304 Chương 304 Vạn Vũ Đế Vương
“Nàng thực chất chính là…”
“Chính là gì?” Bạch Băng Thanh trong lòng lo lắng, hồi hộp lên tiếng.
“Chính là nhị nương của Linh Nhi!” Trần An Vĩ bật cười lên tiếng “Nàng và Linh Nhi thực chất không hề có quan hệ huyết thống!”
Bạch Băng Thanh trong lòng thầm thở phào, vẻ mặt khôi phục sự bình tĩnh, cười trêu tức nhìn hắn “Ngươi lầm rồi, Linh Nhi do ta và phu quân cùng hau sinh ra! Cho nên ngươi hãy dẹp ngay suy nghĩ ăn mía cả cụm kia đi!”
Nhưng mà ngay lúc nội tâm nàng chỉ vừa trấn tĩnh lại, thì Trần An Vĩ lại một lần nữa mỉm cười.
“Bảo bối, chuyện quá khứ như thế nào, ta sẽ chờ đến khi nàng tình nguyện nói với ta. Còn hiện tại, đừng vì những chuyện đã xảy ra mà tự ti nhé!” Nhẹ nhàng hôn lên trán giai nhân một cái, Trần An Vĩ quay người rời đi.
“Nam nhân này…” Nhìn theo bóng lưng mờ dần của nam nhân, Bạch Băng Thanh trong lòng cảm thấy ấm áp, khóe môi tuyệt mĩ không tự chủ mà cong lên một chút.
Nàng không biết nam nhân này đã biết được những gì, nhưng hành động của hắn lại khiến nàng cảm thấy mình như được trân trọng. Hắn không hỏi quá nhiều đến quá khứ của nàng, thậm chí cố tình trêu chọc nhằm xua tan tâm trạng căng thẳng của nàng, điều này không thể không nói chính là điều khiến nàng vô cùng cảm động.
Đối mặt với tấm chân tình của nam nhân này, nói nàng không cảm thấy tự ti chính là nói dối. Dù sao cũng mang danh là thê tử của người khác, nàng vẫn luôn cảm thấy mình không xứng đáng với tình cảm của hắn.
Về phần Trần An Vĩ, phản ứng của nàng từ đầu tới cuối đều được hắn thu vào tầm mắt. Vốn hắn cũng định sẽ bá đạo thu lấy nàng, nhưng sau một phen suy đi tính lại mới thấy cực kì không ổn.
Thực ra là người nào đó cảm thấy không ổn…
Bởi vì mang danh là thê tử của người khác, dù cho hắn có không để ý thì trong thâm tâm của Bạch Băng Thanh, nàng chắc chắn vẫn sẽ để tâm tới chuyện này mà cảm thấy hổ thẹn với hắn.
Đó cũng chính là lý do mà hắn cảm nhận được sự tụ ti và nỗi buồn man mác trong ánh mắt của nàng.
Vậy nên, điều hắn cần làm bây giờ không phải bá đạo ngang tàng mà phải khiến cho Bạch Băng Thanh yên lòng, tạo cho nàng một điểm tựa đủ vững chắc, giúp nàng có thêm động lực vượt qua quá khứ mà bước tiếp cùng với hắn.
“Bảo bối, ta tham lam lắm, nàng có muốn cũng không thoát được đâu!” Trần An Vĩ đưa mắt nhìn thân ảnh nữ nhân vẫn đứng cách đó không xa, vừa cưng chiều vừa bá đạo lẩm bẩm.
Lại nhìn xuống phía dưới dòng thác hùng vĩ tại nơi này, Trần An Vĩ mỉm cười nhìn đến Long Nhược Thủy đang an tĩnh tu luyện cùng mấy nữ sở hữu Băng Hệ Nguyên Lực.
Như đã nói, nơi này được Trần An Vĩ cải tạo thành một địa phương thuận lợi cho Băng Hệ tu sĩ tu luyện, do đó ngoài hai nữ Bạch Băng Thanh và Long Nhược Thủy thường xuyên tới đây cho đỡ nhớ cố hương, chúng nữ sở hữu Băng Hệ Nguyên Lực cũng tới đây tu luyện dưới sự trợ giúp của các nàng.
Tiến tới gần, Trần An Vĩ hứng thú nhìn lấy Sở Thiên Nhã và Lục Thanh Vân đang liên thủ với nhau đối chiến với cặp song sinh tỷ muội Tuyết Nhi, Tuyết Mi tổ đội với đại tỷ Tuyết Kỳ.
Lục Thanh Vân với ưu thế sở hữu Tứ Sắc Nguyên Hải và Băng Hỏa Luân Hồi Diễm nên chiến lực cũng thuộc vào những vị trí đầu trong số những nữ nhân của hắn.
Tuy vậy trong trận luận bàn này, nàng chỉ sử dụng Băng Hệ Nguyên Lực đối chiến với tam nữ đối diện.
Sở Thiên Nhã tuy chỉ sở hữu Băng Hệ Nguyên Lực thuần túy nhưng bù lại nàng sở hữu tư chất có thể đúc nên Ngọc Băng Thánh Thể, luyện ra Ngọc Băng Nguyên Lực vô cùng cường đại.
Tu vi hai nữ đồng dạng là Thất Tinh Nguyên Tôn cảnh, cực kì đáng gờm. Các nàng vừa từ gia tộc của mình xử lý sự vụ trở về, hiện tại đã không nhịn được mà đi tìm đối thủ luận bàn.
Ở bên phía đối diện, đại tỷ Tuyết Kỳ không hổ danh là người sở hữu chiến lực mạnh mẽ hàng đầu tại Tuyết Vực Cung, chỉ xếp sau hai vị Cung Chủ.
Bằng vào Băng Hệ Nguyên Lực thuần túy cũng có thể sở hữu chiến lực nghịch thiên, tu vi của nàng hiện tại cùng đồng dạng là Thất Tinh Nguyên Tôn cảnh, không hề thua kém hai nữ.
Cặp song sinh tỷ muội Tuyết Nhi và Tuyết Mi sở hữu Song Thân Nhất Thể nên tu luyện hay chiến đấu đều vô cùng có lợi, Nguyên Thuật do các nàng thi triển liên miên bất tuyệt, các nàng chính là một cơn ác mộng vô cùng lạnh lẽo cho mọi địch nhân gặp phải.
Hai nữ dù vậy vẫn có chút thua kém so với mấy nữ, tu vi chỉ vừa đặt chân vào Ngũ Tinh Nguyên Tôn cảnh không lâu.
Nhưng cùng đừng vì vậy mà coi thường, đừng quên các nàng còn có thể hợp nhất thành một thể, khi đó chiến lực như thế nào còn chưa biết được đâu.
Lục Thanh Vân và Sở Thiên Nhã cũng hiểu điều này, bởi vậy nên vừa bắt đầu giao đấu đã sử dụng toàn lực.
Tuyết Kỳ và hai tiểu muội của mình cũng không dám xem thường, các nàng luân phiên thi triển các loại Nguyên Thuật phạm vi lớn, hỗ trợ nhau chặt chẽ đến không có kẽ hở.
Long Nhược Thủy đang quan sát chúng nữ giao chiến, nhìn thấy hắn tiến lại gần liền mỉm cười đầy ẩn ý lên tiếng “Thành công không?”
Trần An Vĩ có chút ngoài ý muốn nhìn nàng, lắc đầu nói “Ta sẽ chờ đến khi nàng ấy đủ động lực để bước tiếp!”
Long Nhược Thủy mỉm cười gật đầu, ánh mắt lại hướng về phía chúng nữ, nhìn từng thân ảnh như hoa như ngọc đang liên tục cố gắng, nàng khẽ cảm thán một câu “Ngươi đúng là rất có phúc khí, chúng nữ đều là những thiên tài vạn dặm có một, thiên tư và hoài bão càng là không thua kém bất kì nam nhân nào, vậy mà đều cam tâm tình nguyện hầu chung một nam nhân!”
Trần An Vĩ gật đầu, chân thành lên tiếng “Có các nàng bên cạnh quả thực là phúc khí rất lớn đối với ta!”
“Đừng tưởng bở, chỉ là các nàng thôi, ta đâu có nói sẽ ở bên cạnh ngươi!” Long Nhược Thủy yêu kiều nói.
Trần An Vĩ bật cười, đôi tay bao trùm trong Hồn Lực, vươn tay nắm lấy tay giai nhân, khẽ thủ thỉ “Bảo bối, mọi cảm xúc của nàng đều được thể hiện thông qua những rung động trên linh hồn, nàng còn dối lòng sao?”
“Ta…” Long Nhược Thủy ngập ngừng muốn nói gì đó.
“Suỵt!” Trần An Vĩ mỉm cười đưa tay lên miệng nàng ra hiệu “Hãy lắng nghe con tim của mình, nàng thực sự muốn rời xa ta sao?”
Long Nhược Thủy thoáng ngẩn người, nàng chỉ mạnh miệng nói như vậy, chứ nào đâu muốn rời xa hắn.
“Thật là… không biết kiếp trước ta đã làm gì để kiếp này gặp phải một tên lì lợm như ngươi chứ!” Long Nhược Thủy yêu kiều hờn dỗi, nhưng ánh mắt nhìn hắn lại dạt dào tình ý.
Trần An Vĩ bật cười, ôm lấy linh hồn của giai nhân vào lòng, nhẹ giọng thủ thỉ, giọng điệu có chút đáng thương “Ta thật mong chờ ngày tỷ muội các nàng có lại thân thể, ta sắp không nhịn nổi nữa rồi!”
Long Nhược Thủy bị giọng điệu của hắn làm cho lay động, vươn tay vuốt ve gò má của hắn, ôn nhủ nói “Không phải hiện tại đã có được ba trên năm thứ cần thiết rồi sao? Sẽ sớm thôi mà!”
“Nhưng mà ta chờ không nổi…” Trần An Vĩ được đà, vùi đầu vào hõm vai của giai nhân mà làm nũng.
Long Nhược Thủy dù biết hắn đang làm trò nhưng cũng hết cách đành lên tiếng “Vậy ngươi muốn ta làm gì?”
“Hay nàng hôn ta đi?” Trần An Vĩ chỉ chờ có thế liền nói, giọng điệu vô cùng đáng thương.
“Thật là…” Long Nhược Thủy chỉ đành chiều theo lời hắn, môi thơm vừa định dâng hiến thì…
“Phu quân!!!”
Đúng lúc này, chúng nữ oanh oanh yến yến tiến lại gần, nhìn thấy hắn xuất hiện liền lên tiếng gọi.
Nghe thấy vậy, Long Nhược Thủy vốn da mặt mỏng liền ngượng ngùng rời khỏi lòng hắn, thoắt cái đã đứng cách hắn cả dặm, ánh mắt nhìn hắn vừa ngượng ngùng vừa buồn cười.
Trần An Vĩ vốn đang mong chờ cái hôn của giai nhân, bây giờ lại chỉ nhận được không khí, gương mặt lập tức trở nên đen như đít nồi, trừng mắt nhìn chúng nữ đang trêu tức nhìn mình.
Chúng nữ cố tình trêu chọc hắn cho nên khi bị trừng mắt liền cảm thấy chột dạ, vội vàng đến bên cạnh đền bù.
Trần An Vĩ cũng không phải kẻ thù dai, ít nhất là đối với nữ nhân của mình, thấy các nàng đã tiến lại gần, hắn liền ôm lấy từng cỗ ngọc thể vào lòng, lau đi giọt mồ hôi trên trán các nàng, đồng thời hôn lên môi các nàng một cái.
Chúng nữ hưởng thụ sự chăm sóc của phu quân nhà mình, trong lòng vui vẻ như được nếm mật.
Long Nhược Thủy lúc này cũng tiến lại gần, vốn định ngồi xuống bên cạnh hắn cùng chúng nữ nhưng vừa tiến lại gần liền cảm thấy linh hồn mình như bị một lực kéo nào đó tác động, khi hoàn hồn đã thấy mình nằm gọn trong lòng nam nhân.
“Bảo bối, nàng trốn không thoát đâu!” là câu nói cuối cùng nàng nghe được trước khi đôi môi bị nam nhân chiếm đoạt.
“Ưm…” Long Nhược Thủy chỉ đành chiều lòng hắn, để mặc đôi môi kiều diễm của mình cho hắn nhấm mút.
Sau một phen thỏa mãn, Trần An Vĩ và chúng nữ lúc này mới bắt đầu nói chính sự. Hắn cũng không quên động lấy ý niệm đem mình và chúng nữ trở lại khu vực trung tâm Bát Diện Thạch, nơi có chúng nữ còn lại.
Ngồi trên tầng cao nhất của Đình Viện Thụ, Trần An Vĩ được quây quần bởi vô số bông hoa tuyệt sắc, hình thành nên khung cảnh oanh yến cực kì vui mắt.
Lần này, Trần An Vĩ và chúng nữ bàn chính sự, hắn cũng không quên giải thích lại cho mấy nữ chưa biết một lần.
Dự định của hắn vẫn như cũ, chính là tập trung bồi dưỡng các thế lực như Trần Gia, Lục Gia, Sở Gia, Tuyết Vực Cung, Huyết Hải Môn, Hồn Tộc trở thành lực lượng nòng cốt, mỗi thế lực sở hữu ít nhất hai vị Nguyên Tôn cảnh trấn thủ.
Các thế lực dưới trướng năm xưa như Lưu Gia của Lục Gia hay Nam Gia của Trần Gia thì cung cấp tài nguyên để bọn hắn đột phá Tôn cấp Thế Lực, hoặc kém nhất thì cũng là nằm trong hàng ngũ mạnh mẽ của Tông cấp Thế Lực.
Bạch Gia vừa mới thu cũng xem như một cỗ lực lượng không tồi, có thể xem xét phương hướng phát triển.
Trần An Vĩ trước đó đã thu lấy linh hồn bổn nguyên của đám người này giao cho Bạch Băng Thanh và Bạch Phi Linh nên hắn hoàn toàn yên tâm không lo bọn hắn làm phản.
Hiện tại còn một vài vấn đề mà hắn cần phải giải quyết.
Đầu tiên phải kể đến những nguyên liệu cần để luyện chế thân thể mới cho hai nữ Long Nhược Thủy và Bạch Băng Thanh.
Đây là vấn đề quan trọng hàng đầu, bởi lẽ hai nữ ở dạng linh hồn không thể tu luyện, lâu ngày sẽ thụt lùi so với chúng nữ. Hơn nữa việc có lại thân thể cũng giúp các nàng khôi phục lại thực lực và sử dụng những thủ đoạn liên quan tới huyết mạch của mình.
Về phần nguyên liệu, hắn đã thu thập được Phục Huyết Sâm và Ngọc Bì Hoa, đẳng cấp và số lượng vừa đủ sử dụng cho hai nữ.
Kim Cốt Dịch Thủy cũng chưa sử dụng hết, tuy nhiên nó chỉ có thể làm phụ gia để đúc nên Kim Cốt trong quá trình hình thành bộ xương mới, không thể hoàn toàn thay thế khung xương của nữ Nguyên Thánh cảnh.
Do đó Trần An Vĩ vẫn đang mong chờ tin tức mới từ Lương Gia Quỳnh, chỉ mong Vạn Bảo Hội có thể giúp hắn vấn đề này.
Còn lại một loại linh thảo cũng không kém phần quan trọng chính là Ngũ Diệp Lục Nhụy Liên – một loài hoa sen đặc biệt chỉ có năm cánh hoa và sáu hạt nhụy.
Vì sao lại cần loại hoa sen này?
Bởi vì chính Ngũ Diệp Lục Nhụy Liên là thứ sẽ tái tạo lại lục phủ ngũ tạng khi đúc thân thể mới, năm cánh hoa tương ứng với ngũ tạng và sáu hạt nhụy sẽ tương ứng với lục phủ.
Trần An Vĩ vẫn luôn đau đầu về loại linh thảo này.
Điều kiện sinh sống của chúng khá đặc biệt, không phải vì môi trường sống đặc thù hay điều kiện khắc nghiệt gì, chỉ bởi vì Ngũ Diệp Lục Nhụy Liên lại là một biến dị của hoa sen thông thường.
Có nghĩa là chúng chỉ có thể được tìm thấy trong hàng nghìn hàng vạn đóa sen thông thường do phàm nhân trồng.
Nếu như ở tiền kiếp, điều này đối với hắn quá mức dễ dàng, quê hương hắn thậm chí còn lấy hoa sen làm quốc hoa.
Nhưng ở một thế giới thực lực vi tôn, phàm nhân xếp chót như thế này, hầu hết những thứ bình thường đã bị loại bỏ gần như toàn bộ bởi những trận chiến. Cho nên muốn tìm lấy một đầm sen không khác gì mò kim đáy bể cả.
“A!” Nói đến đây, Hồn Tử Huyên đột nhiên lên tiếng.
“Có chuyện gì sao bảo bối?” Trần An Vĩ và chúng nữ liền đưa mắt nhìn qua, hiển nhiên là khá bất ngờ vì phản ứng này của nàng.
Hồn Tử Huyên mỉm cười “Hồn Tộc của thiếp cũng thường xuyên phải đúc lại thân thể, để thiếp trở về một chuyến xem thử có còn Ngũ Diệp Lục Nhụy Liên không nha!”
Trần An Vĩ lúc này mới sực nhớ ra Hồn Tộc vốn là một chủng tộc không có thân thể. Hiện tại nghe nói Hồn Tộc của Hồn Tử Huyên lại phải thường xuyên đúc lại thân thể, xem ra cũng không phải bất thường gì cho cam.
Đối với đề nghị của nàng, Trần An Vĩ ngược lại cực kỳ vui mừng.
Như vậy có thể tạm coi như xong vấn đề đầu tiên. Tiếp theo hắn cần phải hoàn thành hai nhiệm vụ mà Hệ Thống giao cho từ rất lâu.
Đó là hai nhiệm vụ Ngao Du và Thuyết Phục, trong đó Ngao Du yêu cầu hắn trong vòng năm năm phải tu luyện toàn bộ những loại Nguyên Lực Thuộc Tính có thể trên tinh cầu, ngoại trừ Quang Minh và Hắc Ám Nguyên Lực.
Điều này đối với Trần An Vĩ ở thời điểm hiện tại là không hề khó, bởi vì nhờ có hai nữ Nhạc Yên Ngọc và Hoàng Quân Dao, Hoàng Kim Nguyên Lực của hắn cũng đã thuần thục không ít.
Bích Phong Nguyên Lực thì đã có Tuyết Vũ Băng Phong làm khởi điểm, chỉ cần liên tục sử dụng nó trong chiến đấu thì có thể tu luyện được Bích Phong Nguyên Lực.
Thanh Thủy Nguyên Lực ngược lại có chút khó khăn hơn nhưng lại không phải vấn đề quá lớn, vì chúng nữ cũng có người sở hữu Thủy Hệ Nguyên Lực, cộng thêm hắn có cả Dị Thủy – Dưỡng Mệnh Hồ Thủy có thể song tu để hấp thụ.
Tuy hắn không thể hấp thụ trực tiếp các loại Dị Thuộc Tính chưa tu luyện, nhưng vẫn có thể thông qua song tu cùng chúng nữ để chia sẻ chúng nó, nhờ đó cũng tạo ra cơ sở để hắn tu luyện các loại nguyên lực còn thiếu.
Ngược lại nhiệm vụ Thuyết Phục lại có chút khó nhằn khi nó đòi hỏi hắn phải thuyết phục hai thế lực là Kim Linh Hoàng Triều và Xích Mao Đại Bằng Sư Tộc, thu về dưới trướng.
Thực ra cũng không phải khó khăn gì cho cam, bất quá Trần An Vĩ không làm nhiệm vụ này là bởi vì mục tiêu của nó hướng tới hai vị Tiểu Thư của hai thế lực này, cũng chính là dùng hôn nhân chính trị.
Trần An Vĩ chúa ghét thể loại này nên dù đã nhận được nhiệm vụ này từ lâu nhưng vẫn bỏ ngỏ.
Dường như nghĩ tới thứ gì là thứ đó tới, ngay lúc Trần An Vĩ còn đang suy tư, thanh âm của Hệ Thống lại một lần nữa vang lên…
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言