64 Chương 64 Vạn Vũ Đế Vương
Tại vòng Trí, các tu sĩ sẽ phải bước vào một ảo cảnh mang tên Thách Trí Cảnh. Trong đó, bọn hắn sẽ phải trả lời những thử thách mà Thách Trí Cảnh đặt ra. Ai trả vượt qua được 25 thử thách sẽ được tính là qua ải.
Bây giờ, toàn bộ thí sinh đã bước vào thử thách đầu tiên, và Trần An Vĩ của chúng ta cũng không ngoại lệ. Hắn cũng đang trả lời một câu hỏi, nhưng nó lạ lắm. Câu hỏi hắn phải trả lời đó là…
“Bóp càng mạnh, bắn càng xa.
Một dòng thánh thủy tuôn ra nuôi đời!
Là cái gì?”
Trần An Vĩ nhẩm đi nhẩm lại câu đố trong đầu. Với cái đầu của thông minh của hắn, ngay khi đọc câu đầu tiên hắn đã nghĩ ngay tới cái thứ kia của chúng nữ. Cho tới khi đọc câu tiếp theo hắn lại càng khẳng định suy nghĩ của mình.
Bất quá, hắn chợt để ý tới hai chữ “nuôi đời”, chữ “đời” là chỉ cái gì? Phải biết rằng, thứ hắn nghĩ tới ban đầu cũng không quá đen tối, chính là thứ mà những đứa trẻ sơ sinh phải uống nếu muốn phát triển. Đó là sữa mẹ.
Ờm… bởi vì sữa mẹ phải bóp mới chảy ra mà, phải không? Cũng đâu quá đen tối đâu. Hơn nữa, sữa mẹ góp phần rất lớn trong giai đoạn đầu của trẻ sơ sinh, thế chẳng phải “nuôi đời” thì là gì?
Nhưng, dường như có thứ gì đó ngăn không cho hắn trả lời là “Sữa mẹ”, thế nên lúc này Trần An Vĩ mới phải ngồi nghĩ tới một thứ khác đây.
“Hừm, có thể là thứ gì khác đây?” Dựa vào ký ức của hai kiếp của hắn, thứ có thể phù hợp với câu đố này cũng không có nhiều.
Trong lúc Trần An Vĩ đang ngồi suy nghĩ đáp án cho câu hỏi của mình, thì ở trên khán đài lúc này, đám người đang có biểu cảm cực kì đặc sắc. Hiển nhiên, bọn hắn cũng để ý tới câu hỏi của Trần An Vĩ.
Lục Thanh Vân và Lục Thanh Huyền do đã biết trước đáp án nên không có cảm giác gì nhiều, chỉ là đang cười trộm nhìn lấy tên nam nhân nhà mình. Trong lòng tự hỏi không biết hắn sẽ trả lời là cái gì.
Mặc dù nói các nàng không có biểu cảm gì nhiều, nhưng lần đầu khi phụ thân đưa ra câu đố này, các nàng cũng phải ngượng ngùng mất một đoạn thời gian. Ai đời lại đặt một câu hỏi tục tằng như vậy chứ?
Đó cũng chính là biểu cảm của những nữ nhân có mặt trên khán đài lúc này. Kể cả cường giả có tu vi cao thứ hai hiện trường, Tuyết An cũng phải đỏ mặt.
“Phi! Ai đặt ra câu hỏi thế này chứ, muốn để nữ nhân chúng ta ngượng chết sao?” Một vị nữ tu sĩ ngượng ngùng lên tiếng.
Tiếng nói của nàng đương nhiên cũng là tiếng lòng của tất cả nữ nhân kia. Không chỉ có vậy, đám nam nhân cũng phải ho khan khi lần đầu nhìn thấy câu hỏi có phần… lúng túng kia.
“Khụ, Lục huynh đặt câu hỏi này có phải hơi… gây khó xử cho nữ nhân không?” Lương Thăng Lộc ánh mắt cổ quái nhìn Lục gia chủ đang ngồi bên cạnh. Lỡ chẳng may người gặp câu hỏi này là nữ nhân thì tình cảnh sẽ ngượng ngùng không cần kể a…
Lương Thăng Lộc vừa hỏi xong thì Lương Gia Bảo đứng sau lưng cũng không nhịn được mà đỏ mặt, nhưng cũng may là hiện tại không ai chú ý tới hắn. Nếu không chắc chắn sẽ tự hỏi “Người ta đang nói tới nữ nhân, ngươi là nam nhân thì đỏ mặt cái gì?”
Lục Bảo Hành đương nhiên biết suy nghĩ của đám người, ông chỉ nhàn nhã cười một cái rồi nói “Đáp án chắc chắn sẽ không như mọi người nghĩ đâu!”
Câu nói của ông làm Lương Thăng Lộc và hai vị gia chủ còn lại vô thức cảm thấy tò mò.
Không để khán đài đợi lâu, Trần An Vĩ cuối cùng cũng đã nghĩ ra đáp án khiến hắn chắc chắn hơn. Đó chính là…
“Cái ống nước!” Câu trả lời vừa ra khỏi miệng đã khiến cho khán đài ngã ngửa, cái quỷ gì? Giải thích, mau giải thích a!
Trong vô thức, đám người lại nhìn lấy thân ảnh nam tử trung niên đang ngồi bình thản kia. “Lục gia chủ mau cho chúng ta biết đáp án đi a!”
“Các vị không phải đợi thêm một chút sẽ biết sao?” Lục Bảo Hành vẫn nhàn nhã cười cười, bất chấp sự tò mò của đám người, khiến bọn hắn càng thêm ngứa ngáy. Bọn ta biết sẽ có đáp án nhưng mà bọn ta muốn biết ngay bây giờ a…
Thách Trí Cảnh sau khi nhận được câu trả lời của Trần An Vĩ thì liền sáng lên, câu hỏi lập tức biến mất, thay vào đó là dòng chữ “Chúc mừng đáp đúng!” khiến hắn thở phào.
Xem ra là hắn nghĩ đúng. Theo ký ức của kiếp trước, ống nước là dụng cụ không thể thiếu khi muốn đưa nước đến nơi xa, mà nếu không có vòi nước chuyên dùng, người ta sẽ thường bóp lấy đầu ống nước nhằm bắn nước đi xa hơn.
Có nước, cây cối sinh sôi phát triển, động vật cũng phát triển theo. Có động vật, lại có thực vật, nhân loại mới có thể phát triển. Đó mới chính là ý nghĩa của hai từ “nuôi đời”.
Lục gia chủ ở trên khán đài cũng vừa giải thích xong điều tương tự với đám người, khiến bọn hắn ồ lên. Nhật Nguyệt Đại Lục không hổ là đại lục vẫn còn phàm nhân, nên mới còn thứ như ống nước này tồn tại.
Còn tu sĩ không cần ăn uống thì cần gì những thứ đó? Chẳng trách, bọn hắn lại không thể nghĩ ra được thứ gì khác ngoại trừ thứ kia của nữ nhân.
Trở lại với những thí sinh, qua thử thách đầu tiên, bọn hắn cũng đã có cái nhìn sơ bộ về những thử thách tiếp theo.
Những tu sĩ có chức nghiệp thì sẽ có những câu hỏi và thử thách liên quan tới chức nghiệp của bọn hắn. Phần thưởng cũng chính là thứ bọn hắn đã tạo ra trong quá trình thực hiện thử thách. Đây cũng coi như là kinh nghiệm quý báu cho bọn hắn.
Còn những người khác thì dựa vào thiên phú mà sẽ gặp những thử thách khác nhau, phần thưởng sẽ tùy theo mức độ hoàn thành mà phân phối.
Dù cho là ai, những thử thách được đưa ra nhìn chung đều sẽ khiến bọn hắn phải suy nghĩ một phen.
Theo thời gian trôi đi, số lượng người bị loại cũng càng ngày càng nhiều, có người dừng lại ở thử thách số 13, có người còn tiếc nuối vì không thể vượt qua thử thách thứ 25.
Bùm!
Bất chợt một tiếng nổ phát ra khiến đám người buộc phải chú ý tới. Động tĩnh phát ra từ một căn phòng có số hiệu 13423. Chỉ thấy bên trong khói bụi mịt mù, xung quanh là lít nha lít nhít những Linh Thảo có công dụng đề thăng tốc độ hấp thu nguyên khí.
Chỉ cần có kiến thức một chút, không khó để phát hiện đây là phòng thi của một vị Luyện Đan Sư. Chỉ là lúc này, khói bụi đen kịch đang bao trùm toàn bộ căn phòng, khiến cho thần thức của bọn hắn khó thể nhìn rõ tình cảnh bên trong.
“Haizz, thật đáng tiếc, nổ lò mất rồi!” Đám người chỉ có thể lắc đầu thở dài, bởi vì bọn hắn nhìn thấy con số thử thách trên màn ảnh cũng vừa vặn là 25. Cho thấy đây là thử thách cuối cùng quyết định vị Luyện Đan Sư này có được bước vào vòng kế tiếp hay không.
Người có thể trở thành Luyện Đan Sư hay các chức nghiệp khác đều là những thiên tài vạn người có một. Do đó ai cũng muốn chú trọng bồi dưỡng bọn hắn cả. Bây giờ lại nhìn thấy có một vị thiên tài Luyện Đan Sư vậy mà thất bại tại thử thách 25, không ít người tỏ ra tiếc nuối.
Nhưng trái ngược với suy nghĩ của đám người, chỉ thấy sau khi vụ nổ xảy ra, thiên địa nguyên khí vậy mà như có thứ gì triệu hoán, lập tức ùa về phía căn phòng kia như một cơn lốc.
Hấp lực mạnh tới nỗi khiến Lương Thăng Lộc là cường giả mạnh nhất nơi này cũng phải kinh ngạc. Nơi đó xảy ra chuyện gì mà lại có hấp lực mạnh ngang với một cường giả Ngũ Tinh Nguyên Tông cảnh như ông trong trạng thái tu luyện?
Chỉ thấy sau khi thiên địa nguyên khí ùa về, khói đen nhanh chóng tản đi, để lộ ra một cái lô đỉnh đã vỡ nát. Nhưng đó không phải điều khiến bọn hắn chú ý, mà thứ hấp dẫn sự chú ý của bọn hắn chính là viên Đan Dược đang lơ lửng trên chiếc lô đỉnh đã vỡ nát kia.
“Kia chẳng phải là… là Thiên cấp Thượng phẩm – Thăng Nguyên Đan sao?” Một vị tu sĩ nhìn thấy viên Đan Dược lục sắc kia thì lập tức hô lên.
Thăng Nguyên Đan là đan dược chuyên dùng để đề thăng tốc độ thu nạp thiên địa nguyên khí lên gấp 3 lần trong vòng 3 canh giờ. Nó là Đan Dược không thể thiếu nếu muốn bế quan đột phá.
“Không phải, nó không còn là Thiên cấp Thượng phẩm nữa. Mà khí tức của nó bây giờ đã đạt tới Linh cấp Hạ phẩm rồi!” Một giọng nói già nua vang lên khiến đám người hoàn hồn từ trong kinh ngạc.
Đám người sau khi nghe được giọng nói kia, thì đều đồng loạt đứng dậy cúi người hành lễ, ngay cả Lương Thăng Lộc cũng không ngoại lệ. Ngay sau đó một lão nhân tóc bạc trắng, thân khoác hoàng kim áo bào bước ra từ trong không gian.
“Gặp qua Đại Tông Sư!” Đám người lập tức hô lên, đây là vị Luyện Đan Sư đạt đến cấp bậc Đại Tông Sư của Lương gia, cũng chính là người đã luyện ra hàng loạt các loại Đan Dược cung cấp cho toàn bộ Nhật Nguyệt Đại Lục trong suốt hàng trăm năm qua.
Danh vọng của ông có thể nói còn cao hơn cả Lương Thăng Lộc. Ông chính là Lương gia lão tổ - Lương Tiến.
“Phụ thân!”
“Gia gia!”
Lương Thăng Lộc và Lương Gia Bảo khi nhìn thấy thân ảnh lão nhân hiền từ quen thuộc kia liền vui mừng tiến tới đỡ lấy thân thể già nua của ông.
Lương Tiến chính là phụ thân của Lương Thăng Lộc, là Lương gia chủ đời trước, cũng chính là gia gia của Lương Gia Bảo. Chỉ là ngày thường muốn gặp ông khó hơn lên trời.
Bởi vì bình thường ngoài phải luyện đan cho gia tộc, ông còn luyện đan vì sở thích của bản thân. Nên chỉ khi nào có việc thật sự quan trọng, còn không thì tuyệt đối không được quấy rầy khi ông đang luyện đan.
Đối với điều này, Lương gia trên dưới đều biết ý mà làm theo. Là tu sĩ ai cũng biết những chức nghiệp như Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, Chiến Trận Sư các loại đều phải có sự tập trung cao độ trong lúc làm việc, chỉ cần mất tập trung dù chỉ một chút, toàn bộ công sức của bọn hắn sẽ hoàn toàn bị phá bỏ.
Cũng chính vì vậy mà khi nhìn thấy Lương gia lão tổ vậy mà tới đây quan sát Bách Long Hội Tụ, ai nấy đều vô cùng vui mừng.
Chợt có người để ý tới lời của ông nói, nhất thời hít một hơi lạnh “Đại Tông Sư vừa nói viên Thăng Nguyên Đan kia vậy mà đạt tới Linh cấp Hạ phẩm sao?”
Tiếng nói của người kia làm toàn trường bừng tỉnh, nhất thời vô số ánh mắt nhìn chằm chằm viên Thăng Nguyên Đan kia, cẩn thận đánh giá một chút, rồi tất cả đều được một phen kinh hãi.
Thăng Nguyên Đan vốn chỉ có đẳng cấp là Thiên cấp Thượng phẩm mà thôi, cho dù có được nguyên liệu tốt nhất cũng chỉ có thể nâng lên Thiên cấp Cực phẩm, vậy mà vị thiên tài này lại có thể trực tiếp nâng nó lên thành Linh cấp Hạ phẩm. Đủ thấy thiên phú của người này thực sự rất cao.
“Có ai biết vị Luyện Đan Sư thiên tài đang ở trong căn phòng kia là ai không? Ta muốn kết thân sớm!” Một tu sĩ có tu vi Lục Tinh Nguyên Hoàng không nhịn được lên tiếng.
“Xì! Khôn như ngươi quê ta đầy, bất quá ta cũng đang tính làm vậy!” Một người khác bất mãn nói, nhưng trong mắt không che giấu nổi sự tò mò hệt như tu sĩ vừa nãy.
Trong lúc mấy người đang bàn tán sôi nổi về vị Luyện Đan Sư kia, thì bọn hắn đã vô tình bỏ qua khoảnh khắc lịch sử của một vị thiếu niên từng mang danh phế vật.
Tại căn phòng của Trần An Vĩ lúc này, mọi thứ vẫn diễn ra rất bình thường, hoàn toàn không có gì đáng chú ý cả. Khiến người ta cảm tưởng như hắn đã thất bại từ lâu.
Nhưng không, nếu để ý kĩ con số trên màn ảnh, ngươi sẽ giật mình. Bởi vì lúc này đây, nó đang tăng lên với tốc độ chóng mặt. Mãi cho tới khi chạm tới ngưỡng số 99, nó mới dừng lại.
Dừng lại không phải bởi vì hắn thất bại, mà là bởi vì hắn đang phải suy nghĩ xem thử thách số 100 này nên giải như thế nào.
“Phù, cuối cùng cũng được nghỉ một chút!” Liên tục vận động não bộ, kể cả một người giàu Hồn Lực như hắn cũng có chút mệt.
Trần An Vĩ đã phải kích hoạt Minh Văn liên tục suốt từ lúc bước vào Thách Trí Cảnh tới giờ, hiện tại hắn đã phải giải trừ và điều hòa lại khí tức. Dù sao vòng Trí cũng không có quy định thời gian, hắn muốn ở bao lâu cũng được.
Hơn nữa hắn đã đủ điều kiện qua vòng tiếp theo, còn vượt liên tục 99 cái thử thách, nhận được một số lượng lớn các loại vật phẩm. Nó nhiều tới nỗi mà kể cả hắn cũng phải thốt lên một câu “Vạn Bảo Hội đúng là giàu chảy mỡ!”
Nếu có thể so sánh thì Trần An Vĩ như một tên nhà giàu mới nổi, còn Vạn Bảo Hội thì chẳng khác nào một gã đại phú hào tồn tại hàng nghìn năm. Tài sản bọn hắn xuất ra trong lần Bách Long Hội Tụ này là cực kì nhiều.
Không tiếp tục suy nghĩ, Trần An Vĩ sau một thoáng ngồi điều tức, cảm thấy tinh thần không còn bị áp lực quá nhiều, liền kích hoạt Minh Văn, bắt đầu chăm chú thực hiện thử thách thứ 100.
Lại quay trở lại khán đài, trong lúc đám người vẫn còn xôn xao vị Luyện Đan Sư trẻ tuổi có thể nâng đẳng cấp Đan Dược lên hai tiểu cảnh giới kia, thì ở phía bên này, Lục Thanh Huyền chợt phát hiện điều gì.
Nàng trợn trừng mắt khó tin nhìn chằm chằm về một phía, bàn tay nhỏ che lấy cái miệng nhỏ đang há to kinh ngạc của nàng.
Lục Thanh Vân ở bên cạnh nhìn thấy muội muội của mình bỗng nhiên lại kinh ngạc như vậy thì liền hỏi “Huyền Nhi, có chuyện gì vậy?”
“Tỷ… tỷ nhìn màn ảnh chiếu căn phòng của hắn đi, có… có phải muội nhìn lầm không?” Lục Thanh Huyền không trả lời tỷ tỷ mình, mà lại chỉ tay về phía màn ảnh nhỏ nơi đang chiếu một tên nam nhân đang chăm chú thực hiện thử thách.
Lục Thanh Vân không hiểu chuyện gì nhưng cũng nhìn về nơi có hắn. Rồi nàng cũng được một phen kinh ngạc tột độ, nàng đưa bàn tay trắng nõn không tì vết của mình dụi mắt, rồi lại nhìn, rồi lại dụi mắt.
Cuối cùng, nàng thực sự xác định “Hắn… hắn vậy mà đã vượt qua 99 thử thách rồi sao?”
Câu nói của nàng tuy không lớn, nhưng ở đây ai cũng là cường giả, thần thức không phải chuyện đùa. Lục Bảo Hành lại càng là để ý hai nữ nhi bảo bối của mình từ nãy giờ.
Nhìn thấy hai nàng liên tục kinh ngạc nhìn về một phía, ông cũng đang rất tò mò. “Vân Nhi, Huyền Nhi, hai con có chuyện gì sao?”
“Cha, cha mau nhìn màn ảnh của chàng đi!” Lục Thanh Vân nghe hỏi liền gấp gáp trả lời, nàng hiện tại đang rất kinh ngạc, nhưng nhiều hơn là vui vẻ. Hắn đạt được thành tích như vậy, nàng đương nhiên rất vui mừng.
Ngay lập tức, không chỉ Lục Bảo Hành mà tất cả các cường giả có mặt trên khán đài, từ Lương Thăng Lộc, tới Nhị Cung chủ Tuyết Vực Cung – Tuyết An cũng tò mò mà nhìn sang.
“Chuyện này…” Đám người liền bị thu hút bởi con số chói lóa trên một góc màn ảnh kia. “99 thử thách hoàn thành?”
“Liệu có phải Lưu Ảnh Trận bị sai không? Mới qua bao nhiêu thời gian?” Một cường giả lên tiếng nói, hắn mới không tin một tiểu tử như tên này lại có thể hoàn thành nhanh như vậy.
Lục Thanh Vân và Lục Thanh Huyền nghe vậy lập tức tức giận, ánh mắt tràn ngập lửa giận nhìn hắn khiến vị cường giả vừa rồi vô thức run lên một cái.
Nhận thấy biểu hiện của hai nữ nhi nhà mình, Lục Bảo Hành phất nhẹ tay một cái ra hiệu hai nữ bình tĩnh lại. Ông từ tốn nói “Lưu Ảnh Trận còn có chức năng phát lại, nếu các vị không tin, chúng ta có thể xem lại!”
“Được, được, mau phát lại đi!” Đám người đồng loạt nói, hậu bối bọn hắn cũng tham gia, nhưng đạt được thành tích kinh khủng như tên này thì không có ai. Bất quá lòng tự tôn của cường giả không cho phép bọn hắn thừa nhận hậu bối nhà mình thua người ta.
Lục Bảo Hành gật nhẹ đầu, rồi động lấy ý niệm. Ngay sau đó Lưu Ảnh Trận đã phóng lớn màn ảnh nơi căn phòng của Trần An Vĩ. Tiếp theo nó liền phát lại toàn bộ quá trình Trần An Vĩ vượt qua từng thử thách trong thời gian ngắn như thế nào.
Càng xem đến hết đoạn phát lại, chúng cường giả thực sự ngây người, bọn hắn không biết phải diễn tả tâm trạng của mình như thế nào nữa. Trong số những thử thách mà tên tiểu tử này gặp, có những thứ bọn hắn thậm chí không kịp nghĩ câu trả lời đã thấy tên này giải xong rồi.
Cuối cùng, khi đoạn phát lại được chiếu hết, bọn hắn chỉ đành cảm thán một câu “Thực sự… là vượt qua 99 thử thách rồi!”
---------------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花