Trở về truyện

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp) - Chương 111

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

111 Chương 111

– Không đúng không đúng. Nếu ngày nào ta cũng bận rộn công vụ như vậy, thì làm gì ra có thời gian để thành thân nữa, như vậy không được, không được. Thế thì ta quyết định như thế này. NNKP Không cần phải hợp nhất nữa.

– Ha ha, nói rất hay – Điền Bá Quang khoái trí a dua theo.

Tả Lãnh Thiền bước đến, ánh mắt hướng về phía Lệnh Hồ Xung:

– Lệnh Hồ huynh đệ, cậu chấp chưởng ngôi vị Chưởng môn Bắc Nhạc Hằng Sơn, đối với đồ đệ, quản giáo không nghiêm, để ả đàn bà này chạy lên đây nói nhăng nói cuội, như vậy thật không ra làm sao cả.

Lệnh Hồ Xung lúc này mới đứng dậy lên tiếng:

– Lam Phượng Hoàng mau về đi. Tả Chưởng môn, thật vô cùng xin lỗi. Vị cô nương này tuy miệng lưỡi chua ngoa, nhưng cô ấy tuyệt đối không phải người bịa đặt đâu. Tiền nhiệm Chưởng môn của chúng tôi, Định Giật sư thái đã truyền di ngôn, do cô ấy thuật lại chắc không đáng tin bằng lời do đệ tử trong phái thuật lại.

– Vậy, Bắc Nhạc Hằng Sơn đối với việc NNKP muốn hợp nhất thành Ngũ Nhạc Phái, đã tán thành rồi chứ?

– Phải Hằng Sơn chúng tôi, không phải không tán thành việc Ngũ Phải hợp nhất, chỉ là Nhạc Chưởng môn phái Hoa Sơn trước đây từng là ân sư của tại hạ, bây giờ tuy tôi gia nhập phái khác, nhưng những giáo huấn của ân sư ngày trước tại hạ vẫn không dám quên.


– Nói vậy, cậu sẽ nghe lời của Nhạc Chưởng môn đúng không?

– Không sai, phái Hằng Sơn chúng tôi quyết định sẽ cùng phái Hoan Sơn kề vai nắm tay, cùng tiến cùng lui.

– Vậy không biết ý của Nhạc Chưởng môn thế nào?? – Tả Lãnh Thiền quay sang nhìn Nhạc Bất Quần.

– Đa tạ Minh chủ đã hỏi ý kiến/ Không dám, không dám (Gớm, địt mẹ, khách sáo vcl =))

– Tại hạ cũng đã từng đối với chuyện này, cân nhắc vô cũng kỹ lưỡng, phái Hoan Sơn của tại hạ gần 100 năm nay tranh chấp giữa kiếm tông và khí tông, năm ấy sự tranh chấp gây ra thảm cảnh tàn sát lẫn nhau khiến Hoa Sơn trở nên vô cùng suy yếu. Cho nên tại hạ cảm thấy nấu các phái trong NNKP có thể dẹp bỏ đi ý kiến riêng, vậy trên giang hồ sẽ có ít cảnh tàn sát hơn. Như vậy Việc hợp nhất NNKP cũng không hẳn là một điều không tốt.

– Ha ha ha, Lời của Nhạc Chưởng môn rất có lý, như vậy xem ra, Hoa Sơn đã đông ý. Như vậy, cả năm phái đã đông ý hợp nhất, Bây giờ, Tả mỗ sẽ cho đệ tử dọn chỗ, núi Tung Sơn rất rộng, chúng ta sẽ sắp sếp chỗ ngủ cho các vị nghỉ ngơi, ngay sang mai, chúng ta sẽ tụ hội trên Phong Thần Đài, so tài cao thấp để bầu ra minh chủ của NNKP.

Tả Lãnh Thiền đang định nói tiếp thì Lam Phượng Hoàng từ phái Hằng Sơn chạy ra, ả khua môi múa mép, câu nào câu nấy nói trúng tim đen của Tả Lãnh Thiền, khéo léo mắng hắn bỉ ổi vô liêm sỉ trước mắt mọi người, lần thứ hai bị ả sỉ nhục Tả Lãnh Thiền tức giận điếng người, chỉ muốn một kiếm chém chết ả, nhưng trước mặt các nhân sĩ chính phái, hắn không dám làm bừa, chỉ cố gắng nuốt trôi cục tức vào họng, trong lòng hận Lam Phượng Hoàng tới tận xương tủy.

Ngọc Cơ Tử muốn nhân cơ hội nịnh thần Tả Lãnh Thiền, ra tay đánh Lam Phượng Hoàng, nào ngờ, hắn vốn không phải đối thủ của ả, sau vài chiêu đã bị trúng độc dược của Lam Phượng Hoàng, hai tay bất động, toàn thân run bần bật. Lam Phượng Hoàng tích chí cưới lớn, ả định trêu ngươi hắn một chút rồi sẽ giải độc cho hắn, nào ngờ Tả Lãnh Thiền đã nhanh tay rút kiếm chém phăng đôi tay của Ngọc Cơ Tử. Lam Phượng Hoàng càng vin vào cớ đó mắng hắn tàn bạo, độc ác. Mọi lời nói của ả đều khéo leo xoáy vào tận tim gan của tả Lãnh Thiền khiến hắn tức giận vô cùng.


Lệnh Hồ Xung hoàn toàn bất ngờ bởi khả năng ăn nói của Lam Phượng Hoàng, ả làm sao có thể hiểu thấu tâm gan Tả Lãnh Thiền đến vậy, hơn nữa giọng điệu lại giống mọt người dến kỳ lạ. Lệnh Hồ Xung quay đầu lại, bất chọt nhìn thấy Doanh Doanh đứng ngay sau mình trong bộ y phục của phái Hằng Sơn, nàng ra hiệu cho chàng im lặng. Hóa ra hôm nay, mọi lời nói của Lam Phượng Hoàng đều có sự chỉ dẫn của Doanh Doanh. Nhìn thấy Doanh Doanh, Lệnh Hồ Xung sung sướng vô cùng, chàng quay lên trên, khuôn mặt không giấu được niềm hồ hởi.

Lam Phượng Hoang quậy phá một hôi tưng bừng, nhưng cũng hỉ làm cho đại hội náo loạn thêm một chút, chứ thực tế cũng không thể thay đổi tình hình, sau cuộc họp, việc tỉ thí đoạt ngôi minh chủ Ngũ Nhạc Phái vẫn sẽ được diễn ra, sau đại hội, mọi người ai về phòng nấy, các đệ tử ở chung một phòng, các chưởng môn thì được đặc cách có phòng riêng để nghỉ ngơi dưỡng sức cho cuộc tỉ thí ngày mai.

Lệnh Hồ Xung kéo Doanh Doanh vào riêng phòng của mình, chàng ôm trầm lấy nàng, siết chặt cơ thể Doanh Doanh vào lòng mình như để thể hiện sự nhớ nhung da diết:

– Thật không ngờ có thể gặp được muội ở đây, ta nhớ muội lắm, có biết không.

– Xung ca, Doanh Doanh cũng rất nhớ huynh. – Nàng ôm chặt lấy chàng.

– Muội biết hôm nay đại hội lớn, nên muội cải trang như thế này để đến đây giúp đỡ huynh, và cũng muốn gặp huynh. Giúp huynh đoạt ngôi vị Chưởng môn Ngũ Nhạc Phái.

– Muội đừng quên muội chính là Thánh Cô của Ma giáo, kẻ tử thù của Nhân sĩ chính phái, nếu để họ phát hiện ra thì thật nguy hiểm.


– Chỉ cần được gặp Xung ca, muội không sợ gì hết.

Hai người nhìn nhau âu yếm một hồi lâu, bao nhiêu cảm xúc ùa về khiến cả hai đều cảm thấy rạo rực, rồi như không chịu được nữa, Lệnh Hồ Xung tiến tới giữ tay nàng lại rồi kéo người nàng đứng lên mà đưa môi hôn lên má nàng. Doanh Doanh nhắm mắt cảm nhận sư yêu thương mà chàng mang lại. Lệnh Hồ Xung vòng tay ôm gọn luôn nguyên thân hình mảnh mai của nàng vào lòng. Chàng ghì sát người nàng rồi ghìm đôi môi mình lên đôi môi nàng. Doanh Doanh từ từ hé môi đón nhận nụ hôn nhẹ nhàng, lãng mạn của chàng. Hai người nhẹ nhàng mơn trớn đầu lưỡi của nhau, hơi thở thơm ngát của nàng khiến chàng say đắm. Vừa từ từ nút lưỡi Doanh Doanh, Lệnh Hồ Xung cũng từ từ lột bỏ từng lớp áo của nàng. Dưới sự hợp tác của Doanh Doanh, từng lớp vải trên người cứ không ngừng rơi xuống chân nàng, rồi đến cả chiếc áo yếm màu hồng xinh xắn cũng nằm dưới đất.

Lệnh Hồ Xung rời môi nàng, chàng khom người di chuyển xuống cổ nàng, chiếc lưỡi cứ như thế mà đi xuống hai bầu vú căng tròn của Doanh Doanh. Lệnh Hồ Xung úp mặt vào hai bầu vú căng tròn mà hít hà lấy mùi thơm trên khoảng ngực đó. Chàng há miệng ngoạm lấy một bên vú mà mút thật mạnh:

– Ư…ưm…ôi…Xung ca…ư…ư..

Doanh Doanh khẽ rên lên một tiếng khi vú nàng bị chàng bú mút, nàng cong người như con tôm, vươn hai bầu vú ra, hai tay ôm lấy đầu chàng mà dí chặt vào khoảng ngực trần đó, đầu ngửa lên mái nhà, miệng xuýt xoa rên rỉ. Lệnh Hồ Xung vừa luân phiên bú hai bầu vú nàng, hai tay chàng thì không ngừng vuốt ve tấm lưng trần của nàng, một lúc sau chàng di chuyển xuống dưới, xoa nắn lên cặp mông căng tràn nảy nở của nàng. Chiếc quần lót cổ trang của nàng đã theo chiếc quần chun trong cùng bị tuột xuống tận đầu gối. Đứng cúi một hổi lâu khá mỏi, chàng liền quỳ xuống ngay trước hai chân nàng, Quần nàng được chàng tuột hẳn ra, ném vào một góc. Doanh Doanh lúc này hoàn toàn trần truồng trước mặt chàng, phơi bày thân hình vệ nữ đầy nhục dục trước ánh mắt của tình lang.

Lệnh Hồ Xung úp mặt vào giữa hai chân nàng, chàng nhắm mắt hít hà, tận hưởng hương vị đàn bà thơm ngát đang qỏa ra từ cái âm hộ xinh xắn của Doang Doanh, hơi thở chàng phả vào nóng hổi làm nàng thấy ngây ngất, hai chân nàng run run trước cảnh tượng lãng mạn này. Chàng lắc đầu, ngọ ngoạy, cọ cọ sống mũi vào vùng tam giác ẩm ướt thơm ngát ấy. Doanh Doanh ôm lấy đầu chàng, chà sát vào háng nàng, mông không ngừng sàng sê, hai chân khẽ banh ra miệng rên rỉ:

– Ôi….ưm…ư….Xung ca…liếm…liếm lồn muội đi…muội muốn…ứ…ư..ôi…đúng rồi…vét sâu vào…a..a….muội sướng…sướng quá…ư…ư…a a..a….muội ra…a…a…a…

Chàng ôm chặt lấy mông nàng, ép mặt chàng vào âm hộ nhòe nhoẹt đó. Lưỡi chàng liên tục vét sâu vào khe lạch đào suối tiên của nàng. Nước suối tiên tuông ra khắp khuôn mặt chàng. Dù chàng đã uống khá nhiều nhưng nó vẫn trào ra cả hai bên mép và làm ướt đẫm khuôn mặt chàng.

Lệnh Hồ Xung đứng dậy, chàng chưa kịp làm gì thì nàng đã vít khuôn mặt ướt đẫm nước nhờn đó vào mà nút chặt lấy lưỡi chàng, hôn cách mãnh liệt và cuồng bạo, Doanh Doanh liếm khắp khuôn mặt chàng, nàng như muốn nuốt hết nước lồn của chính nàng đang dính trên khuôn mặt chàng, vừa hôn môi, nút lưỡi, Doanh Doanh vừa vội và cởi dây lưng và áo của Lệnh Hồ Xung ra. Khi quần áo của chàng đã bị lột sạch, nàng cúi xuống liếm liếm hai đầu ti của chàng, một tay vội vã tóm lấy khúc gân nóng hổi bên dưới mà xục liên hồi:

– Doanh Doanh…muội tuyệt quá…ta sướng…ư..ư..ư…

Lưỡi nàng liên tục đánh lên hai đầu ti của chàng, tay không ngừng xục mạnh con cặc khiến cho cái đầu khấc to bè ra, đỏ au. Nàng quỳ xuống há miệng ngậm lấy khúc thịt quen thuộc mà mút thật mạnh. Nhưng tiếng nhóp nhép do nàng tạo ra vang khắp căn phòng:

– Ôi…ư…ư…ta chết mất….Doanh Doanh…nút mạnh nữa lên…a…a…


Được chàng cổ vũ, cái miệng nhỏ bé của nàng không ngừng nút ra, nút vào khúc thịt to tướng nỏng hổi đó của chàng. Thật kì lạ, miệng nàng thì nhỏ, cặc chàng thì vừa to lại dài, nhìn nó nằm chật ngất trong miệng nàng mà cú hiên ra rồi lại mất hút vào trong họng, y như một nhà ảo thuật vậy. Cặc chàng như muốn nổ tung trước sức tấn công dữ dội và hoang dại của nàng. Lệnh Hồ Xung không chịu nổi, chàng sợ sẽ xuất tinh trước cơn sướng như sóng biển không ngừng ập đến này, nên vội vàng rút cặc ra khỏi miệng nàng, rồi vội vàng bế bổng thân hình của Doanh Doanh lên:

Lệnh Hồ Xung bế Doanh Doanh đặt nàng nằm ngửa ra giường, hai chân nàng banh rộng, để lộ ra cái khe lồn đỏ ửng và ướt đẫm nước nhờn, chàng cúi mặt xuống, le lưỡi vét sâu vào, rồi xì xụp hút cạn dâm thủy của nàng. Cả người Doanh Doanh như bị điện giật, cơ thể trần truồng của nàng nảy lên từng hồi mỗi khi lưỡi chàng vét thật sâu vào trong:

– Ôi..za…a..a…a…chết muội…ư…ư..ư….muội sướng…sướng quá…Xung ca ơi…ư..ư..Mau lên đây…nhét nó vào đi…địt muội đi…ư..ư…ư..

Doanh Doanh liên tục rên rỉ, phát ra những tiếng rên tục tĩu và dâm dục. Nghe nàng nói vậy, Lệnh Hồ Xung trèo lên giường, chàng ôm chặt lấy Doanh Doanh rồi đè nàng xuống, Lệnh Hồ Xung trượt nhẹ con cặc của chàng vào đúng cái khe lồn của nàng. Nước nhờn của Doanh Doanh đã chảy ra mà thấm chầm chậm vào thân cặc của chàng. Khẽ gạt chân của Doanh Doanh ra một chút, Lệnh Hồ Xung luồn tay xuống cầm con cặc mà ấn chầm chậm vào bên trong cái lỗ lồn ẩm ướt nhưng vô cùng khít khao. Doanh Doanh biết vậy lên cũng dạng chân của mình to ra thêm một chút để con cặc chàng có thể chui được vào bên trong. Khi đầu khắc của chàng nằm gọn trong đó, thì Doanh Doanh khẽ cong người ưỡn mông lên để cặc chàng đi sâu vào thêm một chút nữa, nàng cố kìm nén tiếng rên thổn thức của mình. Khẽ cong người lên Lệnh Hồ Xung đẩy chầm chậm con cặc cho nó chui vào bên trong cái lỗ lồn của Doanh Doanh, sự khít khao y như lần đầu tiên khiến chàng cảm thấy sướng kinh khủng, đã vậy dâm thủy nóng bỏng của nàng còn chay ra bám quanh lấy thân cặc khiến chàng không sao chịu nổi.

Khẽ nhấp vào dần dần, mỗi lúc cặc chàng vào một sâu hơn, đến khi thấy đã đủ kích thích Lệnh Hồ Xung cong người rồi ấn cho con cặc ngập sâu vào bên trong cái lỗ lồn của Doanh Doanh. Những thớ thịt ấm nóng ẩm ướt chầm chậm siết chặt lấy con cặc của chàng. Lệnh Hồ Xung cứ như thế mà nhún chầm chậm, Doanh Doanh thì khỏi phải nói, từ khi chia tay chàng, nàng luôn luôn mong đợi ngày này, hôm nay được toại nguyện một lần nữa, nàng sung sướng tê người, nàng đưa hai chân thon thả lên cặp vào mông chàng mà nhún lên, những tiếng nhóp nhép dần dần vang lên khi bụng chàng chạm nhẹ vào bụng của nàng. Rồi cư như thế, Lệnh Hồ Xung tăng tốc cho đến khi tiếng da thịt của hai bộ phận sinh dục va vào nhau vang lên bành bạch khắp căn phòng.

– Ôi…ta sướng…sướng quá…Doanh Doanh…muội thật…tuyệt vời…

– Ứ ứ…Xung ca,,nắc mạnh nữa lên…muội cũng sướng…muội nhớ huyh lắm…ư…ư…

Doanh Doanh liên tục thốt ra những tiếng rên ngắt quãng vô nghĩ vì sự sướng khoái mà chàng mang lại.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.