Trở về truyện

Thôi Miên Mẹ Con Hoàng Dung Trở Thành Bồn Chứa Công Cộng - Chương 2: Trước Ngày Bái Sư

Thôi Miên Mẹ Con Hoàng Dung Trở Thành Bồn Chứa Công Cộng

2 Chương 2: Trước ngày bái sư

Cổ Hạ cùng Quách Phá Lỗ trở về nhà, vừa đi vào cửa đã nghe thấy âm thanh của Quách Phù.

“Mẫu thân, người đã có tin tức của Dương Quá ca ca chưa?”

“Phụ thân con tìm rất lâu rồi. Đáng tiếc, đứa nhỏ này…”

Âm thanh của Hoàng Dung vang lên, xen lẫn một chút ưu thương.

“Mẫu thân, ta về!”

Quách Phá Lỗ lớn tiếng nói, đem Quách Phù cùng Hoàng Dung trợn mắt quát: “Im miệng! Lớn chừng này rồi ăn nói còn thô lỗ, học Tiểu Hạ một chút đi,”

“Ta mới là con trai của người đấy.”

Nghe mẫu thân quát, Quách Phá Lỗ liền bĩu môi nói thầm.


Hoàng Dung mặc kệ Quách Phá Lỗ nghĩ gì, nàng vẫy tay gọi Cố Hạ lại, mỉm cười nói;

“Tiểu Hạ, chúng ta dự định tổ chức sinh nhật tuổi mười ba cho con, con thích ăn gì để ta cùng Phù Nhi chuẩn bị?”

“A! Không cần đâu sư mẫu, ta… ta cảm thấy như bình thường là được.”

Cố Hạ ngượng ngùng trả lời.

Hoàng Dung để hắn gọi sư mẫu, mặc dù hắn chưa chính thức trở thành đệ tử của Quách thúc thúc. Nghĩ đến ngày mai hắn liền có thể bái nhập Quách thúc thúc làm đệ tử, được đối phương truyền y bát cho mình là Cố Hạ lại không kìm chế được mà hưng phấn.

Hắn có một bí mật nho nhỏ, thật ra hắn xuyên không từ hiện đại mà tới bất quá đối với ký ức về thế giới do Kim Dung tạo ra không quá để ý. Bởi vậy, hắn cũng không biết nội dung cốt truyện của thế giới này sẽ diễn ra như thế nào, cũng chỉ từng bước lại từng bước thăm dò.

Nhưng hắn nhớ được, Quách Tĩnh cũng là một cao thủ trong thế giới này, Cố Hạ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

“Sư mẫu, ngày mai…”


“Yên tâm đi! Quách thúc thúc của ngươi muốn nhận người làm đệ tử đã từ lâu rồi. Sở dĩ kéo tới hiện tại cũng là có dụng ý, ngày mai ngươi liền hiểu.”

Nhắc nhở Cố Hạ vài câu, sau đó Hoàng Dung liền phân phó Quách Phù đi chuẩn bị thực phẩm để ngày mai chiêu đãi yến tiệc.

Quách Phá Lỗ lúc này cười thần bí, đi tới bên cạnh Cố Hạ thì thầm nói nhỏ:

“Hạ ca, ngươi… ngươi còn mấy thứ kia nữa không… Khụ khụ, tiểu đệ quả thực có chút ngứa ngáy chân tay… ha ha… huynh đệ ngươi hiểu mà…”

Nghe mấy lời không đứng đắn này của Quách Phá Lỗ thì Cố Hạ liền biết hắn đang nói tới việc gì, kéo hắn qua một bên, tức giận nói:

“Ngươi còn nhỏ, đừng có ham mê mấy thứ đó như vậy!”

“Hạ ca, ta nào dám. Từ nhỏ chúng ta sống ở đây, người gặp đều chẳng có mấy ai, ta cũng nín không nổi.”


Cố Hạ cười lắc đầu, hắn nhớ tới một lần khi bảy tuổi, khi đó hắn cùng Quách Phá Lỗ trốn nhà đi ra ngoài chơi. Vừa vặn ở trong chợ đêm mua được một cuốn Kim Bình Mai tranh vẽ, từ đó Quách Phá Lỗl liền trầm mê, liên tục đối với Cố Hạ muốn nhờ hắn đi cùng lại mua mua…

Thân là thanh niên sống ở thế kỷ hai mươi mốt, đối với mấy thứ đồi trụy căn bản đều phải trải qua, nên đối với mấy thứ như Kim Bình Mai tranh vẽ căn bản không thể khơi gợi sự húng thú cho hắn.

Đương nhiên Quách Phá Lỗ khác, gã là người cổ đại, mấy thứ mới mẻ này làm sao có thể trải qua được.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.