20 Chương 20 Vạn Vũ Đế Vương
Nửa tháng này…
Trần An Vĩ cùng Hàn Mộng Nhu đi khắp nơi, tìm kiếm cơ duyên cũng như yêu thú. Hai người nhiều lần trải qua thập tử vô sinh, có lần hai người đi lạc vào một động phủ của một tôn Yêu thú Ngũ giai Đỉnh phong tiệm cận Lục giai hay Bán Bộ Lục giai tương với cường giả Bán Bộ Nguyên Tông cảnh của nhân loại.
Với sức hai người thì một tôn Ngũ giai Đỉnh phong này không vấn đề gì, nhưng giữa chừng lại lòi đâu ra một tôn Yêu thú khác cũng đồng dạng là Ngũ giai Đỉnh phong tiệm cận Lục giai.
Tại thế giới này, Yêu thú đạt Lục giai sẽ có thể hóa hình thành nhân loại. Hai tôn Yêu thú mà Trần An Vĩ và Hàn Mộng Nhu gặp lúc này chỉ thiếu chút nữa là đã có thể hóa hình thành nhân loại nhưng chúng cũng đã có linh trí nhất định.
Dưới sự liên thủ của hai tôn Bán Bộ Lục giai, cùng những tôn yêu thú cấp thấp hơn, hai người cũng chỉ có thể vừa đánh vừa lui. May mắn không bị thương quá nặng.
Một lần khác, hai người vô tình rơi vào một tòa Sát Trận được bố trí từ lâu bởi một vị Chiến Trận Sư cấp bậc Đại Tông Sư, ngay khi tòa Sát Trận này chuẩn bị kích hoạt thì Trần An Vĩ nhanh chóng lấy ra một tấm Sơ cấp Dịch Chuyển Phù, kịp thời dịch chuyển hắn và nàng rời khỏi đó.
Trong gần nửa tháng này, Trần An Vĩ trong lúc chiến đấu cũng sử dụng Lam Băng và Huyền Mộc Nguyên Lực, sau khi mua được Vạn Mộc Lãnh Địa, hắn còn tìm được một môn Băng Hệ Nguyên Thuật rất phù hợp với phong cách chiến đấu của hắn.
Đó là Thiên cấp Thượng phẩm Nguyên Thuật – Băng Hóa Vạn Vật. Tên như ý nghĩa, ý nghĩa như tên, với Băng Hóa Vạn Vật, hắn có thể huyễn hóa ra tất cả mọi thứ, từ vũ khí tới sinh vật, rồi dùng nó để chiến đấu.
Càng triệu hồi nhiều thì lượng Nguyên Khí cần sử dụng càng lớn, chính vì thế mà dù có sức mạnh ngang bằng thậm chí là vượt xa Thiên cấp Cực phẩm, nhưng vẫn chỉ được đánh giá ở mức Thiên cấp Thượng phẩm mà thôi.
Một Nguyên Sư bình thường muốn thi triển Nguyên Thuật này một lần cũng rút đi phân nửa Nguyên Lực trong Nguyên Hải, càng đừng nói tới một Nguyên Úy bình thường nhưng với Trần An Vĩ thì khác, nhờ Vô Thượng, hắn sử dụng trực tiếp thiên địa nguyên khí để triệu hồi.
Do đó hắn muốn triệu hồi bao nhiêu cũng được. Nhờ đó mà Lam Băng Nguyên Lực của hắn nay đã đạt 7 thành, Huyền Mộc cũng đạt 5 thành. Bất quá, do cả Lam Băng và Huyền Mộc đều chưa đạt 10 thành nên tu vi của hắn không thể tiến thêm. Chỉ dừng lại ở mức Nguyên Úy Đỉnh phong thôi.
Nhưng điều đó không có nghĩa hắn chỉ có thể phát huy được sức mạnh của Nguyên Úy Đỉnh phong, mà ngược lại, hắn có thể tu luyện toàn bộ 10 loại thuộc tính cho thuần thục, rồi sau khi thu thập được Dị Thuộc Tính tương ứng sẽ tiến hành thăng cấp.
Lúc đó thực lực hắn sẽ tăng mạnh, bởi vì đơn giản, thử nghĩ trong cùng cấp, ngươi chỉ sử dụng được một loại Nguyên Lực Thuộc Tính, còn kẻ thù sử dụng được hai loại, vậy thì chưa đánh đã thấy thua mất một nửa. Chính vì sự chênh lệnh này nên năm xưa Thập Sắc Thập Diệp Ly mới bị săn tìm đến cùng kiệt.
Mà không chỉ có Trần An Vĩ đạt được lợi ích, Hàn Mộng Nhu sau nhiều trận đấu liên tục, nàng cũng tích lũy không ít kinh nghiệm thực chiến, tâm cảnh cũng vững vàng hơn, bình cảnh cũng dễ dàng bị phá bỏ, tu vĩ cũng vì vậy mà có chút tiến bộ, nàng vậy mà đột phá Bát tinh Nguyên Sư rồi.
Sau nửa tháng thời gian, hai người đều có tiến bộ không tồi, dù không tiến bộ về mặt tu vi nhưng cả hai đều biết kinh nghiệm thực chiến mới là quan trọng.
Một ngày này…
Trần An Vĩ đang cùng Hàn Mộng Nhu dạo chơi trong một thị trấn nhỏ gần lãnh thổ Lục gia, mang tên Cửu Long Trấn. Thị trấn tọa lạc trên một dòng sông mà điểm đặc biệt của dòng sông này đó là nó gồm chín cửa vào, nhưng chỉ có một cửa ra.
Vĩ thế mà trong nước luôn có lượng lớn các loại Yêu thú thuộc Ngư tộc sinh sống, khiến cuộc sống của bách tính nơi đây cũng không có quá nhiều khó khăn. Dòng sông này mang tên Cửu Long Tuyền.
Năm xưa tại vùng đất này từng có một trận đại chiến xảy ra, nghe nói là giữa một vị cường giả Long tộc với 9 vị khác cũng của Long Tộc.
Theo truyền thuyết năm xưa, vị cường giả Long tộc kia trên thân mặc một bộ hoàng kim áo bào, sau lưng hiển hiện một hư ảnh rồng với 10 loại thuộc tính gia trì, một mình đối đầu với 9 vị Long Tộc khác, mỗi vị tinh thông một loại Nguyên Lực Thuộc Tính riêng.
Long Tộc luôn là một tộc quần hiếu chiến và hùng mạnh. Trận chiến giữa bọn hắn một khi xảy ra đều là long trời lở đất. Không ai biết vì sao giữa họ lại xảy ra đại chiến. Chỉ biết sau trận chiến, vô số rãnh nứt xuất hiện, mà trong đó Cửu Long Tuyền là lớn nhất.
Hình ảnh 9 cửa vào 1 cửa ra của Cửu Long Tuyền bây giờ, cũng là do năm xưa bị họ đánh mà ra.
“Ồ, ra là có chuyện như vậy?” Hàn Mộng Nhu nghe hắn kể liền hỏi, hiển nhiên nàng vừa mới tới đây, còn rất nhiều thứ lạ lẫm.
Trần An Vĩ nói tiếp “Không biết truyền thuyết năm xưa có thật hay không, nhưng Cửu Long Tuyền lại có thể giúp tu sĩ luyện thể hoặc hấp thu Nguyên Lực còn lại bên trong đó, giúp Nguyên Lực tinh thuần hơn.”
Hàn Mộng Nhu nghe vậy, không biết nhớ ra cái gì liền lên tiếng đề nghị “Thiếp nghe nói, chúng ta đến đúng vào dịp Cửu Long Hội của bọn hắn. Cũng còn một chút thời gian nữa mới tới Bách Long Hội Tụ, vừa hay chúng ta có thể tham dự!”
Trần An Vĩ nghĩ nghĩ một chút rồi nói “Được vậy chúng ta cũng tham gia!”
…
Trung tâm Cửu Long Trấn…
Mấy ngày này, người người từ khắp mọi nơi đô xô về nơi này, vì nơi này đang tổ chức Cửu Long Hội mỗi ba năm một lần, phần thưởng mỗi lần là cực kì phong phú.
Mà tại quảng trường trung tâm Cửu Long Trấn lúc này, mọi người đều đang hướng mắt về một trung niên nam tử đứng ở giữa khán đài. Hắn chính là Lưu gia trưởng, Lưu Giang. Khí thế hắn lúc này là một vị Đỉnh phong Nguyên Hoàng cảnh.
Lưu gia chính là người chủ trì Cửu Long Hội năm nay, chỉ thấy hắn nhìn quanh khán đài một lúc, như đang chờ đợi điều gì. Chợt lúc này, một đoàn người thân mặc bạch y, lưng đeo trường kiếm bay tới.
“Bạch Y Kiếm Tông đến tham gia Cửu Long Hội, tham kiến Lưu gia chủ!” Trung niên nam tử dẫn đội hướng Lưu Giang hành lễ.
Trung niên nam tử là một vị trưởng lão của Bạch Y Kiếm Tông, Nhị Trưởng lão Bạch Tôn có tu vi Cửu tinh Nguyên Hoàng.
Mà ngay sau khi vị Bạch Tôn kia vừa hành lễ xong thì lập tức một giọng nói tràn đầy khinh bỉ vang lên “Ha, Bạch Y Kiếm Tông các ngươi không biết năm nay sẽ đem đến những gì, không chừng chỉ là một đám phế vật!”
Người vừa nói cũng là một trung niêm nam tử thân mặc hắc y, trên lưng treo lấy một thanh hắc đao, híp mắt nhìn lấy đoàn người Bạch Y Kiếm Tông, lạnh lùng nói một câu “Cẩn thận không còn người để tham dự Bách Long Hội Tụ đó!”
“Hắc Đao Môn các ngươi xưa giờ bỉ ổi thế nào, chúng ta còn không rõ hay sao? Còn ở đó không cần mặt mũi mà khinh thường người khác?” Bạch Tôn nhìn lấy tên nam nhân trung niên trước mặt nói.
Tên này có tu vi ngang bằng với hắn, là Nhị Trưởng lão Hắc Đao Môn, tên Hắc Minh. Hắc Đao Môn cùng Bạch Y Kiếm Tông xưa nay vốn có hiềm khích từ trước, lại thêm tên Hắc Minh này có thù với hắn nên hai người mỗi lần gặp nhau là như chó với mèo.
Mà ở đằng sau chúng đệ tử của hai bên nhìn thấy nhau cũng không hề khá hơn. Không khí hai bên đang căng thẳng cực độ thì bỗng không gian bên cạnh đột nhiên nứt ra.
Từ trong vết rách không gian, một thân ảnh xinh đẹp yêu kiều bước ra, chỉ thấy nàng này mặc cung trang lam sắc tuyệt mĩ, thân hình cân đối, bờ mông bạo mãn cùng bầu ngực sữa căng tràn sức sống thu hút mọi ánh nhìn của nam nhân.
“Tuyết Vực Cung tham dự Cửu Long Hội, gặp qua Lưu gia chủ!” Môi thơm hé mở, giọng nói trong trẻo tinh khiết của nàng vang lên khiến bao nhiêu nam nhân say mê.
Theo sau nàng là một đoàn nữ đệ tử nhan sắc tuyệt mĩ, tu vi lại cao thâm vô cùng, đều dao động từ Ngũ tinh Nguyên Sư tới Nhất tinh Nguyên Vương.
Mà nàng lại là một thân tu vi cao thâm đạt Tứ tinh Nguyên Tông cảnh, cao hơn tất cả mọi người tại nơi này. Vết rách không gian sau lưng nàng là minh chứng rõ nhất, vì chỉ có cường giả Nguyên Tông cảnh mới có khả năng xuyên toa hư không.
Mà thân phận của nàng lại khiến toàn bộ đám người nghe tới đều phải khiếp sợ. Nàng chính là Tuyết Vực Cung Nhị Cung chủ – Tuyết An.
Nàng được người đời biết đến với những danh tự như lạnh lùng, kiêu ngạo, vô tình, quyết tuyệt. Sự sát phát của nàng đã sớm ám ảnh bất kì tên nam nhân nào có ý đồ với nàng và Tuyết Vực Cung.
“Haha, Nhị Cung chủ khách khí, được ngài đến là vinh hạnh của lão phu.” Lưu gia chủ nhìn thấy người vừa tới vậy mà khách khí với mình thì cười gượng.
Ông cũng biết Tuyết Vưc Cung sẽ tới, nhưng mọi lần đều là một vị Hộ Pháp tới, còn bây giờ lại là Tuyết Vực Cung Nhị Cung chủ. Ông dù là gia chủ một Nhị phẩm gia tộc nhưng cũng không kìm được mà khiếp sợ a.
Tuyết Vực Cung là một Tông cấp thế lực chỉ toàn nữ nhân, xuất thân từ Hành Thiên Đại Lục, điểm đặc biệt của thế lực này là các nàng có tới hai vị Cung chủ. Hai nàng đồng dạng đều đạt tới Tứ tinh Nguyên Tông cảnh cường giả, vì thế các Tông cấp thế lực khác ở Hành Thiên Đại Lục cũng không dám động vào dù Tuyết Vực Cung của các nàng mới được thành lập không lâu.
Phải biết rằng dù là ở Tông cấp thế lực, thì cường giả Nguyên Tông cảnh cũng là nhân vật chủ chốt, thông thường chỉ có thế lực chi chủ mới đạt tới Nguyên Tông cảnh, còn lại chúng trưởng lão chỉ đạt tới Bán Bộ Nguyên Tông là cùng.
Không tiếp tục nghĩ nhiều, ông bắt đầu cất tiếng “Chào mừng chư vị đạo hữu đã bỏ chút thời gian, không quản đường xa tới tham dự Cửu Long Hội của Cửu Long Trấn chúng ta. Bây giờ mời các vị xem qua thể lệ đại hội.”
Dứt lời, ông phất tay một cái, vô số Quang Hệ Nguyên Lực được điều động mà về hình thành một màn ảnh lớn, ở trên còn hiện rõ bản đồ của Cửu Long Tuyền.
“Cửu Long Hội gồm hai phần thi đấu chính, phần thứ nhất sẽ diễn ra ngay tại trung tâm quảng trường này, mang tên Quần Đấu, mỗi người có thể tự lập đội hoặc đơn độc tham gia.”
“Phần này sẽ diễn ra trong vòng 3 nén hướng, sau khi kết thúc những người còn lại trên quảng trường sẽ bước vào phần thi kế tiếp mang tên Tầm Bảo.”
“Tại vòng thứ hai, các vị cũng vẫn có thể kết minh, hoặc hành động tự do. Vòng này sẽ diễn ra tại chính Cửu Long Tuyền, mượn nhờ áp lực của nó làm thử thách của vòng này.”
“Áp lực của Nguyên Lực trong dòng Cửu Long Tuyền này càng xuống sâu sẽ càng mạnh. Trong thời gian năm ngày thời gian, ai có thể chịu đựng được lâu nhất sẽ là người dành chiến thắng.”
“Đương nhiên, Tầm Bảo sẽ không thể mang tên Tầm Bảo nếu như chỉ đơn giản là mượn áp lực của Cửu Long Tuyền để thử thách như vậy.”
“Trận chiến năm xưa, các vị Long Tộc cường giả kia đã để lại vô số bảo vật, Nguyên Thuật các loại… Nhưng lại bị chìm sâu xuống dưới lòng Cửu Long Tuyền.”
“Vì thế, các vị không ngại có thể thử sức mình, tầm bảo thử một phen! Mọi thứ các vị tìm được sẽ được xem như phần thưởng!”
Đám đông nghe vậy xông xao, vậy là trận chiến năm đó có thật ư? Những Nguyên Thuật và bảo vật của cường giả sẽ kinh khủng tới mức nào? Cả bọn nghe vậy tâm trạng không khỏi nôn nao, ai cũng muốn tìm được cơ duyên.
“Ta phải dành lấy một phần mới được!” Một tên tán tu nói.
“Cho ta xin, cỡ như ngươi chịu được một ngày thời gian là đã quá sức rồi!” Một tên tán tu khác lại phản bác.
“Haha, tất cả bảo vật kia, bổn thiếu gia muốn!” Một tên thiên tài của Nhị phẩm gia tộc hưng phấn hét to.
Nghe đám người nghị luận, Lưu Giang ra hiệu im lặng rồi lại nói tiếp “Trong khoảng thời gian năm ngày thời gian đó, ai chịu đựng được lâu nhất, ai tìm được nhiều bảo vật nhất, sẽ là người dành chiến thắng.”
“Top 3 nhân vật xếp hạng cao nhất trong Cửu Long Hội năm nay sẽ được đặc cách vào vòng cuối của Bách Long Hội Tụ.”
Hít!!!
Đám người nghe vậy, liền hít một hơi lạnh, đặc cách vào vòng cuối của Bách Long Hội Tụ là ý nghĩa gì?
Ai cũng biết Bách Long Hội Tụ là đại hội do tam đại Nhất phẩm gia tộc Hàn – Lục – Trần cùng nhau tổ chức, cơ cấu phần thưởng cực kì phong phú, gồm ba cấp bậc tương ứng với ba vòng thi.
Thanh Đồng Bậc là bậc thấp nhất, là những người có thể vượt qua vòng 1 nhưng lại không đủ tư cách thi đấu tiếp vòng 2. Bậc này chỉ gồm 32 người.
Bạch Ngân Bậc là bậc thứ hai dành cho những người có thể vượt qua vòng 2 nhưng không đủ tư cách bước tới vòng thứ 3. Bậc này chỉ có 16 người.
Hoàng Kim Bậc là bậc cao nhất, dành cho những người vượt qua được cả 3 vòng, chỉ gồm 8 người.
Mỗi năm phần thưởng sẽ khác nhau mà mỗi cấp bậc sẽ có phần thưởng riêng biệt, điều này sẽ do tam đại Nhất phẩm gia tộc và Vạn Bảo Hội thảo luận rồi thông báo.
Mà được đặc cách vào vòng cuối của Bách Long Hội Tụ, có nghĩa là ngươi đã mặc định ghi tên mình vào Bạch Ngân Bậc, chỉ cần thi đấu vòng 3 nữa thôi. Nhưng ai cũng biết, để vượt qua được vòng 2 của Bạch Long Hội Tụ không phải dễ.
Chính vì thế, khi nghe Lưu gia chủ nói vậy, cả đám người như bị kích thích, chiến ý cùng lúc dâng trào.
Trần An Vĩ và Hàn Mộng Nhu nghe vậy cũng bị kích thích không kém, Hoàng Kim Bậc mỗi năm đều có phần thưởng cực kì phong phú, dù hắn có không sử dụng được thì cũng có thể cho các nàng sử dụng a.
Hơn nữa, đối với người mạnh lên nhờ chiến đấu như hắn thì hắn càng mong muốn được giao thủ với những thiên tài của thế lực khác, hơn nữa còn là càng mạnh càng nhiều càng tốt.
“Các vị, vì Cửu Long Tuyền chỉ cho phép tu sĩ từ Ngũ tinh Nguyên Vương trở xuống tiến vào, vì thế các vị nếu muốn tham gia hãy áp chế tu vi!” Lưu Giang như không để ý tới phản ứng của đám người, liền nói tiếp “Các vị đã rõ thể lệ chưa?”
“Đã rõ!!!” Quảng trường nghe vậy liền đồng thanh hô lên ầm ĩ.
“Tốt, vậy hãy để Cửu Long Hội của chúng ta được bắt đầu!” Lưu Giang vừa dứt lời, thì một loạt tiếng nổ lớn vang lên.
Chỉ thấy giữa quảng trường lúc này, một sàn đấu dần dần trồi lên, xung quanh là vô vàn Trận Văn bao phủ ngăn cách mọi thứ bên trong với bên ngoài.
“Thủ bút thật lớn a! Không hổ là Nhị phẩm gia tộc dưới trướng Lục gia!” Trần An Vĩ nhìn cảnh này thì khẽ cảm thán một câu.
“Đây là Chiến Trường Đài, các vị sẽ bắt đầu phần thứ nhất Quần Đấu ở đây, sinh tử tự chịu!” Lưu gia chủ hô lên “Các vị sẵn sàng chưa?”
“Sẵn sàng!!!”
“Được, vậy… Quần Đấu chính thức bắt đầu!”
Theo tiếng hô vừa dứt, những thiên tài từ các gia tộc từ Ngũ phẩm tới Tam phẩm, thậm chí có cả Nhị phẩm và Nhất phẩm, các tán tu, thiên tài từ các thế lực lân cận đều nhảy vọt vào Chiến Trường Đài.
“Đi đi! Nhớ kỹ, gặp người của Bạch Y Kiếm Tông, giết không tha!” Nhị Trưởng lão Hắc Minh của Hắc Đao Môn nhìn về đám đệ tử phía sau nói.
“Các ngươi mau đi đi! Gặp người của Hắc Đao Môn thì cứ giết!” Phía bên này, Bạch Tôn cũng hướng về phía đệ tử phía sau nói.
Ở phía còn lại, Tuyết An cũng hướng về phía bảy nữ đệ tử dung mạo tuyệt sắc đang đứng phía sau lưng nhàn nhạt nói “Đi thôi!”
Trần An Vĩ thấy từng đoàn thế lực lần lượt bước vào Chiến Trường Đài, hắn liền ôm lấy vòng eo thon gọn của Hàn Mộng Nhu, hướng về phía Chiến Trường Đài, chân khẽ động, thân ảnh hai người đồng loạt biến mất.
“Chúng ta cũng vào thôi!”
冷私夜 x 白蓮花