Trở về truyện

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi - Chương 27

Quà Tặng Đặc Biệt Cho Học Sinh Giỏi

28 Chương 27

Lý Cẩn Du ngoan ngoãn quỳ ngồi trên mặt đất, hai tay cầm lấy côn thịt của anh, cô không chút do dự hôn liếm trên đầu nấm, lưu lại chất lỏng dâm mỹ bóng loáng.

Không đợi Sở Bỉnh Văn hạ lệnh, cô liền ngậm vào. Cái miệng nhỏ của cô chỉ có thể ngậm vào khoảng chừng một chút, Sở Bỉnh Văn không vội vào sâu cổ họng, anh biết thế sẽ làm cô không thoải mái. Chỉ là từ trên cao nhìn xuống cô, vuốt ve tóc cô, mặc cô liếm mút.

Một lát sau, anh rút côn thịt ra, khẽ đánh ở trên mặt cô. Vật nam tính xấu xí trải đầy gân xanh vỗ lên gương mặt nhỏ của cô, thật là một hình ảnh vô cùng hạ lưu.

“Muốn sao, nói cho tôi biết.”

Mỗi một vấn đề Sở Bỉnh Văn hỏi ra đều đã xác nhận nó chỉ có thể được đáp án duy nhất.

“Muốn…” Không chỉ có Sở Bỉnh Văn kìm nén lâu, cô cũng rất lâu chưa tiết ra, “Muốn côn thịt lớn của thầy… Đâm vào trong huyệt nhỏ dâm đãng…”

Anh đè cô lên giường, động tác thô bạo nhưng một tay lại bảo vệ đầu cô ở phía sau.

Huyệt nhỏ của Lý Cẩn Du ngập nước, căn bản không cần anh khuếch trương nữa.


Anh chống côn thịt trước cửa Huyệt nhỏ, khẽ cọ sát.

Không chờ anh hỏi, Lý Cẩn Du đã hiểu rõ ý của anh.

“Tiểu Cẩn Du… Huyệt nhỏ ngứa lắm… Muốn bị côn thịt lớn của thầy… Lấp đầy…”

“Nhìn nó.”

Sở Bỉnh Văn ra lệnh bên tai cô, cô phản xạ có điều kiện mở mắt, côn thịt của Sở Bỉnh Văn trước cửa huyệt của cô, huyệt nhỏ của cô đang lúc đóng lúc mở nghênh đón nó tiến vào.

Cái này khiến cô nhìn qua đặc biệt dục cầu bất mãn, Lý Cẩn Du đỏ bừng mặt.

Anh cũng không cố ý tra tấn, trêu đùa cô thật sự, ôm lấy chân cô tiến vào trong.

Lý Cẩn Du có thể cảm nhận được vách thịt bên trong mình cọ sát với vật nam tính của Sở Bỉnh Văn, anh đang đụng chạm ở bên trong cô, nghiền nát chỗ kia của cô.


Điều này không ngừng khiến cô khoái cảm mãnh liệt, càng làm cho cô có một loại cảm giác an toàn không cách nào nói thành lời được, vào lúc này anh chỉ là của cô, dục vọng cũng được, bản năng cũng được, toàn bộ thể xác và tinh thần của anh đều đang trên người cô.

“Ahhh… Muốn bị thầy đâm hỏng… Sướng quá… Huhu… Huyệt nhỏ dâm đãng của tiểu mẫu cẩu muốn bị chơi rách…”

Tiếng kêu trên giường của cô luôn mang theo tiếng khóc nức nở, điều này ngược lại khiến dục vọng của anh càng căng trướng điên cuồng. Anh muốn chơi hỏng cô, muốn giày vò cô, muốn để cô thuần phục dưới thân mình, nghiện khoái cảm mà bản thân cho cô.

Dục vọng chiếm hữu khiến người khác phẫn nộ của anh vào lúc này không hề giữ lại chút nào mà bộc lộ ra ngoài, cô không biết, cái gì cũng không biết dụ ra mặt hắc ám của anh.

“Lặp lại lần nữa, em là gì?”

Tự nói như vậy khiến côn thịt của anh càng thêm dựng đứng một chút, anh đang hung hăng cọ xát vào chỗ mẫn cảm của cô.

“Em là… Là tiểu mẫu cẩu của thầy… Huhu…”


Khi Lý Cẩn Du nói ra chữ này, mật huyệt cũng đột nhiên co rút lại một chút, cô cũng bởi vì xưng hô này mà xấu hổ muốn chết nhưng cũng cảm nhận được sự thỏa mãn cực lớn.

“Đúng vậy, em chính là tiểu mẫu cẩu mà thầy dùng để phát tiết dục vọng.”

Mỗi một lần va chạm kế tiếp Sở Bỉnh Văn đều thúc vào cửa tử cung của cô, mỗi một lần đều đâm khiến cô một trận run rẩy.

“Huhu… Huyệt nhỏ dâm đãng của tiểu mẫu cẩu… Không xong rồi…”

Lý Cẩn Du run rẩy kẹp chặt hai chân, khoái cảm từ bụng nhỏ lan rộng toàn thân, thẳng đến đại não. Cô khóc to tiết ra, trong mật huyệt một dòng chất lỏng phun ra ở bụng anh.
“Đồ dâm đãng bị đâm đến cao trào rồi.” Sở Bỉnh Văn cười cười, ngón tay dính một chút luồn vào trong miệng cô, “Liếm dâm thủy em phun ra đi.”

Lý Cẩn Du vừa mới liếm sạch ngón tay anh, anh cũng không cho cô thời gian nghỉ ngơi nhiều thêm, lật người cô qua, từ phía sau tiếp tục “làm”, “Thời gian còn sớm.”

Huyệt nhỏ vừa mới cao trào đang cực kỳ nhạy cảm, anh không ngừng tiến công vào mỗi một chỗ trong cô, cả người cô liền bị đánh bại, chỉ có thể khóc xin khoan dung.

Không biết cô đã ra bao nhiêu lần, rốt cuộc Sở Bỉnh Văn cũng bắn ra, từng dòng chất lỏng trắng đục lớn bắn vào trong cơ thể cô, anh thỏa mãn tiến vào một lần cuối cùng rồi rút ra.

Lý Cẩn Du không còn sức lực nữa, xụi lơ ở trên giường, Sở Bỉnh Văn lại rất có hứng thú, thảnh thơi đi tới phòng tắm mở nước cho cô tắm rửa.
“Tự em đi được không?” Sở Bỉnh Văn trở lại phòng, một tay vịn lấy khung cửa hỏi cô.

Lý Cẩn Du hiếu thắng xuống giường, vừa muốn bước về phía trước thì chân mềm nhũn. Cô còn tưởng rằng sắp ngã rồi, vừa muốn nhắm mắt cam chịu số phận thì không ngờ được người đàn ông kia kéo vào trong lồng ngực, còn bế ngang cô lên.

“Ở trước mặt tôi bày đặt mạnh mẽ làm gì.” Sở Bỉnh Văn bế cô vào phòng tắm, bồn tắm không lớn, Lý Cẩn Du chỉ có có thể ngồi ở trong ngực anh.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.