Trở về truyện

Vô Tận Hỏa Vực - Chương 57: Ánh Sáng Tím

Vô Tận Hỏa Vực

57 Chương 57: Ánh sáng tím

Một tiếng gầm vang lên, ánh mắt của Hàn Bang liền trở nên có chút hung tợn, cả cơ thể giống như một con báo vồ thẳng tới chỗ Tuyết Hải.

Tuyết Hải đang trị thương cho Trần Anh đến nhìn cũng chẳng thèm nhìn, lắc mình một cái liền để cho một đòn kinh diễm này của Hàn Bang lọt vào khoảng không, ngay khi Hàn Bang còn chưa kịp phản ứng liền đánh liên tục hai chưởng vào lưng hắn khiến Hàn Bang bị bay tới trước gần hai mét.

Một kích toàn lực của mình bị thất bại dễ dàng dường như cũng nằm trong dự tính của Hàn Bang, sau khi bị đánh bay đi, Hàn Bang liền lập tức xoay người đứng dậy, nghiễm nhiên lại có thể dưới hai chưởng của Tuyết Hải không thương tổn gì nhiều, chỉ là chảy chút máu huyết.

Tuyết Hải lúc này cũng đã nhìn ra vấn đề, mở miệng nói:

- Ngươi nghĩ thiêu đốt linh hồn sẽ giúp ngươi thắng được ta sao?

- Hẳn là không được, Tuyết Hải tôn giả, ngươi quá mạnh, mặc dù tu vi đại giảm, nhưng vẫn là quá mạnh, dù có năm Hàn Bang ta thiêu đốt linh hồn cũng không thể chiến thắng được ngươi. Tổ đội lần này, kể cả có hai nàng kia, cũng không thể nào thắng được.

- Vậy thì vì sao ngươi phải làm vậy đi, ta nhìn ra, với bộ dáng của ngươi, hẳn là không nên làm thế này mới đúng.

Hàn Bang lúc này không đáp lại, chỉ quay đầu truyền âm cho Nhạc Thế:

- Thiếu chủ, chạy.

Tuyết Hải tất nhiên là biết rõ ý đồ lúc này của Hàn Bang, chỉ mỉm cười, nói một giọng bình thản:

- Từ cổ chí kim, anh hung trung liệt bị kẻ gian hãm hại ngã xuống cũng không ít. Nhiều người nghẹn khuất đến cuối cùng vẫn không thể nhắm mắt, còn kẻ đáng chết ngàn vạn lần lại sống tốt đến cuối đời. Nhưng là ngươi yên tâm, hôm nay ta sẽ cho những tên này bồi tang cùng với ngươi.

Dứt lời, hình ảnh của Tuyết Hải mờ dần, Hàn Bang liền hô một tiếng không ổn, nhún người bay tới trước người Nhạc Thế, giơ tay đánh ra một chưởng.

Ầm một tiếng, khi tàn ảnh của Tuyết Hải biến mất, Hàn Bang cũng đã bị Tuyết Hải đánh bay ra phía sau, trên hai tay còn phủ đầy bang tuyết.

Nhạc Thế thấy vậy liền sợ hãi cực độ, lập tức quay người định quay đầu bỏ chạy, bất quá Tuyết Hải đâu để hắn có thể chạy một cách dễ dàng như vậy, hai tay nhanh chóng kết lại thành một hình thù kì quái, sau đó đập thật mạnh xuống đất, lập tức nhiệt độ trong hang liền giảm xuống cực nhanh, ngoại trừ vòng bảo hộ mà lão đặt Trần Anh điều tức bên trong, còn lại đều là tuyết bay dày đặc che khuất tầm nhìn. Trong phút chốc miệng hang liền trở nên mờ ảo rồi biến mất dưới những bông tuyết.

Trong lúc Nhạc Thế còn đang mất phương hướng, thì Hàn Bang lại đang cố gắng thủ hộ quanh hắn, cứ mỗi lần Tuyết Hải đánh tới, lại là Hàn Bang đỡ hộ cho Nhạc Thế.

Sau khi đến lần thứ ba thì Hàn Bang lúc này cũng đã hết hiệu lực của bí pháp, liền bị một kích của của Tuyết Hải đánh bay ra sau tám, chín mét, chỉ cảm thấy trong đầu một hồi thư thái chưa từng có. “Nợ Vân Lam Tông, coi như đời này ta đã trả đủ đi.”

Nhạc Thế bị Hàn Bang đụng phải mới chợt giật mình, nhìn ra đằng sau đã thấy Tuyết Hải đứng đó còn đáng sợ hơn cả tử thần, tay chân liền trở nên luống cuống. Hắn biết là, nếu Tuyết Hải đánh tới, lập tức Nhạc Thế hắn sẽ không thể nào chống cự, thậm chí thân xác còn hoàn chỉnh không là cả một vấn đề. Trong nỗi hoảng sợ cực độ, Nhạc Thế theo bản năng sờ tay trước ngực, bỗng chốc như nắm được một đường sinh cơ, lập tức rút lá bùa trước ngực mình ra, hét lớn:

- Chân lôi tỏa, tử lôi sinh, khai ấn.

Lập tức lá bùa nhìn như cũ nát chợt sáng bứng lên, những kí tự trước mặt bùa liền trở nên rõ ràng, biến thành một màu tím bạc chói mắt, trên bầu trời cũng hiện ra một tầng mây đen dày đặc mang theo sấm chớp ùn ùn kéo đến trên đầu Hắc Nhai. Chẳng mấy chốc liền tạo thành một cột sáng màu tím bạc chiếu thẳng xuống lá bùa trên tay Nhạc Thế.

………..

Thiên địa dị tượng này lập tức hấp dẫn các cao thủ xung quanh, tất nhiên Thanh Phong sơn là nơi gần nhất cũng sẽ biết được việc này.

Ở trên đỉnh Thanh Phong sơn lúc này, Thiều Quốc Việt đang đừng hơi khom người châm trà cho một lão giả. Lão giả này không ai khác chính là người đã ghé thăm trang viên của Thiều Quốc Việt vào đêm qua, lão chính là Vạn Lí Độc Hành. Nhìn cột sáng màu tím trên trời, Vạn Lí Độc Hành khẽ đặt tách trà xuống bàn, nhẹ nhàng cất lên giọng nói không chút cảm xúc:

- Quốc Việt, ngươi đã nhớ kĩ lời ta nói chưa?

- Đã rõ rồi.

- Vậy đi thôi, ta phải lấy lại thứ đã thuộc về ta.

Dứt lời, liền nắm Thiêu Quốc Việt một cái, trong nháy mắt đã hiện ra trên bầu trời Hắc Nhai.

Lúc này, trên Hắc Nhai, Liên Tam cũng đang đứng ngoài rừng Phệ Yêu lo lắng bồn chồn. Khi nãy, hắn đang bàn bạc với trưởng lão ở trong trướng bồng thì nghe được tin báo của thuộc hạ liền lập tức chạy ra đây. Đồ vật có thể dẫn tới thiên địa dị tượng như thế này, chắc chắn là đồ tốt, dù thế nào cũng phải có được tới tay. Nhưng là, khi lão đi tới liền cảm nhận được hơn bảy đạo khi tức khác nhau từ bốn phương tám hướng bay tới, đạo khí tức nào cũng đều mạnh mẽ hơn lão rất nhiều, hi vọng biến cương liền bị đập tan tành. Những người này đi tới yếu nhất cũng là đại huyễn sư ngũ tầng a, không cần nói khi hắn lấy được bảo vật sẽ bị vây công, chỉ cần một người thôi đã mạnh hơn hắn vài chục lần rồi.

Trên bầu trời Hắc Nhai, sau khi hai người Thiều Quốc Việt tiến tới liền cùng lúc xuất hiện mười sáu người., phân biệt thành tám nhóm khác nhau, không ngờ lại lôi đến tận bảy huyễn linh cường giả, tất cả đều nhìn nhau đề phòng. Những cường giả này hoặc là tán tu đến để lịch lãm thử vận may, hoặc là trưởng lão của thế lực cực mạnh đi trước để áp chế kéo dài thời gian chờ cường giả trong thế lực của mình tới trợ giúp. Xem trận hình như thế này, xem ra tất cả thế lực ngầm ở vùng đất chó ăn đá gà ăn sỏi này đều không chống lại được sự hấp dẫn của bảo vật mà bị lôi ra cả.

“Thì ra là Bang chủ Bạch Lang bang đại danh lừng lẫy cũng có mặt ở đây, thật là vinh hạnh cho tại hạ quá.” Một giọng nói mỉa mai vang lên đánh vỡ sự im lặng tồn tại suốt từ nãy đến giờ.

“ Hả, ta còn tưởng là ai, thì ra là đại trưởng lão Thách Chu bang, nghe đồn lần trước ngươi bị người ta đả thương phải bế quan, không ngờ lần này cũng tới sao ? Ây ta bảo này, tuổi già như ngươi tốt nhất nên dưỡng lão cho tốt, chen vào những chuyện như thế này cẩn thận không kịp chờ đến đại thọ đâu” Ở bên kia cũng vang lên một giọng nói không kém phần châm chọc.

Hai người này là hai đại trưởng lão của hai bang Bạch Lang và Thách Chu, vốn trước đó hai lão giả này đã là kẻ địch, sau liền mỗi người gia nhập một bang lớn, khiến cho hai bang này bình thường đều có chút đối lập, lần này gặp lại, lại không thể trực tiếp quyết đấu, tất nhiên sẽ không thiếu những lời cay nghiệt như thế này rồi.

" Các vị, bình tĩnh lại đã nào " Người áo xanh đứng giữa thấy hai người đã chửi đủ lúc này mới bước ra nói lớn.

Hai người đang cãi nhau nghe thấy tiếng người này cũng ngừng lại, cau mày một chút rồi im lặng, hiển nhiên, so về cả thế lực lẫn tu vi, tổ đội của hắn có tiếng nói nhất trong những người ở đây.

Thấy mọi người im lặng, người áo xanh trên mặt cũng hơi hiện lên vẻ đắc ý, nhưng ngay sau đó liền dấu đi, hắng tiếng nói:

- Thiên địa dị bảo xuất thế, hầu hết đều có chỗ nguy hiểm, không có thủ hộ thì cũng là khó đạt tới. Như vậy đi, hiện tại chúng ta tạm thời liên minh với nhau, nếu có thủ hộ giả, liền phải cùng nhau đồng lòng mới có cơ hội đoạt được bảo vật này.

“Vậy sau đó thì sao? Thiên địa dị bảo này hẳn là sẽ không chia đều được cho tất cả chúng ta đi. Đến lúc đó phải phân chia như thế nòa, xin Lịch Thanh công tử nói rõ ràng.” Một huyễn linh cường giả nói.

“ Tất nhiên là không đủ cho tất cả mọi người rồi. Vậy đi, nếu là thứ có số lượng lớn, liền phân ra chia đều, còn nếu chỉ có một, vậy thì ai lấy được trước sẽ là của người đó, bất quá sẽ phải bù lại một số tài nguyên tương ứng cho những người còn lại, thế nào?

- Vậy Lịch Thanh công tử phải để chúng ta suy nghĩ đã.

Lịch Thanh công tử này chính là người aó xanh nọ. Y là con thứ hai của Lịch gia, một gia tộc chuyên bảo tiêu cho những chuyến hang đi qua khu vực giáp ranh giữa Thiết Khí đế quốc và Thiên Huyễn đế quốc, cũng khá có danh vọng. Ví dụ như lần này, riêng nhóm của hắn đã có ba huyễn linh cường giả, cộng với cả hắn, tạm thời là đội hình mạnh nhất ở đây.

Khi đại đa số người ở đây đều đã đồng ý thì một giọng nói phiêu dật vang lên:

- Đồ của ta, ta sẽ tự lấy, các ngươi đều tản đi đi.

Câu nói này vừa ra liền khiến cho hầu hết mọi người ở đây đều chau mày. Ai cũng hướng mắt về hướng âm thanh phát ra, liền phát hiện ở trên một thân cây Phệ Yêu, có hai người đã đứng đó tự lúc nào.Trong hai người này, một người khí tức như ẩn như hiện, không phải người nhạy bén thì dù có nhìn thẳng cũng tuyệt đối không phát hiện ra, người còn lại thì mặc một bộ đồ làm bằng lông thú không tên trắng như tuyết rõ ràng là không có một chút tu vi nào. Hai người này, chính là Thiều Quốc Việt và Vạn Lí Độc Hành. Chẳng qua, lúc này Vạn Lí Độc Hành đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu, nhìn lại giống như một thiếu niên bình thường, ngoại trừ đôi mắt hữu thần ra thì không có đặc điểm nào khiến người ta chú ý đến. Lúc này, người nói là Vạn Lí Độc Hành.

Lịch Thanh lúc này dĩ nhiên tạm thời được coi là người chủ trì ở đây, nghe thấy Vạn Lí Độc Hành nói vậy liền có chút tức giận nói:

- Tại hạ là người của Lịch gia Thiết Khí, xin hỏi các hạ là ai, từ đâu mà tới? Lại vừa tới liền muốn chiếm đoạt, chẳng phải đã quá coi thường tất cả chúng ta ở đây hay sao?

Ở xa xa trên một đỉnh núi, có bốn người cũng đang nhìn về phía Hắc Nhai, nghe thấy lời này của Lịch Thanh, một trong bốn người khen ngợi:

- Cũng không hổ là con cháu Lịch gia, câu đầu tiên liền đưa tên gia tộc mình ra làm bình chắn để người khác kiêng kị, sau đó lai kéo tất cả những người ở đó về phe của chính mình để tang thêm uy thế, muốn đối phương biết khó mà lui, quả nhiên miệng lưỡi cũng có vài phần giống được cha hắn hồi trước.

Dừng một chút lại nói tiếp:

- Chẳng qua hai tên kia cũng không khỏi quá cường hành đi, chỉ bằng một huyễn linh cường giả và một người thường, làm sao có đủ tự tin đối chọi với tất cả những người kia chứ.

- Đúng vậy Tĩnh Bá, hai người kia quả có chút ngông cuồng rồi, dù có gia thế kinh khủng cỡ nào, hẳn là cũng sẽ phải chịu không ít thiệt thòi đây. À phải rồi cậu, tại sao chúng ta không lập tức ra lấy vật đó về mà phải ở đây chờ đợi vậy? Những người đó cậu chỉ cần vẩy tay một cái là có thể giải quyết ngay lập tức, không phải hay sao.

Người được gọi là cậu kia sắc mặt lúc này có chút đăm chiêu, không trả lời câu hỏi của nàng mà hỏi lại một câu:

- Thi Yên, ngươi nhìn người kĩ hai người kia xem có điểm gì đặc biệt không?

- Cậu à, làm gì có điều gì đặc biệt chứ.

Dường như đã biết rõ câu trả lời của Thi Yên là như vậy, người này lại quay sang người chưa nói câu nào từ đầu đến giờ, hỏi:

- Thiên Nhãn, còn ngươi?

Người được gọi là Thiên Nhãn này suy tư một chút rồi nói:

- Ta nhìn không thấu.

Thi Yên nghe Thiên Sát nói vậy có chút ngỡ ngàng, kể cả Tĩnh bá cũng đều là ngỡ ngàng như vậy. Thiên Nhãn vốn dĩ là một trẻ mồ côi, được dặt tên như vậy là do có thiên phú dị bẩm chính là đôi mắt có thể nhìn thấu tu vi của người khác, chỉ cần là người có tu vi không cao hơn hắn quá nhiều, thì mọi bí pháp che dấu đều bị đôi Thiên Nhãn này nhìn thấu hết cả. Ấy vậy mà hiện giờ liền nói nhìn không thấu, với tu vi hiện tại của Thiên Nhãn mà nói, người này ít nhất cũng là huyễn linh đại viên mãn đi, không ngờ ở nơi này còn có cường giả cấp bậc như vậy à.

Người được gọi là cậu lúc này cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, nói khẽ:

- Xem ra lần này muốn tranh đoạt cũng không phải dễ dàng gì. Cứ để bọn người kia thử trước xem sao, nếu đúng là không quá mạnh, chúng ta liền thử xem sao, còn không thì thôi đi, nhiệm vụ lần này của chúng ta vẫn quan trọng hơn rất nhiều.

Ba người còn lại đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý, trong nhóm bọn họ, người này có tu vi cao nhất, lại là người cẩn trọng nhất, lời hắn nói sẽ không sai.

Trong lúc này trên đỉnh Hắc Nhai, sự im lặng của hai người Thiều Quốc Việt và Vạn Lí Độc Hành đã khiến Lịch Thanh không giữ nổi bình tĩnh nữa, nháy mắt một cái, lập tức một huyễn linh cường giả bên cạnh Lịch Thanh bước ra, giơ tay nói:

- Ta là Hữu Thính, xin được thỉnh giáo, người lạ, ngươi phải nhớ rõ tên của ta.

Nói xong cũng không đợi Thiều Quốc Việt đồng ý, liền rút ở sau người ra một đôi chùy làm bằng bạch thiết, gầm một tiếng đánh tới phía Thiều Quốc Việt. Nhưng là chưa đến ba hơi thở sau, đầu của vị đạo huynh tên Hữu Thính này đã tạm biệt cái thân của hắn mà ra đi vĩnh viễn.

Bốn người ở xa kia nhìn vậy liền nhăn mày, riêng nữ nhân duy nhất kia mặt còn trở nên xanh mét, tự như sắp nôn ra vậy. Thầm nghĩ, quả nhiên các ngươi không phải người bình thường mà, nhưng là cũng không cần dùng kiểu giết người ghê rợn như vậy đi.

Lịch Thanh cùng những cường giả trong liên minh bên này nhìn vậy mặt cũng trở nên nhăn nhó. Ba nhịp thở, chỉ mới hai chiêu mà một huyễn linh cường giả bị đồ sát a, tuy chỉ mới tấn cấp, nhưng cũng là huyễn linh cường giả hàng thật giá thật đấy.

Nhưng là đã đến nước này rồi thì không còn có thể hòa hoãn nữa, Lịch Thanh hô một tiếng, liền có bốn cường giả huyễn linh cùng sáu cường giả đại huyễn sư tiến tới vây công Thiều Quốc Việt, trong lúc đó liền dẫn theo số người còn lại tới bắt Vạn Lí Độc Hành. Lịch Thanh cũng không phải đồ ngu, hắn cũng biết cường giả như Thiều Quốc Việt thực sự rất khó giết, chỉ có thể cầm chân đã là tốt lắm rồi, lại nhìn Vạn Lí Độc Hành rõ ràng là người chủ đạo, lại không có tí tu vi gì liền có thể bắt giữ dễ dàng.

Lịch Thanh thậm chí còn cẩn thận đến nỗi huy động toàn bộ số người còn lại đến bắt Vạn Lí Độc Hành. Đúng vậy, hắn không phải đồ ngu, chỉ là hắn quá đen đủi mà thôi, lại đi đụng đến người không được đụng tới mà thôi.

Lúc này, cả Lịch Thanh lẫn bốn người ở đằng xa đều được chiêm ngưỡng một bức tranh nghệ thuật tuyệt đẹp, một bức tranh mà cả năm người đều không muốn nhìn thấy lần thứ hai ở trên cõi đời.

Trong bức tranh ấy, có một thiếu niên choàng áo lông thú trắng như tuyết đứng trên một cây Phệ Yêu nhìn lên cột sáng màu tím trên bầu trời, từng đạo từng đạo nhân ảnh tiến tới gần thiếu niên trong vòng năm bước chân đều bị vô số đao gió cắt tan thành bụi phấn sau đó nương theo gió mà bay đi như chưa từng tồn tại.

Truyện cùng thể loại(Truyện 18+)

Danh sách Truyện 18+ mới nhất

Truyện 18+

Bí Cảnh Bá Chủ

Lâm Khang xuyên qua, phát hiện mình đã trở thành chủ nhân của một bí cảnh vừa mới hình thành. Theo chân hắn phát triển bí cảnh từ một cái hang nhỏ thảm không thể thảm hơn, từng bước trở thành bí cảnh

Đọc truyện
Truyện 18+

Trọng Sinh Chi Chinh Phục Phụ Nữ Chi Vương( Remake)

" Trong tương lai tôi sẽ là người giàu có nhất Trung Hoa và ngồi trên ngai vàng cùng với những người phụ nữ xinh đẹp của mình". .

Đọc truyện
Truyện 18+

Hệ Thống Của Thần Hậu Cung Tối Cao

Hậu cung của tôi càng lớn tôi càng trở lên manh mẽ...Nux Lender xuyên không vào một thế giới giả tưởng cổ điển và nhận bàn tay vàng của mình. .

Đọc truyện
Truyện 18+

Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

Tôi là một thiên tài ở Địa giới. . Tôi đã chết ở Vân giới. .

Đọc truyện
Truyện 18+

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Được Âm Hậu thu nhận làm đệ tử, dùng chính bản thân mình làm lô đỉnh tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, Hiên Viên Đế Phượng Quyết... . * Đẳng Cấp Trong Truyện.

Đọc truyện
Truyện 18+

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Toàn bộ thế giới bước vào thời đại tận thế, yêu ma, dị tộc xâm lấn, đại hồng thủy, kỷ băng hà, sa mạc hoá, thực vật biến dị, động vật thành quái vật, Vô Thiên bên trong tận thế 10 năm bị trở thành vật

Đọc truyện
Xem thêm

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.