Trở về truyện

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh - Chương 129 Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

129 Chương 129 Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

"Thình thịch!".

Hai người chạm trán, năng lượng mãnh liệt làm nổ tung ở trên hư không vang lên, thanh quang hừng hực, khiến cho nhiều người chịu đựng không được phải nhắm mắt lại.

Thiếu nữ yên tĩnh đứng tại chỗ, ngẩng đầu nhìn lên không trung, thanh quang chói sáng kia tựa hồ đối với nàng vẫn chưa tạo thành cái gì trở ngại, hai mắt sáng rực, chăm chú nhìn tới điểm nổ tung.

Phía trên bầu trời, thanh quang dần dần tiêu giảm, một cái bóng màu đen, bất thình lình nhằm vào thiếu nữ đứng ở trên mặt đất hung bạo mà bắn đến.

Tiếng gió mãnh liệt áp bức, khiến cho màng tai mỗi người phát sinh đau đớn.

Bóng dáng màu đen tốc độ tập kích như lôi đình mà đến, khiến thiếu nữ sắc mặt xinh đẹp khẽ biến, mũi chân điểm một cái trên mặt đất, thân thể giống như chuyển động theo quán tính.

Trong khoảng thời gian ngắn lui về phía sau gần mười thước.

"Oanh!"

Cái bóng màu đen hung hăng rơi xuống đất, nặng nề nện vào chỗ thiếu nữ đặt chân lúc trước.

Phanh phanh phanh! ! !

Nhất thời, một đạo âm thanh dữ đội, trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái cự đại bùn đất hố sâu, đường kính hai ba mét, bùn đất vẩy ra, tiếp theo đó tro bụi đang tràn ngập kéo dài khuếch tán ra.

Thân mình thiếu nữ trượt lùi từ từ dừng lại, nhìn về địa phương nhấp nhô mù mịt tro bụi, tốc độ công kích như vậy.

Đối với với nàng mà nói, muốn tạo thành mối đe dọa vẫn là không có khả năng.

Thiếu nữ phẩy nhẹ tay một cái, một cỗ kình phong trống rỗng hiển hiện, lướt nhẹ về phía trước, đem tro bụi xốc lên xóa bỏ không còn.

Tro bụi xốc lên trước sân một lát, thiếu nữ đồng tử trong mắt hơi co lại, khắp người nội lực bỗng nhiên tăng vọt, thân thể nhanh chóng lui về phía sau.

Đồng thời, trường kiếm trong tay liên tục huy động, từng đạo kiếm ảnh, xuất Hiện ở trước con đường lui ra phía sau của nàng.

" Xuy".

Cho dù thiếu nữ lui nhanh ra phía sau, thế nhưng trong phút chốc, bên trong lớp tro bụi, bóng đen đột nhiên lần thứ hai dữ dội mà bắn qua.

Lúc này đây, hắn..., so sánh với lúc trước, hầu như là trong nháy mắt tốc độ tăng lên gấp mấy lần, tốc độ kinh khủng làm cho bóng đen giống như một thứ ánh sáng nhấp nháy.

Vài cái bóng hư ảo hiển hiện, đơn giản nhanh chóng tiếp cận thiếu nữ, mà nàng bố trí mấy đạo phong nhận phong tỏa kia, cũng là bị gã dùng kiểu thô bạo nhất. Toàn bộ đánh tan thành thành vỡ vụn.

" Tốc độ rất không tồi, hẳn là phía trước hắn còn dư lực".

Thiếu nữ trên khuôn mặt để lộ ra một chút ngưng trọng, ánh mắt liếc qua hướng bóng đen đánh liên tiếp thế như chẻ tre mà đến.

Vừa định lấy công đối công, một cổ hàn ý, cũng là chợt tuôn ra trên làn da, đột nhiên nghiêng đầu, một cái bóng đen, giống như quỷ mỵ xuất hiện ở sau lưng nàng.

Bóng đen ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt lãnh đạm của Dạ Nguyệt, lúc này hắn, bàn tay nắm chặt thành quyền, hung hăng đánh về phía sau lưng thiếu nữ, quyền đầu lướt qua, lại có thể sinh ra âm thanh "Ùng oàng" chói tai.

Một cái công kích, lại có thể cường hãn như vậy.

" Bắc Minh Hạo Hãn".

Nội lực như đại giang đại hải, phá thể mà ra tạo thành một loại màng màu xanh dương, nàng trực tiếp tạo ra bao quanh cơ thể mình.

OÀNH OÀNH!

Quyền đầu thành công chém xuyên qua màng hộ thể thần công của thiếu nữ, nhưng Dạ Nguyệt lại chẳng có chút vui mừng nào, trái lại sắc mặt trở nên ngưng trọng.

Bởi vì hắn cảm nhận được mình giống vừa đấm vào một bông ngòm, không ngừng tan rã kình lực của hắn, gây nên náo động nhưng lại thủy chung lại không gây sát thương gì cho thiếu nữ.

“Hừ!”

Thấy không chiếm được thượng phong, Dạ Nguyệt hừ lạnh một tiếng, muốn rút quyền đầu ra khỏi vòng phòng hộ của thiếu nữ để tiếp tục công kích.

Nào ngờ giây phút sau đến lượt hắn biến sắc.

Bởi vì từ trong vòng cơ thể của thiếu nữ, Bắc Minh Chân Khí như sinh ra linh tính, chúng nó điên cuồng kết tụ thành những vòng xoáy nước với hấp lực khổng lồ, hút chặt đôi tay của Dạ Nguyệt.

Dạ Nguyệt bị dính chặt vào Bắc Minh Hạo Hãn không thể lùi bước, hắn có cảm giác tay mình đang rơi vào đầm lầy, càng rút ra thì càng lún xuống…

Lúc này, thiếu nữ nâng lên hai tay trước ngực, chợt nhìn thấy khí lãng màu xanh bao vây cơ thể nàng cuồn cuộn vô cùng vô tận hội tụ mà về.

Áp súc và ngưng tụ đến cực hạn thành một quả cầu chỉ lớn bằng bàn tay xoay tròn trước mặt thiếu nữ.

Bắc Minh Thần Công không chỉ có thủ mà còn có cả công, cách thức tấn công cũng không phải chỉ dựa vào nội lực đơn thuần mà là "ép" nội lực.

Mang một lượng nội lực khổng lồ ép xoay tròn với tốc độ khủng kiếp lại trong lòng bàn tay, lúc này thứ năng lượng bạo phát kia sẽ khủng khiếp bao nhiêu?, một chiêu này gọi là Bắc Minh Côn Nộ.

“Tiếp chiêu của bổn cô nương!”

Thiếu nữ tay phải nhẹ nhàng gảy một cái, trong tay xoay tròn quả cầu bắn vào người Dạ Nguyệt.

“Ầm ầm!”

Một tiếng chói tai tiếng vang quét sạch mà ra, ngay tại thiếu nữ vừa mới rời đi sau đó, không có gì sánh kịp sóng xung kích thả ra.

“Phốc phốc... Phốc phốc... Phốc phốc...”

Lấy Dạ Nguyệt làm trung tâm, phương viên hai ba mươi mét phạm vi, nội lực hoá thành hàng ngàn hàng vạn kim châm phong bạo thu hoạch phía dưới, mặt đất đều bị đâm thủng trăm ngàn lỗ.

Dạ Nguyệt hai tay đặt ở trong túi, lười biếng đứng không động đậy, thân thể của hắn không ngừng có hỏa hoa chớp, toàn thân mỗi một chỗ tế bào đều gặp lấy Bắc Minh Côn Nộ cắt chém.

Nhưng mà Dạ Nguyệt gương mặt giống như có chút hưởng thụ lấy, hàng ngàn hàng vạn kim châm đâm vào cơ thể hắn, không có bất kỳ tác dụng gì, hình như còn có tác dụng xóa bóp.

Khi dư uy của Bắc Minh Côn Nộ bắt đầu tán đi, trên người thiếu nữ lại xuất hiện một vòng khí khác, lấy cơ thể nàng làm trung tâm bắt đầu có một cỗ hấp lực xuất hiện.

Chiêu thức cuối cùng trong Bắc Minh Thần Công có tên gọi là Bắc Minh Hồi Quy, đặc điểm lớn nhất khi vận chuyển Bắc Minh Hồi Quy là nó có thể hấp thu dư lực mà Bắc Minh Côn Nộ gây ra.

Cho dù là nàng tự luyện Bắc Minh Thần Công nội lực dồi dào gấp 10 lần cao thủ cùng cấp, nhưng thần tiên mà có thể dùng không hết nội lực, Bắc Minh Côn Nộ uy lực kinh khủng nhưng mà nội lực mà nó tốn cũng kinh khủng vô cùng.

Nhất định phải có một chiêu thức vì chủ nhân hồi phục nội lực, vì chủ nhận giảm thiểu tối đa lượng nội lực mà Bắc Minh Côn Nộ tiêu hao, đây chính là Bắc Minh Hồi Quy.

Bắc Minh Thần Công của thiếu nữ thực sự rất khủng bố, là một bộ tuyệt học công phòng nhất thể chứ tuyệt chẳng phải chỉ có thể hút lấy nội lực của người khác.

Bắc Minh Hóa Hải chuyên dùng để hấp thụ nội lực, hút lấy nội lực của đối phương, cho mình sử dụng.

Bắc Minh Hạo Hãn chuyên dùng để phòng ngự, mang nội lực khủng bố của chủ nhân hóa thành kết giới phòng ngự thực chất đồng thời còn dùng chính nội lực của chủ nhân mà bắn ngược đối phương.

Bắc Minh Côn Nộ thì tập trung nội lực khủng bố của chủ nhân rồi nén nó lại, một khi bạo phát thì uy lực không thể tưởng tượng.

Bắc Minh Hồi Quy thì chỉ có một công dụng, giúp chủ nhân hồi lại một lượng nội lực lớn ngay sau khi sử dụng Bắc Minh Côn Nộ.

Đây là tứ đại chiêu thức tạo nên tuyệt học Bắc Minh Thần Công của thiếu nữ

Nhưng khi nàng nhìn xem Dạ Nguyệt lãnh trọn một đòn Bắc Minh Côn Nộ của mình mà vẫn bình yên vô sự, thiếu nữ xém chút chửi ầm lên, bắt đầu hoài nghi về cuộc sống.

“Khốn kiếp, tên này vì sao khó nhằng như vậy?”

Phải biết rằng, Bắc Minh Côn Nộ là một trong những thủ đoạn hiếm hoi mạnh mẽ nhất của nàng.

Hơn ai hết thiếu nữ hiểu rằng Bắc Minh Côn Nộ bá đạo như thế nào, cùng cấp nàng hiếm có địch thủ, ngay cả Kim Chung Tráo nổi danh về ngoại công vô địch thiên hạ cũng không dám đón đỡ.

Vốn tưởng rằng khi mình sử dụng Bắc Minh Côn Nộ là dùng đao mổ trâu giết gà, tiểu tử kia dù mạnh đến đâu trong điều kiện thuận lợi như vậy, cũng không đỡ được, bị oanh tạc đến cặn bã cũng không còn.

Nào ngờ đối phương ngay cả cái rắm cũng không có.

“Đúng là những nơi hẻo lánh thường cất giấu quái vật không chút tiếng tăm nào!” Thiếu nữ trong lòng than thở không thôi.

Chỉ riêng cái loại này biến thái phòng ngự của hắn, các đòn tấn công của nàng rất khó có hiểu quả, khó chịu cực kỳ.

" Ngươi đây là đang xóa bóp cho ta sao". Dạ Nguyệt ném Vân Toa trong tay cắm xuống trước mặt thiếu nữ, thái độ cực kỳ tùy ý.

Nhìn thấy Dạ Nguyệt hung hăng như vậy, thiếu nữ điều khiển Vân Toa bay lên xung quanh người, nhếch mép cười lạnh quát:

“Lão hổ không phát uy, các ngươi lại xem ta là mèo bệnh?”

Thiếu nữ nhảy trở lại Vô Sống Kiếm Hạp, bàn tay lại vỗ lên, lớn tiếng hét lớn.

"Thanh Sương!"

Tiếng thứ hai vang lên, hộp kiếm lần nữa nứt ra bốn ngón tay, chuôi thứ hai bảo kiếm bay ra, kiếm này giống như kiếm tên, thanh quang lăn tăn, hàn ý bắn ra bốn phía, chỗ đến, như băng thiên tuyết địa, làm cho người không rét mà run.

Thanh Sương, một cái chí âm chí hàn chi kiếm!

"Phượng Tiêu!"

Tiếng thứ ba vang lên, hộp kiếm lần nữa nứt ra bốn ngón tay, đệ tam chuôi bảo kiếm bay ra, kiếm này vì kim sắc, khẽ động có phượng minh thanh âm, ở không trung bay lượn, tựa như Phượng Hoàng vũ động, thôi động thời điểm, liền sẽ phượng vũ bắn nhanh, đụng chi không thương tổn liền chết.

Một kiếm này, không hiểu kiếm ý, không thể chưởng khống.

Phượng Tiêu, một cái huyễn hóa chi kiếm.

Nhất chỉ nhô ra.

"Vân Toa, Thanh Sương, Phượng Tiêu!"

Tam kiếm đều xuất hiện, thẳng giết Dạ Nguyệt mà đến.

" Ngự Kiếm Thuật mặc dù lợi hại, nhưng muốn dùng tam kiếm đối phó ta?"

"Ngây thơ!"

Đối mặt tập sát mà đến tam kiếm, Dạ Nguyệt không những không có né tránh, ngược lại còn lên Vĩnh Hằng Chi Dạ trong tay giơ lên thật cao, chém mạnh xuống.

"Phanh!"

Cuối cùng Vĩnh Hằng Chi Dạ cùng ba thanh bảo kiếm hung hăng đụng vào nhau, tại chỗ liền phát ra một tiếng cự tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ mặt đất tựa hồ cũng không chịu nổi cỗ này trùng kích lực, nhao nhao xuất hiện rạn nứt.

Thậm chị ngay cả Dạ Nguyệt đứng trên mặt đất, đều xuất hiện một cái hố sâu, hai chân sụp đổ qua, cả ngọn núi tựa hồ tựa hồ cũng bị lung lay sắp đổ.

Chỉ bất quá nửa giây giằng co không đến, Dạ Nguyệt đỉnh lấy tam kiếm, lần nữa hướng phía thiếu nữ quét ngang mà đến.

" Ba thanh không được, vậy thêm ba thanh nữa thì sao".

Lâm Thiên kiếm chỉ giương lên, Vô Song Kiếm Hạp trong nháy mắt mở ra hơn phân nửa, nháy mắt mở ra hơn phân nửa, bên trong 8 thanh bảo kiếm lóng lánh tia sáng chói mắt.

"Hồng Diệp!"

Theo tiếng thứ tư vang lên, đệ tứ chuôi bảo kiếm bay ra, kiếm này là màu đen, nhưng mà thân kiếm vòng quanh đỏ rực kiếm khí, nhiệt độ cực nóng, kiếm động, thì hỏa động, chạm vào lập tức hòa tan vì không khí, uy lực mười phần kinh khủng, nhưng hao phí chân khí trong cơ thể cũng là cực lớn.

Hồng Diệp, một cái Địa Ngục chi kiếm!

" Hồ Điệp, Tuyệt Ảnh".

Lại thêm hai tiếng vang lên, hộp kiếm mở ra bốn ngón tay, hai chuôi bảo kiếm bay ra.

Như thế, thiếu nữ vừa ra lục kiếm, theo thứ tự là Vân Toa, Thanh Sương, Phượng Tiêu, Hồng Diệp, Hồ Điệp, Tuyệt Ảnh.

6 chuôi bảo kiếm bay xung quanh thiếu nữ, tản rã mãnh liệt sát ý.

"Sáu thanh sao? Thật cao minh Ngự Kiếm Chi Thuật, nhưng nghĩ bằng này ngăn cản ta bước chân? Như cũ không đủ!"

Bất quá tại Dạ Nguyệt trong mắt đã hiện ra một tia kinh ngạc.

Người bình thường Ngự Kiếm Sư, một thanh đã là cực hạn, có chuyên nghiệp Ngự Kiếm Thuật cũng cùng lúc khống chế hai thanh đến ba thanh.

Nhưng thiếu nữ này vậy mà có thể cùng lúc khống chế sáu thanh, với lại mỗi một thanh kiếm lực sát thương đúng không thể coi thường được, hơi không cẩn thận e rằng lật thuyền trong mương.

Dạ Nguyệt cũng không dám kinh thường, tay phải cầm Vĩnh Hằng Chi Dạ, khí thế không được kéo lên, đột nhiên ác liệt!

Giống như một cái vô cùng sắc bén, vô kiên bất tồi lưỡi dao!

Để cho người ta biến sắc.

“ Trảm...".

Một đao cách không bổ ra!

“Ông!” Hào quang chói sáng, để cho người ta vô ý thức nhắm mắt lại.

Thái Dương phóng xuống quang, bị hừng hực vô cùng cạn lam sắc quang mang ép che lại.

Tại thiếu nữ bọn người đột nhiên kịch co lại, ánh mắt khó tin bên trong.

" Hưu...".Một đạo hừng hực chói mắt, sắc bén vô cùng, hiện lên trăng khuyết hình dáng màu lam nhạt cực lớn trảm kích.

Thẳng tắp bổ về phía sáu thanh bảo kiếm.

Cái kia trầm trọng mà đáng sợ, phảng phất có thể trảm đánh gãy vạn vật khí thế, ép tới người không thở nổi, lệnh thiên địa thất sắc!

Oanh!!

Trong nháy mắt, thiếu nữ 6 thanh bảo kiếm lập tức giống như như đạn pháo, thẳng tắp bay ra ngoài.

Nhìn xem màu lam nhạt trảm kích dư thế không giảm hướng về phía mình đi tới, thiếu nữ biết hộ thân thần khí không ngăn cản được đạo trảm kích này, cho nên nàng cũng liền không còn bảo lưu!

" Nhiễu Chỉ Nhu

Lại là một thanh Thần Phong từ Vô Song Kiếm Hạp chi bên trong bay ra, tăng thêm trước đó đã là bảy chuôi.

"Bảy chuôi!"

Nhìn xem lại một thanh bảo kiếm bay ra từ trong Vô Song Kiếm Hạp, Dạ Nguyệt lộ ra khiếp sợ!

Hắn vốn cho là sáu thanh đã là thiếu nữ cực hạn.

Nhưng mà ai biết, lại là một thanh bảo kiếm ứng thanh mà ra.

Mặc dù Dạ Nguyệt chưa bao giờ đối chiến qua với Ngự Kiếm Sư, nhưng ai bảo hắn xuất thân từ Âm Quý Phái là môn phái có lượng tình báo đứng đầu trên thế giới.

Bình thường không có việc gì làm sư tỷ Loan Loan thường kể những truyện trong giang hồ cho hắn nghe, đương nhiên trong đó ngự kiếm đối địch cao thủ cũng không phải số ít.

Bình thường ba thanh đối với những Ngự Kiếm Sư tới nói đã là cực hạn.

Có thể cùng lúc khống chế bốn thanh đã là trong cao thủ trong cao thủ!

Cùng lúc khống chế năm thanh đã là người bên trong long phượng.

Có thể cùng lúc khống chế sáu thanh đã là phượng mao lân giác.

Có thể thiếu nữ đâu?? Bảy chuôi, trọn vẹn bảy chuôi!

Chỉ thấy lúc này thiếu nữ điều khiển bảy chuôi sắc bén bảo kiếm, còn quấn xung quanh, theo các góc độ điên cuồng xoay tròn.

Mỗi một chuôi sắc bén bảo kiếm, đều tại vòng quanh thiếu nữ 360° độ khoanh tròn, bởi vì tốc độ quá nhanh, nhìn thấy thiếu nữ tựa như là bị bao khoả quả cầu ánh sáng màu đen.

Dương như thiếu nữ cảm thấy còn chưa đủ, một tay giơ lên, trong cơ thể Bắc Minh Thần Công âm ầm rung động.

Bắc Minh Hạo Hãn.

Thiếu nữ tiếp tục ở bên ngoài dựng lên một cái màu xanh lam lồng khí, cái lồng khí mau chóng bao quanh cơ thể bốn phía, tựa như một khoả hình cầu màu xanh lam, rất nhanh hướng về phía ngoài khuếch trương.

Những này...cái lồng khí cũng xuất hiện mà hàng chục tầng, từng tầng từng tầng điệp gia tại hình cầu bên ngoài, ngưng tụ thành trong suốt hình cầu, sau đó như là tinh cầu đồng dạng xoay chầm chậm, ẩn chứa thâm bất khả trắc khí tức.

Rầm rầm rầm!!!

Lúc này, giữa không trung liên tiếp sinh ra khí bạo, mà Dạ Nguyệt màu xanh nhạt trảm kích cũng hướng về cái lồng khí oanh tới.

Nhưng khi trảm kích liên tiếp chém xuyên tất cả lồng khí thời điểm, nhưng cơ hồ trong nháy mắt, liền như tiến vào cối xay thịt bên trong một dạng, cường hoành trảm kích bị tầng tầng xuy yếu, cuối cùng bị xoắn thành mảnh vụn.

Hướng phía bốn phương tám hướng gạt ra, đem khắp nơi đều chấn động thành vô số đạo vết rách, nát đất đá văng khắp nơi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.