213 Chương 213 Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh
- Đây là Xích Huyết Quả, là một loại linh quả rất thích hợp dùng khi đột phá cảnh giới
Dạ Nguyệt lấy ra một quả toàn thân đỏ bừng, uyển chuyển như máu đưa cho Lý Nguyệt Mị…
- Lại là Thiên Tài Địa Bảo đến?
Lý Nguyệt Tiên ngồi bật người dậy, u oán nhìn hắn
Mà Lý Nguyệt Mị càng là không khách khí, đưa tay tiếp nhận, tu vi nàng hiện tại đã là Tiên Thiên Đỉnh Phong Cường Giả, từ ngày cùng Dạ Nguyệt song tu tốc độ tu luyện tăng cao rất nhiều…
- Nàng trước hết ổn định cảnh giới, chờ đến khí chuẩn bị đầy đủ, rồi đột phá cũng không muộn!
Dạ Nguyệt căn dặn…
- Nghe lời lão công hết!
Lý Nguyệt Mị nhỏe miệng cười ngoan ngoãn, nàng tính toán muốn đột phá đến Tiêu Dao Thiên Cảnh ít nhất cũng phải 2-3 tháng, thậm chí là nửa năm mới có thể đột phá.
Hiện tại được nam nhân tặng linh quả, rút ngắn được rất nhiều thời gian, sao có thể không vui mừng….
Dạ Nguyệt thấy bộ dạng hạnh phúc của nàng, âm thầm cảm thán khổ cực cướp đoạt Xích Huyết Quả từ đám Liệt Báo Đoàn xem như không lỗ…
- Lão công, của ta đâu?
Lý Nguyệt Tiên ngón tay nhỏ nhéo nhéo hông hắn, u oán nói…
Dạ Nguyệt cười cười, hắn đã sớm chuẩn bị chu đáo, bằng không làm sao có thể lấy ra Xích Huyết Quả.
Hắn lại lấy ra một bình ngọc lạnh giá trong suốt xuất hiện trên tay, bên trong là một con côn trùng, nhìn qua như một con tằm đáng yêu vậy.
Cả người nó trong suốt như bạch ngọc, vầng sáng không ngừng lưu chuyển quanh người nó, bắt đầu từ nửa thước sau đầu nó, cách một khoảng là một kim văn vòng quanh thân, từ đầu tới đuôi tổng cộng có mười kim văn.
- Con tằm này thật đẹp.
Lý Nguyệt Tiên ánh mắt sáng lên, nữ nhân đối với các loại động vật xinh xăn không hề có sức kháng cự nào.
- Đây là Hàn Sương Băng Tằm là một con ngàn năm băng tằm có thể thả ra Hàn Độc cực kỳ nguy hiểm.
- Một khi bị trúng độc, máu trên khắp cơ thể sẽ nhanh chóng bị đông lại, không thể lưu thông, cơ thể như bị đóng băng mà chết.
Lý Nguyệt Tiên hưng phấn, sờ lên bình ngọc cảm nhận được cảm giác mát lạnh, vui mừng hớn hở tiếp nhận…
- Lão công con tằm này dùng như thế nào?
- Đây không phải con tằm, là cổ!
- Cổ là cái gì, thiên địa chi tinh, chân lý căn nguyên, vạn pháp chi môn vậy!
- Chúng ta muốn thu hoạch được siêu phàm lực lượng, liền cần phải từ có được một con cổ bắt đầu.
Dạ Nguyệt kiên nhẫn giải thích.
Lý Nguyệt Tiên mắt sáng lên, ôm chặt lấy hắn nói.
- Nhưng ngươi ta không biết dùng cổ pháp môn a?
Dạ Nguyệt ánh mắt tại nàng trên trên tay bình ngọc loé lên, từ từ nói.
- Cổ là vật sống, cùng chúng ta đồng dạng cần ăn uống ngủ nghỉ, cung cấp bọn chúng thường ngày cần thiết, chính là Nuôi Cổ.
Lý Nguyệt Tiên nghe vậy, không khỏi trêu ghẹo nói.
- Nghe cùng nuôi thú cung không sai biệt lắm."
Dạ Nguyệt cười ha ha.
- Đích thật là như thế...Bất quá, nuôi cổ so nuôi thú cung muốn tốn kém nhiều nhiều.
- Thí dụ như cái này Hàn Sương Băng Tằm, thích ăn nhất chính là Tuyết Liên, nàng chỉ cần mỗi ngày cung cấp nó đầy đủ Tuyết Liên là được rồi...
- Cái này đơn giản!
Lý Nguyệt Tiên gật đầu hiểu rõ.
- Kia luyện cổ đâu?
- Luyện cổ cùng nuôi cổ là đồng thời tiến hành, đang đút nuôi cổ lúc, trừ cung cấp tương ứng nguyên liệu nấu ăn, còn muốn nhỏ máu nuôi nấng.
- Mục đích làm như vậy, là bồi dưỡng chúng ta cùng cổ ở giữa quan hệ thân mật, dần dần, đạt tới tâm niệm như một trình độ, chính là luyện hóa thành công.
Nghe mặc dù đơn giản như vậy, nhưng muốn luyện hoá thành công, liền cần quanh năm suốt tháng tích lũy, cùng với tài phú kếch xù chống đỡ, không phải người bình thường có thể làm được, hoặc là thừa gánh chịu nổi.
Dù sao ngươi tổn thất rất nhiều máu dịch, với thân thể người có cực lớn hại, nếu như không thể kịp thời bổ sung thân thể dinh dưỡng lời nói, như vậy Luyện Cổ người liền sẽ bởi vì thiếu máu mà chết.
Nhưng là có thể bổ sung thân thể dinh dưỡng đồ vật, không có chỗ nào mà không phải là giá cả đắt giá bảo dược, so với như nhân sâm sừng hươu các loại dược liệu, cũng không là người nhà bình thường có thể mua được.
Nhưng đối với bây giờ Dạ Nguyệt không phải cái này khó khăn, trong người hắn bây giờ cũng có vài tỷ nhân dân tệ muốn nuôi một con Hàn Sương Băng Tằm còn không phải đơn giản sự tình.
- Yêu chàng nhất, ta có quà quý giá hơn tỷ tỷ rồi!
Lý Nguyệt Tiên miệng cười toe toét nhảy vào lòng hắn, dâng lên đôi môi thơm ngát…
Lưỡi hai người nhanh chóng cuốn lấy nhau…
Bất quá lần này chỉ dừng ở hôn môi, vì mật huyệt của nàng đã sưng đỏ sau vài lần chinh phạt trước, không thể làm thêm…
Hôn hắn xong, nàng nhí nhảy chạy đến giữa phòng, cầm lấy trên bàn dao gọt trái cây, dùng mũi đao đâm rách ngón trỏ, lập tức liền chảy ra máu đỏ tươi.
Lý Nguyệt Tiên thần sắc chuyên chú, ngón trỏ để lọ bình phía trên, lập tức liền có từng giọt máu như là tản mát trân châu rơi xuống.
Huyết dịch tại lòng bàn tay cấp tốc tăng nhiều, cơ hồ che mất Hàn Sương Băng Tằm.
Giây lát về sau, Hàn Sương Băng Tằm bỗng nhiên bắt đầu chuyển động, tại trong máu lộn một vòng, rất là thoải mái bộ dáng.
Lúc này, Hàn Sương Băng Tằm đem tất cả huyết dịch uống sạch về sau, lười biếng duỗi người một cái.
- Lão công, máu của ta vô dụng a.
Lý Nguyệt Tiên buồn bực ngẩng đầu, nàng dùng máu nuôi nấng Hàn Sương Băng Tằm, cái sau nhưng không có chui vào da của nàng hạ, cũng không có sinh ra cái gì tâm thần liên hệ.
Dạ Nguyệt nói.
- Muốn nuôi cổ luyện cổ không phải một ngày chi công, cần phải kiên trì.
Lý Nguyệt Tiên bó tay rồi, đành phải ngồi xuống tiếp tục dùng máu nuôi nấng Hàn Sương Băng Tằm.
- Trước tiên nàng cứ dùng máu nuôi dưỡng Hàn Sương Băng Tằm trước đã, muốn luyện hoá Hàn Sương Băng Tằm, liền phải tìm một loại tên Hoả Linh Viên Tuyền trước đã.
- Nếu không có nó, đừng nói chỉ là tu vi Tự Tại Địa Cảnh nho nhỏ như nàng, cho dù là Lục Địa Thần Tiên cường giả, cũng không dám dễ dàng luyện hoá Hàn Sương Băng Tằm.
- Hoả Linh Viên Tuyền là một loại Thiên Tài Địa Bảo hiếm có, bảo vệ bộ phận trong cơ thể ngươi lúc luyện hóa Hàn Sương Băng Tằm, sẽ không bị hàn độc của nó đóng băng thành tượng đá.
Lý Nguyệt Tiên mấp máy miệng, vẻ mặt thừ ra, sau đó một lúc lâu, cười khổ lắc đầu.
- Hoả Linh Viên Tuyền đồ vật này ta chưa bao giờ nghe qua, cái này muốn đi đâu tìm chứ!
- Cái này nàng không cần lo lắng, có cơ hội ta xem bên trong bảo khố Âm Quý Phái xem thử có không.
- Nếu như không có mấy thứ này, thì con Hàn Sương Băng Tằm phải làm sao bây giờ?
Lý Nguyệt Tiên con mắt nhìn xem con tằm trước mặt, hỏi.
- Thì phải chờ đợi, tiếp tục nuôi dưỡng Hàn Sương Tằm, mặc kệ nó quý trọng bao nhiêu, không có ba vật này, chạm vào tất chết!
Dạ Nguyệt thản nhiên nói, thanh âm không chút do dự.
- Chẳng lẽ không có thứ gì có thể thay thế nó?
Lý Nguyệt Tiên có chút không cam lòng hỏi.
- Ta cũng không biết nữa, đây là ta đọc được bên trong một cuốn sách mới biết được, trước mặt chỉ có cách này mà thôi.
Dạ Nguyệt lắc đầu nói.
Biết được cách luyện hoá Hàn Sương Băng Tằm cũng là ở trong Khống Trùng Thiên Hạ tìm hiểu ra được.
Phải trải qua tiền nhân vô số lần thí nghiệm mới chọn lựa loại thích hợp nhất phụ trợ luyện hóa Hàn Sương Băng Tằm, muốn tìm vật thay thế nào có dễ dàng như vậy được.
- Được rồi, việc này đối với nàng vẫn còn một khoảng cách xa nữa, trước tiên nuôi dưỡng con Hàn Sương Băng Tằm cho tốt đã.
Dạ Nguyệt cười nói, khoác y phục vào người, rời đi căn phòng.
Hắn vừa mới rời đi gian phòng, liền bị Mai Tuyết Hương từ phía sau ôm lấy vòng eo rắn chắc của Dạ Nguyệt, dùng bầu ngực sửa của mình ép vào tấm lưng trần rộng rãi của nam nhân ma sát, môi thơm hé mở, đầu lưỡi tiến ra liếm láp vành tai hắn, thở hổn hển nói.
- Lão công, ta bị chàng làm hư rồi! Thích không?
Dạ Nguyệt nghe âm thanh ỏn ẻn đầy nét lẳng lơ của nàng, khoé miệng lộ ra một vòng tà mị nói.
- Thích lắm lão bà, nàng càng dâm ta càng thích!
- Hừ, chỉ dâm với chàng mà thôi!
Mai Tuyết Hương kiều hừ một tiếng, hít lấy khí tức dương cương trên người hắn, đã khiến nơi âm đạo của cả nàng róc rách chảy nước...
Bị nàng trêu chọc như vậy, Dạ Nguyệt nơi nào chịu được, thế nhưng mạnh mẽ xoay người đem Mai Tuyết Hương người mỹ phụ này ôm vào trong ngực, hơi hơi vùng, đem Mai Tuyết Hương nghiêng ôm, cúi đầu, liền hôn lên nàng đôi môi đỏ thắm.
Hai tay cũng bắt đầu ở thân thể nàng thượng du tẩu đứng lên!
Cái hôn này Mai Tuyết Hương thân thể mềm mại run rẩy, ngay lập tức gần như điên cuồng nhiệt tình đến đáp lại Dạ Nguyệt, thật chặc mút Dạ Nguyệt đầu lưỡi, dùng sức ôm Dạ Nguyệt cổ, tượng là phải đem mình và Dạ Nguyệt hòa làm một thể dường như.
Dạ Nguyệt có thể tưởng tượng Mai Tuyết Hương đói khát, càng thêm ra sức ở nàng như ngọc trên thân thể khiêu khích, vuốt ve.
Dạ Nguyệt một bàn tay theo nàng áo ngủ tham tiến vào, bắt lấy nàng một cái hào nhũ xoa nắn, tay phải tắc theo nàng làn váy chỗ duỗi đi vào, này sờ một cái.
Dạ Nguyệt hưng phấn, xem ra biết mình đến đây nhất định sẽ ăn luôn nàng đi, cho nên Mai Tuyết Hương liền cả quần lót đều không có xuyên, quần áo hạ hoàn toàn là trần trụi, cái này giảm đi Dạ Nguyệt thật nhiều công phu.
Dạ Nguyệt tay phải bao trùm tại Mai Tuyết Hương phương trên cỏ, xoay tròn bàn tay vuốt ve xoa nắn, chỉ chốc lát sau liền từ trong khe thịt chảy ra số lớn chất mật, tích lạc tại Dạ Nguyệt trên bàn tay.
Dạ Nguyệt vươn một ngón tay tại nàng nơi cốc khẩu nhẹ nhàng ma sát, dâm thủy nhất thời thấm ướt Dạ Nguyệt ngón tay của, Dạ Nguyệt ngón tay của vừa trợt, thực thuận lợi trượt vào trong âm đạo nàng.
- Nha!
Mai Tuyết Hương một tiếng hô nhỏ, thân mình nhịn không được run rẩy, mông tủng động, trong âm đạo thịt non đi theo mấp máy, phóng xuất ra số lớn chất nhầy.
Thật chặc đem Dạ Nguyệt ngón tay của bao vây lại, muốn đem Dạ Nguyệt ngón tay của hoàn toàn nuốt chưa tiến vào.
Mai Tuyết Hương mu mật huyệt ấm áp, dính trợt, mềm mại, Dạ Nguyệt ngón tay của truyền đến một trận một trận tê dại cảm giác.
Dạ Nguyệt có thể rất rõ ràng cảm giác được bên trong thịt non nếp uốn, lập tức Dạ Nguyệt liền bày ra chỉ công, tại trong âm đạo nàng đào khoét lấy, xoay tròn, đút vào.
Theo trong âm đạo truyền tới như sóng lớn từng trận khoái cảm làm Mai Tuyết Hương ầm ỉ lên, cũng để cho nàng trở nên điên cuồng.
- Ai nha...buông ra, ta có quà cho ngươi xem, ngươi, ngươi tên bại hoại này... A..."
Nghe vậy, Dạ Nguyệt cười hắc hắc, hơi hơi buông ra, nàng bây giờ đã cá nằm trên thớt muốn thịt thế nào thì thịt, chẳng quá là sớm hay mượn thôi.
Hơn nữa hắn cũng có chút hứng thú với quà của nàng.
Mai Tuyết Hương hơi chỉnh sửa lại phục, lúc này mới chịu tiến đến khoác lấy cánh tay hắn đi xuống tầng hầm.
Theo đèn vừa bật lên, trong ga-ra không thiếu xe sang trọng mọc lên như rừng, cấp bậc thấp nhất cũng là loại kia hơn 80 vạn xe, đến nỗi giống Lamborghini, Bentley, Aston Martin những thứ này đỉnh cấp siêu xe cũng có mấy chiếc đậu ở chỗ này.
Bất quá làm người khác chú ý nhất chính là ở giữa nhiều một chiếc cực kỳ Cool xe thể thao.
Chỉ thấy thân xe áp dụng hợp kim titan cùng sợi các bon chất liệu chế tạo, hiện lên màu xám bạc.
Xa hoa bá khí, đường cong như là dã thú khoa trương.
Cửa xe là hướng phía sau nâng lên đặc biệt thiết kế, so truyền thống cửa cắt kéo còn có một cái tính chất.
LED đèn lớn bên trên vây quanh mấy trăm khỏa kim cương lớn, chỗ ngồi đều áp dụng kim tuyến may.
Khốc cực kỳ!
- Đây là?
Dạ Nguyệt hưng phấn, không tự chủ được mở cửa xe ngồi vào đi.
Tay lái áp dụng chính là máy bay chiến đấu thiết kế, hai bên là hai cánh.
Vừa mới ngồi ở trên chỗ tài xế ngồi, trong xe dụng cụ từng bước mở ra, phát ra ô ô máy móc vận hành âm thanh.
Tại tay lái đằng sau là phân thể thức màn hình, biểu hiện tốc độ xe, động lực và nhiệt độ, thai đè các loại tin tức.
Trung khống thai chậm rãi dâng lên, bên trong khống màn hình lớn ước chừng năm mươi tấc, vượt ngang bệ điều khiển.
Biến đương đương vị cán đổi thành màn hình điều khiển.
S, D, N, R, P mấy cái đương vị, nhẹ nhàng điểm một cái tùy ý hoán đổi.
Không quen hộp số tự động, còn có thủ động điều khiển hình thức.
Tràn đầy khốc huyễn.
- Khốc!
Dạ Nguyệt hai mắt tỏa sáng, ánh mắt đầu tiên liền thích chiếc xe này.
- Đây là chiếc Koenigsegg Jesko Absolut toàn câu bản giới hạn, tốc độ cao nhất có thể đạt đến 531km/h, đây là quà chúng ta cùng nhau mua, lão công ngươi thích không.
Đường sắt cao tốc cao nhất vận tốc, không cao hơn 500 km,
Cho dù là tốc độ máy bay, cũng là mỗi giờ 700 km đến 1000 km ở giữa mà thôi.
Mà chiếc xe này thì đến được 531km/h!!
Tốc độ có thể gần như so với máy bay!
- Rất thích, lão bà ta yêu ngươi chết mất.
Dạ Nguyệt kích động, hai bàn tay to vươn trước nắm chặt hai cái trừ ngược bát ngọc, dùng sức nhào nặn.
Mai Tuyết Hương theo nhào nặn Dạ Nguyệt hạ thể bàn tay níu lấy hắn dây lưng, mấy lần liền thông thạo giải khai đại nam hài quần lót, từ đó móc ra thô đại nhục bổng.
Mai Tuyết Hương một cái tay nắm chặt lấy trên dưới vuốt ve, một cái tay trải phẳng, bàn tay trắng noãn tại nộ trướng màu tím đỏ bên trên quy đầu nhẹ nhàng vuốt ve.
Tiếp đó nhấc lên bàn tay, dùng lười biếng thần sắc nhìn xem Dạ Nguyệt, đỏ tươi môi dày khẽ nhếch, duỗi ra cái lưỡi một chút, từng chút liếm láp lấy vừa rồi vuốt ve qua quy đầu lòng bàn tay.
Nàng mê luyến tựa như nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếm láp lấy, từ phía trên trống tròn quy đầu, đến kiên cố thân gậy, lại đến phía dưới to béo xấu xí đen túi.