343 Chương 343 Vạn Vũ Đế Vương
“Đây chính là Huyết Mạch Hỗn Thế Nguyên Long, là một trong hai vật phẩm quan trọng nhất để công tử có thể sở hữu huyết mạch này!” Ảnh Nhi hai mắt rực sáng nhìn chiếc bình lưu ly trước mặt, nãi thanh nãi khí nói.
Trần An Vĩ hơi khó hiểu, bất quá cũng không mấy quan tâm, vì chỉ nhìn qua khí thế của nó, hắn liền biết huyết mạch này bất phàm.
Hơn nữa, bản thân hắn đang sở hữu Hỗn Thế Nguyên Long Tâm, dù chỉ là một khỏa trái tim nhưng đã có công dụng cường đại mỗi khi hắn có cơ hội thi triển, vậy nên chẳng có lý do gì mà huyết mạch của loại Chân Long biến dị này lại tầm thường cả.
“Công tử đã sở hữu Hỗn Thế Nguyên Long Tâm nên luyện hóa huyết mạch này không quá khó, nhưng nếu một người bình thường luyện hóa nó chắc chắn sẽ bạo thể mà chết!” Ảnh Nhi lại lên tiếng.
“Vì sao?” Trần An Vĩ thắc mắc hỏi.
Ảnh Nhi chưa vội trả lời mà chỉ vào chiếc bình lưu ly “Công tử nhìn kĩ chiếc bình mà xem!”
Theo lời Ảnh Nhi, Trần An Vĩ cũng hứng thú quan sát kĩ chiếc bình ngọc.
Đây là chiếc bình đặc biệt được Hệ Thống tạo ra nhằm phong ấn lực lượng cuồng bạo của các loại Huyết Mạch, tuy không biết nó làm từ chất liệu gì nhưng vẫn rất bất phàm.
Bất quá hiện tại ngoài chiếc bình lưu ly bình thường mà Hệ Thống vẫn sử dụng, bên ngoài còn được gia cố thêm một tầng phong ấn vô cùng khủng bố. Mỗi khi hư ảnh Hỗn Thế Nguyên Long gầm rống, phong ấn và chiếc bình đều rung động đôi chút.
Nói thế đủ hiểu sức mạnh khủng khiếp mà Hỗn Thế Nguyên Long sở hữu.
“Chính vì sức mạnh khủng khiếp của nó, nếu không sở hữu Hỗn Thế Nguyên Long Tâm, dù công tử có đem huyết mạch ra đấu giá thì cũng chẳng ai dám mua!” Ảnh Nhi ngưng trọng nói.
Trần An Vĩ hiểu ý gật đầu, chỉ dựa vào hai tầng phong ấn mà Hệ Thống bố trí, người bình thường cũng đủ biết nó vô cùng mạnh mẽ.
“Ảnh Nhi, có cách nào để liên hệ với Lãnh Tư Dạ không?” Bất chợt Trần An Vĩ lại lên tiếng hỏi.
“Công tử muốn gặp phụ thân ta để làm gì?” Ảnh Nhi cũng là khó hiểu lên tiếng.
“Đa tạ hắn đã chiếu cố ta!” Trần An Vĩ mỉm cười, hắn cũng không phải ngu ngốc, trong lần gặp trước dù chỉ rất nhỏ nhưng Hỗn Thế Nguyên Long Tâm trong người hắn vẫn luôn rung động.
Lạc Nam rõ ràng không có khí tức giống với Hỗn Thế Nguyên Long, cho nên chỉ còn mỗi tên kia mà thôi.
Mà từ đó hắn cũng biết rằng, Lãnh Tư Dạ cũng chính là bằng hữu của Xích Mao Sư. Chỉ là thời điểm đó hắn mải lo nghĩ chuyện của Lục Thanh Vân, nên không có tâm trạng nói tới chuyện khác.
Ảnh Nhi mỉm cười, khẽ lắc đầu “Phụ thân chỉ cần công tử trưởng thành là được! Hắn không cần những lời nói suông đâu!”
Tác: Giỏi lắm con gái XD
“Vậy nàng có thể giúp ta chuyển lời cho hắn, Xích Mao Sư tiền bối vẫn luôn muốn gặp hay không?” Trần An Vĩ không quá tiếc nuối, dù sao sau này chắc chắn sẽ gặp lại mà thôi, chỉ bất quá hắn đã hứa với Xích Mao Sư, vậy nên chỉ còn cách nhờ Ảnh Nhi chuyển lời thôi.
Ảnh Nhi gật đầu, thoáng nhắm lại đôi mắt.
Trần An Vĩ nhìn cảnh này liền biết nàng đang thực thi quyền năng của Hệ Thống, vậy nên không làm phiền nàng, bản thân bắt đầu lấy tất cả những thứ mình vừa nhận được từ Nguyệt Ảnh Tế Đàn.
“Hạ Tuyết, nàng lại đây!” Nhìn đến thiếu nữ có làn da trắng như tuyết lại sở hữu cái tên như tuyết mùa hạ, Trần An Vĩ mỉm cười gọi.
Hạ Tuyết có chút bất ngờ khi hắn gọi mình, nhưng rất nhanh tiến đến ngồi bên cạnh hắn.
Nắm lấy bàn tay ngọc ngà của giai nhân, Trần An Vĩ đặt vào đó Gói Quà Luyện Khí đã thu nhỏ thành khối lập phương cùng với 13 khỏa Hư Không Thạch và 13 khỏa Gia Tốc Thạch, nhẹ giọng nói “Trong đây chứa đựng lượng tài nguyên đủ cho nàng đột phá Thánh Sư, kèm theo đó là lượng tài nguyên đủ cho nàng bồi dưỡng thêm 2 trợ thủ, thấy ai có thiên phú cứ thoải mái lựa chọn!”
Hạ Tuyết nhìn khối lập phương trong tay, khí tức của nó khiến nàng vô cùng kinh ngạc, mà kinh ngạc hơn nữa chính là hắn lại giao cho nàng trọng trách lớn như vậy.
“Chuyện này…” Hạ Tuyết bối rối, nàng vốn chỉ là một phế vật bị gia tộc ruồng bỏ, may mắn được hắn trợ giúp mới có cơ hội trở thành Luyện Khí Sư, vì trả ơn mà đã gia nhập Nguyệt Ảnh Bảo Cung của hắn, thay hắn luyện khí.
Hiện tại hắn còn giao cho nàng khối tài sản lớn, còn muốn nàng tự mình bồi dưỡng hai vị Luyện Khí Sư khác, nàng làm sao có thể không bối rối. Hắn tin tưởng nàng như vậy sao?
“Không cần phải ngại, ta biết trong trận chiến vừa rồi nàng cũng đã cố gắng rất nhiều!” Trần An Vĩ mỉm cười vuốt nhẹ mái tóc đen tuyền hơi rối và vẫn còn vương mồ hôi của nàng, trân trọng mà hôn nhẹ lên nó.
Hắn không cảm thấy nó dơ bẩn hay tàn tạ, ngược lại còn âm thầm cảm động vì chủ nhân của nó đã vì hắn mà cố gắng không ngừng nghỉ.
Được biết Hạ Tuyết trong thời gian qua đã vận dụng triệt để lượng nguyên liệu mà hắn cung cấp, luyện ra hàng loạt các kiện pháp bảo đạt Quân Cấp cung cấp cho Vạn Bảo Hội, từ đó hỗ trợ đại lượng cường giả trong trận chiến, đồng thời đem về lượng lớn tài nguyên cho Nguyệt Ảnh Bảo Cung.
Vậy nên vì không muốn nàng khổ cực, hắn mong muốn nàng sẽ tìm cho mình hai trợ thủ, tạo tiền đề bồi dưỡng đội ngũ Luyện Khí Sư hàng đầu cho Nguyệt Ảnh Bảo Cung.
“Nếu ngươi đã tin tưởng ta, trọng trách này ta sẽ cố gắng!” Hạ Tuyết nghe hắn nói vậy cũng không tiếp tục từ chối, ánh mắt lập tức trở nên kiên định mà lên tiếng.
“Ta tin nàng!” Trần An Vĩ mỉm cười gật đầu, lại hướng mắt về phía những nữ Luyện Đan Sư của hắn, Á Huyền Ngân và Huyết Hương.
Hai nữ hiểu ý tiến đến bên cạnh hắn, không ngoài dự đoán, trên tay đã xuất hiện một khối lập phương giống hệt như của Hạ Tuyết.
Còn không để hắn lên tiếng, Á Huyền Ngân đã đặt khối lập phương của mình vào tay Huyết Hương, mỉm cười nói “Thiếp có Đan Các cung cấp tài nguyên, chỗ tài nguyên này vẫn nên dành cho Tiểu Hương!”
Trần An Vĩ ngẫm nghĩ một chút cũng cảm thấy không có vấn đề gì.
Á Huyền Ngân vốn là Phó Các Chủ trẻ tuổi nhất của Đan Các, nếu nàng muốn, mọi tài nguyên tu luyện của Đan Các đều có thể sử dụng, chỉ là nàng vốn rất bận xử lý sự vụ nên không dồn tâm sức vào luyện đan được mà thôi.
Tin tưởng với thiên phú của nàng, cho dù không có hắn hỗ trợ, nàng vẫn có thể đột phá Thánh Sư và cao hơn nữa.
Huyết Hương cảm động nhận lấy Gói Quà Luyện Đan, trong đầu đã nghĩ ra hai nhân tuyển phù hợp.
Tiếp theo sau đó, Trần An Vĩ lại lấy ra Quân Cấp Cực Phẩm Nguyên Thuật – Vạn Băng Tuyết Châm đặt vào tay Tuyết Yên, mỉm cười nói “Ở đây vừa hay ta có Đệ Ngũ Thức của Tuyết Vực Chung Tình Công, giao lại cho các nàng!”
Tuyết Yên ánh mắt lóe lên dị sắc, nhẹ nhàng hôn lên môi hắn một cái, trong lòng đang vô cùng kích động.
Dựa theo những gì nàng được mẫu thân truyền lại trong chuyến lưu vong nhiều năm trước, Tuyết Vực Chung Tình Công: Đệ Ngũ Thức – Vạn Băng Tuyết Châm, là một bước đột phá mạnh mẽ về chất lượng của cả môn Công Pháp này.
Khi thi triển Vạn Băng Tuyết Châm, Băng Hệ Nguyên Lực trong cơ thể sẽ được sử dụng để tạo ra hàng vạn thanh Tuyết Châm cực kì nhỏ, số lượng sẽ tăng lên tùy thuộc theo thực lực của người thi triển.
Nếu thi triển ở trạng thái bình thường, tức là khi chưa thi triển Tuyết Vực Chung Tình Công: Đệ Tam Thức – Băng Hóa Trường Không, những thanh Tuyết Châm này sẽ tấn công kẻ thù cũng giống như một môn Ngự Kiếm Thuật, chỉ khác là một khi đã phóng đi, Tuyết Châm sẽ phát nổ sau khi hao sạch lực lượng, đóng băng một vùng không gian.
Nhưng nếu được thi triển bên trong Băng Hóa Trường Không, những thanh Tuyết Châm sẽ ẩn mình bên trong vùng không gian đã được Băng Hóa, chực chờ thời cơ mà đâm ra.
Bàn tới công dụng của nó, năm xưa Tuyết Yên nàng cũng từng nghe mẫu thân kể qua một chiếc tích hiển hách của loại Nguyên Thuật mạnh mẽ này.
Tương truyền năm xưa, trong tộc có một đôi song sinh tỷ muội thiên tài đã dùng một thức này đóng băng cả một vùng không gian trên vũ trụ, tiêu diệt toàn bộ kẻ thù trong phạm vi một ngày ánh sáng.
Điều này không có gì bất ngờ, bởi lẽ ở tu vi cao hơn sở hữu Tinh Lực, việc đóng băng không gian trên vũ trụ là chuyện rất bình thường. Nhưng nếu ta nói đôi tỷ muội này chỉ mới đột phá Nguyên Quân cảnh, thậm chí còn chưa sở hữu Tinh Lực, thì chuyện này liệu có bình thường sao?
Nói vậy đủ thấy sự lợi hại của Tuyết Vực Chung Tình Công: Đệ Ngũ Thức – Vạn Băng Tuyết Châm, đồng thời cũng thể hiện rõ ràng, môn Công Pháp này hoàn toàn không tầm thường chút nào.
Tuyết Yên vui vẻ nhận lấy quyển trục ẩn chứa Tuyết Vực Chung Tình Công: Đệ Ngũ Thức – Vạn Băng Tuyết Châm, nhu tình dâng hiến môi thơm rồi nhường lại cho các tỷ muội.
Trần An Vĩ cười cười, lấy ra 10 loại Linh Thảo thường thấy bao gồm Hỏa Nguyên Thảo, Thủy Nguyên Thảo các loại và hai loại Kỳ Trân Dị Bảo có lượng sinh mệnh vô cùng nồng đậm là Vạn Niên Linh Chi và Vạn Niên Nhân Sâm giao cho Thiên Nhiên Tuệ Nghi.
Giai nhân vô cùng phấn khích hôn lên môi hắn một cái rồi lại chạy về Linh Thảo Điền, bắt đầu bố trí Thiên Nhiên Trận Pháp cấp độ cao hơn, đồng thời cũng đặt Vạn Niên Linh Chi và Vạn Niên Nhân Sâm bên cạnh hạt giống Thiên Nhiên Thụ.
Nhắc tới hạt giống Thiên Nhiên Thụ mới nhớ, từ lúc nàng được hắn giao lại nó đến này, hạt giống này vẫn chưa nảy mầm.
Nhưng mà… có lẽ đây là điều tốt đi?
Bởi vì Trần An Vĩ từng nói với nàng, Thiên Nhiên Thụ chỉ có thể tồn tại duy nhất một cá thể trong cùng một vũ trụ, vậy nên chừng nào Thiên Nhiên Thụ còn tồn tại, hạt giống của nó sẽ không thể nảy mầm.
Như vậy cũng có nghĩa là nãi nãi ở gia tộc vẫn bình an vô sự!
Đối với nàng đó là chuyện rất tốt!
Nãi nãi là cách gọi thân mật mà Thiên Nhiên Tuệ Nghi dành cho Thiên Nhiên Thụ, nàng rất yêu quý nó, và vì nó tồn tại rất lâu, đã có linh trí lại luôn chăm sóc nàng từ nhỏ, giống như một người bà vậy nên trong lòng nàng, Thiên Nhiên Thụ không khác nào một người thân của mình. Nàng dĩ nhiên không muốn nó xảy ra chuyện.
Trần An Vĩ dở khóc dở cười nhìn thiếu nữ rắc thính rồi lại bỏ của chạy lấy người, thật sự muốn bắt nàng lại ghê!
Bất quá tính cách nàng như vậy, vẫn luôn hăng hái với Linh Thảo, lại còn gặp được hai loại Kỳ Trân Dị Bảo, không cần nói hắn cũng biết nàng đang hưng phấn thế nào.
Không làm phiền giai nhân chăm sóc Linh Thảo Điền, Trần An Vĩ lại nhìn đến mẫu nữ Băng Phù Dung và Băng Thục Khuê, trong lòng âm thầm cảm động.
Hai nữ vẫn luôn bên cạnh hắn từ ngày đầu gặp mặt.
Băng Thục Khuê thì bất chấp việc có thể bị ảnh hưởng từ Xuân Tình Bạo Phong Vũ mà luyện hóa nó, rồi còn đem nó truyền sang cho hắn, để rồi cùng hắn trầm luân.
Băng Phù Dung lại âm thầm bên cạnh hắn, từ lần đầu gặp mặt đã luôn nhắc nhở hắn nhiều điều, hiện tại không nề hà chuyện gì mà vẫn luôn bên cạnh hắn.
Nếu không có mẫu nữ hai người, Trần An Vĩ hắn sẽ không thể luyện hóa được Tuyết Vũ Băng Phong, càng không thể dễ dàng chiến thắng Vạn Yêu Chiến Tướng Hội, hoàn thành nhiệm vụ của Hệ Thống.
Càng quan trọng hơn, các nàng cam tâm khóc vì hắn, tình nguyện lo lắng cho hắn. Điều đó càng khiến Trần An Vĩ trân trọng các nàng hơn.
Tác: Đúng hơn là, ngươi có ai không trân trọng? Nếu dám không trân trọng các nàng, ta sẽ xóa bỏ ngươi!
Nhận thấy ánh mắt trân trọng đầy tình ý của hắn, Băng Thục Khuê và Băng Phù Dung có chút mất tự nhiên, bất quá trong lòng như chảy xuôi một dòng nước ấm.
“Bảo bối, lại đây!” Kéo tay hai nữ vào lòng mình, Trần An Vĩ bá đạo ôm lấy ngọc thể của đôi mẫu nữ, mặc cho hai nàng đang cuống quýt muốn đẩy hắn ra.
Trần An Vĩ phất tay lấy ra Thánh Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo – Liệt Vân Phượng Vũ Phiền, cẩn thận dùng lực lượng của mình bao trùm lên chúng nữ, bảo vệ các nàng khỏi uy áp của Thánh Cấp Pháp Bảo.
Rắc!
Chúng nữ đang oanh oanh yến yến chợt nghe tiếng nứt vỡ khiến các nàng sắc mặt chợt biến, ngưng trọng nhìn về kiện đồ vật trước mặt, mà mẫu nữ Băng Thục Khuê cũng khựng lại động tác.
“Đây là Liệt Vân Phượng Vũ Phiến, có công dụng khuếch đại Băng Hệ Nguyên Thuật khi thi triển, lại vô cùng phù hợp với Băng Phượng Tộc các nàng.” Trần An Vĩ nhanh chóng đem công dụng của kiện pháp bảo này giải thích sơ lược.
Băng Phù Dung hiểu ý định của hắn, lập tức lên tiếng “Ta ưa thích dùng Nguyệt Đao, nên pháp bảo này không phù hợp với ta! Ngược lại là mẫu thân, nàng ưa thích dùng Phiến, kiện pháp bảo này chẳng khác nào sinh ra dành cho nàng!”
Trần An Vĩ nghe cũng hợp lý, liền quyết đoán giao Liệt Vân Phượng Vũ Phiến cho Băng Thục Khuê.
“Hai người…” Băng Thục Khuê còn định từ chối thì lại nhìn thấy ánh mắt chân thành của nam nhân và nữ nhi, nhất thời cảm động không thôi, cũng không khách khí mà thu lấy kiện pháp bảo của mình.
Nàng cũng từng sở hữu một kiện pháp bảo tiện tay đạt Thánh Cấp Cực Phẩm, nhưng trải qua nhiều trận chiến tàn khốc, nó đã bị phá hủy khi tự mình thay nàng đỡ một đòn tấn công của kẻ thù.
Nhiều năm trôi qua, nàng mải chăm lo cho Băng Phượng Tộc, tận lực bổ sung nhân lực cho chiến trường tuyến trên, nên cũng chẳng có cơ hội tìm lấy một kiện Pháp Bảo khác, hiện tại được nam nhân tặng cho Liệt Vân Phượng Vũ Phiến, quả thật là như kẻ ăn mày gặp chiếu manh.
“Tuyết Ca bảo bối, lại đây nào!” Trần An Vĩ lại nhìn đến nữ nhân vẫn luôn túc trực chăm sóc mình suốt thời gian qua, ôn nhu gọi.
Tuyết Ca giật mình, thoáng có chút bối rối khi hắn gọi nàng là bảo bối, nhưng rốt cuộc vẫn tiến lại gần.
Chưa kịp mở lời, nàng đã bị một lực nhẹ nhàng kéo xuống, khi định thần lại đã thấy bản thân ngồi gọn trong lòng hắn.
“Đây là Quân Cấp Cực Phẩm Nguyên Thuật – Đại Thụ Hoàn Sinh, phù hợp cho những người chu tu Nguyên Thuật dạng trị liệu như nàng, đa tạ nàng đã chăm sóc ta!” Trần An Vĩ mỉm cười đặt vào tay nàng ngọc bội ẩn chứa Đại Thụ Hoàn Sinh.
Tuyết Ca có chút ảm đạm, hắn như vậy là muốn báo đạp nàng sao? Nhưng ngoài mặt vẫn mỉm cười “Ta chỉ làm việc nên làm, không cần báo đáp!”
Trần An Vĩ cười cười, ghé sát vành tai mảnh mai của nàng nói “Nhưng ta thì cần, ta cần nàng!”
Tuyết Ca trợn trừng mắt đẹp, đến khi phản ứng lại lời nói của hắn thì liền vội vàng rời khỏi đùi hắn, thoáng cái đã biến mất.
Chúng nữ còn chưa hiểu chuyện gì đã nhìn thấy một màn này, ánh mắt u oán nhìn hắn, nhất định là tên đáng ghét này đã nói gì đó khiến Tuyết Ca hờn dỗi bỏ đi, uổng công các nàng tạo điều kiện mà.
Trần An Vĩ vuốt cằm, bảo bối, nàng làm sao thoát được!
Lúc này, Trần An Vĩ bất chợt nhìn đến số ít nữ nhân sở hữu Hỏa Hệ Nguyên Lực, cười tủm tỉm.
“Chàng… chàng định làm gì nha?” Chúng nữ vô thức rùng mình, tuy ánh mắt đó không phải nhìn về phía các nàng nhưng vẫn cảm thấy tên này đang chuẩn bị làm chuyện xấu nha.
“Các vị kiều thê, các nàng có ai hứng thú với nó?” Trần An Vĩ cười cười, phất tay lấy ra loại Dị Hỏa mà hắn vừa nhận được.
Hự!
Chúng nữ sắc mặt ngưng trọng, cảm giác như linh hồn đang liên tục bị thiêu đốt, mà nguyên nhân chính là ở đóa liên hoa màu hồng nhạt đang rực cháy kia.
Trần An Vĩ vội vàng dùng Xích Viêm Nguyên Lực phong tỏa uy áp của nó, cười cười lên tiếng “Đây chính là Hồng Liên Diệt Hồn Hỏa, một loại Dị Hỏa chuyên khắc chế Hồn Tu! Các nàng ai muốn luyện hóa nha?”
Trần Yên Nhiên, Lục Thanh Huyền, Huyết Hương, Lệ Sương Mỹ và Chu Thanh Di đồng loạt đưa mắt nhìn nhau.
Các nàng đều sở hữu Hỏa Hệ Nguyên Lực nha, Hồng Liên Diệt Hồn Diễm này nếu sở hữu sẽ trở thành con bài cực kì mạnh mẽ mà không chỉ riêng Hồn Tu, các tu sĩ bình thường cũng phải đau đầu.
“Để Thanh Di đi!” Như đạt thành ăn ý, chúng nữ đồng loạt nói.
“Các vị chủ mẫu…” Chu Thanh Di hai mắt rưng rưng, trong lòng cảm động không thôi.
Trần An Vĩ vỗ trán, hắn làm sao không biết các nàng muốn thúc đẩy quan hệ của hắn với Chu Thanh Di, dù nàng coi hắn là chủ nhân nhưng trên thực tế, giữa hai người đã sớm thân mật hơn hơn như thế từ lâu.
Chỉ có nàng còn ngây thơ nên mới dễ bị dụ thôi.
Bất quá hắn cũng không có ý định để nàng chạy thoát, không chỉ Chu Thanh Di, mà cả chúng nữ.
“Hắc hắc…”
Chúng nữ còn đang đắc ý vì đã làm được chuyện tốt, thì đột nhiên lại nghe tiếng cười gian xảo của Trần An Vĩ.
“Bảo bối, để vi phu bù đắp cho các nàng!” là câu nói cuối cùng mà các nàng nghe được trước khi bị hắn kéo vào cuộc trầm luân.
Một cuộc chiến vô cùng sung sướng và đầy xuân sắc lại bắt đầu…
---------------
Một ngày ánh sáng thì nó xấp xỉ bằng 26 nghìn tỷ mét, thông tin cụ thể thì anh em có thể lên gg tìm hiểu nha. Mong là nhờ đó mà không còn ai bị nhầm năm ánh sáng là đơn vị đo thời gian nha!
---------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言