Trở về truyện

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi - Chương 33

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi

34 Chương 33

“Tiết ra.” Sở Bỉnh Văn chỉnh tần suất đến cao nhất.

“Huhu… Ahhhh --”

Giống như anh ra lệnh, cô cao trào tiết ra.

Lý Cẩn Du muốn cố gắng ngăn chặn tiếng của mình, nhưng vẫn lộ ra tiếng rên rỉ từ trong kẽ răng. Cơ thể của cô sớm bị Sở Bỉnh Văn sờ đến hiểu rõ, tần suất cao nhất đột ngột khiến cô từ huyệt nhỏ tê dại đến đầu ngón tay.

Anh tắt trứng rung, tiếp tục tuyên bố ác mộng của cô.

“Cả một ngày hôm nay, ngoan ngoan mang nó.”

Mặc dù giải quyết xong hiểu lầm, Lý Cẩn Du cũng bị trứng rung giày vò cả ngày đến nửa sống nửa chết, cô vẫn cứ cảm thấy hứng thú với chuyện xưa trước kia của Sở Bỉnh Văn, đặc biệt là vấn đề kết bạn của anh và Tôn Uyển.

Tôn Uyển kiều mị ra sao, hơn nữa ý vị phụ nữ mười phần, con gái nhìn thấy xương cốt cũng muốn mềm đi một nửa, huống chi là con trai.


Cuối tuần, Sở Bỉnh Văn phụ đạo viết luận cho cô như thường lệ, mới giảng được một lát thì thấy cô không tập trung. Anh còn chưa hỏi đã thấy cô quấn lấy anh muốn nghe chuyện cũ trước kia của anh và Tôn Uyển.

Sở Bỉnh Văn nói anh kể chuyện xưa là phải thu phí. Lý Cẩn Du trợn tròn mắt, đặt một nụ hôn như chuồn chuồn đạp nước lên môi anh.

Cô đang muốn rời đi, đầu lại bị tay Sở Bỉnh Văn đè lại. Anh nào có dễ dàng thỏa mãn như vậy, Lý Cẩn Du giống như đến bây giờ vẫn không rõ chuyện này. Đầu lưỡi của anh ở trong khoang miệng cô tùy ý tung hoành, cho đến khi hôn đến ranh giới cuối cùng, cự vật anh đã có xu hướng ngẩng đầu mới buông cô ra.

Lý Cẩn Du căm hận xoa xoa môi, cô cảm thấy mình lỗ rồi. Sở Bỉnh Văn thì cong khóe miệng, kể với cô chuyện trước kia.

Tôn Uyển và Sở Bỉnh Văn quen nhau còn sớm hơn những điều Lý Cẩn Du biết. Lúc học đại học bọn họ đã quen biết, khi đó lòng háo thắng của Tôn Uyển rất mạnh. Biết được Sở Bỉnh Văn là hotboy học đường lại không vương một phiến lá sau lưng, cô ấy một lòng muốn chiếm lấy Sở Bỉnh Văn.

Sở Bỉnh Văn khi đó quả thực không có hứng thú lớn với phụ nữ, ngoại trừ nhu cầu tình dục ra, anh càng có khuynh hướng bầu bạn với sách vở sống cả ngày.

Ngay sau đó, hai người cô tới tôi đi, gặp chiêu nào phá chiêu đó. Tôn Uyển muốn tạo không khí mờ ám, Sở Bỉnh Văn xoay người liền chạy; Tôn Uyển muốn lại gần, anh lập tức duy trì khoảng cách lễ phép.

Sau khi cùng giày vò nhau, cuối cùng Tôn Uyển cũng từ bỏ, hai người lại đã quen thuộc không còn khoảng cách nên vẫn giữ quan hệ bạn bè.


Những năm này hai người quen nhau, còn thật sự chưa từng vượt quá giới hạn. Từ sau khi xác định quan hệ bạn bè, Tôn Uyển lại không có bất ký suy nghĩ gì với anh nữa, cho dù Sở Bỉnh Văn trần chuồng đứng trước mặt cô ấy thì Tôn Uyển cũng có thể bảo anh hơi đứng sang bên cạnh đừng cản trở cô xem TV.

Sở Bỉnh Văn cũng cực hiếm khi rung động với con gái, anh chán ghét ánh mắt những người đó nhìn anh, si mê lại cuồng nhiệt, tràn đầy biểu hiện muốn cùng anh đại chiến 300 hiệp trên giường khiến anh không rét mà run.

Có thể nói, không hổ là bạn tốt, hai người này đều có suy nghĩ đặc biệt với học sinh của mình. Sở Bỉnh Văn nhìn trúng Lý Cẩn Du, Tôn Uyển nhìn trúng Vương Bác Vũ.

Nhưng hai người Sở Bỉnh Văn và Lý Cẩn Du là củi khổ gặp nhau đốt ra lửa, một nhát đã trúng. Mà Vương Bác Vũ không phải, cậu ta phảng phất hình dáng Sở Bỉnh Văn năm đó, một lòng đọc sách thánh hiền.
Mặc kệ Tôn Uyển ám chỉ thế nào, quyến rũ ra sao, cậu ta cũng không hề bị lay động.

Sở Bỉnh Văn lướt di động, mở WeChat cho cô xem, trượt đến nhật ký trò chuyện với cô ấy ngày hôm qua, Tôn Uyển nói tục với anh: “Dù tôi cởi quần lót mở rộng hai chân trước mặt cậu ta, cậu ta nhiều lắm là hỏi tôi một câu “Thưa cô, tiếng Anh của nơi riêng tư là vagina phải không?””

Lý Cẩn Du cười đến nghiêng ngả, tay cô hướng xuống dưới, giả bộ đứng đắn hỏi: “Thầy ơi, tiếng Anh chỗ riêng tư là vagina phải không?”

Sở Bỉnh Văn kéo cô vào lòng, tay anh thuận theo tay cô sờ xuống dưới, hai ngón tay trượt vào trong quần lót, vuốt ve hạt đậu nhỏ của cô.”


“Đây là pussy của em, nhớ kỹ.”

Lý Cẩn Du khẽ thở gấp, giãy giụa thoát khỏi trói buộc của anh, ngón tay vẽ vòng tròn trên quy đầu nửa cương cứng của anh.
“Ồ, vậy đây là pussy của thầy sao?” Lý Cẩn Du giống như đang học một biết mười dùng vẻ mặt ngây thơ nhìn anh.

“Đây là côn thịt lớn muốn chơi em đến không ngừng.” Sở Bỉnh Văn ôm cô lên giường, trên giường cô cũng đều là mùi vị thiếu nữ quen thuộc, Sở Bỉnh Văn kéo lấy chân cô cong lên, cách quần dùng cự vật khẽ cọ xát cửa huyệt của cô.

Lý Cẩn Du không sợ anh, gót chân nhỏ gác lên bả vai anh, làm dáng vẻ có kinh nghiệm sa trường.

Lòng Sở Bỉnh Văn nảy ra một kế, trực tiếp bế cô lên. Đột nhiên lên cao khiến Lý Cẩn Du vịn chặt vào Sở Bỉnh Văn, đôi tay vững vàng vòng chặt qua cổ anh, hai chân cũng giống như bạch tuộc quấn trên eo anh.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.