Trở về truyện

Tôi Chuyển Sinh Thành Một Bầy Goblin - Chương 4 Tôi Chuyển Sinh Thành Một Bầy Goblin

Tôi Chuyển Sinh Thành Một Bầy Goblin

4 Chương 4 Tôi Chuyển Sinh Thành Một Bầy Goblin

Midouri, là một đứa trẻ mồ côi cha, chỉ có một người mẹ xinh đẹp vô cùng nuôi dưỡng cậu, bà ấy một mình nuôi dưỡng Midouri như luôn cho cậu những điều tốt nhất, biến Midouri thành một học sinh gương mẫu.

Con nhà người ta trong truyền thuyết, mẹ cậu cho Midouri học trong một ngôi trường hàng đầu nhật bản, cậu luôn là người đứng đầu trong những lần thì ở trường, trong một cuộc thi trong trường, giải nhất là một lần đi du lịch biển.

Tức nhiên bằng tài năng của mình, Midouri dễ dàng dành được giải nhất cho lớp, cả lớp vui mừng cho chuyến đi du lịch sắp đến.

Tuy nhiên trên đường đi máy bay xảy ra sự cố làm nó rơi xuống, làm cả lớp chết, nhưng trước khi chết những vị thần đã giúp cả lớp dịch chuyển đến một triều không thời gian khác, và ban cho họ sức mạnh của thần thánh.

Ở đây, lần đầu tiên Midouri gặp được cha mình, ý thức của cậu bị dịch chuyển đến một cung điện trên chín tầng trời, cậu đang ở trong một cung điện sa hoa, trước mặt Midouri là ngai vàng của vị thần tối cao hy lạp.

Trên ngai vàng kia còn ai khác ngoài vua của thần hy lạp, thần sấm sét Zeus, Midouri nhìn vào vẻ ngoài của ông ta.

Ông ta là một ông già, mái tóc râu ria bạc trắng, khoảng 80 tuổi, tuy nhiên lại sở hữu một cơ thể cường tráng và cao to, người đầy cơ bắp, con mắt của lão ánh lên màu sấm sét, gương mặt thì tuy già nhưng vẫn có nét đẹp lão, mặc một bộ đồ hy lạp lộ ra một phần ngực phải, khí chất đế vương của lão làm Midouri lùi lại trong sợ hãi.

"Chào con trai của ta, ta là Zeus thần tối cao của hy lạp, lần đầu gặp con Midouri" Zeus nói khi ngồi dậy khỏi cái ngai vàng của mình, Midouri nghe lời nói của Zeus xong thì bị sốc vô cùng.

Cậu nhất thời không thể tin thực thể thần thánh trước mặt của mình chính là người cha, từ khi cậu sinh ra đã bỏ chạy mất, ngay lập đó Zeus đã ôm lấy Midouri vào lòng của mình.

Midouri cảm nhận một hơi ấm, hơi ấm của người cha mà cậu đã thèm khát từ rất lâu, rất lâu, một thứ tình cảm mà Midouri ngỡ như chỉ có trong tưởng tượng của mình mà thôi, hai hàng nước mắt của cậu không kìm được mà chảy xuống.

"Ngài...thật sự là cha tôi ư" Midouri muốn xác nhận lại lần nữa, Zeus liền gật đầu, lúc này Midouri thật sự vỡ oà, bỗng nhiên Midouri đẩy Zeus ra, sau đó lâu đi nước mắt của mình.

"Con làm gì vậy" Zeus bắt ngờ nói, ông không ngờ đứa con này lại đẩy mình ra, Midouri lấy lại bình tĩnh của mình nói:

"Ngài tại sao lại bỏ mẹ tôi, và cả tôi nữa, tại sao chứ, ngài biết bà ấy đã đau khổ, đã khóc nhiều ra sao không" Midouri vừa kể lại vừa nhớ đến những khoảng khắc mẹ cậu trốn một góc khóc vì nhớ chồng, vì tuổi nhục.

Cậu lúc này tràn đầy sự tức giận với người cha thần thánh của mình, Zeus cũng thông cảm cho cậu, ông ấy nói tiếp:

"Ta có nỗi khổ riêng của mình, năm xưa ta hoá thành dạng phàm nhân đi dạo trên trái đất, thì rồi gặp mẹ con người làm ta động lòng, ta bỏ lại tất cả muốn cùng mẹ con vĩnh viễn ở bên nhau, thời gian trôi qua vậy mà đã qua 2 năm sống cùng mẹ con, tuy nhiên ta sớm nhận ra, thần tức của mình phát ra ảnh hưởng đến mẹ con theo triều hướng xấu, và ta cũng thấy tin thần giới của ta đang bị chìm trong sự hỗn loạn, thần vị cần có người ngồi".

"Dù không muốn nhưng ta buộc phải rời đi, phần vì mẹ con, phần vì thần giới của ta, trên đây nhưng ta vẫn luôn quan sát hai người âm thầm giúp đỡ hai mẹ con, nghe xong dù con có tha thứ cho ta thấy không cũng được, mong con luôn mạnh khỏe, mẹ con ta sẽ chăm sóc bù cho những năm tháng trước kia, đây là sức mạnh của ta" nói xong không cho Midouri kịp phản ứng, Zeus đã đẩy ý thức của cậu đã quay về thân thể.

Huyết mạch của một vị thần tối cao bắt đầu thức tỉnh trong từng mạch máu và tế bào của Midouri, sấm sét tẩy trắng mái tóc đen của cậu, con mắt tượng trưng cho quyền năng của Zeus cũng xuất hiện.

Trên tay của Midouri xuất hiện ra một thanh gươm nổi ánh quang của sấm sét, xung quanh kiếm chớp ra những tia sấm chớp, đây là vũ khí mà cha Midouri đã làm riêng tặng cậu, nó sở hữu một phần quyền năng của chính ông, là thứ quà tặng sinh nhật trưởng thành của ông dành cho cậu.

Hồi tưởng kết thúc, Midouri mở con ra, thanh gươm của sấm sét đã xuất hiện trong tay cậu, Midouri phóng lên, tập trung mp của mình vào thành gươm rồi chém xuống mười người gỗ xếp thành hàng dọc.

Đùng.

Ngay lập tức mười con người gỗ bị Midouri chém thành hai khúc, trên người gỗ còn những vết cháy xém do sấm sét trên lưỡi gươm gây ra.

"Chúc mừng bạn đã lên cấp 10".

"Kỹ năng kiếm thuật cấp F của bạn đã trở thành kiếm thuật cấp thấp Cấp D+".

Midouri nhìn thông báo, rồi suy nghĩ, đã 1 tuần trôi qua kể từ khi chuyển sinh trong 1 tuần này, cuộc huấn luyện đã bắt đầu, nhóm thuấn luyện chia làm ba.

Nhóm cận chiến, chuyên đào tạo những người cận chiến lao lên đầu tiên trong trận chiến, nhóm xạ chiến, đào tạo những người yển trợ từ đằng sau, nhóm ma thuật, đào tạo ra những người sử dụng phép thuật.

Ngoài ra Midouri còn biết kinh nghiệm thu thập để lên level ra sao, cách đầu là tập luyện, ví dụ như luyện kiếm, chặt cây, bắng cung...vân vân và mây mây, cách hai giết sinh vật khác để lên level.

Tuy nhiên Midouri còn phát hiện ra một bí mật về việc lên level của ứng cử viên anh hùng, kinh nghiệm của ứng cử viên anh hùng nhận được gấp 5 lần người bình thường.

Nói đơn giản dễ hiểu hơn thì người bình thường luyện tập 1 tiếng nhận 100 kinh nghiệm, thì ứng cử viên anh hùng bằng thời gian luyện tập đó sẽ nhận được đến 500 kinh nghiệm.

Đó chỉ là lợi thế đầu tiên, lợi thế thứ hai khi lên level thì chỉ số sẽ tăng ngẫu nhiên lên 1, HP và mp thì tùy loài tăng, chỉ có chỉ số tăng giống nhau, tuy nhiên một lần nữa ứng cử viên anh hùng lại có lợi thế so với người thường.

Nếu những người thường chỉ tăng ngẫu nhiên 1 chỉ lên 1 mỗi lần lên level, thì ứng cử viên anh hùng tăng đều tất cả chỉ số lên.

Một lợi thế chênh lệnh vô cùng lớn, giữa ứng cử viên anh hùng và người thường, lợi thế cuối cùng kỹ năng của ứng cử viên anh hùng dễ dàng lên cấp hơn.

"Cậu là tốt lắm Midouri lần này đã cắt đôi được người gỗ rồi" thầy dạy kiếm của Midouri nói, theo ông Midouri đúng là thiên tài, dù mới luyện 1 tuần thôi, mà kiếm thuật của cậu ta đã vượt qua ông rồi.

"Thông báo toàn bộ ứng cử viên anh hùng tập hợp lại sân" Dianaris dùng ma thuật phóng đại giọng nói của mình lên, sau 30 phút hơn toàn bộ những ứng cử viên đã tập hợp đến.

"Tôi tập hợp các bạn đến đây vì thông báo quan trọng, ngày mai các bạn phải đi thực chiến".

Ngay khi Dianaris nói các học sinh ai cũng tỏ vẻ bắt ngờ, thực chiến, mấy ngày họ không phải đã thực chiến đánh nhau với những người dạy mình rồi sao.

Như đọc được tất cả những suy nghĩ của học sinh, Dianaris nói tiếp:

"Thực chiến không phải tập luyện, những người huấn luyện các bạn đã nhường các bạn thắng để các bạn tự tin hơn, nhưng quái vật thì không, ngày mai các bạn sẽ đi thực chiến đánh quái vật trong rừng đại ngàn đến chiều, tức nhiên chúng tôi vẫn đảm bảo an toàn cho các bạn, tuy nhiên chỉ khi các bạn gần chết, họ mới xuất hiện".

Dianaris biết ứng cử viên anh hùng rất mạnh, nhưng sức mạnh lớn sẽ kèm theo kiêu ngạo cao, nên buộc cô phải nói như vậy, và cuộc thực chiến này là để họ trải nghiệm cảm giác thập tử nhất sinh thì họ mới trưởng thành được.

Thứ họ phải đánh là quái vật là ma vương, chứ không phải nhân loại yếu ớt hơn họ, họ cần thực chiến với những con quái vật mới có thể trưởng thành được.

Nghe xong một số học sinh không giấu được vẻ bất mãn, họ rõ ràng đã rất mạnh rồi còn bắt đi thực chiến với lũ quái vật cấp thấp, cái gì mà nhường nhịn chứ, rõ ràng bị họ đánh cho chạy mà.

Dù tức giận vì mình bị coi thường như không ai nói gì, họ sau đó bỏ về phòng ngủ của mình, chờ đợi buổi thể hiện cho ngày mai...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.