Trở về truyện

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống - Chương 26 Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

26 Chương 26 Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Ầmmmmmm.

"Hự" Lý Đại Hổ lùi lại hàng chục bước, sức mạnh của cú đấm của tên gai góc này thật sự quá mạnh, giáp đất của hắn gần như bị cú đấm đó phá hủy, hắn hướng đến chỗ của Vô Thiên hỏi:

"Mày cũng là người dị năng như tao à".

"Đừng so sánh trẫm với ngươi, loại giun dế bé nhỏ" Vô Thiên không thề dấu sự khinh thường nói ra, hắn sau khi thành dị tộc đối với nhân loại sẽ sinh ra một loại chán ghét khinh thường khó tả, nhất là kẻ thù kiếp trước.

"Hừ còn ảo tưởng mày là vua sao mà xưng đế với chả trẫm với tao, ăn một quyền của tao" Lý Đại Hổ hét lên, hắn lúc này tuy muốn rút lui nhưng vì cái sĩ diện đại ca không thể nào thoái lui hèn nhát như vậy được.

"Bổn Đế hoàng hôm nay sẽ cho ngươi thấy sức mạnh của ta" Vô Thiên gồng người đem lực lượng dồn vào nắm đấm, đấm ra một cú, lực lượng hai cú đấm va chạm vào nhau.

Sức mạnh này thật sự không phải là thứ mà người bình thường có thể chịu được, rắc một tiếng, Lý Đại Hổ lúc này bị đánh lùi về sau được đám đàn em của hắn đỡ lấy.

Lý Đại Hổ cảm được nhận sự đau đớn tột cùng ở cánh tay, hắn biết xương tay mình gãy rồi, cảm giác đau đớn này làm hắn đau đớn, Lý Đại Hổ nhìn tụi đàn em của mình, hắn chợt nảy ra một suy nghĩ.

"Lên chém chết mẹ nó cho tao" Lý Đại Hổ ra lệnh, tuy sợ Vô Thiên, nhưng bọn chúng vẫn là sợ Lý Đại Hổ hơn, vì bọn chúng biết được rằng độ tàn bạo của Lý Đại Hổ.

Hơn 30 này người cầm dao, rựa, búa đủ các loại vũ khí bọn chúng tìm được, bọn chúng hò hét cũng cố tinh thần của nhau.

Rồi bọn chúng cùng nhau lao lên đến chỗ Vô Thiên như những con thiêu thân lao vào lửa nóng, hắn cười một cái, một mắt mở to, một làn sương mù màu hồng phấn lan tỏ ra trong không khí.

Hơn 30 tên trừng to mắt của mình nhìn kỹ thứ trước mặt mình, vì lúc này bọn chúng nhìn thấy trước mặt của mình toàn là những mỹ nhân, ai cũng trần truồng thân hình vô cùng nóng bỏng quyến rũ, gương mặt xinh đẹp như tiên nữ giáng trần.

"Tiên nữ a".

"Tiên nữ đến với anh".

"Tiên nữ cho anh hôn cái".

Những tên đó bị sắc dục chi phối lập tức lao vào ôm những tiên nữ giáng trần trước mặt của mình, miệng toe toét cười dâm dục, mà không biết cảnh tượng thật sự là bọn chúng đang ôm hôn nhau thấm thía.

[Năng lực huyết mạch nhất vĩ tiên hồ Đế Vương: mị hoặc yêu hồ, khả năng đưa sinh vật vào trong huyễn ảo dục vọng của bản thân, không có giá trị tinh thần cao hơn người sử dụng nhiều lần hoặc không ai giúp, thì không thể thoát khỏi huyễn ảo].

"Mẹ nhà tụi mày, gay cả lũ à, má lũ chó động dục, tấn công hắn đi chứ" Lý Đại Hổ hoảng sợ hét lên, hắn biết mình không phải đối thủ của Vô Thiên nên muốn dùng đám đàn em là con tốt làm giảm năng lượng của Vô Thiên rồi nhân cơ hội tấn công.

Nhưng không ngờ chỉ bằng cái nhìn của tên này, đám đàn em của hắn hoàn toàn mất đi sức chiến đấu rồi, hắn biết kẻ trước mặt nắm giữ ít nhất là 2 loại dị năng khác nhau.

Vô Thiên lão lên về phía của Lý Đại Hổ, hắn phản ứng lại giáp đất bao bọc muốn phản kháng, nhưng bởi vì chỉ còn một tay mà thôi, hắn cũng không còn sức phản kháng là bao, hắn bị Vô Thiên bóp cổ nhấc bổng lên.

Vô Thiên lúc này sẽ trả thù tất cả những gì Lý Đại Hổ đã làm với hắn ở kiếp trước, kiếp trước cái chết của Tiên Vũ lúc đó hắn còn nhớ kỹ, hôm nay hắn sẽ báo thù, bi kịch xảy ra ở kiếp trước hắn cũng sẽ báo.

"Làm ơn tha cho tôi, cái gì tôi cũng cho anh, thức ăn, gái cho anh hết" Lý Đại Hổ hoảng loạn cầu xin Vô Thiên, Vô Thiên không nói gì, hắn chỉ tàn bạo hành động mà thôi.

Vô Thiên nhẹ nhàng chậm rãi bóp nát cánh tay còn lại của Lý Đại Hổ, hai cái cánh tay tay bẩn thỉu này kiếp trước đã đánh Tiên Vũ, giờ đã nát hết cả hai.

"Aaaaaaaaa" cảm giác đau đớn làm hắn hét lên, Lý Đại Hổ vừa đau vừa hoảng sợ, nước tiểu cũng bắt đầu mất kiểm soát chảy ra, những giọt nước tiểu chảy ra khỏi quần hắn, trong vô cùng kinh tởm.

Vô Thiên rút ra cây dao của mình từ không gian hệ thống, đâm vào hạ bộ của hắn liên tục, vì cái thứ bẩn thỉu này kiếp trước dám tơ tưởng đến Tiên Vũ.

"Đauuuuuuu quá aaaaa" Lý Đại Hổ cảm nhận cơn đau tột cùng từ phía hạ bộ của mình, Vô Thiên ném Lý Đại Hổ xuống mặt đất.

Lý Đại Hổ nước mắt nước mũi liên tục chảy ra, trong thê thảm tột cùng, Vô Thiên nhìn bộ dạng này của hắn, thì đá mạnh vào bụng của Lý Đại Hổ làm hắn hộc cả máu.

Cú đá này kiếp trước hắn đã đá Vô Thiên và Tiên Vũ giờ đã trả lại cho hắn, Vô Thiên sẽ trả lại tất cả những gì hắn đã làm với Tiên Vũ và Vô Thiên đều đem trả lại cho Lý Đại Hổ.

"Aaaaaaaaaaa".

"Aaaaaaaa".

"Aaaaa".

....

Vô Thiên đi lại cầm lấy đầu Lý Đại Hổ rồi bẻ từng cái răng của hắn, trong lúc Lý Đại Hổ la hét, Vô Thiên sẵn tiện chặt đứt lưỡi của hắn luôn làm Lý Đại Hổ tiếng la dần nhỏ đi, vì dám nói những lời bẩn thỉu với Tiên Vũ.

Vô Thiên nhìn tên này, sau đó đi lại dùng tay bẻ gãy hai chân của Lý Đại Hổ, để hắn không còn có thể bò thay đi nữa, Vô Thiên nhìn đám người đang run rẩy lên vì sợ hãi.

Vô Thiên đi gần cởi dây trói cho bọn họ, bọn họ vẫn sợ hãi vì hành động tàn bạo của Vô Thiên khi đánh nhau và hành hạ Lý Đại Hổ.

Hắn trở lại hình dạng con người nhìn đám người này có hơn khoản 100 người, đa phần là phụ nữ, phần còn lại là đàn ông, và vài đứa trẻ khoảng 15, 16 tuổi.

"Trẫm xin tự giới thiệu, trẫm là Vô Thiên, là Đế Vương thủy tổ, trẫm có thể cứu các ngươi, cho các ngươi thức ăn, nhưng các ngươi phải trở thành người của trẫm" Vô Thiên giới thiệu bản thân.

Đám người vẫn sợ hãi rụt rè không dám làm gì, thay nói gì, lúc này có một người đứng lên, một người đàn ông ánh mắt vô hồn, chỉ còn lại thù hận ngập tràn, Vô Thiên sử dụng giám định đã lên cấp D sau khi sử dụng cuộn nâng cấp của hắn để tăng lên, xem thông tin của người này.

[Tên: Trần Hùng.

Loài: người.

Giá trị trước mắt: 1 sao.

Năng lực: sát ý(chưa thức tỉnh)].

Vô Thiên khá hài lòng với người đàn ông này, ánh mắt này, chính là thứ hắn thích nhât ánh mắt của một kẻ không còn gì, chỉ muốn báo thù giống như hắn ở kiếp trước.

Trần Hùng đi lại gần chỗ của Vô Thiên, anh ta đi lại chỗ của Vô Thiên, hai chân quỳ rạp xuống, Trần Hùng hạ xuống lạy Vô Thiên.

"Ngài có thể...cho tôi giết chết bọn...chúng không, chỉ cần giết được bọn chúng...tôi sẽ làm trâu làm ngựa cho ngài cả đời này".

"Ngươi rất hợp ý bổn Đế hoàng đó, ánh mắt của kẻ không còn gì như ngươi, chính là thứ bổn Đế hoàng hưởng thức nhất, cầm đi rồi giết bọn chúng" Vô Thiên nói xong liền rút ra từ không gian hệ thống mấy cây súng rồi vứt đến trước mặt của Trần Hùng.

Gầm gầm gầm.

"Cảm ơn ngài...cảm ơn ngài" Trần Hùng liên tục dập đầu lạy Vô Thiên, Trần Hùng cầm khẩu súng lên, Vô Thiên thu lại mị hoặc, đám kia trở lại bình thường liền nhìn tên đại ca thảm khốc trên mặt đất mà hoảng sợ.

"Con gái...cha...cha báo thù cho con đây" Trần Hùng run rẩy cầm khẩu súng, rồi bóp cò, bằng một cái đem đầu của Lý Đại Hổ xuyên thủng, 30 tên còn lại hoảng sợ vô cùng, chưa để cho chúng làm gì, Trần Hùng cầm hai khẩu súng bắn liên tục vào bọn chúng.

Bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng bằng.

"Aaaaa".

"Tha cho tôiiiiiiiiiii".

"Aaaa cứuuuuuuu".

...

Hàng loạt tiếng súng cứ như thế mà vang lên liên tục, Trần Hùng bắn đến khi không còn băng đạn nào, tiếng súng vang trời cuối cùng cũng kết thúc, Trần Hùng gục xuống đất.

"Vợ ơi anh báo thù được cho em rồi, vợ ơiiiiiiiiiiiiiiiiiii, cha trả thù được cho con rồi, Hoa ơiiiiiiiiiiiiiiiiiii, oaaaaaaaaa" Trần Hùng hét lên, người đàn ông chảy ra nước mắt, gào hét một lúc cuối cùng cũng kết thúc, Trần Hùng đi lại lần nữa quỳ xuống trước mặt của Vô Thiên.

[Ting hoàn thành nhiệm vụ: nhận được pháo đài di động Đế Vương].

"Từ nay tôi sẽ làm con chó trung thành của ngài" Trần Hùng ánh mắt vô cùng kiên định, Vô Thiên hài lòng nhìn nhiệm vụ hoàn thành, cũng như sự trung thành này của Trần Hùng.

"Các ngươi thế nào, muốn theo ta thay ở đây chịu chết hả, chọn đi trẫm không có nhiều thời gian cho các ngươi đâu" Vô Thiên nhìn lũ người này, bọn họ suy nghĩ cuối cùng cũng đồng ý đi theo Vô Thiên.

"Các ngươi đợi trẫm một chút" Vô Thiên nói xong thì đi lại vào căn hộ của mình, đám người này cũng chỉ biết đợi hắn vì họ thật sự không còn biết làm gì nữa, nhà cửa của họ đã bị nước nhấn chìm.

Vật tư bên kia thì không dám lấy, chỉ biết ngồi đợi người kia đi ra, dẫn dắt họ...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.