Trở về truyện

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống - Chương 23 Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

23 Chương 23 Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Vô Thiên lúc này đem ý thức của bản thân hoà nhập vào Đế Vương huyết mạch, cải tạo lại một chút đem tất cả những kẻ tiến hoá thành Đế Vương tộc sẽ trở thành cấp bậc nô lệ.

Ngoại trừ hắn ra chỉ có cấp Đế mới có thể điều khiển và nâng cấp các cấp bậc của Đế Vương tộc, Vô Thiên muốn xây dựng một đế chế của riêng hắn, muốn làm vậy thì hắn sẽ phải cải tạo kha khá nhân loại và quái vật trở thành Đế Vương tộc.

Trước tiên trong vài ngày tận thế sơ khai này Vô Thiên sẽ sinh hoạt có thể nói chỉ là khoá cửa trong nhà là an toàn, quái vật ngoại trừ một số huyết mạch cấp cao ra, ngoại hình và tính cách chưa có mấy thay đổi.

Mấy ngày này bọn trong người trong chung cư nghĩ là tai họa bình thường chia sinh ra tranh dành, cũng như vật tư trong nhà bọn chúng vẫn còn đủ để bọn chúng ăn ít ngày.

Nó trung những ngày này khá bình yên chưa gì quá đặc biệt cả, Vô Thiên chỉ cần tận hưởng cuộc sống là được rồi.

Vô Thiên lúc này ổn định lại, cấp bậc tiến hoá vẫn chưa phát triển đến cấp bậc tiếp theo, dù sao cũng dễ hiểu dễ dàng tiến hoá mà dễ vậy thì ai cũng là kẻ mạnh rồi.

Bên trong tiến hoá mỗi cấp Bậc đều chia là 100% kia nạp đầy sẽ nâng đến cấp bậc tiến hoá tiếp theo, mà Vô Thiên đã nạp độ tiến hoá của mình lên khoảng 7% đến 8% rồi.

Vô Thiên mở mắt ra, cảm giác độ tiến hóa nâng lên không tệ rồi, hắn so với kiếp trước đã là rất không tệ, kiếp trước khổ sở, trải qua bao nhiêu thí nghiệm, cuối cùng kích phát được tiềm năng thức tỉnh một loại dị năng tầm thường cường hoá thân thể cấp thấp.

Trải qua bao nhiêu đó thí nghiệm đầy sự đau đớn hắn cuối cùng mới sinh ra được một loại dị năng cấp thấp, từng bước khó khăn lên những cấp bậc tiến hoá tiếp theo, mỗi lần đều là thập tử nhất sinh, vì là thức tỉnh cấp thấp, và cần nhiều tài nguyên hơn.

Bây giờ có thể thuận lợi cùng dễ dàng như vậy làm hắn muốn khóc quá, nhìn lại khoảng thời gian chịu khổ trước kia Vô Thiên thề bọn khốn đó sẽ phải chả giá đắt cho những gì bọn chúng đã làm với hắn ở kiếp trước.

[Ting nhận thấy chủ nhân đã bắt đầu quá trình tiến hoá của bản thân, hệ thống cũng bắt đầu quá trình nâng cấp bản thân].

[Trong quá trình nâng cấp một số chức năng của hệ thống như nhiệm vụ, kỹ năng, không gian hệ thống vẫn có thể hoạt động].

Hệ thống bỗng chốc hiện lên thông báo nâng cấp, Vô Thiên liếc nhìn không biết sau khi hệ thống nâng cấp sẽ xuất hiện thứ gì mới đây, cũng may một số chức năng quan trọng vẫn hoạt động.

Vô Thiên nhìn 3 vật, 1 người vẫn còn đang ngất xỉu tại chỗ chưa có dấu hiệu tỉnh dậy, Vô Thiên mốc ra một con heo từ không gian hệ thống, Vô Thiên xẻo thịt của nó ra, rồi nấu hành nhiều món ăn khác nhau.

Vô Thiên đợi cuối cùng cũng 3 con thú cưng của hắn cũng tỉnh dậy sau khi đã trở thành đế vương tộc, bề ngoài của bọn chúng không có gì thay đổi cả, vì bọn này đang ở đẳng cấp nô lệ, hắn tự hỏi tăng đẳng cấp hình dạng sẽ có thay đổi gì không.

"Trẫm phong các ngươi làm Vương của trẫm, trẫm ban cho các ngươi Đế Vương Khải Giáp và Đế Vương Uy Áp" âm thanh vừa dứt một luồng sức mạnh đã ào ạt tuông trào vào bên trong cơ thể của bọn chúng.

"Kư...kư...kư".

"Ki...ki...ki".

Hồ Vân, Hắc Hắc và Tiểu Ngư Tiên đều cảm nhận cơ thể bắt đầu có sự thay đổi, trên cơ thể của bọn chúng xuất hiện những nét màu hoàng kim, trên đầu cũng xuất hiện một ấn ký vương ấn.

Vương ấn trông nó mềm mại hơn Đế ấn rất nhiều, Đế ấn thì nó lại trông khá cứng cáp, sau khi thăng lên đẳng cấp Vương thì trông bọn này đẹp hơn hẳn, Vô Thiên sau đó dọn ra hai thao thức ăn cho bọn chúng.

"Bọn mày ăn đi" Vô Thiên dọn xong cho hai con thú trên cạn thì hắn đi lại cho con thú trong nước ăn, Vô Thiên đút cho Tiểu Ngư Tiên ăn từng miếng thịt heo.

Hắn sở dĩ làm như vậy vì tính ra Tiểu Ngư Tiên là con ngoan nhất trong cả ba con thú cưng của hắn, không phải là thứ gia chi thú như hai con báo kia, cưng nó một chút xem như làm gương cho bọn chúng.

"Tụi bây xem, Tiểu Ngư Tiên sau khi biến dị như tụi mày xem nó có phá nhà như hai đứa bây không" Vô Thiên xoa đầu Tiểu Ngư Tiên xong thì quay sang chỉ trích hai con báo.

Hai bọn nó vừa ăn vừa nhìn nhau, sau đó nhìn lên chỗ con cá kia đang đắt ý, có lẽ hai bọn nó đã trở thành đồng minh vì đã tìm được kẻ thù chung rồi.

Vô Thiên cũng không để ý ánh mắt thù địch mà Hồ Vân và Hắc Hắc dành cho Tiểu Ngư Tiên, mà ánh mắt tranh sủng của Tiểu Ngư Tiên cũng không thề đơn giản, một cuộc chiến ngầm đã diễn ra.

Vô Thiên nhìn Tiên vẫn con đang trải qua việc kích phát tiềm năng, hắn đã nấu một bữa ăn thịnh soạn chỉ đợi bé con của hắn tỉnh dậy rồi ăn thôi.

Đầu óc của Vô Thiên cảm giác mệt mỏi, lúc này Vô Thiên muốn nghỉ ngơi một chút, Hắn nằm trên ghế sofa, để Tiên Vũ nằm trên người mình, ôm lấy nàng, chợp mắt một chút.

Vô Thiên chìm sâu vào cõi hư mộng, đầu óc của hắn chính thức buông thả.

...

"Chạy đi Thiên" Tiên Vũ vừa giữ lấy một đoàn người vừa hét lên, Vô Thiên hoảng sợ chạy đi, nhưng vẫn là không thể bỏ mặc người anh em của mình được, hắn nhào đến dùng chút sức lực đánh với bọn chúng.

Hắn đến cuối cùng vẫn là không thoát được, cả hai người bọn hắn đều bị đám khốn nạn trong chung cư này bắt trói lại, bọn chúng cướp đi số lượng vật tư ít ỏi của Vô Thiên và Tiên Vũ.

"Mẹ nó phí nhiều sức bắt bọn mày như thế, vậy mà có chút vật tư" tên đại ca của bọn chúng tức giận nói, bọn chúng quả thật tốn rất nhiều sức để bắt Vô Thiên và Tiên Vũ, vậy mà thu chỉ có chút ít vật tư, không tức mới là lạ.

"Được rồi tao sẽ chơi cùng bọn mày một chút để chút giận, nếu sau tao đếm đến 30, mà không thằng nào nảy xuống thì tao giết cả hai" nói xong thì cả đám đó cười lên nhưng thể mạng sống bọn họ là trò đùa của bọn chúng vậy, không để cả 2 nói thêm lời gì, thằng đại ca đã bắt đầu đếm.

"1".

Tiếng đếm vừa dứt Tiên Vũ đang không nghĩ ngại gì đi đến gần sát vách tường bị đổ sập, cách một bước mữa chính là mặt nước sâu thẳm.

Cả toà chung cư này cao khoảng hơn mấy chục mét, rơi xuống đây thì chắc chắn không chết cũng gãy xương rồi chết chìm, đường nào cũng là cửa tử.

"Em yêu anh, em đã muốn nói với anh từ lâu, em là nữ không phải nam, nếu có kiếp sau em hứa sẽ nói điều này sớm hơn với anh, em yêu anh nhiều lắm" Vô Thiên trừng mắt nhìn những hình ảnh cuối cùng của người hắn yêu.

"Đừng mà, làm ơnnnnnnnnnnn" Vô Thiên cuối cùng cũng nhận ra được rằng, thứ tình cảm trong tim của mình dành cho nàng là thứ gì rồi, đó là tình yêu của hắn, hắn tự trách lúc này tại sao hắn mới nhận ra được rằng đó là tình yêu, nó đã quá trễ rồi.

Vô Thiên nhào lại một giữ nàng lại, Tiên Vũ cười với hắn, nàng lùi lại vài bước phía sau, Vô Thiên hét lên trong tuyệt vọng, tất cả đã muộn rồi, đã muộn rồi.

Tủmmmmmmmmmmmm.

Âm thanh Tiên Vũ rơi xuống mặt nước, Vô Thiên dùng người bò lại, nhìn xuống, phía dưới chỉ toàn là nước mà thôi, không còn thấy bất kì hình bóng nào của nàng.

Hắn hận sự phế vật của chính bản thân mình, hắn càng căm hận mình thật sự quá yếu không thể bảo vệ cho nàng được, hắn muốn có sức mạnh.

"Haizzz nếu tao biết nó là nữ tao sẽ giữ nó lại chơi một chút rồi, rồi giết sau, tụi bây thấy có lý không" tên đó nói với giọng điệu cợt nhả cái chết của nàng, Vô Thiên hai mắt đỏ rực, cố gắng đứng dậy, nhào đầu của mình, thúc mạnh vào bụng tên đó, vừa khóc vừa căn giận hét lên:

"Tao giết màyyyyyyyy" hắn lúc này căn giận tột cùng không còn màng đến sống chết bản thân, chỉ muốn giết kẻ địch trước mặt của mình.

...

"Aaaaaa" Vô Thiên hốt hoảng hét lên một tiếng, mồ hôi đầm đìa mở hai mắt ra, trước mặt của hắn Tiên Vũ đã tỉnh dậy nàng đang lo lắng cho hắn, Vô Thiên ôm chằm lấy nàng.

"Anh mơ thấy ác mộng sao" Tiên Vũ đã tỉnh dậy lâu thấy Vô Thiên đang ngủ nên nàng cũng không muốn gọi hắn tỉnh dậy khỏi giấc ngủ của hắn.

Nàng lúc này thấy hắn bậy dậy, gương mặt hốt hoảng thì, vuốt ve người của Vô Thiên rồi hỏi hắn, Vô Thiên lau đi một giọt nước mắt dính trên khoé mắt của mình, rồi đáp lời của Tiên Vũ:

"Đúng ta chỉ là đang mơ một cơn ác mộng dài, cũng may, cũng may là tỉnh lại rồi" Hắn vui mừng nói ra với nàng, hắn mừng vì đây mới là hiện thực, kia chỉ là cơn ác mộng thoáng qua.

[Ting hệ thống nâng cấp thành công]...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.