Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu - Chương 32 Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

32 Chương 32 Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

Hàn Lập rời khỏi đôi môi ướt át của mỹ nhân, giữa hai người còn kéo ra một tia nước bọt trong suốt. Niếp Doanh đầu óc rối mù, cung trang màu lam trước ngực đã bị kéo rộng ra, lộn xộn không chịu nổi, lộ ra cái yếm màu lam căng đầy đang che đậy cặp vú ngạo nhân, căng tròn.

Nàng quả thực là một vưu vật tuyệt sắc, muốn dung nhan có dung nhan, muốn khí chất có khí chất, dáng người còn rất diễm lệ, chỗ lồi chỗ lõm. Chẳng qua thường ngày mặc cung trang rộng rãi che giấu thân hình mới khiến người ta không để ý.

Cũng không biết sau này Hoàng Phong Cốc bị đánh đuổi, nàng đi đâu về đâu. Nhân sinh lần trước, hắn sau khi trở về Thiên Nam thì chưa từng gặp lại nàng. Xem ra là cạn kiệt tuổi thọ mà tọa hóa hoặc bị ma đạo bắt được. Cái trước còn dễ chịu, cái sau liền khó nói a!

Nhân sinh lần này cứ chơi đùa nàng trước, hấp thu lục dục của nàng, sau này nạp làm tiểu thiếp cũng không tệ.

Hắc hắc ~

Niếp Doanh cảm thấy chính mình điên rồi, cư nhiên cùng vị Hàn sư đệ vừa quen biết không lâu làm chuyện như vậy, xấu hổ đến đỏ mặt, cúi thấp đầu nhìn xuống chân.

Hàn Lập nhìn Niếp Doanh bộ dạng như vậy, côn thịt trong quần cũng đã phấn khích ngẩng cao, trong đầu nảy lên một chút suy nghĩ tà ác.

“Sư tỷ, đến ăn điểm tâm a!”

Hàn Lập kéo quần xuống, một chân đứng trên đất, một chân dẫm lên ghế, côn thịt to dài dưới háng ngạo nghễ chống trời, vẻ mặt cười tà nhìn mỹ nhân đối diện.

“Sư đệ! Chuyện này.”

Niếp Doanh cảm thấy có gì đó không đúng, trong thâm tâm có chút chống cự nhưng vẫn tiến đến, hai đầu gối quỳ tại dưới đất, đem đầu tới gần háng của Hàn Lập.

Nhìn thanh côn thịt hồng hào cứng rắn ở trước mặt, bên mũi truyền đến hương thơm thoang thoảng dễ chịu cùng hương vị nam nhân nồng đậm, Niếp Doanh cơ thể yêu kiều khẽ run run, hai bàn tay ngọc ngà di chuyển cầm lấy côn thịt của Hàn Lập.

Thật nóng! Cứng rắn nhưng vẫn mềm mại.

Tu tiên gia tộc vì muốn duy trì số lượng thành viên, thi thoảng vẫn sẽ dạy dỗ tộc nhân nhỏ tuổi chuyện nam nữ quan hệ. Niếp Doanh tự nhiên cũng như vậy. Tuy chưa từng làm chuyện đó nhưng cũng biết một chút sự việc.

Mở ra đôi môi hồng hào gợi cảm ngậm lấy côn thịt, đầu lưỡi quét qua quét lại tại trên quy đầu, thỉnh thoảng liếm láp ở trên thân gậy, hay tay cũng đem hai hòn bi ngọc âu yếm, nâng niu.

Cảm nhận được côn thịt tiến vào khoang miệng ẩm ướt, mềm mại, Hàn Lập hai mắt nhắm hờ, thoải mái tận hưởng mỹ nhân phục vụ, một tay xoa đầu Niếp Doanh, tay còn lại đưa xuống túm lấy một bên vú, cách y phục nắn bóp bầu vú to tròn, hai ngón tay tại trên đầu vú non nớt day day khiến cho nàng yêu kiều rên rỉ vài tiếng.

Niếp Doanh miệng nhỏ mở to hết cỡ ngậm lấy côn thịt, đầu gật gù lên xuống giữa hai chân, côn thịt nhiều lần đâm sâu vào tận yết hầu. Mãi đến khi hai bên miệng tê mỏi, đầu lưỡi cũng vô lực.

Hàn Lập lúc này côn thịt đại trướng, tay túm lấy đầu Niếp Doanh, đem tinh dịch màu trắng sữa bắn vào trong miệng nàng. Hắn bắn nhiều và sâu làm cho Niếp Doanh bị sặc một cái, nhanh chóng nhả ra côn thịt rồi liên tục ho khan, tinh dịch vẫn tiếp tục bắn vào mặt, vào tóc nàng.

Nhìn gương mặt Niếp Doanh dính đầy chất lỏng màu trắng sữa, trên tóc trên cổ cũng cùng một dạng, Hàn Lập hài lòng cười tà. Một bức tranh dâm mỹ này nếu để cho đệ tử Hoàng Phong Cốc nhìn thấy không biết sẽ náo động như thế nào?

Hắc hắc ~

Niếp Doanh sau khi nuốt hết tinh dịch, bấm tay thi triển Thanh Thủy Quyết tẩy rửa tinh dịch trên cơ thể, mặt mũi đỏ hồng nhìn Hàn Lập.

“Hàn… Hàn sư đệ… trà cũng uống… ta về a!” Nói rồi hóa thành một đạo lam quang, nhanh chóng bay đi.

Hàn Lập nhìn về phía xa xa, thu hồi tầm mắt, quay trở về bàn đá nhàn nhã uống trà. Con mồi đã dính vào bẫy, cứ từ từ bắt lại rồi thưởng thức, lúc đấy thịt mới ngon, bây giờ vẫn còn quá mỡ.

Khoảng cách đến Huyết Sắc Thí Luyện còn một năm. Theo như ký ức cũ, hắn sẽ ngoan ngoãn ở lại Hoàng Phong Cốc tu luyện pháp thuật. Bất quá bây giờ không cần thiết, vẫn là ra ngoài giải sầu tốt, chỉ cần không chơi ngu, bảo toàn tính mạng là một chuyện đơn giản.

Từ khi trùng tu đến nay, hắn vẫn luôn bám theo sáo lộ cũ đấy, đây là lần đầu tiên làm khác a!

Trước đến Nguyên Vũ quốc dạo chơi.

----------------------------------------------------------

Hàn Lập rời đi Hoàng Phong Cốc, chân đạp pháp khí phi hành hình lá cây, mất bốn ngày mới đến Nguyên Vũ Quốc. Nếu hắn dùng Ngự Vân Tiên Thuật, tốc độ tăng lên, thời gian sẽ tiết kiệm rất nhiều. Bất quá hắn không muốn như vậy, vừa đi vừa ngắm cảnh cũng là thú vui không tệ.

Nguyên Vũ Quốc tiếp giáp với Việt Quốc, diện tích cũng tương tự. Tuy không thể so với hai quốc gia lớn như Thiên La Quốc, Phong Đô Quốc nhưng so với Khương Vân Quốc cùng Sát Vân Quốc kế bên thì lớn hơn rất nhiều.

Tu tiên giới tại Nguyên Vũ Quốc có sáu thế lực môn phái lớn, những thế lực này phân chia làm hai phe chính tà, cùng nhau cai quản hai phần ba Nguyên Vũ Quốc, phần còn lại là một góc nhỏ của Hoang Lôi Chi Địa.

Lại nói đến Hoang Lôi Chi Địa, đây là một địa phương cực kỳ đặc thù của Thiên Nam tu tiên giới, nó rộng lớn vô cùng, tu sĩ đến nay chỉ mới khám phá ra một phần nhỏ của nó, quanh năm lại chịu sự tàn phá của lôi lực, dần dần biến thành hoang địa. Không ai biết lôi lực này xuất hiện từ bao giờ, không ai biết nó đến từ đâu và cũng không biết Hoang Lôi Chi Địa kéo dài đến nơi nào.

Trong cổ tịch có từng ghi chép một đoạn giai thoại.

Hơn tám ngàn năm trước, Vạn Lôi Chân Quân đến từ Thiên La Quốc, trời sinh lôi linh căn, tám trăm tuổi đột phá Hóa Thần kỳ, trở thành Hóa Thần kỳ trẻ tuổi nhất được ghi chép tại Thiên Nam.

Hắn một thân lôi điện pháp thuật kinh người, trong hàng ngũ Hóa Thần sơ kỳ không có đối thủ, lập chí lớn muốn đi xuyên Hoang Lôi Chi Địa, vẽ ra địa đồ cho hậu thế.

Bất quá đã tám ngàn năm nay, chưa có bất kỳ một ghi chép nào liên quan đến hắn nữa. Rất nhiều lời đồn đại được suy ra, có người nói hắn đã chết trong Hoang Lôi Chi Địa, có người nói hắn đạt được đại cơ duyên, đã phi thăng Linh Giới.

Bất quá lời đồn cũng không phải vô căn cứ. Hoang Lôi Chi Địa có rất nhiều linh dược, linh thảo quý hiếm, cho dù chỉ quanh quẩn ở biên giới cũng có khả năng thu được linh dược năm trăm đến một ngàn năm, càng vào sâu, niên hạn tự nhiên sẽ tăng lên.

Nhưng trong đó cũng có rất nhiều yêu thú, đa số đều hiểu lôi điện chi thuật, hàng năm có không ít tu sĩ tiến vào tầm bảo bỏ mạng trong đó.

Những điều này làm cho Hoang Lôi Chi Địa trở nên thần bí trong mắt thế gian.

----------------------------------------------------------

Huyền Lôi Thành là thành trì duy nhất của Nguyên Vũ Quốc nằm cạnh Hoang Lôi Chi Địa, quanh năm đông đúc, náo nhiệt. Nguyên nhân cũng vì hàng năm có rất nhiều tu tiên giả vì tiến vào Hoang Lôi Chi Địa tìm bảo mà ở lại đây nghỉ ngơi. Sau đó lại đem ra giao bán đồ vật tìm được.

Hàn Lập một thân trường bào màu trắng đáp xuống cổng thành phía Đông, nộp một viên hạ phẩm linh thạch cho người canh giữ, sau đó chậm rãi đi bộ vào bên trong.

Ban đầu, Hàn Lập tính toán một đường đi thẳng đến Hoang Lôi Chi Địa, bất quá hắn nghe ngóng được tiến vào Hoang Lôi Chi Địa cần mang theo một loại đan được tên Tẩy Lôi Đan, nếu không sẽ rất dễ bị lôi điện lực trong đó làm tổn thương căn cơ, một đời tu vi vô pháp tiến triển.

Thong dong đi lại trên đường lớn, hai bên xung quanh đầy các loại cửa tiệm bày bán pháp khí, linh thảo, đan dược, trận pháp, linh mễ… Hàn Lập nhìn sang bên phải, bước vào một cửa hàng bày bán đan dược.

Cửa hàng không lớn lắm, cả đại sảnh cũng chỉ có bốn cái kệ gỗ dựng sát vào bốn bức tường, bên trên chứa đầy các loại bình lọ khác nhau.

Một tên nam tử tướng mạo bình thường, ăn mặc kiểu tạp nhân đi đến trước Hàn Lập đón tiếp hắn.

“Đạo hữu muốn mua đan dược gì sao?”

Hàn Lập rời mắt khỏi kệ gỗ, quay đầu nhìn hắn: “Tại hạ muốn mua một chút Tẩy Lôi Đan, không biết quý tiệm có còn?”

“Đương nhiên là còn, đạo hữu muốn tiến vào Hoang Lôi Chi Địa sao?” Nam tử kia vừa nói vừa từ trên kệ lấy ra một bình đan dược màu xanh đưa cho Hàn Lập, tươi cười nói “Đây là một bình Tẩy Trần Đan, đủ để đạo hữu chống cự một tháng thời gian, giá 30 viên hạ phẩm linh thạch.”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.