Trở về truyện

Con Đường Đế Vương - Cháp 12: Giúp Đỡ

Con Đường Đế Vương

15 Cháp 12: Giúp đỡ

Cháp 12: Giúp đỡ

“Ah…” – Ngọc đang khóc bù lu bù loa thì cảm giác có thứ gì đó cộm cộm dưới bụng mình.. Ấm ấm.. Cứng cứng… Nàng khẽ nhìn xuống.. Lại thấy thứ mà con gái có chồng đều muốn thấy.. Nhưng nàng chưa có chồng nên: “Ák..”

“Biến thái.. Đồ biến thái.. Mau. Cút khỏi đây ngay..” – Ngọc đỏ mặt hết cả mặt.. Cố ra vẻ hung dữ.. Lấy cái gối đánh túi bụi vào người hắn.. Đến mệt thì nàng ngồi đấy thở phì phì…

“Ây..da..ui…” – hắn đang cảm thấy tê tê như cảm giác của những thằng lần đầu mới hút thì bị ngắt ngang khi Ngọc đánh tới tấp hết cả lên.. Tuy không đau lắm nhưng hắn cũng phát kinh bởi những lực đánh bằng gối nằm của nàng đến ê cả mình….

“Cút sao được bị trói thế này rồi cơ mà” – Đợi đến khi nàng mệt lừ thì hắn mới có thể nói được lời của mình.. Đáp lại hắn cũng chỉ là tiếng thở của Ngọc.. Nàng liếc hắn và xem hắn như một tên biến thái nguy hiểm cần lánh xa..

“Loè… Đáng đời” – Nàng nhìn hắn một phát phồng má lên phán một câu, rồi nàng quay sang chổ khác vẻ không biết hắn là ai… Nhưng rồi…

Rầm….

Tiếng sấm sét lại đến.. Âm thanh có vẻ còn hơn trước.. Và điều gì đến một lần nữa lại đến nhưng không có tiếng hét.. Mà là một cô gái ngồi gục đầu xuống đất.. Rung rẫy.. Nàng bịt tai.. Mắt nhắm.. Môi rung.. Lầm bầm 1 điều gì đó…


Hắn ngồi đấy..tất cả hắn đều nhìn thấy rõ ràng nhưng lần này không phải là lần đầu.. Hắn càng thấy đau xót, thấy thương nàng hơn… Cố gắng lết lại gần, tay bị trói sao ôm nàng được? Hắn là thằng ngu sao nói lời an ủi được… Cuối cùng hắn cũng chỉ biết nằm cạnh bên.. Im lặng.. Mà nhìn Ngọc..

Vài phút sau…

“Sao không giúp đỡ Ngọc?” – Âm thanh của cơn sấm đã vãn đi hồi lâu nàng cũng bình tĩnh lại phần nào, nàng nhìn thấy hắn, hắn cũng đang nhìn nàng.. Hơi đỏ mặt.. Nàng hỏi hắn để vơi đi cái ngại ngùng bất chợt ấy..

“Giúp gì?”

“Thì làm mấy cái giống như an ủi Ngọc vậy đó”

“Làm sao?” – Hắn lại hỏi một cách tỉnh bơ..

“Thì.. Như ôm hay nói gì đó với Ngọc con trai gì mà ác quá đi” – Nàng cứ nghĩ chỉ nói nhẹ thôi là hắn hiểu rồi.. Ai ngờ đâu hắn ngốc quá,đến cả việc đấy cũng không làm được..

Hắn nghe nàng nói vậy thì bật cười, liền giơ hai tay đang bị trói quơ trước mặt Ngọc: “Làm sao mà ôm hay an ủi đây?”


“Thì..thì..” – Ngọc tự dưng lại nhớ ra hắn bị trói: ‘cũng đúng.. trói rồi sao ôm… Mà tại sao lại phải cần hắn ôm cơ chứ?’ nghĩ tới đây nàng tự dưng xấu hổ.. Mặt nàng lại đỏ thêm.. (bệnh lun quá.. Mặt đỏ quá tr)

“Thôi ngủ đi..tối dữ lắm rồi” – Hắn biết nàng đang nghĩ lung tung, mỉm cười nhẹ rồi đưa hai tay vỗ nhẹ xuống nền, ra hiệu nàng nằm đấy… Rồi hắn cũng bắt đầu nhắm mắt…Ngủ đi.

Ngọc đang hơi lúng túng nên hắn nói gì thì làm đấy.. Nàng như một con cún ngoan, co rút người nằm đấy, không nhút nhích, nhưng mắt lại liếc nhìn xung quanh…. Và âm thanh hung tợn ấy lại đến…

Rầm. Ầm ầm ầm…

Nàng nghe thấy mà giật mình, cơn sợ hãi cũng bắt đầu lấn áp.. Nhưng… Một àk không.. Hai cánh tay từ đâu đưa đến đặt nhẹ lên tấm lưng mềm mại của nàng mà vỗ nhẹ… Nàng nhìn lên.. Thì ra là hắn.. Chủ nhân của cánh tay ấy chính là hắn.. Nhưng bây giờ hắn lại nhắm mắt, như chuẩn bị ngủ một giấc mơ… nhưng cái đầu di chuyển của nàng lại làm đánh thức hắn.. “Ngủ đi.. Hết sợ rồi” – hắn ngóc đầu lên nhìn xuống Ngọc.. Một chút lại nằm xuống, nói một câu lại nhắm mắt ngủ đi…

Ngọc nghe vậy.. Tự dưng mọi cơn sợ hãi từ đầu đến giờ biến đâu mất.. Thay vào đó lại là cảm giác là lạ.. Nó ngại ngại..nó vui vui..nó làm tim nàng đập mạnh.. Rồi nàng bất giác nở một nụ cười thật tươi rồi ôm lấy hai tay bị trói ấy mà chuẩn bị ngủ đi… Nhưng khi nàng ôm cánh tay ấy.. Cái cặp mềm mềm trước ngực nàng tất nhiên cũng được áp sát vào tay hắn… phía cuối cùng của cánh tay lại là nơi giữa của vùng tam giác bí ẩn ấy… Khi nàng ôm hắn như vậy đầu hắn cũng khá sát đầu nàng.. Đủ để hắn có thể hít lấy mùi thơm dịu dàng trên mái tóc của nàng.. Cánh tay khẽ cử động, vô tình độ ma sát giữa cánh tay và vật thể to mềm ấy càng nhiều… Các ngón tay cũng vô tình chạm vào nơi rừng rậm Amazon nguyên thuỷ ấy.. Khiến nàng run nhẹ khẽ rên trong cổ họng một tiếng: “uhm” .

“Xấu xa” – nàng biết những cử động của hắn, khẽ nhích cánh tay ấy xa ra một chút chứ không còn dùng bạo lực nữa, nhìn hắn nàng khẽ mắng, nhưng lại có cảm giác quyến rũ muôn phần..


Hắn nghe được tự dưng mỉm cười.. Không biết sao từ nãy giờ hắn là người kêu đi ngủ nhưng có vẻ người tỉnh nhất lại là hắn, hắn nhìn nàng, nhìn cách ôm tay hắn mà ngủ, vô thức hắn cũng có liếc nhẹ sang cặp ngực của nàng.. Mà cũng nhanh chóng quay đi.. Nhưng cái trí nhớ siêu đẳng ấy đương không phại phát huy tác dụng… Từng ngỏ ngách, chi tiết đến một nốt ruồi son lại nhớ như in trong đầu khiến cho một thằng bé nỗi dậy giữa trời khuya…

“Ák.. Tại sao Không lại biến thái đến cơ chứ?” – Nàng thốt lên, khi nhìn thấy một cái lều nhỏ dựng giữa lên giữa đêm, nàng đã xấu hổ khôn thôi khi nhìn thấy lần đầu.. Nhưng nhìn như đây là lần thứ ba rồi thì phải, tự dưng nàng lại tò mò về nó, về cái của “quí” của những thằng con trai… mắt nàng vẫn nhìn “túp lều” đó, mặt nàng đã đỏ từ trước đến giờ không biết còn chỗ nào để đỏ hơn không.. Nàng khẽ ôm tay hắn mạnh hơn… Cặp ngực ấy lại sát tay hắn hơn… Đến nỗi nàng cảm nhận được độ ấm đến của từng nhịp tim của nàng…

Từ từ thời gian trôi nhẹ… Không biết sao cứ thấy Ngọc nhìn thằng bé nhỏ của mình.. Thì giống như một luồng điện đi khắp người hắn.. Xuống cậu bé thì nó càng phình ra.. Khiến hắn đau muốn xoé tạc cái quần ra để giải phóng nó…

Ngọc thì vẫn cứ ngắm nó.. Tò mò về nó.. Tự dưng một cảm giác từ sâu trong trái tim mách bảo rằng hãy chạm vào nó.. Nhưng có thứ gì đó ràng buộc khiến nàng không thể làm theo… Rồi cũng có thứ giúp nàng…

“Bị gì vậy?” – Ngọc rời khỏi cậu bé, nhìn về hắn bắt gặp khuông mặt nhăn nhó, tỏ vẻ khó chịu…

“Đ.. Đaau.. Đau” – Hắn cũng không biết gì.. Bị gì thì nói thôi.. Với hắn.. Điều đó không có gì là sai cả..

“Đau gì? Chổ nào? Nói mau đi” – giọng nàng hấp tấp hẳn lên.. Rồi lấy tay lục lội khắp người hắn.. Đẩy hắn nằm sấp xuống sàn tìm trên lưng hắn… Nhưng ai ngờ đều đó lại làm hắn trợn mắt khóc không thành tiếng… (Má nó cấn trym 3==Đ)

“…Huh…”

“Này sao vậy? Này này…..”

“….”

“Này……..”

“…..”


Đáp lại lời Ngọc vẫn chỉ là im lặng.. Âm thanh mất dần.. Hắn rất muốn trả lời nhưng không được… Hắn ngất đi…

1 lác sau.. Không biết thời gian thế nào.. Nhưng trời vẫn còn tối….

“Um… UhUhm.. Hm..” – âm thanh kì lạ vang lên trong đầu hắn.. Hắn dần dần tỉnh dậy.. Cơn đau ngay cậu bé tan biến thay vào đó là một cảm giác tê tê mà trước giờ hắn chưa từng cảm nhận được… Hắn hé đôi mắt.. Nhìn thấy một thứ gì đó đen thui.. Nhịp lên xuống ngay dưới quần của hắn.. Bất ngờ hắn lấy tay dụi dụi mắt sao đó nhìn lại… Hình ảnh rõ hơn.. Cuối cùng là hắn mở to đôi mắt.. Miệng há cả ra..

Sốc.. Vì điều gì?

Cái thứ đen mà hắn nhìn thấy chính là một cái đầu… Là đầu của Ngọc… nàng đang ngậm chính cái cậu bé đã được giải thoát khỏi cái quần trật trội… Quá bất ngờ trước việc làm của Ngọc.. Hắn cử động nhẹ muốn ngăn lại nhưng cảm giác sướng khoái lại lần nữa trào dân khi miệng nàng nuốt gần hết cậu bé… ở đầu cậu bé hắn cảm nhận đã chạm vào thứ gì đó mềm ấm nó ôm chặt như muốn giữ lại nơi đó .. Ướt đẫm có vẻ đã đâm sâu vào cổ họng nàng..

“Ông ỉnh ồi ấy à” (Không tỉnh rồi đấy àk) – Ngọc cảm giác hắn cử động nên nhìn lên, thấy hắn nhìn mình.. Nàng bất giác xấu hổ lại một lần nữa hai má hồng hồng.. Nàng nới lỏng cậu bé ra nhưng không rời khỏi nó.. Nàng nói nhưng chỉ là những âm thanh trong cổ họng nàng… sau đó nàng lại làm công việc của mình.. Mút liếm quanh thânh cậu bé.. Sau đó lại há to miệng ngậm lấy như một cây kẹo ngọt ngon lành…

Hắn cố cử động nhưng lại vô tình làm cho thằng nhỏ cử động theo.. Cơn sướng từ miệng Ngọc trào dâng khiến hắn không làm được gì cả.. Chỉ bất lực nằm đấy cho Ngọc muốn làm gì thì làm.. Hắn chỉ có thể hỏi: “Ngọc đang làm gì vậy..”

“uhm…ọt…uhm thì Ngọc đang làm vầy nè.. Không hông thấy sao mà hỏi?” – Ngọc nuốt lấy nó một lần nữa.. Mới nhả ra nhưng vẫn không để cho cậu nhỏ yên.. Nàng lấy tay sục nó liên hồi mà trả lời.. Mặt nàng hiện rõ nét xấu hổ.. Ngại ngùng..

“ah.. Nhưng nó.. Nó bẩn lắm.. Mà tại sao Ngọc lại.. Lại bú nó?” – cơn sướng từng giây lại càng thêm nhiều.. Hắn cũng không nhịn nổi mà rên lên một tiếng…

“Lúc nãy do Không xỉu đi.. Ngọc tìm một hồi mới phát hiện ra cậu bé này là nguyên do chính nên giờ Ngọc đang giúp nó” – Ngọc lại đổi tay mà sục.. Nhìn hắn một cách âu yếm trả lời câu hỏi của hắn…

“Giúp sao?” – Hắn lại hỏi ngu tiếp

“Mẹ Ngọc từng chỉ cho Ngọc cách nhận biết bọn biến thái và cách làm tình để sau này Ngọc có bị người ta cưỡng hiếp thì Ngọc vẫn biết cácg mà đối phó với bọn chúng, hay đơn giản là sau này lấy chồng cũng biết cách.. Ak.. Thôi Ngọc chỉ không ngờ là Ngọc phải làm điều ngược lại để giúp Không đó..” – nàng nhắc lại chuyện trước kia.. Vô tình hồi tưởng lại khi nhớ lúc xưa hai mẹ con coi xnxx để dạy cho nàng cuối cùng thì hai mẹ con, người tìm một nơi mà thẩm du.. Trở về thực tại, nàng bật cười sau đó nói tiếp: “Không xỉu là vì cậu này không chịu ở yên nè.. Giờ Ngọc sẽ giúp nó trở về vị trí ban đầu.. Mà không ngờ cậu này dai thật.. Ngọc tìm mọi cách mà vẫn không để cho nó xuống”

“Ák…” – giọng la vang lên là của hắn, sau khi bị Ngọc búng “yêu” một phát ngay điểm trung tâm của ngọn nguồn sự sống

Thấy hắn la oai oải nàng mỉm cười khúc khích sau đó lại cầm ngay cậu bé..ấm nóng.. to tướng… Dài hơn một gang tay của nàng… Tim nàng bây giờ tự dưng đập mạnh.. Lúc đầu chỉ lo cứu người nên Ngọc không lo nghĩ nhiều lắm.. Nhưng giờ khác rồi.. Đây chính là cảm giác khác.. Cảm giác thấy sung sướng khác người.. Ở phía dưới vùng tam giác của nàng đã bắt đầu ẩm ướt.. Thấm cả cái quần ship của nàng… Nàng tự phủ nhận cái cảm giác ấy vẫn cho là cứu người mặc dù người đã tỉnh sau đó nàng lại tiếp tục bú liếm lấy thanh dương vật nóng hổi ấy…

“Ah.. Ahhh..” – hắn biết được sự thật, nhưng cũng rất là ngu người nên cũng chả biết làm gì chỉ nằm yên hưởng thụ cảm giác là lạ ấy.. Miệng hắn không tự chủ phát ra những âm thanh dâm đục..

Nàng vừa bú liếm lấy nó vừa ngước nhìn hắn.. Thấy hắn nằm yên hưởng thụ sự khoái cảm đặc biệt mà nàng dành cho hắn.. Bất giác nàng cũng cảm thấy hạnh phúc, mỉm cười nàng say sưa làm công việc của mình như một người vợ chăm sóc cho chồng…

Vài phút nữa trôi qua… Người nằm đấy tận hưởng từng cơn sướng dâng trào.. Còn người kia thì mỉm cười hạnh phúc làm công việc mìn yêu…Nhưng

“Ngọc không ngờ cậu bé này dẻo dai thật í” – Ngọc vừa cười vừa nói sau khi nuốt trọn dương vật của hắn một lần nữa, giờ đây nó ướt đẫm nước miếng của nàng, cầm thanh dương vật đặt áp vào mặt nàng, để lấy cảm giác nóng hổi từ nó… nhưng kết thúc lại là một quệt nước miếng pha lẫn dịch nước gì đó dích trên mặt nàng.. Rồi nằng bắt đầu suy nghĩ.. Vẻ mặt đăm chiêu trong khi đang cầm dương vật của hắn lâu lâu lại mút lấy nó như một cây kem, lại nhả ra nước miếng nhiểu xuống đám lông của hắn khiến nó cũng ướt nhẹp…. Và rồi…

“Ngọc.. Ngọc lại làm gì thế?” – hắn hoảng hốt.. Bất ngờ nặng khi Ngọc… Từ từ cởi áo của mình ra trong khi mặt nàng đã ửng đỏ tự bao giờ…

Bịch…

Chiếc áo quăn đi để lộ chiếc áo ngực màu hồng xinh xắn, nó bao trọn bầu ngực nàng, phía trên còn có cái khe huyền bí đủ để khiến bao kẻ té vực khi nhìn thấy đều này…

Nàng khẽ cuối xuống.. Mái tóc dần che đi khuôn mặt hồng hào… Đôi tay được đưa về phía sau lưng… Chiếc áo chuẩn bị rơi xuống…. Cánh tay kịp trở về phía trước để giữ nó lại… Mắt nàng ngước nhìn hắn… Ngại ngùng.. Xen vào đó là một chút yêu thương.. Nhưng muốn hỏi gì đó… Nhưng thôi…

“Ngọc đã từng nghe mẹ nói.. Nếu con trai nào bị dựng như vầy nè nếu không cho nó trở về bình thường trong vòng 3 tiếng sẽ bị đau quá mà chết ák…” – Ngọc ra vẻ ngây thơ kể lại, nàng còn minh hoạ tay múa lung tung… Còn hắn nghe được thì sợ vãi cả linh hồn, miệng lầm bầm chửi thằng tác giả…

“Bởi vậy Ngọc mới tìm cách giúp Không, cấm Không không được làm bậy và cũng không được kể cho ai nghe chưa” – Ngọc mỉm cười tươi như hoa, vừa nhìn cậu bé vừa nhìn sang Không.. Còn hắn thì sợ chết moẹ, nàng nói gì thì cũng nghe theo thôi…

Rồi một lần nữa Ngọc nới lỏng tay.. Chiếc áo ngực rơi xuống để lộ đôi gò đào mủm mỉm, với hai đầu ti nhỏ bé nhưng xinh xắn… Hắn nhìn thấy bất giác nước miếng hắn hơi trào ra nơi khoé miệng.. Hắn giật mình hút vào rồi nuốt lấy… Nhưng đều đó đã bị Ngọc bắt gặp.. Nàng mỉm cười.. Nhưng rất xấu hổ bởi lần đầu tiên bị con trai nhìn mình với không mảnh vải phía trên… Nhưng lại có cảm giác kích thích mỗi khi hắn nhìn đôi bầu vú của nàng… Cô bé phía dưới nàng giờ đã trở nên ướt đẫm.. Và nàng cũng biết rất rõ về nó.. Trong khoảnh khắc nàng nhớ về cảnh xnxx lúc xem cùng với mẹ, nàng thấy rất rõ cảnh làm tình, thanh dương vật như một cái chày giã liên tục vào âm hộ từng tiếng rên dâm đục phát ra từng cơn… đều đó lại làm cô bé của nàng trở nên khó chịu nhiều hơn nàng muốn được một lần thử chúng… Và hơn hết là ngay tại lúc này… Nhưng lí trí lại không thể giúp nàng hoàn tất dục cảm đó…

“Ngọc…” – hắn cứ nhìn vào bầu vú gợi dục của nàng… Có lẻ chỉ là bản năng.. Hoặc chính là “Thói quen” khi ‘xưa’ của hắn.. Càng nhìn hắn càng cuốn hút, chăm chú vào nó… Vô thức hắn gọi tên nàng…… Đâu biết rằng sau lưng àk không sau đỉnh đầu của hắn dần xuất hiện một vài dây gân máu nổi lên rồi biến mất.. Cũng đâu biết rằng sâu trong bộ não của hắn từng điểm từng điểm như một cuộn dây bị đứt dần dần được xâu nối lại với nhau..

“Dạ” – Ngọc giật mình lên tiếng khi nghe giọng nói của hắn.. Nhìn lên thấy hắn nhìn mình.. Nàng bẽn lẽn nhìn xuống.. Rồi tay bắt đầu cầm lại thanh dương vật.. Ấm nóng ấy… Rồi nàng nhìn nó một lúc lâu sau đó lại ngậm lấy chúng tiếp tục công việc của mình…

Vừa được ngắm bầu vú to tròn xinh đẹp.. Vừa được nàng ngậm mút lấy thanh dương vật của mình.. Lòng hắn tràn ngập những cơn sướng khoái đến tột đỉnh.. Rồi hắn lại có cảm giác ấy… ‘mắc tiểu’.. Nhưng hắn có dám ‘tiểu’ lên mặt nàng.. Hắn chỉ nghĩ sẽ không tốt nếu làm đều ấy.. Nên hắn nhịn từ nãy tới giờ có lẽ đây là lần thứ 7 hắn muốn ‘tiểu’ đi… Hắn dù gì cũng lớn cũng là con trai sao dám nói lời xin đi tiểu trước mặt người con gái huống chi đây là một cô gái mà hắn có cảm giác khác lạ chứ…

“Ngọc sẽ không khuất phục” – Ngọc vẫn say sưa bú liếm từng ngọn ngách cậu bé của hắn, hai hòn bi được bàng nâng niu, mút liếm cẩn thận, đầu khuấn hồng được nàng liếm một cách nhẹ nhàng, tay còn lại thì sục liên tục mỗi khi nàng mỏi miệng, và rồi đến bây giờ nàng rời khỏi cậu bé, đôi tay xinh đẹp cầm lấy đôi vú to tròn của mình áp vào.. Bao quanh lấy dương vật hắn.. Rồi nàng kéo nhẹ lên xuống một cách nhanh dần mỗi khi đôi vú kéo xuống đến tận cùng để lộ đầu của cậu bé thì nàng lè lưỡi liếm lấy nó một cách điệu nghệ mặc dù đây là lần đầu tiên…

“Ahhhh” – Khiến hắn phê quá trời… Giờ không rên nổi ra thành tiếng luôn.. Từng cảm giác mềm mềm khó tả.. Đến đầu lưỡi nàng liên tục nghịch phá đầu dương vật của hắn.. Cảm giác đó tê tê.. Lan truyền quanh lấy dương vật và truyền thẳng đến đại não… Khiến hắn quên làm một chuyện…

“Ák….Ah” – tiếng hét chính là của Ngọc… Sau khi toàn bộ mặt của nàng dính đầy những thứ giống như là sữa đặc.. Nhiểu xuống cả đôi gò ngực của nàng… Lúc nãy lúc nàng kéo xuống đến tận cùng đồng thời ngậm lấy chúng thihắn khẽ rên lên rồi từng đợt tinh nóng hổi bắn ra ngoài mai là ngay lúc nàng nhả ra không thì những thứ ấy đã nằm trong miệng nàng mặc dù vậy vẫn còn một ít dính trên lưỡi nàng…

“Sao Không ra lại không nói tiếng nào chứ? Dính đầy mặt Ngọc hết rồi này” – Ngọc tỏ vẻ giận dỗi, còn lè lưỡi cho hắn thấy những thứ còn xót lại trong miệng nàng…

Còn hắn thì phê như con tê tê… Sau khi giải thoát sau gần 17 năm tích tụ.. Cậu bé dần biến nhỏ trở lại… hắn thì nằm thở từng hơi mà nhớ lại nhưng dư âm…

“Không chịu đâu.. Không bắt đền ik” – Ngọc thấy hắn tỏ vẻ thoải mái thì tỏ vẻ khó chịu.. ‘người ta đã giúp từ nãy giờ không biết mệt, xong rồi lại nằm ra đấy.. Đàn ông xấu xa’… Nghĩ thì nghĩ vậy chứ nàng không trách gì hắn.. Đều này là nàng tự nguyện.. Kết thúc nàng còn cảm thấy hạnh phúc khi thấy Không như vậy.. Thật ra sâu tâm trí nàng tự dưng lại muốn làm điều ấy một lần nữa nhưng không được (Tác giả buồn ngủ òi).

“Này dậy ik… Tắm rửa cho sạch sẽ.. Chả nhẽ lại nằm thế mà ngủ àk” – Ngọc lôi kéo hắn dậy… Lôi ra tới phòng tắm.. Nàng mệt mỏi thở phì phì.. Lâu lâu lại bỉu môi.. Xong rồi mở cửa lôi hắn vào trong…

Nếu muốn biết hai đứa đó làm gì thì cháp sau biết nhé

Hết cháp 12

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.