Trở về truyện

Truyện Xưa Giờ Mới Dám Thổ Lộ - Chương 42

Truyện Xưa Giờ Mới Dám Thổ Lộ

42 Chương 42

Hôm sau đúng kế hoạch hắn đưa cô về quê, chơi ở quê thăm ông bà và cô dì chú bác, đưa cô đi chơi một số nơi, ăn trưa rồi về lại nhà hắn luôn vì buổi tối sẽ có nhà bác Luân lên chơi và ăn cơm với nhà hắn. Hắn và cô về đến nhà thì đã thấy mẹ hắn Mai Anh Quỳnh Anh ở nhà. Mọi người đang chuẩn bị cơm nước khi thấy hắn về mọi người tươi cười chào đón. Chị cũng vậy và nhìn hắn tủm tỉm. Cũng đã mấy tháng không gặp suốt từ Tết đến giờ, bây giờ nhìn chị khá hơn nhiều. Chị vui vẻ hơn và không còn buồn như trước nữa.

– Cháu chào bác, em chào chị. Cô chào mọi người khi cô vào nhà.

– Chắc đây là Quỳnh Anh đúng không, hai chị em giống nhau thế. Cô tiếp lời.

– Chào Thủy, về quê có vui không.

– Dạ vui chị ạ.

– Q đã thành kỹ sư rồi nhỉ, nhanh thật đấy. Sao bảo vệ không gọi cho chị lên mua hoa chúc mừng.

– Dạ có việc gì đâu, em cũng không bảo bố mẹ. Khi bảo vệ xong em gọi điện báo tin thôi.

– Chắc là quên chị rồi.


– Chị ….

Hắn không nói được hết câu bởi đúng là hắn quên thật. Hắn cảm thấy thật có lỗi với chị. Câu nói của chị mọi người nghe thì sẽ nghĩ chị đùa nhưng thâm tâm hắn hắn biết chị trách hắn. Hắn không nói được thành lời cũng bởi vậy. Hắn nhìn chị lúc này mà bối rối trong lòng. Cũng may có cô lên tiếng cứu hắn.

– Hôm đó bảo vệ xong, anh Q bị mọi người đưa đi ăn uống luôn. Anh bị say rượu, em là người gọi về báo tin cho hai bác. Em không có số điện thoại của chị nên không báo tin được.

– Chị đùa vậy thôi, bảo vệ nhau chằm chặp nhỉ.

Cô nhìn chị cười trừ, bởi cô cũng không biết nói thế nào nữa. Mẹ hắn cũng cười nhưng bà chỉ nghĩ mấy chị em trêu nhau. Chứ thực ra trong câu chuyện này hắn là người biết rõ nhất. Chị có lẽ đang ghen, cô thì bảo vệ hắn. Hắn đứng giữa hai người phụ nữ mà hắn yêu hắn không biết nói thế nào. Đúng vậy phụ nữ muôn đời là bí ẩn. Chị cũng vậy. Chị cũng là phụ nữ và chị cũng có những cảm xúc dâng trào và không thể kiềm chế được mình. Khi thấy người mình đã từng yêu tha thiết bên cạnh người con gái khác chị ghen. Nhưng chị chỉ có thể thể hiện như thế. Chỉ cần thế thôi hắn cũng đã khó xử rồi. Kể từ lúc đó hắn rất giữ ý hắn không giám thân mật với cô quá. Hắn liếc nhìn chị, chị vẫn tươi cười và nói chuyện vui vẻ với cô. Nhưng thỉnh thoảng chị liếc hắn và hắn cảm nhận có một nét buồn trong đó. Chị buồn không phải vì cô mà chị buồn vì chị nghĩ hắn đã quên chị.

Để mọi người làm việc hắn lặng lẽ lên nhà ra sân thượng và nghĩ ngợi lung tung. Hắn lại trào lên sự thương cảm với chị. Hắn tự trách mình sao quá vô tâm. Hắn vui với tình yêu mới, vui với việc học tập của mình mà hắn quên mất chị. Chỉ một cuộc điện thoại thôi mà hắn không gọi về cho chị. Bây giờ hắn thấy mình tệ quá.

– Anh sao lên đứng đây một mình nghĩ ngợi vậy. Chị nói.

– Em à.


– Đang nghĩ ngợi câu nói của em à.

– Ừ. Hắn dừng một lúc và tiếp lời.

– Em giận anh phải không, anh đúng là quên mất, anh vô tâm quá.

– Không, em …

– Cho anh xin lỗi nhé. Bây giờ em thế nào.

– Vẫn thế thôi.

– Em còn buồn không.


– Không em bình thường rồi, cứ như thế này lại hay anh ạ, em không phải nghĩ ngợi gì.

– Anh thương em quá, tất cả vì anh mà ra.

– Số mình nó thế, anh không có lỗi gì đâu.

– Nhưng …

– Thôi chuyện qua rồi mình đã thống nhất quên nó đi mà.

– Ừ thôi không nói nữa.

– Anh này em mới gặp Thủy lần này là lần thứ 2 nhưng em thấy cô ấy được đấy. Anh định thế nào.

– Ừ cô ấy rất tốt và cũng quan tâm đến anh. Anh dự định cuối năm hoặc sang năm là cưới.

– Vậy cũng tốt, anh trên đó có 1 mình có cô ấy chăm sóc cho là tốt nhất. Anh cứ nên tính sớm đi. Em thấy cô chú cũng ưng Thủy lắm.

– Ừ anh cũng định thế.

– Chắc là anh sẽ ở trên đó làm việc luôn chứ không về lại đây chứ gì.

– Có lẽ vậy, anh cũng thích ở trên đó. Anh ở trên đó quen rồi.


– Vậy là tốt, mọi người ai cũng muốn lên Hà Nội sống, mình có điều kiện tội gì.

– Em cũng phải tính đi chứ chả nhẽ cứ mãi thế này à.

– Em cũng chuẩn bị chuyển lên trên tỉnh đoàn rồi. Với lại em là con gái, em làm sao chủ động được. Anh lo cho em à.

– Ừ.

– Cám ơn nhe. Vẫn còn có người lo cho mình là hạnh phúc rồi tưởng quên mình luôn rồi chứ.

– Em đừng nói mát anh, em luôn …

– Thôi không nói nữa, em nhìn anh em hiểu. Đi xuống nhà ăn cơm đi mọi người về rồi.

– Ừ, cho anh xin lỗi lần nữa nhé.

– Thôi đi, vẫn thế cái tính không bao giờ thay đổi được. Người ta chỉ nói có một tý mà đã nghĩ ngợi.

Hắn lẽo đẽo theo chị xuống nhà. Nhìn chị mà hắn thương chị quá. Chỉ vì một chữ hiếu và chung tình mà nhắm mắt lấy chồng để rồi lại phải chăn đơn gối chiếc. Còn hắn là một phần của chị ngày nào thì đang dẫn người yêu ra mắt. Thật phải là người phụ nữ phi thường mới có thể coi mọi chuyện như không có gì xảy ra được. Hắn chắc chắn rằng đêm nay chiếc gối mà chị nằm sẽ lại đẫm lệ sầu. Cứ nghĩ đến đây mà hắn thương chị quá.

Xuống đến nhà mọi người đã đầy đủ, bố mẹ chị và bố hắn đang ngồi uống nước đàm đạo. Hắn chào mọi người và liếc nhìn bác gái. Bác có vẻ già đi nhiều chắc là chuyện của chị làm bác suy nghĩ. Tuy nhiên không khí này thì ai cũng phải vui, chị và hắn hiểu không thể không vui được. Và bữa cơm được dọn ra mọi người cùng ăn. Dĩ nhiên lại toàn chuyện của hai ông già. Mọi người chỉ đế vào cho vui. Chị khác với tết năm nào, chị bây giờ tham gia vào câu chuyện liên tục nhưng hắn biết chị cố tình làm vậy. Yêu chị bao năm hắn biết lúc nào chị vui thật hay vui giả. Còn cô đúng với dáng dâu mới về nhà chồng rón rén dạ vâng. Bữa cơm kết thúc sớm để gia đình chị còn về. Tiễn chia tay mọi người hắn vẫn nhìn theo chị không chớp mắt. Hắn lặng lẽ vào nhà khi bóng chị nhạt nhòa nơi cuối đường. Hắn đã xuýt nghẹn ngào rơi lệ. Cũng may cô và mẹ hắn đang dọn dẹp nên không biết và hắn dấu được cảm xúc của mình.

Vào nhà hắn ngồi với bố. Sau một hồi trò truyện hắn đặt vấn đề.

– Bố con có chuyện này trình bày với bố.

– Chuyện gì vậy.

– Chuyện công ăn việc làm của con bố ạ.

– À mày không phải lo, tao bảo với các chú rồi. Cứ chơi một vài tuần, đi học thêm gì cũng được rồi đi làm. Nếu muốn đi làm lung tung đâu cho có thêm kiên thức. Đầu tháng 7 là con đi làm thôi.

– Dạ không, con muốn một kế hoạch khác ạ.

– Định đi học tiếp à, bây giờ học tiếp thì tốt quá, mày đi học thêm cao học đi bố mẹ sẽ ủng hộ.

– Không ạ, con định thành lập công ty ra làm riêng. Con không thích làm nhà nước còn việc học cao học con sẽ xem xét nếu được con cũng vừa làm vừa học luôn.

– Con định thành lập công ty à. Việc này thì khó đấy.

– Con biết nhưng con có bàn với mấy đứa bạn và có một đứa sẽ tham gia cùng con. Còn một bạn bố bạn làm to sẽ giúp con một số việc ban đầu.

– Con định mở công ty là gì.

– Dạ làm việc xây dựng đúng chuyên ngành con học.

– Nhưng con làm gì có kinh nghiệm.

– Con xin lỗi bố không nói với bố. Mấy năm qua con và Chương theo mấy thầy đi làm thêm. Cơ bản con cũng nắm được việc rồi.

Ngừng nói hắn nhìn bố. Bố hắn ậm ừ ông đang suy nghĩ. Hắn tiếp lời

– Bố ạ bố cho con xin ít tiền để con làm coi như bố thưởng cho con về việc học hành. Nếu làm không được lúc đó con sẽ đi làm theo đúng sự sắp đặt của bố và không tơ tưởng gì nữa. Bố cho con thử sức một lần nhé. Từ xưa đến nay mọi việc con đều theo ý bố mẹ, lần này bố mẹ cho con tự quyết định một lần.

– Thực ra tiền không quan trọng lắm, vấn đề bố sợ con chưa đủ khả năng thôi.

– Bố tin con một lần này được không.

– Con chắc chắn với quyết định của mình chứ.

– Vâng. Con nghĩ con làm được.

– Bà ơi ra đây tôi bảo cái này. Bố hắn gọi vọng vào nhà gọi mẹ hắn ra.

– Việc gì vậy ông.

– Con nó đang xin phép tôi cho tiền nó thành lập công ty tự làm chứ không đi làm chỗ chú Vinh. Bà thấy sao.

Mẹ hắn ngạc nhiên nhìn hắn. Bà không ngờ hắn lại có ý tưởng quá mạo hiểm như vậy. Nhìn hắn một lúc và thấy hắn hoàn toàn nghiêm túc bà nói.

– Con nghiêm túc chứ.

– Vâng ạ.

– Mẹ thấy không ổn, con cứ đi làm vài năm cho có kinh nghiệm hãng rồi nếu thích làm công ty thì cũng chưa muộn.

– Thực sự lúc này con muốn như vậy, bố mẹ ủng hộ con. Coi như bố mẹ chơi sổ số một lần đi. Con thực sự muốn vậy.

– Ý ông sao.

– Được, cứ cho nó thử sức một lần, tôi thích việc này. Con làm đi mai bố sẽ nói với chú Hoàng để xem có việc gì nho nhỏ cho con làm ngay sau khi thành lập công ty. Nhưng bố nói trước, nếu thấy không ổn là bố dẹp ngay đấy. Bố cho con 2 năm để chứng minh năng lực.

– Vâng con cám ơn bố, nếu được bố ủng hộ con chắc chắn mình sẽ thành công.

– Thế con định cần bao nhiêu tiền.

– Con chưa tính toán cụ thể để con lên bàn với mấy bạn rồi con về báo cáo với bố mẹ.

– Nhỏ hơn 200 triệu bố cho. Nhiều hơn thì con phải làm từ từ.

– Vâng ạ.

– Phải hứa với bố điều này nữa. Trong hai năm này phải đi học cao học. Có kết quả thi đỗ cao học bố sẽ đầu tư cho.

– Vâng con đồng ý. Con không phải thi cao học, bằng của con được chuyển thẳng chỉ phải thi ngoại ngữ. Mà ngoại ngữ bố an tâm.

– Được, bố sẽ ủng hộ. Đừng làm bố thất vọng nhé.

– Dạ.

Vậy là hắn đã nhận được sự ủng hộ của bố. Hắn không ngờ mọi việc lại thuận lợi như vậy. Nhưng hắn biết, bố hắn cũng là người ưa sự đổi mới. Ông cũng rất ủng hộ những ý tưởng táo bạo. Và lần này ông ủng hộ hắn bởi vì muốn xem một lần con trai mình tự quyết định như thế nào. Ông thực sự muốn xem con trai của mình tự đứng lên được không hay phải dựa dẫm vào ông. Và ông đã tin không lầm.

Hắn quá vui mừng, cô sau khi xong đứng ngoài nghe câu chuyện của gia đình hắn. Cô cũng bất ngờ không kém vì hắn chưa bao giờ thấy hắn nói việc này. Nhưng thấy hắn vui cô cũng vui theo.

Hôm sau hắn chia tay bố mẹ xin phép bố mẹ đưa cô về nhà. Hawnsvaf cô ở lại nhà cô 1 ngày rồi quay trở về Hà Nội. Hôm đó hắn cũng đã nói sơ bộ với bố và anh cô về chuyện hai đứa. Anh cô thì bình thường còn bố cô rất vui. Ông ủng hộ không có ý kiến gì. Hắn cũng xin phép ông có điều kiện thì bố mẹ hắn xuống thăm gia đình. Ông rất hài lòng và chỉ dặn phải báo trước cho ông chuẩn bị. Về Hà Nội mà hắn rất đõi vui mừng. Không ngờ mọi chuyện lại thuận lợi như vậy hắn đạt được tất cả mục đích của chuyến đi này. Hắn và cô cười suốt dọc đường. Hắn và cô chỉ nói toàn chuyện tương lai. Một tương lai có thể nói vô cùng đẹp đẽ.

Vừa đi về đến công ty sau khi đi ăn với đối tác. Người cũng mệt mệt nên không muốn làm gì. Vào Yahoo! Messenger chat tý cho vui. Mấy nay hay chat với beby87 và một bạn nữa trong Sài Gòn. Thực sự nói chuyện với hai bạn mình thấy rất thú vị. Một người có nhiều tâm sự sẻ chia, một người vui nhộn dí dỏm. Nói chuyện với hai bạn này mình cũng thấy rất thích và thư giãn. Qua đó có sỹ khí để chiều làm việc.

Online thì thấy cả hai nick định chat đếu không online. Buồn một chút. Giở LX ra lướt xem các bạn Cm cái gì. Mình cũng bất ngờ quá, mấy chục CM liền. Nghĩ thấy các bạn nhiệt tình thật, mình phải cố viết không phụ lòng mọi người. Còn đang ngả ngốn hút thuốc nghĩ ngợi thì có tin nhắn Messenger. Chắc hai cô nàng nhận được tin chat lại đây. Hút vội xong điếu thuốc để rảnh tay chat không lại bảo mình cho chờ dài cổ. Nhìn vào màn hình một nick lạ hoắc không phải của hai người. Tự nhủ ai nhỉ, cứ chat thử xem sao. (Phần chat này tôi đã lược đi một số nội dung nhạy cảm và được người chat cho phép gửi lên diễn đàn. Đồng thời sửa lại lỗi chính tả do đánh nhanh bị lỗi)

TTT: Chào anh

QQQ: Ai đấy.

TTT: Người con gái thứ 3: Mưa trái mùa

QQQ: Nghe có vẻ có người trêu mình.

TTT: Không tin à em Thủy đây

QQQ: Thủy à thật không, không tin lắm làm sao em biết nick của anh.

TTT: Bạn em làm cùng cơ quan cho em địa chỉ

blog Trải nghiệm cuộc đời em vào đọc

anh viết về chuyện mình à. Không ngờ đấy.

QQQ: Xin lỗi anh vẫn không tin lắm, nếu có cam cho anh anh mới tin.

TTT: Em đánh nick theo đường link của anh

mấy nay nhưng không thấy onl

Hôm nay onl tình cờ thấy anh onl nên vào nói chuyện với anh

Cam là gì hở anh

QQQ: Webcam

em có không gửi cho anh anh mới tin.

TTT: Em ở cơ quan, nên không có.

QQQ: Vậy khó tin lắm.

TTT: Anh cứ kiểm tra đi

dạo này sao đa nghi thế nhỉ

chả bù ngày xưa.

QQQ: Kiểm tra thế nào

TTT: Lại còn kém thông minh nữa hi hi

QQQ: Bực thật có người nói xấu mình

TTT: Anh này, anh thật không tin là em à

QQQ: Không phải, vậy anh hỏi mấy câu

Em trả lời được

Anh mới tin

TTT: Anh hỏi đi, trí nhớ em kém lắm đấy hihi

QQQ: Những chỗ đi ăn uống, hẹ hò

Anh đã kể nên anh sẽ không hỏi

Vì em đọc rồi

Anh hỏi câu này

Có một tối, trên sân thượng nhà anh

Em hỏi anh có nhìn thấy trên trời có hai ngôi sao

Kia không

TTT: Cái này, để em nhớ đã

À nhớ rồi, hôm rắm tháng Tám gì

Anh bảo có, và anh nói

Em là ngôi sao sáng

Anh là ngôi sao xấu mù

Hi hi đúng không

QQQ: Sao anh lại bảo anh là sao xấu mù

mà không phải là sao sáng khác

TTT: Vì anh muốn em đẹp hơn hihi

Lãng mạng anh nhỉ

QQQ:Đúng là em rồi. Hồi hộp quá.



TTT: Anh bất ngờ à

QQQ: Quá bất ngờ.

Mấy nay toàn hồi tưởng về em.

TTT: Em đọc biết rồi

Nhưng lời thoại bịa nhiều thế

QQQ: Viết truyện phải thế

Nhưng em có công nhận

Đúng nội dung không

TTT: Sao anh nhớ nhiều thế nhỉ

Em bây giờ quên hết rồi

QQQ: Em không nhớ anh hay làm gì à

TTT: Không hihi

À chắc không phải

QQQ: Cứ nói đi

TTT: Nhật ký phải không

QQQ: Ừ em còn giữ không

TTT: Không, có buồn không

QQQ: Buồn sao nổi

Mải nói em bây giờ thế nào

TTT: Bình thường vẫn khỏe

(Đoạn này liên quan đến trực tiếp việc dự đoán tôi lược đi mong các bạn thông cảm đồng thời là thông tin riêng)

TTT: Anh, không ngờ đấy

QQQ: Không gờ gì

TTT: Mai Anh là người yêu cũ của anh

QQQ: À, biết rồi à

TTT: Sao ngày đấy em không nhận ra nhỉ

QQQ: Có ai biết đâu

TTT: Hòa cũng không biết phải không

QQQ: Không ai cả

TTT: Anh ghê thật đấy

QQQ: Này lúc yêu em anh chỉ yêu mình em thôi

TTT: Cái này không biết được

Anh ghê lắm

Em không tin

QQQ: Anh nói thật mà

TTT: Vâng, H dạo này thế nào

Có lẽ đến 10 năm nay không gặp rồi

QQQ: Lấy chồng, hai con trai nhà mặt phố

TTT: Chị ấy xinh thế cơ mà

Ngày đấy sao anh lại không yêu chị ấy nhỉ

QQQ: Không biết

TTT: Anh hay gặp chị ấy không

QQQ: Mới gặp trong đám cưới đứa bạn cùng cấp 3

TTT: Vẫn xinh thế chứ

QQQ: Vẫn xinh, còn xinh hơn cả ngày xưa

TTT: Có tiếc không

QQQ: Không, em vẫn xinh đẹp như ngày nào chứ

TTT: Tán đấy hả, bây giờ không đổ đâu

QQQ: Không anh hỏi thật

TTT: Hai con rồi, xinh đẹp nỗi gì

QQQ: Bi quan thế

TTT: Em già rồi bây giờ bọn trẻ ở cơ quan

Gọi em là máy bay bà già rồi

QQQ: Bọn láo quá

TTT: Anh chắc phong độ lắm nhỉ.

Cách đây mấy năm con Linh nó gặp anh à

QQQ: Ừ tình cờ gặp ở quán cafe

TTT: Nó bảo em, anh dạo này béo lắm

QQQ: Ừ

TTT: Thế thì xấu trai nhỉ

QQQ: Không, hôm nào về Hải Phòng

Gặp nhau nhé

TTT: Vâng anh về nhà em chơi

QQQ: Chồng em có ghen không

TTT: Làm gì mà chồng lại ghen

QQQ: Tình cũ mà

TTT: Không, lắm chuyện thế

anh cứ đến chơi

Còn nhiều nữa nhưng tôi chỉ post thế này thôi. Như vậy các bạn sẽ có cơ bản thông tin về Thủy rồi nhé. Tôi biết ngay nếu tôi viết ra chuyện về Thủy thì sẽ có người nhận ra ngay. Nhưng không sao, chuyện đã là quá khứ cũng chả tội lỗi gì. Mình cũng chỉ trải lòng thôi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.