402 Chương 402 Vạn Vũ Đế Vương
Tu luyện Ngạo Thiên Thương Pháp: Đệ Nhất Thức – Ngạo Long Hống dù không quá dễ dàng như cũng không tốn quá nhiều thời gian, nhất là khi Trần An Vĩ đã tiến vào Gia Tốc Cung bên trong Bát Diện Thạch, bên ngoài còn kích hoạt khả năng của Quỹ Tích Văn, đem thời gian gia tốc lên tận 35 lần.
Trần An Vĩ lại dùng nửa năm thời gian luyện tiếp Bách Khí Toàn Thân Thuật, đem con số 36 quyền nâng lên thành 50 quyền, biến môn Nguyên Thể Thuật này trở thành một trong những thủ đoạn mạnh mẽ của hắn.
Dành cho những ai không nhớ, Nguyên Thể Thuật là cách gọi của những chiêu thức sử dụng cả Nguyên Lực và Thể Lực, nó không đòi hỏi phải sở hữu cả hai loại lực lượng nhưng nếu muốn phát huy toàn bộ sức mạnh của nó thì bắt buộc phải sử dụng cả hai.
Tương tự với đó cũng có Nguyên Hồn Thuật, Hồn Thể Thuật, dù phân chia như vậy nhưng cả ba chiêu thức kết hợp kể trên thường rất hiếm và rất dễ bị nhầm lẫn.
Cùng với đó, Trần An Vĩ cũng tu luyện tiếp Ngự Kiếm Quyết, nhưng không chỉ kiếm, hắn còn điều động cả thương, kích, đao. Do đó, để cho dễ nhớ, từ giờ sẽ gọi môn Nguyên Thuật này là Ngự Binh Quyết.
Tất cả những thủ đoạn kể trên đều không tốn quá nhiều thời gian, thứ tốn thời gian là Cửu Tinh Cấp Công Pháp – Hoang Cổ Trảm Thế Pháp.
Vì là Cửu Tinh Cấp Công Pháp, Trần An Vĩ phải tốn khá nhiều thời gian chỉ để nhập môn tu luyện Hoang Cổ Trảm Thế Pháp, trong quá trình này hắn không ít lần bị bạo thể bởi khẩu quyết huyền ảo của nó.
Bất quá vì đã bạo thể quá nhiều lần trong quá trình tu luyện Vô Thượng, Trần An Vĩ không gặp vấn đề nghiêm trọng, ngược lại điều này còn khiến Thể Tu của hắn tăng lên đôi chút.
Mặc dù nói vậy, không thể phủ nhận Cửu Tinh Cấp Công Pháp thực sự quá khó để tu luyện đối với Trần An Vĩ ở thời điểm hiện tại.
Ban đầu hắn nghĩ rằng do tu vi bản thân chưa đủ cao dẫn tới quá trình tu luyện gặp khó khăn nên đã thử sử dụng Vạn Vũ Đế Vương Biến, sử dụng thực lực Nhất Đẳng Tinh Giả Cảnh để tu luyện.
Nhưng càng tu luyện càng phát hiện ra vấn đề nằm ở chỗ kiến giải của bản thân chưa đủ, từ đó luôn gặp khó khăn khi tu luyện Hoang Cổ Trảm Thế Pháp.
Khác với ngộ tính hay thiên phú, kiến giải hay nhận thức luôn có thể trau dồi và tăng lên theo thời gian, từ đó giúp ngươi tu luyện những khẩu quyết phức tạp và công pháp mạnh mẽ hơn.
Thế là Trần An Vĩ quyết định thay đổi cách thức tu luyện, thay vì chỉ chăm chăm vào khẩu quyết huyền ảo của Hoang Cổ Trảm Thế Pháp, hắn lại đặt mình vào vị trí của Hoang Cổ Tinh Thánh khi sáng tạo ra nó.
Khẩu quyết của Hoang Cổ Trảm Thế Pháp run lên, nó sinh ra cộng hưởng mà dẫn dắt Trần An Vĩ tu luyện.
Trần An Vĩ hai mắt vô thức nhắm lại, trên tay huyễn hóa ra một thanh kiếm từ lực lượng, bắt đầu thủ thế mà trảm ra một đường kiếm ảnh.
Oành!
Một tiếng động lớn vang vọng khắp Huyễn Giới Văn, đem vùng không gian do nó tạo ra phá tan một khoảng, thậm chí vùng tinh không bên ngoài cũng bị ảnh hưởng mà nứt vỡ.
Nhìn khoảng không gian đang dần khép lại, Trần An Vĩ hưng phấn hét ầm lên “Vậy mà thật sự thành công!”
Tuy chỉ mới thi triển được một phần trăm uy lực của Hoang Cổ Trảm Thế Pháp: Đệ Nhất Thức – Hủy Sinh nhưng hắn lại có thể tác động vào không gian cứng cáp của tinh không, việc mà chỉ có cường giả Tinh Tông Cảnh trở lên mới có thể làm được.
Quả không hổ là Cửu Tinh Cấp Công Pháp, mạnh mẽ không thể xem thường!
Trần An Vĩ hài lòng rời khỏi trạng thái tu luyện, khẽ vươn vai một cái.
Thời gian tu luyện luôn trôi rất nhanh, thoáng chốc mà hắn đã tu luyện được hơn 5 năm trong Gia Tốc Cung, tương đương với hơn 1 năm thời gian thực.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc Vạn Vũ Đế Vương Biến lại có thể giúp hắn tu luyện thêm một Bí Thuật mạnh mẽ.
Nhưng đó chưa phải vấn đề Trần An Vĩ quan tâm, bởi vì Bí Thuật luôn là thứ hiếm có, không phải đi đâu cũng gặp nên dù Vạn Vũ Đế Vương Biến đã hết thời gian chờ thì cũng chưa chắc trong thời gian tới, hắn sẽ sở hữu thêm một loại Bí Thuật.
“Hệ Thống, kiểm tra thông tin!” Trần An Vĩ hưng phấn ra lệnh.
“Tinh! Mở ra thông tin ký chủ!” Thanh âm máy móc vô cảm của Hệ Thống ngay lập tức vang lên, một màn hình xanh nhạt hiện lên trước mặt hắn.
“Thông tin ký chủ: Trần An Vĩ
Thể chất: Phàm Thể.
Huyết Mạch: Hỗn Thế Nguyên Long
Tu vi: Nhất Tinh Nguyên Đế Cảnh, Hồn Thánh Cảnh Sơ Kỳ, Bát Chuyển Sơ Kỳ, Ngũ Tinh Nguyên Hoàng Cảnh Khí Văn Sư.
Công Pháp: Vô Thượng – Thiên Địa Quy Nhất Kinh, Cửu Tinh Cấp Công Pháp – Hoang Cổ Trảm Thế Pháp, Ngũ Tinh Cấp Công Pháp – Cách Không Hủy Thi Pháp, Ngũ Tinh Cấp Công Pháp – Ẩn Không Sát Nhân Thuật.
Nguyên Thuật: Ngạo Thiên Thương Pháp, Ngự Binh Quyết, Bách Khí Toàn Thân Thuật, Phong Tỏa Không Gian, Đầm Lầy Không Gian, Nhất Kích Giáng Vạn Long, Đồ Long Kỹ.
Thể Thuật: Thánh Quyền.
Hồn Thuật: Đế Hồn Kinh.
Bí Thuật: Vạn Vũ Đế Vương Biến (gồm Sát Chiến Thống Vạn Quân, Tử Thần Biến, Đặng Long Hóa Ma, Thăng Long, Bạo Huyết Cuồng Long)
Khí Văn: Tam Tự Cấp – Hộ Văn, Tam Tự Cấp – Vệ Hồn Văn, Ngũ Tự Cấp – Thập Thú Văn.
Thần Thông: Tuyệt Thế Thần Thông – Vạn Lực Tinh Thông.
Binh Nhân Tộc: Ngạo Thiên Thương.
Nguyệt Ảnh Tệ: 100 vạn.”
Trần An Vĩ vuốt cằm, cũng không mấy thắc mắc vì sao Hệ Thống không liệt kê các thủ đoạn khác của hắn, hắn biết hiện tại khi chiến đấu ở tinh không, các loại thủ đoạn kia đã không thể gây ra tác động quá lớn.
Ngược lại thứ khiến hắn phấn khích hơn chính là loại Nguyên Thuật do bản thân sáng tạo – Nhất Kích Giáng Vạn Long lại được Hệ Thống đánh giá cao.
“Nhất Kích Giáng Vạn Long được công tử thi triển khi đang sử dụng Bí Thuật – Sát Chiến Thống Vạn Quân, vốn là một Bí Thuật không có đẳng cấp cụ thể, do đó Hệ Thống đánh giá Nhất Kích Giáng Vạn Long cũng thuộc loại này!”
Ảnh Nhi mỉm cười lên tiếng “Điều này có nghĩa là Nhất Kích Giáng Vạn Long sẽ mạnh mẽ lên theo tu vi của công tử!”
Trần An Vĩ hai mắt lóe sáng, ý của Ảnh Nhi có nghĩa là Nhất Kích Giáng Vạn Long của hắn lúc này không khác gì một kiện Bản Mệnh Pháp Bảo, dù so sánh như vậy có phần không hợp lý nhưng nếu xét ở phạm vi nhỏ thì chúng khá giống nhau.
Mà Bản Mệnh Pháp Bảo có khả năng tăng trưởng sức mạnh theo chủ nhân, trong khi các kiện Pháp Bảo bình thường nếu không được nâng cấp thì chỉ có thể phát huy sức mạnh tương đương đẳng cấp của chúng mà thôi.
Nhất Kích Giáng Vạn Long trong trường hợp này cũng giống như vậy.
Để dễ hiểu hơn thì cứ thử nghĩ một Nguyên Thánh Cảnh thi triển Thánh Cấp Nguyên Thuật đối chiến với kẻ thù sẽ hiệu quả hơn việc hắn thi triển Quân Cấp Nguyên Thuật, vì khi đó hắn sẽ bị chính loại Nguyên Thuật của mình giới hạn sức mạnh.
Nếu sở hữu các loại Nguyên Thuật như Nhất Kích Giáng Vạn Long của Trần An Vĩ, ngươi không cần lo lắng vấn đề này.
Đó cũng là lý do Hệ Thống đánh giá cao Nhất Kích Giáng Vạn Long.
Sau khi kiểm tra thông tin bản thân, dù cảm thấy thủ đoạn hiện tại của mình còn khá ít nhưng Trần An Vĩ cho rằng bản thân nên tập trung tu luyện những thứ đang có hơn là tìm thêm thủ đoạn mới.
Ví như Bách Khí Toàn Thân Thuật cần thời gian để phát triển, dù đạt được nó từ rất lâu về trước nhưng hiện tại hắn vẫn chưa tu luyện tới đại thành.
Hệ Thống vẫn liệt kê nó trong thông tin của hắn chứng tỏ tiềm lực của loại Nguyên Thể Thuật này là rất cao, ít nhất trong thời gian tới hắn vẫn có thể sử dụng nó khi chiến đấu.
Hài lòng với những thứ mình đạt được, Trần An Vĩ lúc này mới chú ý tới quả trứng rồng bên cạnh mình.
“Hả?” Không chú ý thì thôi, vừa chú ý đã khiến Trần An Vĩ giật mình, vội vàng xem xét tình hình của nó.
Chỉ thấy quả trứng rồng chứa tiểu loli bên trong lúc này không chỉ sở hữu hai màu trắng đen như lần trước hắn kiểm tra, ngược lại lúc này nó được một lớp lực lượng huyền ảo bao phủ đem khí tức của quả trứng thu liễm khiến Trần An Vĩ cảm tưởng như quả trứng không còn ở nơi này.
“Tiểu thiên thần, chuyện gì xảy ra?” Trần An Vĩ lo lắng hướng Ảnh Nhi hỏi.
“Nàng chỉ xảy ra biến dị thôi, công tử quá lo rồi!” Ảnh Nhi liếc xéo mắt, cứ động tới chúng nữ là tên này dễ mất bình tĩnh lắm nha.
“Biến dị?” Trần An Vĩ lúc này mới thở ra một hơi, bắt đầu nghiên cứu tình huống xung quanh.
Phát hiện quả trứng đang liên tục thu nạp nhật nguyệt tinh khí trong không gian, ngay cả Khí Văn Chi Lực mà hắn dùng để tạo ra Huyễn Giới Văn và Quỹ Tích Văn cũng bị nó hấp thụ.
Chẳng trách hắn cứ phải luôn bổ sung cho chúng nó, hóa ra là quả trứng đã hấp thụ một phần.
Bất quá cũng vì vậy mà lúc này trên quả trứng của tiểu loli cũng xuất hiện Khí Văn Chi Lực, dù chỉ một chút nhưng Trần An Vĩ tin tưởng theo thời gian, lực lượng này của nàng sẽ càng trở nên mạnh mẽ.
Rắc!
Đúng lúc này, một tiếng nứt vỡ nhỏ truyền tới khiến Trần An Vĩ hai mắt lóe lên vẻ mừng rỡ, mong chờ tiểu loli hoàn thành nâng cấp huyết mạch.
Nhưng không, để hắn thất vọng chính là sau tiếng nứt vỡ đó, quả trứng hoàn toàn không xảy ra chút động tĩnh nào, nó vẫn luôn thu nạp nhật nguyệt tinh khí với một tốc độ khủng bố.
“Hmm…” Trần An Vĩ vuốt cằm, cũng đã tới lúc nên thu lại Khí Văn Chi Lực rồi, để lâu sợ rằng sẽ có thêm kẻ dòm ngó.
Lần trước may mắn gặp Lộc Gia hiểu lễ nghĩa, lại là người quen nên không quá khó khăn để bọn hắn rời đi, chẳng may lần này gặp kẻ khác hành sự không theo đạo lý hoặc thậm chí gặp kẻ thù thì không tốt chút nào.
Tuy hắn không sợ phiền phức nhưng với tình trạng hiện tại, nếu xảy ra chiến đấu sẽ ảnh hưởng xấu tới tiểu loli, cho nên có thể giảm thiểu rắc rối tới mức nào thì hay mức đó.
Thu lại Khí Văn Chi Lực cũng không có nghĩa là lấy đi cơ hội biến dị của tiểu loli, ngược lại hắn sẽ trực tiếp cung cấp lực lượng cho nàng, không cần phải hấp thụ thông qua các loại Khí Văn làm gì.
Nghĩ vậy, Trần An Vĩ cũng không vội thu hồi hai loại Khí Văn, ngược lại thông qua Dị Năng của Vô Thượng – Tâm Ý Tương Liên bắt đầu câu thông ý niệm.
“Phu quân, có chuyện gì sao?” Ngay lập tức, một giọng nói ôn nhu dịu dàng kèm theo sự mừng rỡ không thể che giấu vang lên bên tai khiến Trần An Vĩ cũng cảm thấy hoài niệm.
Khác với chúng nữ, bảo bối này của hắn không cùng hắn tiến vào tinh không, bởi vì nàng còn sự vụ cần phải giải quyết ở một nơi khác.
Mà nơi đó vốn đã nằm trên tinh không nên chẳng cần phải theo hắn làm gì, ngược lại kể từ lúc đó, đã lâu rồi hai người không gặp nhau.
Lần cuối cùng hắn và nàng gặp nhau là lúc hắn đang trên đường tới Thiên Vũ Giới, trên đường do gặp một số chuyện nên hắn buộc phải dừng lại ở Đan Các, từ đó đoàn tụ cùng bảo bối lâu ngay không gặp.
Mà ngoài người đó ra thì ở Đan Các chẳng có ai là bảo bối của Trần An Vĩ cả!
Đúng vậy, người vừa lên tiếng trả lời không ai khác chính là Phó Các Chủ Đan Các – Á Huyền Ngân.
Dị Năng – Tâm Ý Tương Liên của Vô Thượng ngoài việc cho phép Trần An Vĩ và chúng nữ phát hiện khí tức của nhau từ khoảng cách xa, còn giúp hắn và các nàng liên lạc với nhau như một mạng lưới thông tin vô cùng lớn.
Lúc này, hắn liền trả lời “Nàng giúp ta…”
Á Huyền Ngân nghe qua tình hình của phu quân nhà mình liền lên tiếng “Chàng đợi một chút, thiếp sẽ nhờ Kỳ Hân, nàng đang ở gần khu vực đó!”
“Cảm ơn nàng!” Trần An Vĩ mỉm cười.
“Ơn nghĩa gì chứ, thiếp không phải thê tử của chàng sao?” Á Huyền Ngân nghe vậy lập tức hờn dỗi.
“Phải, phải, nàng là thê tử của ta!” Trần An Vĩ cười cười, trước khi hai người ngắt liên lạc liền nói “Ta nhớ nàng!”
“Thiếp cũng vậy!” Á Huyền Ngân mỉm cười ngọt ngào, đáp lại một câu sau đó mới tiếp tục công việc của mình.
Trần An Vĩ lúc này thu lại Huyễn Giới Văn và Quỹ Tích Văn, vùng không thời gian biệt lập dần biến mất, để lại một động phủ bỏ hoang như vốn có.
Chưa kịp làm gì tiếp theo, hắn đã cảm nhận được khí tức quen thuộc xuất hiện ngoài cửa, trong lòng cảm thán tốc độ của nàng ấy cũng thật nhanh.
Sải bước ra cửa, Trần An Vĩ liền nhìn thấy một nữ nhân toàn thân mặc bạch sắc cung trang rộng thùng thình nhưng vẫn không thể che đi ngọc thể mĩ miều thon thả của nàng.
Mặc dù vậy, hắn chỉ lướt qua một chút rồi dừng lại ở gương mặt tuyệt mĩ của giai nhân, khẽ nhíu mày.
Chẳng phải hắn đã đem đôi mắt của nàng từ chỗ Âu Dương Ngọc Tú trả lại rồi sao? Tại sao nữ nhân này vẫn đeo băng quấn mắt? Chẳng lẽ nàng vẫn không tha thứ cho nàng ấy sao?
Dù cảm nhận được ánh mắt của Trần An Vĩ, Âu Dương Kỳ Hân vẫn chỉ khẽ gật đầu, giọng điệu trong trẻo lên tiếng “Đã lâu không gặp, Huyền Ngân tỷ bảo ta tới giúp công tử!”
“Đã lâu không gặp!” Trần An Vĩ gật đầu, tạm thời không quan tâm tới vấn đề này, dù sao hai người không quá thân, quan tâm nhiều không chừng sẽ gây ra phản cảm cho nàng.
Dứt lời, Trần An Vĩ ra hiệu nàng đi theo hắn, vừa đi hắn cũng không quên kể lại sơ lược tình hình cho nàng.
Âu Dương Kỳ Hân không hổ là tiểu thư của một đại thế lực, khả năng kiểm soát cảm xúc nằm ở một đẳng cấp khác, dù biết quả trứng rồng trước mặt là của Đặng Long Tộc cũng không biểu lộ ra chút gì.
“Đây là Cửu Tinh Cấp Pháp Bảo – Dược Phương Giới Chỉ, là một kiện Không Gian Pháp Bảo, tin tưởng sẽ chịu đựng được uy áp khi Đặng Long nâng cấp huyết mạch!” Âu Dương Kỳ Hân tháo trên tay xuống một cái giới chỉ, giao cho hắn nói “Hiện tại tạm thời giao cho công tử!”
Trần An Vĩ tiếp nhận Dược Phương Giới Chỉ, chỉ mới quét thần thức vô một chút mà kinh ngạc, bày ra bộ mặt vô lại, hỏi “Nàng không sợ ta lấy hết số Linh Thảo và Đan Dược này sao? Phải biết cả Dược Phương Giới Chỉ đều là thứ ta đang rất cần nha!”
“Nếu muốn, công tử đã lấy từ lâu, cần thiết phải hỏi ta sao?”
Nào ngờ Âu Dương Kỳ Hân chẳng chút để ý nói “Với thực lực đó của ngươi, dù chỉ với ta chắc chắn không thể chống lại!”
“Hơn nữa, ta tin cách làm người của công tử!” Nàng lại lên tiếng nói tiếp, chỉ là trong ánh mắt dường như có chút u oán.
“Nàng dường như rất hiểu ta?” Trần An Vĩ vuốt mũi, làm sao hắn có cảm giác mình vừa làm gì đắc tội với nàng nhỉ?
Âu Dương Kỳ Hân thu lại ánh mắt, nhàn nhạt nói “Ta tin mắt của Huyền Ngân tỷ tỷ sẽ không mù!”
Nam nhân này sẽ không biết rằng ở Đan Các, Á Huyền Ngân lần nào tán gẫu cùng nàng và hai vị Phó Các Chủ khác cũng đều đem hắn ra làm chủ đề, các nàng dù không quá để ý tới hắn nhưng cũng bị hành động của tỷ ấy làm cho biết gần như tất cả về hắn rồi.
“Ách…” Trần An Vĩ khóe môi giật giật, trong lòng càng thêm chắc chắn mình đã vô tình đắc tội với nàng rồi.
Bất quá nhìn thấy nàng không có ý tiếp tục trò chuyện, hắn cũng không tiếp tục hỏi, ngược lại thu lấy quả trứng của tiểu loli vào bên trong.
Sau khi an bài cho nàng ở một nơi cách dược điền bên trong Dược Phương Giới Chỉ một khoảng cách an toàn, Trần An Vĩ lúc này mới lên tiếng “Nàng có nhiệm vụ ở đây sao?”
Âu Dương Kỳ Hân nhàn nhạt trả lời “Sư phụ muốn ta đi tìm một loại Linh Thảo đặc biệt có khả năng sẽ xuất hiện ở nơi này!”
“Không có ai đi cùng sao?” Trần An Vĩ lại quan tâm hỏi.
“Người muốn ta cùng lúc gia tăng thực lực nên không có các tiền bối của Đan Các đi cùng!” Âu Dương Kỳ Hân nhẹ lắc đầu.
“Vậy loại Linh Thảo đó là gì, ta vừa hay cũng có việc trong khu vực này, nếu có thông tin ta sẽ lưu ý giúp nàng!” Trần An Vĩ ngỏ ý muốn giúp, dù sao nàng đã giúp đỡ hắn.
Nhưng khi vừa dứt lời, hắn lại nhìn thấy sắc mặt Âu Dương Kỳ Hân không được tốt lắm.
“Có chuyện gì sao?” Trần An Vĩ lo lắng hỏi.
“Sư phụ không cho ta biết bất cứ thông tin nào, chỉ dặn ta khi nào thời điểm đến tự khắc sẽ tìm thấy nó!” Âu Dương Kỳ Hân sau một thoáng suy nghĩ, cảm thấy nói cho hắn biết cũng không vấn đề gì, liền có chút chán nản nói.
Trần An Vĩ nghe xong cũng cạn lời, sư phụ nàng đây là đánh đố a…
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, thoáng chốc đã tới cửa động phủ, vừa định lên tiếng từ biệt thì hàng loạt cỗ khí tức mạnh mẽ đã ập tới khiến sắc mặt cả hai lập tức trở nên nghiêm túc.
-------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言