Trở về truyện

Tôi Đã Vô Tình Đẩy Vợ Tôi Vào Con Đường Ngoại Tình - Chương 43: Những Ranh Giới Mỏng Manh (4)

Tôi Đã Vô Tình Đẩy Vợ Tôi Vào Con Đường Ngoại Tình

43 Chương 43: Những ranh giới mỏng manh (4)

Có 1 chút thay đổi nhỏ,lão Bình sẽ được thay đổi chức danh từ trưởng CA xã sang trưởng ban dân phòng tự vệ của xã,vì để tránh phạm luật của diễn đàn,nếu giữ nguyên chức danh thì bắt buộc tui phải bỏ vai của lão,mọi thứ khác vẫn như cũ,lão 37 tuổi,có vợ tên Huyền,và là người dân tộc,xin anh em thông cảm và ủng hộ

Hôm nay là ngày giỗ của ba tôi,vợ tôi trước đó đã xin nghỉ ở trường 2 ngày đầu tuần để chuẩn bị lo phần cúng kính.Vì nhà tôi là nhà thờ tự của dòng tộc nên bà con họ hàng,anh chị em ruột sẽ về dự,và như mọi năm,tôi lại mời vài người thân thiết với tôi ghé nhà tham dự,trong đó có thằng Minh là bạn thân.(Minh 30 tuổi,bạn thân của tôi từ cấp 2 đến giờ,nó làm thợ xây nhà,có vợ tên Hà làm công nhân may mặc,29 tuổi.Hà vợ thằng Minh lúc xưa là người chủ động theo đuổi yêu thương tôi thắm thiết,nhưng tôi thì lại không có tý cảm tình với em ấy,thấy vậy tôi làm mai cho thằng Minh,tôi và Hà thoả thuận với nhau là không cho thằng Minh biết việc vợ nó từng yêu tôi,vì sợ nó biết sẽ ngại và khó xử.Hai vợ chồng tôi và vợ chồng thằng Minh rất thân thiết với nhau,vợ tôi cũng thích thằng Minh,nàng thích nó ở tình hiền lành,chất phác,rất quan tâm phụ nữ và xem vợ là trên hết,điều mà nàng hay so sánh tôi với nó.Dù gì đi nữa thì tôi còn nhiều cái phải lo,thương vợ nhưng nàng không phải lúc nào cũng là số 1),chú Cao cũng được tôi mời đến trong vài năm gần đây.

11h trưa buổi tiệc mặn bắt đầu diễn ra,tiếng cười nói,những câu chuyện hỏi thăm sức khỏe,công việc,sắc đẹp thời trang của các chị em phụ nữ,tiếng khóc,la đùa giỡn của trẻ em,tiếng cụng li,tiếng hô zdô,tiếng bàn tán về các vấn đề thời sự của cánh đàn ông rộn rã trộn lẫn vào nhau vang lên khắp nhà.

"Thằng cháu của cậu dạo này làm ăn sao rồi,mà làm cậu chưa biết sao chứ thấy hình như thằng cháu cho ăn khá quá nhỉ,cho cháu dâu chú ăn gì mà sinh đẻ xong vẫn tươi phơi phới thế này,hêhê",tiếng cậu Út,(55 tuổi,em út cùng mẹ khác cha của mẹ tôi),ông vừa nói vừa cười,nhìn chằm chằm vào vợ tôi khi nàng bưng đồ ăn ra cho bàn chúng tôi.Tôi chẳng ưa nổi ông,ông già rồi nhưng gây chuyện khắp nơi,ông cặp bồ với người này người kia,kể cả tán tỉnh mấy bà đang có chồng,ông bị người ta đánh cũng nhiều vì cái tội qua lại công khai với vợ họ.Ông làm thì ít nhưng ăn chơi quậy phá nhậu nhẹt thì nhiều,vợ ông không chịu nổi phải ly hôn về nhà mẹ ruột sống,các con ông cũng lập gia đình và ra ở riêng,tứ đổ tường cái gì ông cũng vơ hết vào người.Căn nhà của ông do ông bà nội tôi để lại giờ ngoài 4 bức tường ra thì chẳng còn cái gì cả,cái nào bán được thì ông đã bán rồi.Vì nhà ông gần nhà mẹ tôi,nên ông hay thường xuyên lui đến để xin bà ít tiền xài,mẹ tôi tuy chửi ông nhiều nhưng vì thấy tội đứa em nên bà cứ lén lút tôi đưa tiền cho ông.

"Dạ công việc vẫn phát triển tốt cậu",dù không ưa ông nhưng tôi vẫn trả lời xã giao,vì dù gì ông cũng là cậu ruột của tôi.

"Ờ giỏi,mẹ mày có 7 người con thì ai cũng làm ăn kinh doanh sự nghiệp riêng,chẳng như tao,có 4 đứa toàn đi làm công cho người ta,đời thật khốn nạn,mẹ mày già ngồi trên đống tiền còn tao thì ngồi trên đống nợ,tao nghĩ trời phải chia sẻ tiền bạc của bả qua cho tao bớt mới đúng",mặt cậu tôi đỏ gay vì say men,ông vừa nói vừa đập bàn rầm rầm theo kiểu hận đời,hành động không đẹp đó làm cho gia đình tôi thấy khó chịu và ngại trước mặt bạn bè,khách khứa do gia đình tôi mời đến,họ can ngăn và cố nói ngọt để ông bình tâm trở lại.

"Thôi cậu Út ơi,gia đình ta đang nhậu nhẹt vui vẻ mà,cậu khỏe mạnh sống là trời còn ban phước,với hôm nay đám giỗ anh rể,làm vậy anh rể buồn sao nào",cô ruột tôi nói.

"Ừ,chị may mắn hơn cậu Út nên chị san sẻ cho cậu mà,có giữ mình chị đâu nào,lâu lâu gia đình sum họp,cậu phải vui vẻ với con cháu anh em chứ,tiền bạc nợ nần tạm gác qua,nghe lời chị nha",mẹ tôi bước tới chỗ cậu tôi,vỗ về vuốt ve cho ông mát lòng.


"Dạ đúng rồi đó cậu ơi,lâu lâu cậu cháu mình mới gặp nhau,thì hôm nay nhậu say sưa 1 bữa nào,mấy việc khác tính sau,lát tụi con gửi cậu 1 ít tiền,xem như mừng tuổi,mừng cậu Út vẫn còn khoẻ mạnh,nào nào cạn ly cho tinh thần vui tươi nào cậu",anh rể và mấy đứa em tôi cũng tiếp lời,cố kéo cậu tôi ra khỏi những suy nghĩ so sánh hơn thua,họ biết lúc này ông thích tiền nhất.

"Đúng rồi dô nào cậu Út,cạn ly 100% cho vui tươi lại nào",đám bạn tôi cũng hùa cụng ly với cậu tôi.

"Dô nào anh Út,chúc sức khỏe,tụi mình già rồi,còn sức khỏe là còn tất cả",chú Cao nói với cậu tôi trong lúc cụng ly với ông.

"Kàkà,vậy được,vậy được,các cháu lâu lâu gặp cậu phải cho ông cậu Út này nhiều nhiều tý hen,năm có 2 lần tụi mày sung họp,cậu đợi lâu quá",rồi cậu tôi cũng vui vẻ trở lại,ông cụng ly liên tục,uống hết ly này đến ly khác,cười khà khà,trong đầu hiện lên những suy tính.

"Bữa nay kiếm được một mớ từ tụi này,chắc không dưới 10 chai,có tiền ăn nhậu hú hí rồi,haha,mai phải ghé thăm em Đào mới được (dạng bồ bịch,hay moi tiền từ cậu tôi),bữa giờ không tiền nên không dám ghé,hềhề,mà nhìn con vợ thằng Tín ngon thiệt,cả chục con bồ mình không ai có tướng tá như nó,vú bự,mông cũng bự,giống chị mình hồi xưa ghê,đụ được nó thì ngon biết mấy hỷ",cậu tôi cầm ly bia nốc ực ực,mắt nhìn về phía vợ tôi,nàng đang ngồi nói chuyện với mẹ và các chị em gái của tôi.

Tôi có 1 tật xấu là khi ngồi vào bàn nhậu thì sẽ không quan tâm gì đến vợ con hay chuyện gì khác nữa,nhậu là nhậu thế thôi,nên khi vợ tôi nhờ chở nàng đi mua quần áo thì tôi không chịu,có ý thoái thác.

"Em rủ em hay chị gái anh đi cùng kìa,phụ nữ đi chung dễ lựa đồ,chứ giờ anh đang nhậu với anh em bạn bè mà,hay để tối anh chở đi hoặc cuối tuần đi cũng được mà em",tôi nói cho qua chuyện với vợ tôi,chứ thật sự nhậu kiểu này thì chập choạng tối tôi là thằng đi ngủ trước.

"Mai em lên trường lại rồi,giờ anh chỉ lo nhậu nhẹt với bạn bè,đồ em thì không có mà mặc,thôi để em tự đi 1 mình",vợ tôi nói với giọng giận hờn,quay lưng đi nhanh về phòng.


"Gì ? Tủ quần áo vợ chồng trong phòng toàn đồ nàng,cả 1 đống đồ như vậy mà nàng kêu không có đồ mặc",tôi lẩm bẩm với chính mình,thì thằng Minh từ bàn nhậu ngoài sân,đi qua chỗ tôi đang đứng như Từ Hải vì khó xử,không biết bỏ anh em bạn bè đang ngồi nhậu để chở vợ tôi đi mua đồ hay để nàng đi 1 mình và ngồi nhậu tiếp.

"Gì mà đứng đây mày,ra nhậu tiếp kìa,tao vào phòng nghỉ chút hen,đô bia tao uống không được nhiều,vào nghỉ tý rồi lát tao chạy về nhà",thằng Minh nhìn tôi nói.

Tiện đây tôi xin sơ lược về nhà tôi 1 tý,nhà tôi có 2 lầu,tổng cộng 8 phòng ngủ,gồm mẹ 1 phòng,vợ chồng tôi 1 phòng,1 phòng cho bà giúp việc kiêm vú nuôi con đầu của tôi,1 phòng để trống thiết kế cho con tôi sau này ngủ riêng,4 phòng ở dưới lầu thường để cho khách khứa hay bà con,anh em dòng họ những dịp lễ Tết đám giỗ ghé về nhà có phòng để ở.Phòng khách ở tầng trệt cũng là nơi để bàn thờ tổ tiên,nhà bếp phía sau phòng khách,2 phòng WC riêng ở mỗi tầng,dù trong mỗi phòng ngủ đều có phòng WC và một khoản sân rộng trước nhà để trồng cây kiểng.

"Mày về gì sớm vậy,ở lại mai về,lâu lâu qua nhà tao chơi mà,gần mùa Tết dễ gì gặp nhau thường xuyên",tôi nói với thằng Minh.

"Vậy cũng được,mà giờ tao hơi lâng lâng rồi,người mệt,vào nằm nghỉ tý tối dậy tao uống với mày tiếp",thằng Minh vỗ vỗ lên trán,như muốn nói với tôi rằng nó đang choáng.

"Ờ ok bạn hiền,ở lại chơi với tao là được rồi".

"Rầm",tiếng đóng cửa phòng mạnh bạo làm tôi giật mình,có lẽ vợ tôi vẫn còn giận hờn chuyện tôi không chở nàng đi mua đồ.Vợ tôi trên lầu bước xuống,nàng đang mặc 1 cái đầm màu xám xẻ ở 2 bên chân làm lộ cặp đùi săn chắc nhìn thật khiêu gợi,dù nàng đã mặt cái áo khoác ngoài nhưng đường gân quần lót màu đen hiện rõ lên theo bờ mông căng tròn,làm ai nhìn cũng phải có đầy suy nghĩ đen tối trong đầu.


"À Minh,hay là mày chở vợ tao đi mua đồ giùm cái,tao bận tiếp khách không đưa vợ tao đi mua đồ được",giờ tôi phải tìm cách lấy lòng vợ tôi lại thôi.

"Em,để Minh chở em đi mua đồ giúp anh nha,em biết mà,cả đống người đang ngồi chờ anh ngoài kia,anh bỏ đi sao được,nha em,nha em yêu",tôi vuốt ve vợ tôi,hy vọng nàng sẽ nguôi giận.

"À...ừ...cũng được,Diễm chịu không thì anh chở đi",thằng Minh nãy giờ vẫn nhìn vợ tôi say đắm,nó say mê vẻ đẹp của nàng lâu rồi,nó yêu cái sự quyến rũ hình thể và cách sống sang chảnh của nàng,những điều mà nó ước ao vợ nó chỉ cần 1 phần giống vậy thôi cũng là mãn nguyện rồtruyenc.comằng Minh khá tự ti về bản thân,bản tính chân thật đến mức nhút nhát,nó không dám tham vọng cạnh tranh với đời hay dám ước ao những điều tốt đẹp sẽ đến với nó,nó cảm thấy bản thân không xứng đáng để được nhận những điều ấy,nó cam chịu với những gì cuộc sống cho nó,dù trong sâu thẳm thâm tâm,nó muốn nhiều hơn thế.

"Dạ,vậy cũng được,anh Minh chở em đi giùm nhé,cho chồng em ở nhà chăm sóc bạn nhậu đi",mặt vợ tôi bớt căng hơn,nàng nở nụ cười tươi rói với thằng Minh nhưng vẫn quay sang lườm tôi một cái,trông như trẻ con hờn dỗi,nhưng tôi lại yêu thích điều đó,nàng bước ra cửa chính,xỏ chân vào đôi giày cao gót màu vàng sang trọng.

"Lấy chìa khoá xe tao đi nà mày,giúp tao cái nha bạn hiền",tôi đưa chìa khóa xe tôi cho thằng Minh,nó đón nhận rồi bẽn lẽn đi theo sau lưng vợ tôi như một người hầu,vợ tôi bước đi tự tin bao nhiêu thì thằng Minh khúm núm nhích từng bước bấy nhiêu,tôi nhìn chỉ biết cười trừ và thấy thương cho thằng bạn mình.

Khi vợ tôi đi ra sân,mùi nước hoa kèm vóc dáng của nàng thu hút những đôi mắt đang đờ đẫn vì say men.Có người thì chép miệng nuốt nước miếng,có người nhìn chầm chầm vào cặp mông to,có người lại nhìn cặp đùi dài mênh mang trắng mịn của vợ tôi rồi bình phẩm trong đầu,bình thường nàng đã đẹp,nay trong mắt người say nàng càng đẹp và hấp dẫn giới tính gấp bội phần.

"Dạ thưa mấy anh,mấy chú,mấy bác con xin phép đi ra ngoài mua đồ tý,mọi người ở lại chơi vui vẻ nhen",vợ tôi cúi chào mọi người trong bàn kèm nụ cười duyên dáng,rồi nhanh chóng bước ra xe,nơi thằng Minh đang nổ máy chờ sẵn.

"Thằng Tín có con vợ vừa đẹp vừa ngoan(hay ngon,biết đâu mấy ổng nói bóng gió),thiệt là khéo lựa quá đi",tiếng 1 người trong bàn thốt lên,rồi cả bàn nhốn nháo hùa theo bàn tán đồng ý với lời nói đó.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.