. Nó i như một phép màu vậy đó khi nghe những từ cuối cùng thì Ngọc nín khóc ngay và luôn, tay giực lấy cây kẹo chạy nhanh đi, đến một khoảng cách an toàn thì quay lại cười với hắn, àk nàng còn không quên chọc quê hắn nữa, tay nàng còn quơ qua lại cây kẹo bông, thật hết nói nỗi với nàng

Hi hi..cảm ơn nha…kẹo ngon lắm í…

Này giám lừa tôi này, đứng lại đó…

Không…chỉ có mấy đứa ngu mới đứng lại thôi hiểu chưa… Haha

Đứng lại đó..

Haha

Thế là cuộc rượt đuổi bắt đầu và kéo dài..cả hai trong lòng ai đều có một cảm giác rất vui, và mỗi lần đối phương bị chuyện gì đó thì người còn lại cũng thấy đau xót mà muốn làm bất chấp tất cả để người kia được vui và hạnh phúc….nhưng đấy chỉ là ý tâm của hai người vẫn chưa có ai làm rõ và biết về cảm giác đó cả…giống như việc làm tự nhiên vậy… và ngộ là cái tự nhiên ấy chỉ giành cho 1 người mà thôi…


***

Cũng trong thời gian đó.. Câu chuyện quay về ông lão bán kẹo bông…. Ông vẫn đang đi trên đường vẫn tiếp tục cáu nghề nuôi sống, bỗng có 2 3 thằng trôi trôi đứng chặn trước mặt ông..như những khách hàng bình thường ông nghĩ vậy.

Àk…mấy cậu mua kẹo àk..mấy cây này gì nè.. Tôi làm nhanh lắm, ngon lắm..

Ông mỉm cười đón khách.. Nhưng chuyện không phải vậy một thằng trong nhóm tự nhiên cười rồi nói với đồng bọn rồi quay sang ông.

Ê tụi bây, ổng nghĩ tao con nít mà đòi mua kẹo kìa bây, ôi con muốn ăn kẹo, kẹo ngọt ngon ngon..

Hahaha

Cảm đám bật cười khoái chí. Riêng về ông lão một nét lo sợ bắt đầu.

Bây giờ tụi tao đến đây không phải vì muốn ăn mà tụi tao muốn ông được ăn

Ăn…ăn gì…

Ăn đấm hiểu không lão già…

Thằng vừa chọc cho lũ đồng bọn cười lớn tiếng rồi vung nấm đấm, đấm thẳng vào mặt ông lão, làm ông bật ngửa lộn nhào ra sau trược dài đến cái cây lề đường… ông lão sợ hãi..

A…sao cậu lại đánh tôi…


Thằng đó khoái chí cười cười rồi chỉ thẳng vào mặt ông lão.

Tạo thích thì tao đánh, lão già. Mày làm gì được tao…huống hồ mày vừa bán kẹo cho hai đứa học sinh hồi nãy phải không…

Tôi bán sáng giờ nhiều lắm tôi biết ai với ai đâu…

Ông lão bị cú đấm hồi nãy làm sưng lên cả mặt, bầm tím hết một khu vực trên mặt… Mọi người cũng đến đông dần nhưng chẳng ai xông vào can, chỉ có trời mới biết xông vào can rồi sao này tụi nó có kéo bầy tới nhà hỏi thăm mình không.

Mày đừng có láo…tao biết là mày rõ nhất, mày có biết thằng súc vật mua kẹo là ai không là kẻ thù của đại ca tao đó, nó dám cướp bồ của đại ca tao. Mày thân với nó, cũng là kẻ thù của đại ca tao, hôm nay tao phải cho mày biết thế nào là giám động vào đại ca tao. Anh em

Thằng đó gống cổ, khàn giọng hét thật to, rồi kêu tụi đàn em của nó..

Dạ… (giọng của 2 3 cái họng cùng dạ 1 lượt)

Phá xe lão già này cho tao.

Dạ….

Thằng đó lạnh lùng chỉ thẳng vào chiếc xe đạp tàn, củ kĩ, với chiếc máy làm kẹo lâu năm cũng dần thấy có dấu hiệu bị sét… Khi ông lão nghe được hai từ phá xe làm như có tiếng sét nổ ngang tai, ông cố ngược dậy bước từng bước mệt mỏi về chiếc xe cố bảo vệ nó khỏi bị những bước chân thô bạo giẫm đạp lên..

Haha đạp mạnh lên, mạnh nữa lên haha phá bỏ xe lão già này cho tao haha

Chịu đau đớn ông lão cố nén hỏi

Vì cớ gì mà cậu lại phá bỏ cả sự nghiệm, gia tài của tôi

Thằng đó vẫn ha hả cười

Tao thích thì tao làm, thì mày làm gì được tao hả haha, với cái đồ bán ve chai này tao chỉ giúp nó trở về với cát bụi mà thôi haha..

Ông lão bật cười, cái nụ cười thâm sâu, người từng trải như một vị quốc vương, ông đứng dậy, cái vẻ đau đớn, mệt mỏi của tuổi già dần dần tiêu biến, người ta nhìn ông tuy già nhưng thái độ, vẻ phong độ như một vị thần, ai cũng cảm thấy run sợ. Nhưng 3 thằng đó bị ngu che mờ con mắt không còn thấy đường gì cả, vẫn tiếp tục tay giẫm chân đạp vào ông. Cái cảm tưởng bị đánh xăng xa lăng lộn nhào vài chục vòng như phim TQ, thì đâu mất chỉ còn thấy hai thằng ngu đang nằm bẹp dưới chân ông. Thằng cầm đầu thấy vậy còn tưởng hoa mắt, tay dụi dụi mắt cả chục lần đến còn mắt đỏ hoe như máu mới tin.

Mày… mày sao mày giám… Yayayayaya

Nhưng độ ngu của nó lầy lội đến cấp bậc thần rồi, chạy lại giơ chân tung 1 cước nhắm vào đầu ông lão. Lại cứ tưởng sẽ hít sọt đầu lão nhưng không khi cái chân vừa bay đến đầu lão thì vụt một cái mất tiêu ông lão, xuất hiện ra trước mặt hắn, vừa chạm mặt đất hắn quay lại thì ông lão lại vụt qua mất tích..

Tốc độ chậm quá….

Ông lão khẽ nói làm hắn rùng mình, run rẫy, hắn sợ, bắt đầu sợ có lẽ giờ quá muộn rồi, và…

*Bịch* Hự… *bẹp*..

Ông lão giơ tay lên, nhẹ nhành đánh xuống hắn cứ ngỡ nhơ chỉ là 1 động tác vỗ vai nhẹ ai ngờ nó có cả 1 dư chấn, cái dư chấn ấy chuyền khắp người hắn luồng xuống mặt đất làm hụp xuống một lỗ nhỏ, với đầy vết nứt, thằng bị cái ngu che mờ mắt ấy ngã xuống đất, đầu đập vào gạch (vỉa hè lác gạch) như bịch muối…

Hơ… O Ơ… sao thế giới này chỉ gặp những kẻ thích thể hiện một cách ngu quá vậy. Haỳzz báo hại phải mua q chiếc xe mới rồi..

Nói rồi ông lão đi vào con hẻm, tốc độ bước chân thì thấy chậm rãi nhưng không phải vậy, ông đi rất nhanh. Nhiều người cảm thấy tò mò về ông nên đuổi theo, nhưng khi vừa qua khỏi con hẻm ấy thì lão già đâu mất.

***

Hết phần 2.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.