Trở về truyện

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh - Chương 217 Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

217 Chương 217 Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Diệp Tử Mị cũng không biết rốt cuộc mình ở trong cái lu nước kia bao lâu, lúc này ở trong phòng tắm chỉ còn những tiếng hô hấp nặng nề của Diệp Tử Mị, đầu của nàng trực tiếp gục xuống, tâm trí liền có chút mơ hồ.

Ngạc Huyết Hắc Tuyền Thủy có một loại thành phần cực kỳ quan trọng gọi là ngạc huyết.

Ngạc thật ra là tên gọi của cá sấu, loại huyết này cực kỳ chân quý bởi cá sấu muốn săn được căn bản không dễ.

Khi ngạc huyết tiến vào cơ thể liền có tác dụng ảnh hưởng đến tủy cùng bôi trơn các khớp xương, chính loại cảm giác này mới là thứ đáng sợ nhất.

Khi nước thuốc thẩm thấu qua da, dần dần tiến vào xương của Diệp Tử Mị liền khiến nàng có cảm giác hàng ngàn hàng vạn con kiến bò trong cơ thể.

Nếu không phải tâm trí nàng cực kỳ kiên định, chỉ sợ đã sớm chạy ra khỏi cái lu này, thứ này căn bản không phải để cho con người dùng.

Lần ngâm thuốc này chính bản thân Dược Vương cũng không đồng ý, nếu không phải Vô Hà Tử thề thốt Vô Song có thể chắc chắn vượt qua, Dược Vương liền sẽ không liều dùng một bước này.

Loại Ngạc Huyết Hắc Tuyền Thủy này có thể so sánh với Thiếu Lâm Tẩy Tủy Đan.

Ngạc Huyết Hắc Tuyền Thủy tuy chỉ là nước thuốc nhưng cũng có thể coi là một loại đan dược dạng dịch, cực kỳ bá đạo.

Tẩy Tủy Đan vốn là đan dược xuất từ Thiên Trúc, sau đó từ trong tay Đạt Ma Tổ Sư sáng lập ra Thiếu Lâm Tự liền trở thành thánh phẩm của Thiếu Lâm.

Loại này đan dược liền có thể triệt để cải thiện thể chất của con người, dựa vào thể chất ban đầu của người phục đan mà quyết định xem có thể khiến thân thể lột xác đến mức nào.

Tẩy Tủy Đan có thể trở thành Thiếu Lâm bất truyền đan dược bởi đây là một trong những loại cực kỳ hiếm có đan dược có thể khiến người phục đan có thể biến Hậu Thiên Thể Chất trở thành Tiên Thiên Thể Chất.

Chỉ cần bản thân thể chất người phục đan chạm đến cực hạn của Hậu Thiên, liền có xác xuất rất lớn đột phá Tiên Thiên Thể Chất.

Loại đan dược này cùng với Tẩy Tủy Kinh liền khiến Thiếu Lâm Tự cao thủ xuất hiện lớp lớp, cực kỳ mạnh mẽ gần như chắc chắn đứng nhất võ lâm, chỉ cần Tẩy Tủy Đan cùng Tẩy Tủy Kinh không mất, Thiếu Lâm liền vĩnh viễn không ngã.

Theo Dạ Nguyệt đánh giá, Diệp Tử Mị cơ thể liền thích hợp đi theo âm nhu đường, chính vì vậy mục tiêu của hắn chính là tạm thời giúp Dạ Nguyệt nắm giữ Hậu Thiên Chí Âm Thể rồi dùng Tẩy Tủy Đan giúp nàng lột xác thành Tiên Thiên Chí Âm Thể, loại thể chất của Hoàng Đạo Sư.

Tẩy Tủy Đan thứ này Dạ Nguyệt căn bản đều không có khả năng có được, loại này đan dược này trừ khi Thiếu Lâm Tự bị hủy diệt, nếu không người ngoài muốn có được còn khó hơn lên trời.

Tuy trong tay Dạ Nguyệt không có Tẩy Tủy Đan, nhưng lại có Địa Tâm Thối Thể Nhũ loại này hiếm có thiên tài địa bảo, không chút nào thua kém hơn Tẩy Tủy Đan.

Muốn để thể chất của Diệp Tử Mị đột phá thành Hậu Thiên Chí Âm Thể, tất nhiên cần một loại dược thuốc bá đạo không ngừng cải thiện thể chất của nàng.

Nếu bỏ qua đặc điểm quá sức đau đớn của Ngạc Huyết Hắc Tuyền Thủy thì loại dược thuốc này cơ hồ là thích hợp nhất.

Cá sấu vốn là một loại hung vật máu lạnh, nếu tính ra cá sấu cũng được coi là âm nhu một đường, dùng máu cá sấu cộng thêm ba loại chí âm dược vật lần lượt là Thứ Cốt Hoa, Hàn Tâm Thảo, Phần Tiên Liên...

Dựa vào ba loại chí âm dược thảo cùng Ngạc Huyết làm môi giới, liền có rất lớn khả năng trợ giúp Diệp Tử Mị đạt đến Hậu Thiên Chí Âm Thể.

Cho dù là Dạ Nguyệt lấy trí nhớ Tà Đế Hướng Vũ Điền lịch duyệt kinh người cũng không dám tưởng tượng, đệ nhất chí âm võ công kết hợp với đệ nhất chí âm thể chất rốt cuộc mạnh mẽ thế nào.

Hoàng Đạo Sư bản thân nắm giữ Tiên Thiên Chí Âm Thể nhưng lại tu luyện Cửu Âm Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh lấy một chữa đạo làm gốc.

Đã là đạo liền sẽ không nghiêng hẳn về bên nào, cho dù là âm nhu tuyệt học cũng vẫn hướng về hoàn mỹ’l hai chữ.

Chỉ có Quỳ Hoa Bảo Điển, loại võ công kinh khủng tự động diệt tuyệt dương cương, chặt đứt cương khí mới dám xưng làm đệ nhất chí âm võ công.

Đệ nhất ở đây không phải là nói Quỳ Hoa Bảo Điển mạnh hơn Cửu Âm Chân Kinh có điều bản thân người sử cụng âm khí càng mạnh mẽ, uy lực Quỳ Hoa Bảo Điển càng đáng sợ.

Quỳ Hoa Lão Tổ năm đó cũng chỉ là Hậu Thiên Chi Thể đã có thể trở thành Cái Thế Tông Sư, trong mắt Dạ Nguyệt, Diệp Tử Mị sau này thậm chí đi sau mà đến trước, có thể thật sự vượt qua chính Quỳ Hoa Lão Tổ.

Suốt một ngày trôi qua, đến mức Diệp Tử Mị cũng không hiểu nàng rời khỏi lu nước kiểu gì, khi Diệp Tử Mị mở mắt đã thấy mình nằm trên giường lớn, cùng khuôn mặt mang theo vài phần lo lắng của Trình Linh Tố.

- Nàng tỉnh rồi? Thực sự làm ta lo muốn chết.

Diệp Tử Mị sắc mặt tái nhợt nhìn khuôn mặt của Dạ Nguyệt, lúc này ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào nàng, trong ánh mắt ngập tràn lo lắng.

Diệp Tử Mị trên mặt cố gắng xuất hiện một nụ cười, đáng tiếc nụ cười của nàng còn khó coi hơn cả khóc, khuôn mặt tái nhợt không có chút huyết sắc.

- Lão công, ta nằm đây bao lâu rồi.

Nàng cố gắng ngồi dậy có điều thân thể đau như ngàn vạn nhát dao cắt qua người, xương cốt toàn thân như nát vụn, lập tức rên lên đau đớn rồi triệt để lại nằm xuống.

Dạ Nguyệt thấy vậy liền nhanh tay đỡ nàng ngồi xuống, bây giờ tình trạng của Diệp Tử Mị không thích hợp cự động nhiều.

- Mị tỷ, ngươi ngủ được 5 tiếng rồi, ngươi bây giờ chỉ được nằm im nghỉ ngơi....ngươi bây giờ thật sự rất yếu.

Nói xong Dạ Nguyệt mới như nhớ ra điều gì đó, liền rất nhanh chạy đi.

Cũng không để Diệp Tử Mị đợi quá lâu, trên tay hắn cầm một bát cháo yến mạch nhỏ, hắn ôn nhu ngồi xuống cạnh Diệp Tử Mị, cố gắng di chuyển đầu nàng gối lên đùi mình, bàn tay mềm mại chậm rãi đặt thìa cháo gần miệng nàng.

- Nàng ăn một chút đi, cố gắng một chút rồi lại ngủ.

Diệp Tử Mị ánh mắt tràn ngập mệt mỏi có điều nhìn Dạ Nguyệt đầy ôn nhu, nàng lúc này cảm thấy Dạ Nguyệt thật sự rất dễ thương.

Ánh mắt cố gắng nhìn ra bầu trời, lúc này cả bầu trời đã tối mịt, nghĩ đến Dạ Nguyệt nửa đêm còn vì nàng xuống bếp nấu cháo liền có chút cảm động, bất chấp cơ thể mệt mỏi cùng đau đớn, vẫn là chậm rãi nuốt từng thìa cháo.

Diệp Tử Mị cũng không biết từ bao giờ, nàng lại một lần nữa ngủ thiếp đi.

Ngày hôm sau, cũng may cho Diệp Tử Mị hắn liền không tiếp tục ngâm Ngặc Huyết Hăc Tuyền Thủy, có điều nàng triệt để chỉ có thể nằm trên giường.

Trên người dán một loại cao màu đen, loại cao này liên tục tỏa ra nhiệt lực dính vào cơ thể nàng, khiến nàng khó chịu vô cùng, cũng may có Dạ Nguyệt làm bạn, có Dạ Nguyệt ôn nhu chăm sóc, những ngày tiếp theo của nàng, mới có thể coi là dễ chịu một chút.

Đến ngày thứ ba, khi Diệp Tử Mị đã có thể triệt để rời giường đồng thời trải qua Dạ Nguyệt kiểm tra, nàng lại bắt đầu tiến hành lần ngâm mình thứ hai.

Nghĩ đến cảm giác mà Ngạc Huyết Hắc Tuyền Thủy gây ra, Diệp Tử Mị liền có chút sợ, bất quá nàng cũng không thể để tâm huyết Dạ Nguyệt bỏ phí, lại thêm sự lẫn động viện của hắn.

Diệp Tử Mị liền quyết tâm hơn nhiều, một lần nữa đi ngâm mình.

Cũng may cho Diệp Tử Mị, lần thứ hai tuy vẫn đau đớn như vậy nhưng cơ thể nàng đã trải qua lần thứ nhất tẩy lễ, đã tương đối quen thuộc với thứ cảm giác đau đớn này.

Lần tẩy lễ thứ hai liền có chút dễ dàng, ít nhất sau khi dược lực hòa hết vào cơ thể rồi được Dạ Nguyệt mang ra ngoài cũng không có bị bất tỉnh nhân sự.

Sau lần tẩy lễ thứ hai, Lý Nguyệt Tiên cùng Lý Nguyệt Mị hai tỷ muội mang theo một bọc đồ vật đưa cho Dạ Nguyệt, tất nhiên đưa cái gì thì nàng cũng là không biết.

Cứ như vậy một ngày nữa lại trôi qua.

Tất nhiên sau khi rời giường, Diệp Tử Mị lại bắt đầu lần tẩy lễ thứ ba.

Có hai lần đầu kinh nghiệm, nàng trải qua lần thứ 3 tẩy lễ cũng tương đối dễ dàng, đau đớn vẫn còn nhưng cũng không còn đáng sợ, ít nhất cuối ngày nàng cũng không bị vây vào trạng thái vô lực, đầu óc vẫn tương đối tỉnh táo.

Ngạc Huyết Hắc Tuyền Thủy cũng không phải là không có công dụng, tuy cực kỳ đau đớn nhưng Diệp Tử Mị cũng có thể cảm giác được thân thể mình mềm dẻo hơn rất nhiều, cũng nhanh nhẹn hơn rất nhiều, sau mỗi lần trị liệu kết thúc, nàng liền có cảm giác thần thanh khí sảng, thoải mái vô cùng.

Rất nhanh lại một lần trị liệu kết thúc, lần này Diệp Tử Mị liền bắt đầu bước vào đợt tẩy lễ thứ 4.

Cũng may cho Diệp Tử Mị, sau 3 lần đầu tác dụng của Ngạc Huyết Hắc Tuyền Thủy liền không còn, loại dịch thuốc này đã rất khó tiếp tục trợ giúp nàng cải thiện thể chất.

Lần tẩy lễ thứ 4 này là một loại linh dược – Huyền Âm Quả.

Lần tẩy lễ thứ tư này sau khi kiểm tra căn cốt của Diệp Tử Mị, Dạ Nguyệt liền muốn cho nàng phục dụng Huyền Âm Quả.

Huyền Âm Quả bản thân liền kém Tẩy Tủy Đan rất nhiều hơn nữa mỗi người chỉ có thể dùng một lần, nhưng có điều lại khiến người phục dược tăng cường 40% lượng âm nhu khí trong cơ thể.

Để ngươi tu luyện âm nhu công pháp liền trực tiếp xuất hiện lợi ích cực lớn.

Không thể không nói, Dạ Nguyệt gần như đã giúp Diệp Tử Mị rút ngắn con đường tu luyện tương lai gần như gấp đôi.

Khác với dùng Ngạc Huyết, khi Diệp Tử Mị xếp bằng trên giường cảm nhận dược lực của Huyền Âm Quả liền cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Nàng cảm thấy một dòng khí tươi mát chạy dọc cơ thể của mình, cảm giác thoải mái mà Huyền Âm Quả cho Diệp Tử Mị khiến nàng có cảm giác như đang ngồi điều hòa giữa thời tiết nóng 42 độ ở vậy.

Diệp Tử Mị cảm nhận từng dòng khí mát chạy dọc khắp cơ thể, từng kinh mạch, từng khớp xương đều thoải mái khó nói nên lời.

Huyền Âm Quả dược lực mười phần ôn nhuận, đương nhiên sẽ không gây cho Diệp Tử Mị bất cứ cảm giác khó chịu nào.

Xếp bằng trên giường gần 1 tiếng đồng hồ, rốt cuộc Diệp Tử Mị cũng mở mắt ra, nàng thở ra một hơi khí lạnh từ bên trong lồng ngực sau đó chậm rãi vươn vai, cảm giác toàn thân thoải mái khiến Diệp Tử Mị không ngần ngại rên lên một tiếng.

So với Ngạc Huyết, Huyền Âm Quả quả thực phải gọi là thiên đàng.

Lúc này âm khí trong cơ thể nàng lúc này triệt để áp chế dương khí trong người, lượng tiên thiên âm khí của Diệp Tử Mị so với lúc trước đã tăng thêm gấp 3 lần.

Làn da của Diệp Tử Mị lại càng trở nên trắng trẻo, làn da 10 phần đàn hồi thậm chí vượt qua cả Trương Đan Phượng, Mai Tuyết Hương ba nữ, đã gần bằng với Dạ Nguyệt rồi.

Làn da của nàng lúc này trắng nõn như da em bé vậy, càng đáng sợ hơn xương cốt của Diệp Tử Mị bắt đầu trở nên dẻo dai, nàng hoạt động càng ngày càng thấy thoải mái, tất cả các mặt tốc độ cùng phản ứng so mấy ngày trước đều bạo tăng.

Đây cũng là dấu hiệu, Dạ Nguyệt rốt cuộc đã thành công giúp Diệp Tử Mị cải biến thể chất, trở thành Hậu Thiên Chí Âm Thể.

Loại thể chất này cho dù không bì được với Tiên Thiên Chí Âm Thể, cho dù không thể giúp Diệp Tử Mị lột xác thì cũng thừa điều kiện để nàng tu luyện Quỳ Hoa Bảo Điển.

Tuyệt không kém Quỳ Hoa Lão Tổ năm xưa, ít nhất về mặt khởi đầu, Diệp Tử Mị còn vượt xa Quỳ Hoa Lão Tổ.

Tất nhiên Dạ Nguyệt không chỉ muốn Diệp Tử Mị dừng lại ở đây.

Hắn muốn chính là Diệp Tử Mị nhất định không thể là Hậu Thiên Thể Chất, nhất định phải là Tiên Thiên Thể Chất.

Lúc này chính là lúc Diệp Tử Mị dùng, nhất cử đột phá Tiên Thiên ranh giới, trở thành Tiên Thiên Chí Âm Thể.

Đến ngày thứ hai Dạ Nguyệt lại dẫn Diệp Tử Mị quay lại phòng tắm.

Khi nhìn thấy một cái lu nước lớn đặt trước mặt mình, Diệp Tử Mị liền nghĩ ngay đến Ngạc Huyết lần trước, ánh mắt không khỏi cụp lại.

Đương nhiên trải qua 3 lần Ngạc Huyết tra trấn, Diệp Tử Mị liền cảm thấy Ngạc Huyết cũng không còn quá nhiều đáng sợ, dù sao vẫn trong phạm vi chịu đựng của nàng.

Rất may khi đến gần lu nước, nàng mới nhận thấy trước mặt làn nước cực kỳ trong có điều mặt nước lại nổi lên từng đợt hàn bên trong đựng đầy nước trong suốt.

Ở một bên chậu gỗ, có một cái giá gỗ giản dị, bày đầy đủ loại dược liệu, nhìn qua nhiều khủng bố cỡ chừng mấy chục loại, để tìm kiếm chừng đó dược liệu.

Sau khi kiểm tra dược liệu cần thiết có đầy đủ hết hay chưa, Dạ Nguyệt lấy ra bình ngọc đựng Địa Tâm Thối Thể Nhũ, hơi hơi suy nghĩ một chút.

Chợt mở nắp bình, nhất thời một cỗ sương màu xanh biếc nhàn nhạt liền phiêu đãng bay ra, cuối cùng ngưng tụ tại miệng bình, thật lâu không tiêu tan

Dạ Nguyệt đem bình ngọc hơi hơi nghiêng, thật cẩn thận đổ mười giọt chất lỏng giống như phỉ thúy ngọc châu vào bên trong chậu gỗ.

Sau khi mười giọt phỉ thúy rời bình, trong bình chất lỏng liền giảm bớt gần một phần tư.

Mà sau khi mười giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ nhỏ vào, chỉ thấy dịch thủy trong suốt bên trong chậu gỗ, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được chuyển hóa thành màu nồng đậm phỉ thúy.

Hơn nữa, ở phía trên mặt nước còn dần dần thẩm thấu ra một cỗ sương mù nhàn nhạt, kéo dài không tiêu tan, nhìn qua cực kỳ kỳ dị.

Tò mò nhìn biến hóa của thủy dịch bên trong chậu gỗ. Diệp Tử Mị lắc lắc đầu, ngạc nhiên nói:

- Chẳng lẽ lại cần ở trong đây ngâm người?

- Ân.

Dạ Nguyệt hết sức chăm chú nhìn nhan sắc biến hóa của thủy dịch, thuận miệng nói.

- Năng lượng của Địa Tâm Thối Thể Nhũ quá mức khổng lồ, bằng thực lực nàng bây giờ căn bản không có khả năng trực tiếp uống vào.

- Cho nên chỉ có thể áp dụng phương thức này, hơn nữa cho dù là như vậy, cũng đã phải phối hợp dược vật khác đi cùng, phương pháp mới này có thể phát ra công hiệu tẩy tủy luyện cốt.

- Bằng không nếu là mạnh mẽ mà nói, đừng nói tẩy tủy, chỉ sợ ngay cả cái mạng nhỏ kia của nàng đều đã trực tiếp bị rửa đi.

Diệp Tử Mị hai má đỏ ửng lên, thể cốt chính mình không yếu như vậy chứ?

- Bỏ thêm Hương Chúc Thảo cho ta.

Không để ý đến Diệp Tử Mị âm thầm nói thầm, Dạ Nguyệt vẫn quan sát một chút màu sắc cùng nồng độ thủy dịch, thản nhiên phân phó.

Nghe vậy, Diệp Tử Mị bàn tay rất nhanh với lên trên giá gỗ, cầm lấy một gốc cây hình dạng cỏ nhỏ màu đỏ mùi như hương chúc, sau đó đem nó đưa cho Dạ Nguyệt...

Cầm gốc cây Hương Chúc Thảo, bàn tay Dạ Nguyệt nhoáng lên một cái, một đoàn lam sắc hoả diễm liền từ lòng bàn tay thành hình, lượn lờ bốc lên.

Tiện tay đem gốc cây vào bên trong ngọn lửa, chỉ chốc lát thời gian, Hương Chúc Thảo liền nhanh chóng héo rũ, cuối cùng bốc cháy bên trong Bất Tử Hoả, biến thành một giọt chất lỏng màu đỏ.

Sử dụng Bất Tử Hoả đem giọt chất lỏng màu đỏ luyện hóa một lúc sau, Dạ Nguyệt bấm tay bắn ra, chất lỏng màu đỏ liền lọt vào bên trong chậu gỗ.

Khi giọt chất lỏng màu đỏ lọt vào, mặt nước vốn giống như Phỉ Thúy, cũng lặng yên biến thành một ít đỏ sậm.

- Thanh Liên Quả

Dạ Nguyệt lại lần nữa nhàn nhạt mở miệng, Diệp Tử Mị vội vàng từ giá gỗ tìm kiếm ra gốc cây quả dược liệu.

Trải qua mấy phút luyện hóa, Thanh Liên Quả cũng biến thành một giọt chất lỏng màu xanh rơi vào bên trong chậu gỗ, theo đó thủy dịch cũng nhiều thêm một chút màu xanh nhàn nhạt.

- Xà Thoát Hoa.

- Phật Diễm Căn.

Một loạt tên gốc cây dược liệu bất đồng không ngừng từ trong miệng Dạ Nguyệt phát ra, mà theo những thanh âm này phun ra, dược liệu phía trên giá gỗ kia cũng là cấp tốc giảm bớt.

Một giờ sau, mấy chục loại dược liệu, tất nhiên đã hoàn toàn biến thành chất lỏng màu sắc không giống nhau bị đầu nhập vào bên trong chậu gỗ.

Sau khi đem loại dược liệu cuối cùng luyện hóa, Dạ Nguyệt cũng khẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, mặc dù chế tạo dung dịch không phức tạp như luyện đan, chỉ cần biết cách điều phối là có thể làm được, những vẫn tốn chút công sức mới làm được.

Ánh mắt nhìn phía trong chậu gỗ, nhìn thấy mặt nước trở thành có ngũ sắc sặc sỡ, lúc này mới thỏa mản gật gật đầu, quay đầu sang Diệp Tử Mị ở bên nói.

- Nàng đi vào trong đó tiếp tục ngâm mình,, cho đến khi màu sắc mặt nước lại lần nữa biến trở về nước trong mới thôi.

Diệp Tử Mị kinh ngạc nhìn chỉnh hợp mấy chục loại dược liệu tinh túy mà hội tụ thành chất lỏng ngũ sắc.

Trong lòng không khỏi cảm thấy bội phục thủ đoạn của hắn.

- Sau khi tiến vào cẩn thận một chút, mặc dù Địa Tâm Thối Thể Nhũ trải qua dược liệu luyện hoá trung hoà, hiệu lực trở nên ôn thuận hơn rất nhiều.

- Nhưng lại ẩn chứa năng lượng không giảm mà còn tăng, cho nên trong khi ngâm mình ở đây, có lẽ có một chút đau đớn, vượt qua được nàng sẽ triệt để lột xác thành Tiên Thiên Chí Âm Thể.

Dạ Nguyệt vỗ vỗ tay, cười nói.

Diệp Tử Mị gật gật đầu, rất nhanh đem quần áo trên người bỏ đi, sau đó có chút vội vàng xoay người kích động tiến lên bên trong chậu gỗ.

Khi thân thể xâm nhập vào mặt nước Ngũ Sắc sặc sỡ, Diệp Tử Mị thân thể nhất thời cảm thấy lạnh run, nước này độ ấm thấp đủ dọa người.

Nàng có thể cảm giác được rõ ràng trong đó ẩn chứa năng lượng khổng lồ, bắt đầu nhịn không được hướng trong cơ thể chui vào, làm cho nàng cả người có cảm giác ngứa ngáy, giống như có con kiến đang ở trên thân thể di động qua lại.

Lắc mạnh đầu, Diệp Tử Mị đè nén cảm giác khó chịu trên thân thể xuống, mấy ngày nay nàng nếm qua không ít đau khổ, bởi vậy cảm giác tê dại này đối với nàng cũng đã không tạo thành nhiều trở ngại.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.