Trở về truyện

Tuyệt Thế Ma Đình - Chương 30 Tuyệt Thế Ma Đình

Tuyệt Thế Ma Đình

30 Chương 30 Tuyệt Thế Ma Đình

" Tiểu Nguyệt."

Âm thanh hùng hậu vang lên bên tai Dạ Nguyệt, Chúc Ngọc Nghiên không biết từ lúc nào đã lẳng lặng đứng trên con đường phía trước

"Ba."

Bước nhanh lên phía trước, đi tới trước mặt sư phó, Dạ Nguyệt ánh mắt vẫn lạnh như băng, đó là di chứng của hai năm sống tại Tử Vong Chi Đô.

Chúc Ngọc Nghiên gật đầu, trên mặt nàng toát ra một tia mỉm cười.

" Hai năm vừa rồi, con làm vô cùng tốt, cũng không có làm cho ta thất vọng...Đi thôi."

Nói xong, hắn đi tới trước đầu tiên

Dạ Nguyệt vội vã đổi theo Chúc Ngọc Nghiên, hắn cũng không có nói thêm cái gì, sư phó xuất hiện, làm cho tâm tình lạnh như băng của hắn sinh ra một vết rách.

" Sư phó, bây giờ chúng ta hẳn là về nhà ah."

Hai năm ma luyện ở Tử Vong Chi Đô, Dạ Nguyệt nhớ về dáng vẻ ôn nhu của Cẩm di hay dáng vẻ tinh nghịch của sư tỷ Loan Loan ánh mắt hiếm thấy lộ ra vẻ ôn nhu.

Chúc Ngọc Nghiên thản nhiên nói:" Bây giờ hơi thở con lạnh như băng, như thế nào có thể ẩn dấu bản thân trong nhân gian đây? Ngay khi con được Duyên Hoa Tẩy Tẫn, chúng ta mới có thể trở về. "

Duyên Hoa Tẩy Tẫn? Dạ Nguyệt có chút ngốc trệ, nhưng hắn lại cũng không có hỏi nhiều, chỉ lặng lẽ theo nàng rời đi.

Hai ngày sau tại Bắc Kinh Trung Quốc.

Mặc dù mọi việc trong quá khứ đã qua hai ngày, nhưng Dạ Nguyệt cũng vẫn chưa từ giữa không khí Tử Vong Chi Đô mà khôi phục như cũ.

Hai năm cuộc sống là cảnh giác, làm hắn dần có thói quen hoài nghi hết thảy.

Mặc dù sát khí khổng lồ được tích xúc nội ẩn vào bên trong cơ thể.

Nhưng cả người hắn thường xuyên vẫn bị vây trong trạng thái khẩn trương.

Dạ Nguyệt cũng biết chính mình như vậy là không tốt, nhưng hai năm đã hình thành thói quen, cuộc sống từ thế giới hắc ám lại có thể dễ dàng khôi phục như cũ vậy sao?

Chúc Ngọc Nghiên mang theo Dạ Nguyệt hướng thành nội bên trong đi tới, bởi vì bây giờ là ban đêm hơn nữa Chúc Ngọc Nghiên chọn những nơi hay vắng người mà đi lên không có kinh động bất cứ ai.

Vẫn một mực đi tới trung tâm của Bắc Kinh, giữa khu vực phồn hoa nhất, Chúc Ngọc Nghiên dừng bước lại trước một kiến trúc cao lớn nhất.

Đây là một toà tiểu lâu cao gần năm tầng, chỗ ngồi tiểu lâu này làm cho người có cảm giác đầu tiên là thanh nhã.

Cả chỉnh thể kiến trúc hơi có vẻ cổ phác, trên biển chỉ có đơn giản bốn chữ Duyên Hoa Tẩy Tẫn.

Tiến vào bên trong lui tới trong đó người đi đường cũng không nhiều, nhưng có thể nhìn ra được, người ra vào nơi này, đều là người quần áo đẹp đẽ quý giá hoặc là hạng người khí chất thật tốt. Nam nữ đều có.

"Sư phó, đây là địa phương nào? " Dạ Nguyệt biết đã đến nơi liền bèn hỏi.

Chúc Ngọc Nghiên lạnh nhạt nói "Đây sẽ là địa phương nơi cho ngươi tiến hành Duyên Hoa Tẩy Tẫn. Đi, đi thôi, vào đi".

Vừa nói, Chúc Ngọc Nghiên ôm lấy Dạ Nguyệt sử dụng kinh công bay lên trên không tầng cao nhất của Duyên Hoa Tẩy Tẫn.

Vừa phi thân rơi xuống, âm thanh một người trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên: “Ai.”

" Là ta...".

Đối với đối mặt Dạ Nguyệt lúc ôn hòa, lúc này Chúc Ngọc Nghiên ngữ khí mười phần lạnh lùng.

Thấy rõ nàng bộ dáng mỹ phụ ung dung xa hoa toàn bộ khí thế đáng sợ thủ lại, chỉ khẽ mỉm cười

" Tiên Âm tham kiến tiền bối".

Sau đó liếc mắt nhìn thật sâu đứng ở một bên nhìn về phía Dạ Nguyệt:" Hắn là con của hắn và nàng."

Chúc Ngọc Nghiên yên lặng gật đầu, Nguyệt Hoa đứng dậy, lệ nhan mông lung, chuyển hướng Dạ Nguyệt, giơ tay lên vuốt ve khuôn mặt Dạ Nguyệt.

Dạ Nguyệt nhíu nhíu mày, rất tự nhiên lui lại phía sau từng bước một tránh bàn tay của Nguyệt Hoa.

Nguyệt Hoa đôi mi thanh tú hơi nhíu mày, "Trốn cái gì, ta là cô cô của ngươi. "

"A"

Dạ Nguyệt thần sắc kinh ngạc, mở to hai con mắt, nhìn mỹ phụ trước mặt, nếu hắn nhớ không nhầm thì mình là cô nhi được Chúc Ngọc Nghiên nhận nuôi, sao bây giờ tự nhiên ở đâu ra một người cô cô.

Chúc Ngọc Nghiên hướng Dạ Nguyệt gật đầu:" Nàng ta chính là bạn thân của mẫu thân con, cũng thật là được xem cô cô của con. "

Nguyệt Hoa tay lại vươn ra, lần này Dạ Nguyệt không có trốn, Dạ Nguyệt từ nhớ lại trong trí nhớ hắn, cô cô cái này thật xa lạ, bất quá hắn có thể cảm giác được tình cảm tử người phụ nữ trước mắt này, liền bỏ đi tâm trí phòng bị.

Nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Dạ Nguyệt, Nguyệt Hoa mắt lại hồng lên:" Ngươi lớn lên nhìn giống cha ngươi lúc tuổi còn trẻ, cũng như mụ mụ ngươi. "

Nghe một câu này, phòng tuyến nội tâm Dạ Nguyệt cũng hoàn toàn tan rã không còn khí thế như trước.

" Cô cô, ta muốn biết rốt cuộc phụ mẫu ta là ai?”.

Thân thể mềm mại của Nguyệt Hiên run lên, bàn tay cố gắng hết sức vuốt ve gương mặt Dạ Nguyệt, giọng nói có chút run rẩy.

Nhìn đôi mắt mắt trắng tròng trắng Dạ Nguyệt, nhìn mái tóc màu đen của hắn khẽ tung bay trong gió, ánh mắt của Nguyệt Hiên xuất hiện hai hàng lệ.

Nàng từng yêu một nam nhân, yêu đến chết đi sống lại, nàng vì hắn đến cả Băng Cơ Ngọc Cốt Thần Công cũng không cần, một thân công lực sắp thành lại hủy.

Nàng thân là Tiên Âm Động đại sư tỷ, năm đó nàng liền có hy vọng phá tan cánh cổng Đại Tông Sư cảnh giới có điều vì hắn nàng nguyện bỏ tất cả, chỉ là nàng đánh đổi nhiều như vậy rốt cuộc cũng không giữ được tâm nam nhân, không giữ được kẻ đó.

Nước mắt của Nguyệt Hiên lã chã rơi, đôi môi xinh đẹp run rẩy, ở trên người Dạ Nguyệt nàng nhìn thấy hình bóng kẻ kia.

“Được... cô cô cũng không dấu ngươi, ngươi muốn nghe... cô cô liền kể cho ngươi”.

Đối mặt với ánh mắt của Dạ Nguyệt, rốt cuộc Chúc Ngọc Nghiên cùng Nguyệt Hiên liền chịu thua, hai người nhìn nhau rồi thở dài.

Chúc Ngọc Nghiên rốt cuộc lên tiếng.

“Rốt cuộc cũng có một ngày này, ta cũng không có dấu con, quá khứ của con bản thân ngươi rốt cuộc cũng nên biết, con đường con rốt cuộc cũng phải chọn".

" Con có biết trong giới Cổ Võ Giả ngoài trừ Ma Môn cùng Bạch Đạo thì còn có những thế lực nào không".

Chúc Ngọc Nghiên nhìn thẳng Dạ Nguyệt.

" Các đại gia tộc". Dạ Nguyệt không cần suy nghĩ nói thẳng.

Chúc Ngọc Nghiên gật gật đầu:" Không sai, ngoài trừ Ma Môn cùng Bạch Đạo thì các thế lực lớn sánh vai với chúng ta thì cũng chỉ có Bát Đại Gia Tộc lần lượt là Mộ Dung Gia, Đoàn Gia, Điền Gia, Tống Gia, Đường Gia, Doanh Gia, Chu Gia, Tần Gia...".

Trầm mặc rất lâu, Chúc Ngọc Nghiên sáp nhiên mở miệng, nàng thở sâu khẩu khí, ánh mắt phức tạp Dạ Nguyệt, nhàn nhạt nói.

“Ta kể cho ngươi một cái cố sự a, một cái cố sự liên lụy đến Cổ Võ Giới hai cái đại gia tộc, Mộ Dung Gia... Cùng Điền Gia!".

" Mộ Dung Gia cùng Điền?". Dạ Nguyệt cau mày một cái.

“Kỳ thật cố sự này ngược lại cũng rất đơn giản.”

Chúc Ngọc Nghiên trong mắt mang theo mấy phần bất đắc dĩ, chậm rãi nói ra.

“Năm đó thân là Mộ Dung Gia gia đại thiếu gia Mộ Dung Đế Hiên cùng Điền gia đại tiểu thư Điền Như Thanh kết làm phu thê, ngay từ đầu hai người ngược lại cũng xem như ân ái, có thể tất cả theo bọn hắn hài tử sau khi sinh, liền biến...

" Bởi vì bọn hắn hài tử, trời sinh bị mù loà, mà thậm tệ hơn là kinh mạch khô héo không thể tu luyện!”

Nói đến đây Chúc Ngọc Nghiên khẽ liếc nhìn Dạ Nguyệt, thấy hắn không có dị dạng gì mới yên tâm thở dài kể tiếp.

“Cái kia thời điểm, Mộ Dung Đế Hiên chính là tranh đoạt vị trí gia chủ mấu chốt kỳ, nếu như bị những người khác biết rõ con của hắn là một cái phế vật, không thể nghi ngờ sẽ gia tăng biến số...".

" Cho nên, vì có thể tranh đoạt đến vị trí gia chủ, hắn liền hạ quyết tâm giết bản thân chưa đầy nguyệt nhi tử!”

“Vợ hắn Điền Như Thanh phát giác được ý hắn đồ, liền ngay cả đêm mang theo bản thân hài tử chạy trốn, có thể lớn nhất cuối cùng vẫn là bị Mộ Dung Đế Hiên cho đuổi theo, muốn mẹ con bọn hắn toàn bộ đều giết!”

“Chuyện này vừa mới bắt đầu đám người cũng không biết được, thẳng đến Mộ Dung Đế Hiên thuận lý thành chương leo lên Mộ Dung gia vị trí gia chủ sau, không biết là ai lộ ra ánh sáng đi ra, mà Mộ Dung Đế Hiên ngầm thừa nhận, không thể nghi ngờ để chuyện này tính chân thực được xác định.”

“Sau đó Mộ Dung gia cùng Điền gia liền bắt đầu trở mặt, mà Mộ Dung Đế Hiên cũng cưới một nữ nhân khác, tiếp tục củng cố hắn gia chủ địa vị.”

Dạ Nguyệt ánh mắt nhè nhẹ nhắm lại, hắn cùng vị Mộ Dung Đế Hiên kia cũng không có quá nhiều cảm xúc có điều từ bé đến giờ.

Từ nhỏ mặc dù mọi người trong Âm Quý Phái đối xử với hắn rất tốt, nhưng hắn vốn khát khao có một cái phụ thân, hắn muốn gọi một tiếng cha thậm chí chỉ cần biết cha mình là ai liền tốt.

Thế nhưng kẻ mà hắn muốn gọi là cha kia thế nhưng lại muốn giết hai mẹ con hắn...

" Mẫu thân của ta... Chết!”

Dạ Nguyệt đột nhiên nghiêng đầu lại, dùng kia đã dữ tợn đến mặt mũi vặn vẹo thần:" Súc sinh! Súc sinh! Ngay cả vợ mình đều giết! Ta muốn giết chết hắn! Ta muốn giết tên súc sinh này! Giết!!!".

Giờ khắc này, vốn đang ngủ say trong đan điền mã chủng, dường như cảm nhận được tâm tình của Dạ Nguyệt lúc này, phun ra vô tận sát ý.

Cả người bộc phát khát máu quang mang, to lớn tiếng gầm gừ đem toàn bộ học viên Duyên Hoa Tẩy Tẫn đều bừng tỉnh.

Chúc Ngọc Nghiên cùng Nguyệt Hiên giật mình, bọn nàng biết rõ, Dạ Nguyệt lúc này đã triệt để đã mất đi lý trí, tiến vào “Ma” trạng thái.

" Ông...”

Nguyệt Hiên trên thân bộc phát ra mãnh liệt hàn khí, đem toàn bộ nhiệt độ căn phòng thẳng tắp hạ xuống, cả căn phòng đều bị kết một tầng băng bên trên, phảng phất đi lạc vào Băng Thiên Thế Giới.

Nguyệt Hiên giờ bàn tay tràn ngập hàn khí chạm vào người Dạ Nguyệt, dự định dùng hàn khí khống chế lại hắn.

" Băng linh linh”

Một tiếng vang giòn, Dạ Nguyệt thân thể liền bị một khối to lớn hàn băng phong tỏa.

"Nguyệt Hoa, Dạ Nguyệt từ bây giờ giao cho ngươi...Hắn mới từ Tử Vong Chi Đô về...Chỉ có ngươi có khả năng tốt nhất giúp hắn."

“Là, ta đã biết.”

Đem Dạ Nguyệt giao cho Nguyệt Hiên sau, Chúc Ngọc Nghiên liền phi thân biến mất ở ban đêm.

Đợi sau khi Chúc Ngọc Nghiên rời đi một tiếng sau, cả khối to lớn hàn băng trong dần dần hóa thành một trận băng vụ, thời gian dần trôi qua tiêu tán tại không trung.

Hàn băng tiêu tán sát na, Dạ Nguyệt thần chí vẫn còn có chút mờ mịt, Nguyệt Hiên liên ôm thật chặt hắn, Dạ Nguyệt có thể cảm nhận đôi mắt của Nguyệt Hiên cũng nhòa đi.

Dạ Nguyệt thần chí cũng dần thành tỉnh, cúi đầu trầm mặc nửa ngày, mới ngẩng đầu nhìn về phía Nguyệt Hiên.

" Cô cô, mẹ ta là ngươi như thế nào".

Nhắc đến mẹ Dạ Nguyệt rõ ràng có thể thấy thân thể Nguyệt Hiên run lên nhè nhẹ, có thể thấy mẫu thân của Dạ Nguyệt khiến Nguyệt Hiên có xúc động đến mức nào.

Nguyệt Hiên thở dài một hơi, khóe miệng khẽ run rẩy.

" Nàng là một người phụ nữ rất xinh đẹp, mà lại còn là người tốt bụng nhất mà ta từng thấy".

Dạ Nguyệt nhìn xem Cô Cô trong lòng liền có chút dở khóc dở cười.

“ Cô cô năm đó chỉ sợ đối với Mộ Dung Đế Hiên liền nặng tình, chỉ sợ nàng cùng mẫu thân liền là đối thủ cũ đi”.

Việc này Dạ Nguyệt tất nhiên không dám nói ra, hắn chỉ có thể im lặng suy nghĩ trong đầu mà thôi.

Nguyệt Hoa cũng không biết suy nghĩ trong đầu của hắn, khẽ thu hồi tâm tình của mình, nhìn hắn mỉm cười:" Ngươi biết, Âm Hậu ở lại chỗ này một năm, là muốn theo ta học cái gì không?".

Dạ Nguyệt lắc đầu mờ mịt.

Nguyệt Hoa ánh mắt chước chước nhìn kỹ Dạ Nguyệt:" Tương lai trong một năm, ta sẽ dạy ngươi các loại lễ nghi quý tộc, âm nhạc".

"Ngài không phải hay không nói giỡn sao? "Dạ Nguyệt trợn mắt há mồm nhìn cô cô không chỉ một canh giờ.

Nguyệt Hoa chánh sắc nói:" Ngươi xem bộ dánh như là ta nói giỡn sao? Sau một năm nếu ngươi không đạt được yêu cầu của ta, ta sẽ không để ngươi đi gặp sư phó ngươi. "

Dạ Nguyệt ngơ ngác, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, sư phó đưa chính mình tới nơi này cư nhiên không hề là vì tu luyện, mà là học tập gì đó, hắn cho rằng không hữu dụng chút nào.

Nguyệt Hoa có chút buồn cười nhìn bộ dáng Dạ Nguyệt ngây ngốc như vậy.

" Rất nhanh, ngươi sẽ hiểu được cái này đối với ngươi có chỗ tốt gì, muốn trở thành một người đàn ông bản lĩnh, chỉ có thực lực cường đại chưa đủ...Ngươi bây giờ cần học rất nhiều thứ... "

Dạ Nguyệt có chút cười khổ nói:" Thật sự phải học tập cái gì lễ nghi như vậy sao? "

Dạ Nguyệt lắc đầu mờ mịt.

Nguyệt Hoa ánh mắt chước chước nhìn kỹ Dạ Nguyệt:" Tương lai trong một năm, ta sẽ dạy ngươi các loại lễ nghi quý tộc, âm nhạc".

" Thời gian buổi tối thuộc về ngươi, ngươi tự an bài. Nhưng là, ban ngày ngươi phải cùng ta học tập cho đến khi ta hài lòng mới thôi. Ngươi biết Duyên Hoa Tẩy Tẫn của ta là làm gì không?"

Dạ Nguyệt lắc đầu.

Nguyệt Hoa lạnh nhạt cười:" Chỗ này của ta là trường học chuyên đào tạo về lễ nghi cung đình...Chuyên môn dạy các loại lễ nghi quý tộc".

" Đôi khi, thực lực cũng không đại biểu hết thảy...Ngươi phải học được cách không cần dựa vào thực lực cũng có thể bảo vệ chính mình".

" Càng phải hiểu được như thế nào sử dụng ngôn ngữ nghệ thuật, rồi cả làm sao nắm được thế lực khắp nơi trong tay".

" Ta thấy ngươi rất xuất sắc, nhưng là những thứ ngươi cần học còn rất nhiều, rất nhiều."

Dạ Nguyệt rốt cuộc có chút gian nan gật gật đầu, mặc dù hắn cũng không nguyện ý thừa nhận, nhưng không thể không hướng vị quý phụ ưu nhã trước mặt này thỏa hiệp, dù sao nàng chính là cô cô của chính mình mà.

Nguyệt Hoa mỉm cười:" Không nên có vẻ khó khăn như vậy, ta thấy sẽ không bao lâu nữa ngươi sẽ hiểu được tầm quan trọng của những gì ta dạy cho ngươi".

" Đi ra khỏi Tử Vong Chi Đô, cái mà hiện tại ngươi cần nhất không phải là tu luyện, mà là làm cho chính mình càng trở nên ổn định".

Ngày hôm nay với Dạ Nguyệt mà nói liền xảy ra quá nhiều chuyện, bản thân hắn liền thật sự có chút mệt mỏi có điều nằm trên giường lúc này Dạ Nguyệt lại không có cách nào chợp mắt được.

Trong đầu bất tri bất giác hồi tưởng lại Tà Đế Hướng Vũ Điền dùng bản thân vì lô đỉnh, vì chính mình ngưng tụ ma chủng, nhường cho mình có thể tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp thời điểm, Dạ Nguyệt không khỏi cảm động.

Một người không quen không biết chỉ lần đầu gặp mặt có thể vì hắn mà hi sinh thân mình giúp hắn ngưng tụ ma chủng, mà phụ thân sinh ra hắn lại chỉ vì không tu luyện được mà muốn giết chết hắn.

Nghĩ tới đây, Dạ Nguyệt không khỏi cay đắng cười một cái.

Dạ Nguyệt thì thào tự nói nói:" Sư phụ ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành tâm nguyện của ngươi đấy, tất cả âm mưu hãm hại người của ngươi, ta đều sẽ không bỏ qua bọn họ."

Đã minh bạch chính mình đại nạn không chết tiền căn hậu quả về sau, Dạ Nguyệt tự nhiên là kích động vô cùng, hắn không nghĩ tới chính mình lại là có vận khí như vậy, đã chiếm được như vậy gặp gỡ.

Mặc dù nhận Tà Đế Hướng Vũ Điền làm vi sư sau này phải gặp phải chuyện cực kỳ rắc rối, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng.

Bất quá Dạ Nguyệt đã chấp nhận chính mình đã tiếp nhận như vậy cơ duyên ngàn năm có một cũng không hối hận.

Rồi chuyện hôm nay cũng không phải Dạ Nguyệt quan tâm nhất sự tình, bởi vì Tà Đế Hướng Vũ Điền dùng bản thân vì lô đỉnh.

Vì chính mình ngưng tụ ma chủng, cho nên cái này Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, Dạ Nguyệt là phải tu luyện, vì vậy Dạ Nguyệt rất đã tìm được về Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp trí nhớ, bắt đầu cẩn thận nghiên cứu, mà bắt đầu

Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, tu luyện tới chỗ cao thâm, tinh thần lực như thực chất, chỗ nào cũng có, bất chiến mà khuất người chi binh, vô thượng công pháp.

Tại thấy được về Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp giới thiệu về sau, Dạ Nguyệt trong nội tâm càng thêm kích động.

Cái này Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp như thế huyền diệu, nếu như có thể tu luyện thành công lời mà nói...như vậy tuyệt đối là có khó có thể tưởng tượng uy lực.

Mà Tà Đế Hướng Vũ Điền đã dùng bản thân vì lô đỉnh, vì Dạ Nguyệt ngưng tụ đã thành ma chủng, bởi như vậy, Dạ Nguyệt chẳng khác nào là đã tu luyện thành công một nửa Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp rồi.

Điều này làm cho Dạ Nguyệt đối với Tà Đế Hướng Vũ Điền tự nhiên là cực kỳ cảm kích.

Đem trong nội tâm đối với Tà Đế Hướng Vũ Điền cảm kích dằn xuống đáy lòng, bây giờ bước kế tiếp là muốn giải quyết liền là thế nào bắt đầu tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp vấn đề.

Mà tất cả trí nhớ đều là cho thấy, tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp có thể đem Thiên Địa Tinh Khí chuyển hoá thành một loại năng lượng còn cao cấp hơn nội lực bình thường tên là Tà Ma Chi Khí, hấp thu đến trong cơ thể, cường hóa ngưng tụ tinh thần của mình.

Dùng cái này tại thời điểm đối địch, dùng Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp nhiễu loạn đối thủ tâm thần, đạt tới bất chiến mà khuất người chi binh mục đích.

Chẳng qua là muốn chuyển hóa Thiên Địa Tinh Khí vì Tà Ma Chi Khí, như vậy liền cần phải có chứa đựng những thứ này Tà Ma Chi Khí địa phương, không hề nghi ngờ, cái kia chính là kinh mạch.

Mà Dạ Nguyệt kinh mạch không chỉ có thật nhỏ vô cùng, càng là tích tụ héo rút, đều muốn chứa đựng Tà Ma Chi Khí tự nhiên là cực kỳ chuyện khó khăn.

Cho nên muốn tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp hiển nhiên là không thể nào có quá lớn thành tựu đấy, cho nên cái này lại để cho Dạ Nguyệt làm khó.

Tà Đế Hướng Vũ Điền hi sinh chính mình vì Dạ Nguyệt ngưng tụ thành công ma chủng, chính là vì có thể làm cho Dạ Nguyệt tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, muốn là không thể đủ tu luyện ra cái gì thành tích, như vậy không chỉ có là thực xin lỗi Tà Đế Hướng Vũ Điền.

Mà ngay cả Dạ Nguyệt mình cũng chắc là sẽ không tha thứ chính mình đấy, chẳng qua là muốn như thế nào mới có thể tu luyện cái này Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp đâu này?

Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp muốn tu luyện thì cần phải trùng tu lại kinh mạch của mình, cho nên Dạ Nguyệt tại Tà Đế Hướng Vũ Điền truyền thừa khổng lồ trong trí nhớ bắt đầu sàng lọc tuyển chọn công pháp có thể trùng tu kinh mạch hiệu quả.

Bỗng nhiên một bộ công pháp xuất hiện ở Dạ Nguyệt trong trí nhớ, môn Đế Đạo Võ Học Hiên Viên Đế Phượng Quyết.

Trên đời ngoại trừ những môn đỉnh cấp nội công tâm pháp như Cửu Dương Thần Công, Cửu Âm Chân Kinh, Dịch Cân Kinh...hay là Tứ Đại Kỳ Thư thì còn nhưng môn Đế Cấp Võ Học do những đời Đế Vương sáng tạo ra.

Mỗi một vị hoàng đế có thể vận dụng sức mạnh của một quốc gia sáng tạo ra một Đế Cấp Võ Học cho riêng mình, thì có thể yếu sao.

Bản thân Hiên Viên Đế Phượng Quyết vốn là một môn quyền pháp của Tần Vương Doanh Chính dùng để cường thân kiện thể, tác dụng cũng tương đương Thái Cực Quyền dưỡng sinh của hậu thế.

Hiên Viên là hoàng đế đầu tiên của nhân loại trong truyền thuyết Trung Hoa tuy nhiên danh xưng ‘hoàng đế’ của Hiên Viên theo tiếng Trung lại có nghĩa là ‘vua vàng’, đại diện cho hành thổ (Hoàng (黃))

Sau này khi Tần Thủy Hoáng thống nhất Trung Hoa, mượn tích xưa Tam Hoàng – Ngũ Đế, hiệu xưng Hoàng Đế (Hoàng (皇)).

Đây là ý nghĩa của hai chữ Hiên Viên đồng thời vì Hiên Viên đại diện cho hành thổ bản thân Hiên Viên Đế Phượng Quyết một môn luyện thể công pháp cường hãn.

Về phần hai chữ Đế Phượng, đây là về mặt nội tu.

Tần Thủy Hoàng hiệu xưng thiên cổ nhất đế, chữ Đế chính là chỉ bản thân ông ta.

Đế là thiên tử, là chân long vậy phượng đương nhiên là đại diện cho nửa còn lại, là hình ảnh nữ nhân của hoàng đế, bản thân hai chữ ‘Đế Phượng’ lại đại diện cho một môn song tu công pháp của bậc đế vương.

Tất nhiên công pháp của Tần Thủy Hoàng vượt xa thường nhân bởi khi đó Tần Thủy Hoàng thực sự đáng với danh xưng ‘thiên cổ nhất đế’.

Hắn dựa vào khí vận cùng long mạch Đại Tần khi đó khiến cho Hiên Viên Đế Phượng Quyết đẳng cấp vượt rất rất xa Hoàng Đế Nội Kinh của hậu thế.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.