Trở về truyện

Thôi Miên Mẹ Con Hoàng Dung Trở Thành Bồn Chứa Công Cộng - Chương 4: Thắng

Thôi Miên Mẹ Con Hoàng Dung Trở Thành Bồn Chứa Công Cộng

4 Chương 4: Thắng

“Tiểu Hạ, sư phụ gọi ngươi qua đó.”

Bỗng lúc này, Võ Tu Văn chạy tới hô lớn.

Cố Hạ vội chạy theo, rất nhanh ở một rừng trúc hắn thấy được Quách Tương, còn có Quách Phá Lỗ tỷ muội Quách Tương, Quách Phù.

“Tiểu Hạ, đối thủ của ngươi hôm nay chính là Võ Đôn Nhu!”

“Ngươi có thể chịu đựng được nửa nén hương ta liền chấp nhận tiểu tử ngươi bái nhập ta làm sư phụ.”

Quách Tĩnh đối với Cố Hạ nói.

Đối với Cố Hạ, Quách Tĩnh cũng coi hắn như con, cũng xác nhận hắn sẽ bái nhập môn hạ của mình đồng thời thừa kế y bát của hắn. Mà trước đó, muốn ổn định nhất định phải để hai huynh đệ Võ Đôn Nhu cùng Võ Tu Văn chịu phục.

“Quách thúc thúc, ta hiểu!”


Sau đó, Cố Hạ đi tới mảnh đất thường xuyên giao đấu đưa tay ra làm một động tác mới.

“Đôn Nhu ca, xin mời chỉ giáo nhiều hơn!”

“Cổ Hạ, ta sẽ không nương tay.”

Võ Đôn Nhu bình tĩnh nói.

Hai người bày ra tư thế chuẩn bị, ngay sau khi Quách Tĩnh hô bắt đầu Võ Đôn Nhu trực tiếp lão tới đánh phủ đầu Cố Hạ. Một cước xoáy ở trên không trung vững vàng đáp tới đỉnh đầu của Cố Hạ, nếu như Cố Hạ không phản ứng nhanh chắc chắn sẽ bị thương.

Thấy Võ Đôn Nhu ra tay không chút bảo lưu, còn rất hiểm độc Quách Tĩnh không khỏi nhíu mày, trong lòng cũng vì gã mà thở dài.

“Tính cách này…”

Bên kia, Cố Hạ phản ứng rất nhanh, một cước của Võ Đôn Nhu cực kỳ sắc bén để cho hắn cảm nhận được áp lực, khẽ cong người lộn nhào ra đằng sau, một tay chống dưới đất cũng xuất một cước đá tới.


Võ Đông Nhu không nghĩ tới Cố Hạ né được, phản ứng lại đã thấy một cước mạnh mẽ của Cố Hạ đánh tới, lập tức đem hai tay xếp chéo lại đỡ lấy.

“Ùynh!” một tiếng, chỉ thấy thân hình cao lớn của Võ Đông Nhu lui về sau mấy bước, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Võ Tu Văn há hốc mồm, thân là đệ đệ của Võ Đôn Nhu gã biết ca ca của mình mạnh thế nào, Cố Hạ ít hơn bọn họ năm sáu tuổi dĩ nhiên đã có sức đánh tay đôi với ca ca.

Qúa khó tin!

Võ Đông Nhu thân là người trong cuộc, gã còn cảm thấy bị sỉ nhục hơn, gã vốn biết sư phụ yêu thích Cố Hạ, hắn là muốn đem y bát cả đời truyền cho Cố Hạ. Bây giờ xem xét, quả thực chính là như vậy!

Đáng hận!

Tại sao ngươi lại xuất hiện, nếu không có ngươi sư phụ chắc chắn sẽ truyền tất cả sở học của hắn cho Vỗ Đôn Nhu ta. Nghĩ như thế, ánh mắt của gã càng thêm lăng lệ, tay hóa thành móng vuốt lao tới muốn đem Cố Hạ bị thương, hoặc độc ác phế căn cốt của hắn đi.


“Đứa nhỏ này… “

Quách Tĩnh quan sát biểu tình trên mặt của Võ Đôn Nhu cảm thấy cực kỳ thất vọng.

Nhìn thấy Võ Đôn Nhu thay đổi phương thức tấn công Cố Hạ cũng không sợ hãi, lập tức ra một quyền mạnh mẽ ngạch kháng lại.

Lần này Võ Đôn Nhu không lùi lại, Cố Hạ lại lui bước về sau trên tay còn xuất hiện một vài vết xước chảy máu.

“Thật sắc bén.”

Cố Hạ cố nén đau đớn, ánh mắt nhìn về phía Võ Đôn Nhu cũng thay đổi, vốn cho rằng chỉ là một tên đầu óc ngu xuẩn không ngờ tới ở trên võ công cũng bỏ nhiều công sức như thế.

“Đến đi!”

Hai người hét lớn, Cố Hạ một lần nữa lao tới cứng đối cứng với Võ Đôn Nhu.

“Tiểu Hạ liệu có chống đỡ được không, bây giờ mới chỉ qua một phần tư nén hương mà thôi.”

Quách Tương lo lẳng hỏi đại tỷ.

“Đừng lo lắng… biết đâu… đâu… hả?”
Quách Phù mỉm cười an ủi Quách Tương, nhưng nói được nửa chừng thì há miệng thật lớn nhìn chằm chằm vào phía trước.


“Hạ ca, ngươi thắng… ngươi từ lúc nào liền mạnh nhữ vậy?”

Quách Phá Lỗ không hổ là tiểu đệ của Cố Hạ, vừa thấy hắn đem Võ Đôn Nhu đánh một quyền vào bụng hộc máu liền hô hào.

Những người khác cũng vậy, hầu như đều dùng ánh mắt kinh hãi nhìn về Cố Hạ, ngay cả Quách Tĩnh cũng không ngoại lệ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.