Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 18 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

18 Chương 18 Vạn Vũ Đế Vương

“Hỗn Độn Thuộc Tính?” Trần An Vĩ hỏi, hiển nhiên là vừa mới biết danh tự này, xưa nay chỉ nghe tới Dị Thuộc Tính, Hỗn Độn Thuộc Tính là gì nha?

“Sinh ra từ Hỗn Độn, mất đi cũng vì Hỗn Độn, sở hữu những năng lực đặc biệt vượt xa Dị Thuộc Tính bình thường, đánh vỡ toàn bộ hiểu biết của nhân loại. Băng Hỏa Luân Hồi Diễm của công tử là một ví dụ.”

“Băng và Hỏa vốn là hai lực lượng đối nghịch nhau, nhưng mà trên thế giới này, vốn không có gì là tuyệt đối, vì thế chúng không chỉ đối nghịch, mà đồng thời còn hỗ trợ nhau phát triển, Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cũng từ đó mà sinh ra, sở hữu đồng thời năng lực của cả Băng và Hỏa!”

“Vì thế, gọi nó là Dị Hỏa cũng được, Dị Băng cũng được!” Ảnh Nhi nói rồi đưa ra kết luận.

“Vậy có nghĩa ta có thể nâng cấp Hệ Thống?” Trần An Vĩ nghe vậy hô hấp trở nên dồn dập.

“Đúng vậy! Nhưng Ảnh Nhi kiến nghị công tử nên tích lũy Nguyệt Ảnh tệ nhiều hơn, chuẩn bị các loại đồ vật trước khi nâng cấp Hệ Thống!” Ảnh Nhi gật đầu, nhưng lại nhắc nhở hắn một tiếng.

“Ồ? Vì sao?” Trần An Vĩ tò mò hỏi.

“Trong thời gian Hệ Thống nâng cấp, Hệ Thống sẽ tạm dừng hoạt động, kể cả Ảnh Nhi cũng sẽ lâm vào ngủ say trong một đoạn thời gian.” Nàng nói tới đây bỗng nhiên nhìn thấy ánh mắt lo lắng của hắn liền lên tiếng trấn an “Ta sẽ không sao, công tử đừng lo lắng!”

Trần An Vĩ nghe vậy cũng bớt lo một chút “Được, ta nghe nàng!”

“Sau khi Hệ Thống thăng cấp xong, Hệ Thống sẽ gửi cho công tử một phần quà mang tên “Thăng Cấp Lễ Bao – Hạ”. Trong Nguyệt Ảnh Quầy cũng sẽ xuất hiện một đồ vật mang tên “Thăng Cấp Lễ Bao – Thượng” sẽ tồn tại trong khoảng từ 1 tới 3 ngày.”

“Cả hai đều sẽ cung cấp cho công tử các vật phẩm cần thiết cho quá trình phát triển. Vì thế công tử không nên bỏ qua!”

Ảnh Nhi nói tiếp, thực ra theo thực lực hắn tăng dần, thì nàng cũng dần lấy lại một phần ký ức trước khi thức tỉnh cùng Hệ Thống, trong đoạn kí ức kia, nàng biết rằng Hệ Thống sẽ được nâng cấp khi hắn thuần thục ba loại Nguyên Lực Thuộc Tính. Kể cả nàng cũng sẽ được khôi phục một đoạn kí ức quan trọng.

Nàng không biết nó sẽ là gì, nhưng nàng cảm thấy sự việc có lẽ không đơn giản như nàng vẫn nghĩ. Hiển nhiên dù bị phong ấn kí ức, nhưng với kiến thức uyên bác và trí thông minh vốn có, nàng cũng lờ mờ đoán ra được mục đích người kia gửi nàng và Hệ Thống vào người Trần An Vĩ.

Nhưng nàng chỉ nghĩ đơn giản chắc hắn muốn đào tạo Trần An Vĩ thôi. Thế nên ngay khi từng đoạn kí ức nhỏ được giải khai, nàng mới phát hiện những gì mình đã nghĩ quả thực là ngây thơ tới cực điểm.

Tương lai không biết có thứ gì sắp diễn ra, nhưng nàng biết, Trần An Vĩ phải trưởng thành trước khi thời điểm nó diễn ra, nếu không phúc họa khó mà lường trước.

Trần An Vĩ lần đầu thấy nàng trầm ngâm như vậy, hiển nhiên cũng đoán ra được thứ gì đó, quyết tâm lại càng thêm kiên định. Vì những người bên cạnh hắn, hắn phải mạnh mẽ hơn nữa.

“Nhu nhi, trong vòng nửa tháng tới, nàng theo ta ra ngoài một chuyến nhé?” Hàn Mộng Nhu và hai nữ đang ngồi hàn thuyên trong lúc chờ hắn nói chuyện với sư phụ bí ẩn thì đột nhiên nghe hắn nói.

“Chàng muốn làm gì?” Nàng thắc mắc hỏi, không hiểu vì sao đột nhiên hắn lại muốn ra ngoài nữa, hắn vừa trở về chưa được bao lâu mà.

“Ta muốn thuần thục Lam Băng và Huyền Mộc!” Trần An Vĩ quả quyết nói, hắn định trong nửa tháng tới sẽ thành thục Lam Băng trước, dù sao thì Băng Hỏa Luân Hồi Diễm cần có thêm Băng Hệ Nguyên Lực mới có thể phát huy được tối đa sức mạnh.

Hơn nữa, tranh thủ thời gian này lên đường tới Lục gia nữa, Bách Long Hội Tụ sắp diễn ra rồi.

Nghe vậy, Cổ Tự Ly và Trần Yên Nhiên lập tức dùng đôi mắt u oán nhìn hắn, tên này không cần mạng nữa sao? Tu luyện điên cuồng như vậy là muốn các nàng phải lo chết mới chịu sao?

Hàn Mộng Nhu nghĩ nghĩ, quả thực nàng đúng là có thể giúp hắn thuần thục hai loại Nguyên Lực Thuộc Tính đó, nhưng nàng không muốn hắn quá sức. Hắn chỉ mới nghỉ ngơi được một chút thôi đó.

Trần An Vĩ nhìn thấy biểu cảm của các nàng, thương yêu mà hôn mỗi người các nàng một cái, giọng điệu ấm áp trấn an “Các nàng đừng lo, ta biết liệu sức mình mà!”

Ba nữ được hắn trấn an cũng không nói thêm gì, chỉ là biểu tình trong ánh mắt như muốn nói “Chàng muốn thì bọn thiếp ủng hộ, nhưng bị thương một cái thì đừng trách bọn thiếp!”

Trần An Vĩ bắt gặp ánh mắt của ba nữ, cười cười tỏ vẻ không có gì, nhưng trong lòng lại tràn ngập ấm áp. Từ xưa tới nay, hắn mang danh phế vật, ngoài cha hắn, gia gia và Đại Trưởng lão, người trong gia tộc thấy hắn đều tránh như tránh tà, vậy mà bây giờ bên cạnh hắn có tận bốn vị giai nhân.

Từng người, bất kì ai trong các nàng cũng đủ để khiến nam nhân ghen tỵ tới đỏ mắt. Các nàng muốn thực lực có thực lực, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn dịu dàng, hiểu chuyện liền có ngay dịu dàng, hiểu chuyện. Hắn quả thực có phúc!

“Được, cứ quyết định như vậy đi, đợi thêm một khoảng thời gian nữa, ta sẽ tìm cách phục hồi Hồng Yên cho Nhiên nhi, đồng thời cũng sẽ lên đường tìm lại Thập đại Thánh Văn cho Ly nhi.” Trần An Vĩ nhẩm nhẩm kế hoạch trong thời gian tới.

Hai nữ nghe vậy, ánh mắt sáng quắc nhìn lấy hắn, dù có làm gì thì hắn vẫn quan tâm tới chuyện của các nàng trước tiên.

Quả nhiên chỉ nghe hắn nói tiếp, “À, trước đó khi Bách Long Hội Tụ kết thúc, ta sẽ thuyết phục Lục gia đứng về phía Trần gia, lúc đó có thể trợ giúp Nhu nhi diệt đi Hàn gia, nếu không đủ, ta sẽ điều động cả Xích Y Vệ quay về!”

Bộ dáng của Trần An Vĩ lúc này chẳng khác gì một vị hôn quân hết lòng chiều chuộng nữ nhân của mình cả.

Hàn Mộng Nhu nghe vậy, liền dịu dàng mở miệng nói “Chàng không cần thiết phải kinh động tới Xích Y Vệ đâu mà, Hàn gia bọn chúng không đáng để làm vậy. Thực ra… thiếp thấy mình có thể tự trả thù được!”

Nói xong không biết vô tình hay cố ý mà nàng còn lén liếc nhìn biểu cảm của hắn, quả nhiên khi nàng vừa nói xong Trần An Vĩ đã lạnh mặt đi. Khuôn mặt hắn lúc này lạnh đến nỗi ngay cả người tu luyện Băng Hệ Nguyên Lực như nàng cũng phải rùng mình.

Hàn Mộng Nhu chỉ đành lý nhí nói “Dù sao thì chàng cũng cần phải nghỉ ngơi mà, nhìn chàng như vậy thiếp không nỡ!”

Nhưng Trần An Vĩ lại lắc đầu, làm gì có chuyện hắn để nàng tự đi trả thù, như vậy thà nàng giết hắn đi còn nhanh hơn. “Không được, lỡ nàng có chuyện gì thì ta biết phải làm sao? Tất cả các nàng đều là thê tử bảo bối của ta. Ta không cho phép bất cứ kẻ nào làm tổn thương các nàng, dù chỉ một chút cũng không được!”

Lời nói hắn nói ra nhìn có vẻ bình thường, nhưng lại chứa đựng uy nghiêm không thể chối từ. Bất quá, ba nữ khi nghe thấy hắn nói vậy, trong lòng chảy xuôi một dòng nước ấm. Hắn không hoa mĩ, không ngọt ngào, nhưng các nàng đều cảm thấy lời hắn nói là lời nói ngọt ngào nhất mà các nàng từng được nghe.

Ba nữ dịu dàng nhìn hắn, nhu thuận gật đầu “Bọn thiếp biết rồi!”

Lúc này Trần An Vĩ mới yên tâm. Ảnh Nhi thấy vậy liền xuất hiện bên cạnh nói “Công tử bao che các nàng như vậy không sợ các nàng sẽ ỷ lại sao?”

“Nàng cũng có thể ỷ lại vào ta!” Trần An Vĩ nhìn nàng chân thành nói.

Ảnh Nhi bỗng nhiên bị hắn thổ lộ, mặt đỏ ửng liền trốn mất dạng.

Trần An Vĩ thấy vậy cười cười, một ngày nào đó ta nhất định sẽ giúp nàng thoát khỏi Hệ Thống, trở thành một nhân loại thực thụ.

“Hệ Thống, mở Nguyệt Ảnh Quầy đi!” Hắn quyết định tìm một số Nguyên Thuật của Mộc Hệ và Băng Hệ Nguyên Lực, dù sao nếu hắn không sử dụng được thì mấy nữ cũng có thể sử dụng.

“Nguyệt Ảnh Quầy đã mở.” Âm thanh máy móc của Hệ Thống vang lên, ngay sau đó ba ô sáng quen thuộc lại hiện lên trước mặt hắn.

“Ô thứ nhất: Thiên cấp Trung phẩm Nguyên Thuật – Vạn Mộc Lãnh Địa, giá bán 5 nghìn 5 trăm tệ.

Ô thứ hai: Địa cấp Hạ phẩm Linh Thảo – Phục Hồn Hoa, giá bán 4 nghìn tệ.

Ô thứ ba: Sơ cấp Dịch Chuyển Phù, giá bán 1 nghìn tệ.”

“Ồ, Vạn Mộc Lãnh Địa này cũng là một loại Nguyên Thuật mô phỏng Vực đúng không?” Trần An Vĩ nhìn ô sáng thứ nhất tò mò hòi, vì lần trước từng tiếp xúc với Băng Hàn Lãnh Vực nên bây giờ nhìn thấy Vạn Mộc Lãnh Địa có phần quen thuộc.

Ảnh Nhi lập tức mở thông tin của Vạn Mộc Lãnh Địa lên cho hắn xem “Vạn Mộc Lãnh Địa, giúp người thi triển sở hữu Giả Vực, một loại lực lượng mô phỏng Vực, ở trong Vạn Mộc Lãnh Địa, người thi triển Mộc Hệ Nguyên Lực sẽ được hỗ trợ, tốc độ trị liệu cũng nhanh hơn, hơn nữa còn có thể tăng thêm ngộ tính đối với Mộc Hệ Nguyên Lực.”

“Khá giống với Băng Hàn Lãnh Vực nhỉ?” Trần An Vĩ đọc thông tin rồi nghĩ nghĩ “Băng Hàn Lãnh Vực cũng tạo ra Giả Vực phải không?”

“Đúng vậy, nhưng Băng Hàn Lãnh Vực được sử dụng chủ yếu để hỗ trợ về khả năng tấn công, còn Vạn Mộc Lãnh Địa lại thiên về trị liệu nhiều hơn. Công tử có thể mua về sử dụng. Biết đâu còn nhờ đó mà luyện thành Huyền Mộc Nguyên Lực và Huyền Mộc Vực thì sao?” Ảnh Nhi lên tiếng đề nghị.

Trần An Vĩ nghe nàng nói cũng thấy có lý, dù là thiên về khả năng nào thì Vực cũng là thứ khiến người người truy cầu. Cho nên hắn cũng không ngại sở hữu nhiều loại Vực đâu.

Nhưng mà nếu cùng lúc làm quá nhiều việc thì sẽ không có việc gì hoàn thành cả, hiện tại hắn lại chưa thể hoàn toàn nắm giữ Huyền Mộc và Lam Băng Nguyên Lực, cũng còn một loại Dị Mộc – Phục Mệnh Thiên Mộc, loại Dị Mộc mà hắn nhận được khi hoàn thành nhiệm vụ “Đại Trợ Lực!”.

Nghĩ nghĩ, hắn tạm thời dời mắt tới ô thứ hai và thứ ba “Sơ cấp Dịch Chuyển Phù cũng không tồi. Nhưng còn Phục Hồn Hoa này thì sao?”

“Phục Hồn Hoa là linh thảo chuyên dùng để phục hồi những tổn thương của Linh Hồn, dù chỉ là Địa cấp Hạ phẩm nhưng nó lại là nguyên liêu cần thiết cho rất nhiều loại Hồn Đan chuyên phục hồi Hồn Lực.” Ảnh Nhi nãi thanh nãi khí nói.

“Ồ!” Trần An Vĩ mới ồ lên một tiếng, bỗng hắn nhớ tới chỗ linh thảo mà lúc lịch luyện Ảnh Nhi có nói hắn thu thập, trong lòng thầm nghĩ “Chỗ linh thảo kia mà có thể trồng xuống thì hay biết mấy, như thế sẽ không uổng phí a!”

Ảnh Nhi thấy vậy liền nhắc nhở “Không phải công tử có thể điều khiển phong cảnh bên trong Bát Diện Thạch sao? Sao không tự tạo cho mình một cái Linh Thảo Điền?”

“Được sao?” Trần An Vĩ cảm thấy bất ngờ trước đề nghĩ của nàng liền hỏi.

“Dù hiệu quả không được tốt như sử dụng Pháp Bảo chuyên dùng, nhưng cũng không tính là quá tệ, vẫn còn tốt hơn để chỗ linh thảo kia chết đi!” Ảnh Nhi nói.

“Đúng vậy nhỉ! Vậy mua hết đi!” Trần An Vĩ ra lệnh một tiếng, sau khi suy nghĩ kĩ hắn vẫn quyết định mua Vạn Mộc Lãnh Địa, vì không biết chừng sau này sẽ thực sự cần tới nó, sau đó liền câu thông ý niệm với Bát Diện Thạch, cải biến những thửa ruộng bậc thang phía dưới thành Linh Thảo Điền.

Bát Diện Thạch dù sao cũng là Không gian Pháp Bảo cao cấp, vừa nhận được ý niệm của chủ nhân, những thửa ruộng bậc thang liền tự động phân luống, đất cũng được tự động xới tơi.

Dù không phải Pháp Bảo chuyên dụng, nhưng chất lượng đất của Bát Diện Thạch cũng thuộc hàng đỉnh cấp, trồng linh thảo trong này phải gọi là trăm lợi vô hại.

Hơn nữa, những linh thảo mà hắn thu thập được còn có loại có khả năng thanh thuần thiên địa nguyên khí, khiến cho lượng nguyên khí hấp thu được sẽ tinh thuần hơn từ đó làm tăng độ tinh khiết của Nguyên Lực.

Điển hình như loại Thiên cấp Cực phẩm – Thanh Lực Thảo này, lúc hắn tìm thấy nó đã đạt gần vạn tuổi, mức độ tinh thuần của thiên địa nguyên khí xung quanh nó đã gần như không còn tạp chất.

Hơn nữa, hắn còn phải trải qua trận chiến với một tôn Lục Vĩ Lang và một tôn Thiên Mộc Tước, đều là Bát tinh Tam giai Yêu thú đang có ý định tranh đoạt gốc Thanh Lực Thảo này.

Thực ra ban đầu ý định của hắn là hai tôn yêu thú, nhưng khi thấy gốc Thanh Lực Thảo gần vạn năm này, hắn không ngại tiện tay thu luôn.

Thế là theo ý niệm của hắn, từng loại từng loại linh thảo được trồng xuống bên trong Linh Thảo Điền, có loại hữu dụng cho Hồn Tu, có loại hữu dụng cho các loại Nguyên Lực Thuộc Tính, vân vân và mây mây…

Tam nữ thấy hắn đột nhiên lại cải tạo các thửa ruộng bậc thang thành Linh Thảo Điền, rồi lại thấy đủ các loại linh thảo được trồng xuống, tam nữ đưa mắt nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ. Trong một tháng qua, rốt cục hắn đã làm gì mà thu được nhiều linh thảo như vậy? Thậm chí còn có cả Thiên cấp Cực phẩm.

Nhìn thấy biểu hiện của tam nữ, Trần An Vĩ cười nói “Ta chỉ đi lượn nhẹ vòng ngoài của Bát Sơn Sâm Lâm mà thôi, chỉ là may mắn mới thu được chúng nó!”

Lượn nhẹ? May mắn?

Tam nữ nghe vậy khóe miệng giật giật, ai như hắn không chứ, một Nguyên Giả Đỉnh phong muốn đi hết vòng ngoài của Bát Sơn Sâm Lâm không mất nửa năm thời gian thì cũng gặp vô vàn yêu thú, làm sao có thể dễ dàng như hắn nói.

“Haha, phu quân các nàng lợi hại như vậy, làm sao lại không thể?” Như hiểu được mấy nữ đang nghĩ gì, hắn lại cười cười trêu chọc.

Tam nữ nghe vậy trợn mắt, véo hắn mấy cái. “Đáng ghét, chàng cố tình phải không?” nam nhân đáng ghét này chỉ được cái khiến các nàng lo lắng, trong một tháng vừa qua chắc chắn hắn phải trải qua rất nhiều thứ.

“Hắc hắc!” Trần An Vĩ bị mấy nữ véo cũng chỉ biết cười cười, hắn cũng không muốn nha, chỉ là lúc đó thực sự mới vừa bắt đầu tu luyện Hồng Hỏa Nguyên Lực, hắn không thể không đẩy nhanh tiến độ.

Nguyên Giả bình thường muốn đi hết một vòng ngoài của Bát Sơn Sâm Lâm, nhanh thì hết bốn tháng thời gian, chậm thì phải hết cả năm là ít. Chưa kể còn gặp phải yêu thú các loại.

Nhưng đừng quên hắn có các loại Khí Văn, trong đó Tốc Văn mà hắn có, có thể gia tăng tốc độ lên gấp nhiều lần, nên hắn chỉ cần một tháng thời gian mà thôi. Cộng thêm đang cần “vài tấm bia” nên hắn chẳng ngại ngần gì, gặp yêu thú nào trảm yêu thú đó. Bất kể chủng loại, đẳng cấp, kể cả mấy tên thiếu gia không biết điều nữa. Đều bị hắn làm thịt.

Đang cười đùa với mấy nữ, chợt Trần An Vĩ bỗng nhiên chú ý tới một gốc linh thảo dường như mới vừa nảy mầm, phẩm chất chỉ đạt tới Hoàng cấp Hạ phẩm, nhưng lại có thể hấp thu được một lượng thiên địa nguyên khí bằng tất cả các loại khác cộng lại.

“Đó là thứ gì?” Trần An Vĩ không nhịn được hỏi.

Tam nữ cũng nhìn về hướng mà hắn đang chú ý, cũng nhận ra gốc linh thảo này chỉ đạt Hoàng cấp Hạ phẩm nhưng lại có tốc độ hấp thu nguyên khí không thua gì một cường giả Nguyên Sư cảnh.

Ảnh Nhi nhìn lấy nó đánh giá một hồi, cuối cùng đưa ra kết luật “Đây là…”

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.