Trở về truyện

Vô Tận Hỏa Vực - Chương 19: Khởi Đầu Cho Một Cuộc Hành Trình( Phần 2)

Vô Tận Hỏa Vực

19 Chương 19: Khởi đầu cho một cuộc hành trình( phần 2)

Hồ Mị suy nghĩ một chút rồi cũng gật đầu.

- Có lẽ chỉ còn cách ấy. Dạ Ảnh và Hồ Mị bàn bạc xong, liền đi tới chỗ Trần Anh và Hồ Thiên Tuyết.

Phía bên này, mọi việc cũng đã xong xuôi. Kết thúc vẫn như mọi khi. Trần Anh là người giảng hòa và tặng huyễn miêu cho Hồ Thiên Tuyết, lúc này mới làm nàng tươi cười trở lại. Khi thấy Dạ Ảnh và Hồ Mị đi tới chỗ mình, liền chủ động chạy lại.

Hồ Mị vừa tới gần Trần Anh, lập tức đưa cho hắn một tờ giấy:

- Trần Anh, đây là những thông tin cần thiết để tìm được Cuồng Sát. Bệnh tình của thúc thúc con cũng đã đến lúc cần trị khỏi hẳn. Trong thời gian bọn ta đi trị bệnh, ta muốn con bái người này làm sư.

Trần Anh nhận tờ giấy, liền mở ra xem xét một cách bình thường. Dạ Ảnh đang đứng một bên, nhìn thấy Trần Anh như vậy, lại hiểu khá rõ tính tình Cuồng Sát, chợt hỏi:

- Trần Anh, có phải con luôn muốn biết nguyên nhân cái chết của phụ mẫu mình không?

Nghe được câu này, Trần Anh liền bỏ tờ giấy qua một bên, chăm chú nói:

- Tất nhiên là con muốn biết, chẳng qua con đã hỏi nhiều lần nhưng thúc không chịu nói.

- Vậy thì hôm nay ta nói cho con. Dạ Ảnh mang theo chút tiêu điều, nói:

- Phụ mẫu con... là bị người ta sát hại.

- Cái gì? Ai, ai là người đã làm ra chuyện này? Trần Anh nghe vậy, chợt mất bình tĩnh, la lớn.

- Ta cũng không biết quá rõ, chỉ biết người này tên Đế Nhất Phương, tu vi cực cao, thế lực sau lưng hắn cũng rất lớn. Năm đó, đại ca đã phải dùng tính mạng của mình mới có thể kìm chân bọn chúng, mục đích chính là để cứu thoát con. Bây giờ thì con hiểu tại sao ta lại muốn con đi bái sư rồi chứ? Bởi vì chỉ có tăng cường thực lực mới có thể tìm hiểu được hết mọi chuyện, để có thể trả thù. Không thể có con đường nào khác để lựa chọn. Ám Dạ chậm rãi nói trong lòng thầm nghĩ " Thiếu chủ, hiện tại chưa thể nói hết cho người, thật xin lỗi"

Phụ mẫu hóa ra là bị sát hại. Phụ thân lại vì để cho ta sống mà tình nguyện hi sinh ư. Những câu này cứ lặp đi lặp lại trong đầu Trần Anh làm tim hắn đau như thắt lại. Trần Anh như tự lạc vào mê cung không có lối thoát. Sự đau buồn như muốn chiếm lĩnh cả trái tim. Nhưng chợt, câu nói cuối cùng của Dạ thúc chợt hiện lên trong đầu Trần Anh, như ánh sáng ở cuối đường hầm. Đúng vậy, chỉ có thể trở nên cường đại mới được biết sự thật, chỉ có trở thành cường giả mới có thể báo thù. Nghĩ đến đây, khuôn mặt u sầu của Trần Anh liền trở nên kiên định.

- Dạ thúc, người cứ yên tâm. Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa con cũng sẽ tận lực để trở thành đệ tự của người kia, để trở nên cường đại, để báo thù cho phụ mẫu đã mất.

Dạ Ảnh nghe được những lời này, có chút yên lòng, nói:

- Ta nói điều này ra âu cũng chỉ muốn con biết mình còn trách nhiệm trên vai để không lơ là tu luyện thôi. Vậy bao giờ con định khởi hành?

Trần Anh gật đầu, đáp:

- Ngay sáng mai, con sẽ khởi hành.

.................

Sáng sớm hôm sau, khi sương còn bao phủ sơn cốc, Trần Anh đã thu dọn đồ đạc, sau khi vuốt ve huyễn miêu lần cuối, liền cất bước rời khỏi Thông Linh cốc. Sở dĩ đi sớm như vậy để tránh làm Hồ Thiên Tuyết đau buồn. Hôm qua, khi biết phải xa Trần Anh, thậm chí Hồ Thiên Tuyết còn khóc lớn một trận.

Cách đó không xa, trên một vách đá, Hồ Mị đã đứng tự bao giờ, cùng lẳng lặng nhìn Trần Anh rời khỏi. Ngược dòng thời gian lại thời điểm sáu năm trước. Khi đó Hồ Mị đã dùng cấm thuật của Hồ tộc, hi sinh một nửa tuổi thọ cùng tu vi để đổi lại mạng sống cho tướng công của nàng - Dạ Ảnh. Tiếp đó đi đón đứa con của mình và Dạ Ảnh là Hồ Thiên Tuyết. Đứa trẻ này vừa hay lại không có ở Mê Hồn sâm lâm, bởi vậy mà thoát được kiếp nạn. Sau khi phong ấn kí ức Trần Anh, Dạ Ảnh chỉ nói cho hắn rằng hắn là Yêu tộc, phụ mẫu hắn đã chết, còn Dạ Ảnh là thúc thúc của hắn. Trong sáu năm này, không phải Dạ Ảnh chưa từng nghĩ đến chuyện dạy Trần Anh tu luyện. Bất quá Dạ Ảnh thân là yêu linh, Hồ Mị lại là nữ giới, cả hai đều không phù hợp, bởi vậy cũng đành lực bất tòng tâm, cuối cùng phải nghĩ đến hạ sách để Trần Anh bái Cuồng Sát làm sư phụ.

Đợi đến khi bóng dáng Trần Anh đã biến mất sau màn sương, Dạ Ảnh mới cảm thán nói:

- Việc thành hay bại xem ra chỉ có thể trông chờ vào số mệnh.

**Chú thích: Hồ tộc nếu sinh nữ thì mang họ Hồ chứ không theo họ cha.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.