Trở về truyện

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống - Chương 28 Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

28 Chương 28 Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Cảnh tượng này thật sự làm tất cả những người có mặt ở đó nghi ngờ nhân sinh quan của mình, không thể tinh được hư không lại có thể xuất hiện ra một cái pháo đài khủng bố như thế này.

Mà lúc này khi pháo đài Đế Vương được triệu hồi ra, một chức năng của hệ thống cũng mở ra, tên là pháo đài của Đế Vương, cho phép hắn liên kết trực tiếp với toàn bộ pháo đài.

"Đây chính là cung đình của trẫm, Đế Vương pháo đài, em thấy thế nào đẹp không" Vô Thiên khoe khoan nói với Tiên Vũ, hắn lúc này cũng hoàn thành kết nối với pháo đài, toàn bộ pháo đài đều đã nằm trong sự kiểm soát của hắn.

Vô Thiên bún tay một cái lúc này từ pháo đài xuất hiện ra những cổ máy chiến đấu đồ sộ, trên tàu tổng có 100 máy chiến đấu, cao khoảng 2 mét 3, được trang bị kha khá những trang thiết bị hùng hậu, chúng có trí tuệ nhân tạo riêng, không cần người điều khiển, vô cùng bền bỉ, có thể tiếp tục thăng cấp và tăng số lượng nhờ hệ thống, có sức chiến đấu rất lớn.

Hàng loạt cổ máy chiến đấu hạ xuống trước mặt của Vô Thiên, những cổ máy này chỉ nghe theo Vô Thiên, hắn yêu cầu bọn chúng đưa người lên Pháo đài của mình, 100 cỗ máy nên làm rất nhanh, chốc lát đã đưa gần hết.

Hồ Vân và bể chứa Tiểu Ngư Tiên đã được đưa lên bằng 1 cỗ máy chiến tranh, còn con quỷ mập Hắc Hắc có cánh nên tự bay lên được nên không cần.

"Đi thôi em, trẫm sẽ giới thiệu mọi thứ cho em" Vô Thiên ôm lấy Tiên Vũ, bế nàng theo kiểu công chúa, rồi triệu tập một cỗ máy chiến tranh đưa hắn và nàng lên pháo đài.

"Đợi đã, đợi đã cho chúng tôi lên với" những người giàu và ban quản lý toà chung cư phía dưới cầu xin Vô Thiên, vì nước đã dâng lên đến chân rồi, nếu không lên pháo đài bọn chúng chắc chắn chết chìm, hắn nhìn bọn chúng rồi nói:

"Được thôi, nhưng từ nay các ngươi là người của trẫm, sống vì trẫm chết thì cũng vì trẫm, làm con chó trung thành của trẫm" Vô Thiên nói xong không ít người e ngại, nhưng nước sắp dâng đến đây, không lên thì sẽ chết, vứt bỏ đi sỉ diện ngu đần, họ cuối cùng gật đầu đồng ý.

Vô Thiên điều khiển vài cái máy chiến tranh của hắn di chuyển đám người lên pháo đài, hắn đếm số lượng người trên tàu, trừ hắn và nàng ra thì có hơn 146 người, số lượng cũng vừa đủ để hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống và dư ra kha khá nhân loại.

"Các ngươi ăn thứ này xong thì chính thức là người của trẫm" Vô Thiên lấy ra từ không gian hệ thống những lọ thủy tinh chứa bên trong là tóc của hắn, hắn trong lúc rảnh đã lấy ra mấy cái lọ rồi bỏ tóc của mình vào số lượng khoảng 200 lọ.

Vô Thiên móc ra 146 lọ phân phát cho những người này, bọn họ cầm lọ bên trong có một thứ dài mỏng như chỉ, lại có màu hoàng kim.

Bọn họ nhìn đánh giá hình như nó là tóc của Vô Thiên thì phải, một người lẫn bên trong đám người cả gần hỏi hắn:

"Không ăn được không".

"Được, các ngươi cứ việc không ăn" Vô Thiên cười thân thiện trả lời, đám người thở phào vì ăn tóc người khác rất mất vệ sinh, Vô Thiên ánh mắt tối sầm lại nói:

"Ai không ăn ta ném xuống tự sinh tự diệt" Vô Thiên nói xong thì không ai giám nói gì nữa, thà mất vệ sinh chút, còn hơn là chết, Vô Thiên tiếp tục nói:

"Ta sẽ cho mấy cỗ máy này sắp xếp phòng, về phòng rồi ăn" Vô Thiên đưa đám này đi xong thì chỉ còn hắn và Tiên Vũ, Vô Thiên ôm lấy Tiên Vũ rồi dẫn nàng đi thăm quan khắp pháo đài.

"Cái bể bơi này khá lớn đó, để chỗ này cho Tiểu Ngư Tiên ngươi vậy" Vô Thiên nhìn cái bể bơi lớn trong pháo đài thì thả Tiểu Ngư Tiên vào bên trong, Tiểu Ngư Tiên vui vẻ bơi, Hồ Vân và Hắc Hắc đã được sắp xếp phòng cho rồi.

Sau một lúc Vô Thiên cũng dẫn Tiên Vũ về một căn phòng có thể nói là cao cấp nhất của cái pháo đài này, bên trong khá rộng rãi, bao gồm một cái giường lớn, kho quần áo, ghế sofa cao cấp, phòng tắm, phòng bếp đều chứa những thiết bị tối tân nhất.

Vô Thiên nằm trên giường kế bên là Tiên Vũ, hắn nhìn sắc mặt của nàng hình như không tốt lắm, ôm lấy người Tiên Vũ vào lòng, Vô Thiên ôn tồn hỏi nàng:

"Có gì sao em, hay em không thích căn phòng mới này à" Vô Thiên nhìn sắc mặt của Tiên Vũ, thì cứ tưởng nàng không thích căn phòng mới này.

"Nói thật với em đi anh không phải Vô Thiên đúng không" Tiên Vũ hỏi nhẹ nhàng nói, làm Vô Thiên bất ngờ, nhưng nghĩ lại mọi thứ hắn làm, tính cách của hắn.

Việc phô trương lấy ra pháo đài đúng thật là vô cùng đáng ngờ, hắn thở dài một hơi nhìn nàng, cuối cùng quyết định nói ra tất cả cho Tiên Vũ biết.

"Đúng như em nghĩ, anh không phải Vô Thiên" Vô Thiên nói xong thì Tiên Vũ lập tức lặp người, đè hắn xuống, nàng lúc này ánh mắt trực diện với hắn, nàng lúc này người run lên.

"Vậy anh nói đi Vô Thiên của em đâu" nàng sau khi xác nhận suy tính của mình là chính xác, thì đã không còn bình tĩnh được nữa, Tiên Vũ từ khi tận thế bắt đầu mấy ngày nàng đã châm chú quan sát những hành động của Vô Thiên.

Nhìn những hành động lạ lùng và để ý tính cách của hắn, hắn hoàn toàn khác Vô Thiên trước kia, nhưng cũng có nét giống tuy rằng không giống hoàn toàn trước kia.

Khiến nàng trở nên nghi ngờ tự hỏi rằng liệu hắn có phải Vô Thiên không, nhưng nhận được câu trả lời của hắn, làm Tiên Vũ xác định được, nàng thật sự đã không thể tiếp tục bình tĩnh nữa, người run rẩy, tuy nhiên huyết mạch của Đế Vương tộc trong người nàng không cho phép nàng làm gì tổn hại Vô Thiên trước mặt mình.

"Nghe đây, anh không phải Vô Thiên của quá khứ và là Vô Thiên của tương lai 10 năm sau" Vô Thiên nói xong làm Tiên Vũ sững người lại hắn vẫn tiếp tục nói:

"Trong tương lai đó, em đã chết, anh thì phải sống khổ sở trong các thế giới tàn khốc đó, kéo dài đến 10 năm, anh cuối cùng cũng chết đi, nhưng trời xanh quả thật có mắt cho anh cơ hội để trở về cứu em và thay đổi cái tương lai chết tiệt đó".

"Anh có rất nhiều bí mật nếu em muốn anh sẵn lòng nói ra hết, vì đối với anh em là người thân duy nhất còn lại của anh" Vô Thiên nói xong thì ôm lấy Tiên Vũ, nói hết làm lòng hắn vô cùng nhẹ nhàng.

"Không cần đâu nói đến đó thôi, em tin anh mà, em đã chịu khổ nhiều rồi, vậy mà em còn nghi ngờ anh, em xin lỗi" Tiên Vũ tội lỗi nói ra, gương mặt nhỏ của nàng lại trở nên dễ thương hơn khi tỏ ra hối lỗi.

"Anh mới là người có lỗi vì không nói sớm với em hơn" Vô Thiên vuốt bờ môi của nàng, rồi hôn lấy nó, quần áo cũng được nhanh chóng cởi ra, lại một đêm nồng cháy của hai người lại bắt đầu...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.